Từ sau khi mọi chuyện đều được sáng tỏ ra thì tình cảm của anh với cô càng nồng thấm hơn, càng gần gũi và thân mật hơn trước.
Anh và cô đều rất yêu thương Bối Bối nhưng anh vẫn có phần ghen khi thấy cô quan tâm Bối Bối hơn mình.
Mặc dù không thừa nhận nhưng vẫn thể hiện rõ trêи khuôn mặt.
Còn về phần Triệu My và Ken thì đã tổ chức đám cưới với nhau rồi, hiện nay thì bọn họ đã đi tuần trăng mật với nhau ở bên Niudilen ngày mai sẽ về đến.
Còn về Từ Khang từ sau khi chị mất thì anh ta trở nên điên loạn hơn và bị bắt vào trại tâm thần để chữa trị.
Alan thì được anh thả ra và điều trị các vết thương, quay lại làm chính thân phận mình thật sự.
———— Buổi tối ———
Cô cho Bối Bối đi ngủ rồi tắm rửa sạch sẽ nhưng khi tắm xong lại quên mất lấy đồ nên đành phải nhờ anh:
– Thiên, anh có thể lấy cho em bộ đồ ở phòng thay đồ được không?- Cô đứng trong phòng tắm vọng ra nói
– Chẳng phải trong đó có áo sơmi của anh sao?- Anh nằm ở trêи giường nói
Cô nhìn sang trêи bồn rửa tay thấy có chiếc áo sơmi màu xanh của anh.
Nếu như cô mà không biết ý đồ của anh đúng là quá ngốc nhưng lựa chọn giữa mặc đồ và không có gì trêи người thì cô phải chọn cách thứ nhất.
Cô mặc chiếc áo sơmi bước ra bên ngoài đã thấy anh nằm trêи giường bấm máy tính, Bối Bối thì đã ngủ say.
Nhận thấy cô đã bước ra anh liền quăng cái máy tính sang một bên đi tới bên cô ôm vào lòng.
Bị ôm chặt từ phía sau nên cô không thể thoát ra được.
– Em đang quyết rủ anh đấy!- Anh không đứng đắn, khuôn mặt áp vào hõm cổ cô tham lam hít hết hương thơm của cô.
Tay sờ tới bắp chân của cô, kiêu kϊƈɦ cơn kɧօáϊ cảm trong cơn thể cô lên.
– Đừng, em tới ngày rồi!- Cô luôn bị anh hành hạ vào ban đêm nên rất mong tới những ngày nay để được nghỉ ngơi.
Rốt cuộc thì cũng được nghỉ ngơi.
– Nhưng cách đây không lâu em bị rồi mà! Không tin để anh xem.- Anh đẩy cô lên giường, rồi chui xuống nơi đó kiểm tra.
Anh làm cho cô ngượng chín mặt, đúng là một kẻ vô liêm sỉ nếu không phải muốn làm thức giấc Bối Bối thì cô đã đá cho anh một cú rồi.
– Con gái đúng là phiền phức! Lúc nào cũng tới mấy ngày này!- Không được ăn anh càu nhàu một hồi rồi ôm cô vào lòng ngủ.
Cô vui mừng vô cùng, cọ cọ vào lòng ngực anh nhưng không dám quá nhìu vì sợ sẽ làm thức tình lửa ɖu͙ƈ trong người anh chỉ vừa mới dập tắt
– Nhật Hạ, anh nóng quá!- Anh thật rất khó chịu khi thấy mỹ nhân nằm kế bên mà chẳng làm gì được cả
– Chúng ta ngủ đi ngộ nhỡ làm Bối Bối thức đấy!- Cô quay lưng về phía anh nói
Điều này càng khiến cho lửa ɖu͙ƈ của anh tăng vọt lên cao, chịu hết nổi anh phải làm chuyện ấy thôi không thì đêm nay anh không thể ngủ được.
Lặp tức quay người cô lại nằm đè lên thân thể cô làm cho cô giật mình.
– Hoàng Thiên, em mệt lắm! Chúng ta không nên làm vào lúc này được không sẽ làm Bối Bối tỉnh giấc ấy!- Cô cầu xin anh.
Có thể nói trong quá trình làm thì có vui thật đấy nhưng sáng ngày hôm sau anh thì khoẻ mạnh rời giường còn cô thì lại mệt mỏi.
Ông trời thật bất công.
– Không được đâu bà xã thân yêu à! Anh nhịn không được.- Anh nói xong liền đem môi mình áp vào môi cô.
Tay liền sờ mó lung tung trêи thân thể của cô không chịu yên phận.
– Ưm ….
ưm … – Cô bị anh hôn đến tâm trí điên đảo nên chẳng có thể nói được lời nào.
– Ngoan ngoãn bồi cho anh đi bà xã!- Anh nham nhở nói, bên cô bao lâu anh vẫn thích ngắm nhìn vẻ mặt ngượng ngùng, e ngại của cô.
– Ưm ….Gia không được sẽ làm con tỉnh dậy đấy! – Cô vô cùng lo anh làm chuyện này khi có mặt con.
– Anh sẽ nhẹ nhàng mà! – Anh lấy chăn đắp kín thân thể cả hai rồi cởi bỏ hết tất cả những món đồ không cần thiết trêи người.
Vì cô mặc áo sơmi ở nhà nên không có mặc bra khiến anh tháo gỡ dễ dàng hơn nữa.
Tay nhanh chóng len lỏi vào nơi riêng tư của cô khiến cô giật thót người.
Miệng luôn chiếm hữu môi của cô, cổ và bầu ngực.
Anh bắt đầu cho phân thân của mình vào khi nhận thấy cô đã đủ ẩm ướt.
Sống chung với cô hơn năm luôn làm những chuyện này nhưng nơi đó vẫn khít chặt làm cho anh vừa đau vừa thoả mản biết bao.
– Ưm ….
ân …..
ân …..
a- Cô bắt đầu bị anh tấn công dồn dập liên hồi.
Cứ như vậy suốt ba tiếng đồng hồ anh mới chịu phóng thích hết tất cả vào bên trong cô.
Lúc này cô bị mệt đến lã người nên chẳng còn biết trời trăng mây đất gì nữa.
Anh nằm xuống bên cạnh cô, ôm chặt vào trong lòng chìm đắm vào giấc ngủ.
Giờ đây anh đã có những gì mà anh mong mỏi bấy lâu nay.
Anh và cô sau này sẽ là một thể không thể tách riêng ra được nữa.
——— Góc tâm sự mỏng ——–
Cuối cùng thì cũng đã đến đoạn kết rồi, đoạn kết có cảnh H nếu các nàng yêu thích thì cho tác giả một cái vote, comment nhé! Chap sau là ngoại truyện đấy nha.