Người chơi mới cấp tối đa

chapter 44: lời đề nghị của kiếm thần (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Ariadne

Editor: Melinoe

________________________

Hắc Vân Hội.

Đây là một trong những bang hội lớn nhắm đến vị trí thứ 3 sau thứ 1 là hội Dangun và thứ 2 là hội Brawler của Hàn Quốc.

“Họ khác xa với các bang hội bình thường khác.”

Hắc Vân hội gần đây đã phát triển nhanh chóng nhờ vào sức mạnh quảng bá rất mạnh mẽ của mình, và đặc biệt, những tin đồn không mấy tích cực về thủ lĩnh của hội - Hong Deok Pyo đã được lan truyền.

Cái tên ấy có nghĩa là ‘Người xấu’.

Và người đàn ông này cũng có hình xăm đám mây màu đen đặc trưng của Hắc Vân hội trên cổ.

- Cậu biết người đó à?

Jin Hyuk hỏi Cheon Yoo Seong.

- Có nghe qua. Một trinh sát bên hội đó đã từng mời tôi gia nhập.

Ah….

Chỉ cần một từ thôi là cậu đã hiểu ra mọi thứ rồi.

Lúc ở hội thì hắn ta cố tình tỏ ra quan tâm đến Cheon Yoo Seong.

Và tất nhiên, cái tên chó chết này sẽ thẳng thừng từ chối lời đề nghị ấy.

Dù sao thì thân là một Kiếm Thần, hắn cũng chẳng rỗi hơi đâu mà tiếp.

Người đàn ông lạ mặt hỏi lại.

- Này. Cậu có phải là Cheon Yoo Seong hay gì đó không?

- Là tôi đây.

- Hẳn là vậy rồi. Bọn họ bảo cứ đi tìm một người có mái tóc đen trông giống tôi là sẽ thấy, có vẻ họ đã nói đúng. Tôi là Jeong Do Hyeon của Hắc Vân hội, hân hạnh được làm quen.

Jeong Do Hyeon tự giới thiệu bản thân.

- Nếu là lời mời gia nhập thì tôi đã nói chuyện với trinh sát bên đó rồi.

- Rồi rồi. Tôi cũng nghe bọn họ kể lại rồi.

- Vậy thì chúng ta cũng chẳng cần phải nói chuyện với nhau nữa nhỉ?

- Cũng đúng. Nhưng mà tôi thấy khá khó chịu vì có một đứa nào đó mới chỉ ở hạng AA mà dám từ chối lời đề nghị của hội đấy. Tôi định là sẽ nhận được sự đồng ý lần này, ngay cả khi tôi phải ép buộc đi chăng nữa.

- Ha. Nói mẹ ra là ép tao luôn đi. [note54004]

Lông mày của Cheon Yoo Seong nhíu lại.

Anh ta trông có vẻ giang hồ hơn vẻ ngoài thì phải.

Jeong Do Hyeon cũng để lộ hàm răng của mình.

Trong tíc tắc, một tia sáng yếu ớt của sự sống lóe lên giữa hai người.

Pacheucheu!

Khi hai luồng mana va chạm nhau, bụi bay tứ tung trên mặt đất.

Bàn tay họ di chuyển hướng tới vũ khí ở thắt lưng.

Ngay lúc này.

- Đừng có làm loạn lên thế, cất thanh kiếm ấy đi. Chắc hẳn là mày không ngu ngốc đến mức lại đi đánh nhau trước mặt hiệp hội nhỉ?

Jin Hyuk can thiệp vào.

- Tại tên này khơi mào đấy chứ.

Cheon Yoo Seong phản đối, nhưng chỉ trong giây lát thôi.

Vì anh ta biết rõ nếu chiến đấu ở đây thì sẽ rất rắc rối.

- Chậc.

Cuối cùng, Cheon Yoo Seong cũng cất thanh kiếm đang rút nửa chừng của mình đi.

Cạnh đó, Jeong Do Hyeon nhìn Jin Hyuk một lượt từ trên xuống dưới.

Như là đang định giá một đồ vật nào đó vậy.

- Tên này là sao nữa đây?

- À. Cậu ấy nói hôm nay có buổi so tài nên tôi đến cổ vũ ấy mà.

- Cổ vũ? Mày chỉ cổ vũ thôi à, không tham gia sao?

- Tại tôi không nhận được giấy mời.

- Ha… Đến cả giấy mời mày cũng không được nhận thì chắc xếp hạng của mày thấp lắm đúng không?

- Hạng F. Nó là chữ cái tôi thích nhất đấy. [note54006]

Ngay khi Jin Hyuk điềm đạm trả lời, Jeong Do Hyeon cười như chết lặng.

Ududug!

Khi các khớp xương được thả lỏng, các cơ giãn nở sẽ chuyển động một cách kỳ lạ.

- Nếu chỉ đến để cổ vũ thôi thì mày nên ngồi yên một chỗ và vỗ tay thôi chứ. Làm sao một đứa hạng F như mày dám cản đường tao?

“Nếu nơi này không phải là hiệp hội mà ở trong tòa tháp, thì cột sống của tên này đã bị xé toạc ngay lập tức rồi."

Thôi để sau đi, cứ coi nó đơn giản như là gãy một hoặc hai cái chi là được. [note54007]

Jeong Do Hyeon nghĩ.

Tuy nhiên, vào khoảnh khắc hắn ta chuẩn bị vung một nắm đầm đầy mana thì.

- TÊN ĐÓ LÀ CON MỒI CỦA TAOOOOOOO!

Cheon Yoo Seong đang đứng nhìn thì bỗng hét lớn. [note54008]

Sreung!

Một thanh kiếm đã được rút ra, một thứ ánh sáng chói mắt tỏa khắp.

[Cheon Yoo Seong đã kích hoạt 'Truy Hồn Linh Đao' Lv.6]

- Sớm thôi.

Jeong Do Hyeon quay người về phía Yoo Seong như thể đang mời gọi anh ta.

Luồng mana màu xanh đang tràn đầy trong hai nắm tay hắn ta.

Đó là một kỹ năng cấp cao có thể biến cả đá thành bột chỉ với một đòn duy nhất.

- Tao sẽ nghiền nát cái thanh kiếm nhìn không khác gì chiếc đũa đấy chỉ bằng một đấm.

Và thế là hết…

Đó là cảnh tượng cuối cùng mà Jeong Do Hyeon nhớ được.

******************

Kuunggg!

Một cơ thể to lớn cao gần 2m đổ rầm xuống.

Vì bị chuôi kiếm đập vào thái dương nên chắc chắn hắn sẽ bất tỉnh.

- Giờ thì yên tĩnh hơn chút rồi đấy.

Jin Hyuk chộp lấy thanh kiếm với một chuyển động nhẹ nhàng.

Và..

- ....

Cheon Yoo Seong, người đang theo dõi mọi việc, không nói nên lời.

Ngay sau đó, với một vẻ mặt phức tạp, anh ta đã tiêu tán mana của mình.

Mana trên thanh kiếm liền biến mất.

"Động tác vừa rồi…"

Cho dù đối phương có lơ là đến đâu đi chăng nữa, nhưng trong thời gian ngắn như vậy mà anh ta vẫn có thể đánh trúng điểm yếu…

Tốc độ ấy nhanh đến nỗi một Kiếm Thần như Yoo Seong còn bị cướp mất thanh kiếm là đủ hiểu.

Còn Jeong Do Hyeon thậm chí còn không nhận ra được thứ gì đã tấn công mình.

"Chết tiệt."

Cheon Yoo Seong siết chặt lấy bàn tay của mình.

Sau khi rời khỏi tàn tích, anh ta chỉ chuyên tâm luyện tập không ngừng nghỉ để trở nên mạnh mẽ hơn.

Anh ta đi vào mê cung suốt cả tháng trời và luyện tập như điên, cố gắng khắc phục những hạn chế của mình bằng cách chiến đấu với vô số quái vật.

Vẫn chưa hết.

Tại sao vậy chứ?

"Chẳng lẽ mình chưa thu hẹp được chút khoảng cách nào với tên đó hay sao?"

Không…

Không thể như vậy được…

Nhưng dù cho anh ta có cố gắng và cố gắng đến đâu đi chăng nữa thì…

Anh ta vẫn không nghĩ là mình có thể đpá trả lại được đòn tấn công vừa rồi.

- Đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi vào trong trước khi có ai đó trông thấy đi. Không phải mày nói là không có thời gian hay sao?

- ...Được rồi.

Cheon Yoo Seong bước đi một cách nặng nề. [note54009]

***************

Tại hội trường đào tạo tầng 13 của Hiệp hội Thức tỉnh.

Toàn bộ sàn nhà được lát đá ma thuật và hợp kim đặc biệt có khả năng hấp thụ sức mạnh ma thuật, khiến nó trở thành nơi mà người chơi vô cùng thích thú.

Kang! Kaang!

Kakakakakang!

Những thanh kiếm chạm vào nhau, âm thanh của kim loại vang lên sắc bén.

Có tổng cộng 24 người tham gia so tài. Vì vậy trên sân vận động đang tràn ngập các loại kỹ năng và năng lực độc nhất.

- Haha, anh Park này. Tôi thấy sao có vẻ như anh chậm chạp hơn trước vậy nhỉ? Không phải là anh đang dùng quá nhiều kỹ năng đấy chứ?

- Anh mày vẫn đang khởi động thôi nhóc con. Bây giờ mới chiến thật này, đừng vội thả lỏng thế. Trừ phi chú mày muốn đi gặp healer ở tầng 5.

Có lẽ là vì nơi đây tụ tập toàn người chơi cấp cao.

Hầu hết bọn họ đều có mối quan hệ mật thiết với nhau.

Theo từng nhóm một.

Bởi vì họ có quen biết với những người máu mặt.

Nhưng tất nhiên, điều đó không có nghĩa là cậu phải ngồi đây xem.

Ngoài việc không được gây chết ra thì ai cũng đều cố gắng hết sức mình, vì nó còn liên quan đến lòng tự trọng và danh tiếng của họ nữa.

Đúng lúc đó.

Các ranker từ mọi công hội và các quan chức của đài truyền hình đang thích thú theo dõi trận đấu từ trên khán đài.

- Độ khó của trận so tài này khá cao đấy.

- Đúng vậy. Tôi nghĩ công chúng sẽ rất yên tâm với điều này.

- Nhưng đây cũng chỉ là biện pháp tạm thời thôi, chúng ta cần phải nhanh chóng công phá tầng 3.

Một vài giọng nói vang lên.

Hầu hết là đang nói chuyện về tương lai của nhân loại.

Nhưng không phải tất cả.

Dù liên quan đến tương lai của nhân loại, nhưng một số người vẫn ưu tiên tăng sức mạnh của hội lên trên hết.

Cậu lướt qua những người ngồi ở chính giữa khán đài bằng con mắt sự thật.

Hong Deok Pyo, cấp S duy nhất và cũng là thủ lĩnh của Hắc Vân hội, hiện đang ở đây.

Các trinh sát của hội đó cũng đang quan sát mọi thứ.

- Bộ đôi đằng kia có vẻ được việc đấy.

Một tay trinh sát chỉ vào một ông lão đang cầm lửa và một cô gái trẻ điều khiển linh thú.

Cô gái ấy chịu trách nhiệm phòng thủ bằng cách sử dụng kỹ năng triệu hồi của mình, và ngay khi có sơ hở, ngọn lửa của ông lão sẽ gây áp lực lên đối thủ.

Một màn kết hợp hoàn hảo, như thể họ đã kề vai sát cánh từ rất lâu rồi.

Tuy nhiên, Hong Deok Pyo không mảy may gì đến lời nói của tay trinh sát ấy.

Đó là do ông ta đã chú ý đến một người chơi khác.

Cheon Yoo Seong.

“Tuyệt thật.”

Vóc dáng thon gọn nhưng lại vô cùng săn chắc.

Luồng mana lạnh lẽo ấy mãnh liệt đến mức ngay cả quan sát từ xa cũng có thể cảm

nhận được.

“Chắc đã có sai sót trong bài kiểm tra thức tỉnh rồi.”

Không thể nào chỉ là hạng AA được.

Ít nhất cũng phải xếp cậu ta vào hạng A.

Chính Hong Deok Pyo đã nhiều lần thể hiện sự ngưỡng mộ của mình khi anh ta vừa vung kiếm vừa di chuyển khắp nơi trên sàn đấu.

- Giờ thì tôi đã hiểu vì sao cậu lại thất bại khi chiêu mộ cậu ta rồi.

- Ấy ấy. Anh nói thế thì lại hơi quá rồi. Ban đầu tôi đã có thể khuất phục tên đó rồi ấy chứ, nhưng lại bị một đứa ất ơ nào đấy đã đánh lén sau lưng.

Jeong Do Hyeon tức giận.

- Cậu đang nói về cái tên hạng F hay gì đó à?

- Chẳng lẽ anh lại không tin tôi sao?

- Sao mà tin được? Nhất là khi cậu lại để bị thất bại trước một tên kỳ đà cản mũi như thế.

- Ha. Đúng là bực bội thật mà. Giá mà họ để tôi thi đấu trên đó thì tôi đã dọn sạch bọn chúng rồi, thậm chí còn bắt tên Cheon đó quỳ gối luôn ấy chứ….

- Shh! Bây giờ là lúc để cậu nhắc tới trận đấu hay sao? Tập trung vào cuộc phỏng vấn phía sau chút đi.

Lý do mà Jeong Do Hyeon không được tham gia trận so tài lần này là vì sẽ có họp báo được tổ chức sau khi trận đấu kết thúc.

Trong số những người chơi đã thức tỉnh, cứ 500.000 người thì có 1 người có thể được xếp loại hạng AAA.

Nếu xét về tốc độ phát triển của Tháp Thử Thách trong game lúc trước, Jeong Do Hyeon có đủ khả năng để lên hạng S trong 3 năm tới.

Và nếu họ mà biết một người chơi triển vọng như vậy đã được chiêu mộ thì…

Xếp hạng của hội tự nhiên sẽ tăng theo.

- Tôi đã tốn rất nhiều tiền để ‘lát đường’ cho cậu đấy có biết không hả?

- Anh giai không cần phải lo. Đang còn sớm mà.

Jeong Do Hyeon cười toe toét.

*****************

Ở một hơi không xa chỗ của đám người Hắc Vân hội.

Jin Hyuk ngáp ngắn ngáp dài khi đang xem trận đấu.

“Gì vậy trời… Đùa trẻ con đấy à?”

Dù đây chỉ là một trận so tài giao hữu không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng tiêu chuẩn vẫn quá thấp.

Ít nhất thì gặp được Min Jeong Woo và Lee Yuri cũng đỡ chán hơn rồi.

“Lâu lắm rồi mới được gặp lại hai người họ.”

Chắc lúc đó họ bị khiêu khích quá nên bây giờ kỹ năng của họ đã tiến bộ không ít.

Tuy nhiên, cậu thắc mắc những người còn lại đã làm gì sau khi Tháp Thử Thách xuất hiện.

Trông bọn họ hiền khô vậy làm cậu muốn chửi thề quá.

Tương lai nhân loại sẽ ra sao nếu bọn họ cứ gà gà thế này cơ chứ.

Thật tội nghiệp…

Cậu có nên nói rằng khung cảnh bây giờ cũng đủ để làm cho cô nàng gắt gỏng Alice cười suốt cả ngày không?

“Chết tiệt. Cứ cái đà này thì tên Cheon Yoo Seong ấy sẽ giành chiến thắng mất thôi.”

Jin Hyuk thở dài khi nhìn Cheon Yoo Seong chạy đi chạy lại khắp nơi.

Vốn là ban đầu cậu định sẽ chấp nhận lời thách đấu của anh ta, nhưng với cái bầu không khí thế này thì… có vẻ chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.

Vì kể cả khi toàn bộ người chơi trên sàn đấu hợp sức tấn công thì cũng chẳng thể làm gì được Cheon Yoo Seong.

Và như thể để khẳng định ý nghĩ đó.

Ngay lập tức, Cheon Yoo Seong bắt đầu áp đảo các đối thủ của mình.

- Ối!

- Ugh…

Những người chơi bị thương dù nặng hay nhẹ thì cũng đều ngất đi hoặc đầu hàng.

Đó là một kỹ năng vượt trội.

Hầu hết mọi người thậm chí còn không hề nghĩ đến việc quan sát quỹ đạo của thanh kiếm.

Nhưng kể cả khi cậu chăm chăm vào nó thì cũng không thể quan sát được quá ba đường kiếm.

Sau 15 phút diễn ra, ngoại trừ Cheon Yoo Seong, tất cả những người còn lại đều bị loại.

- Ồ, có vẻ như chúng ta đã có người giành chiến thắng rồi.

Nhân viên của hiệp hội lắp bắp trước khi thông báo.

Jjag! Jjag! Jjag! Jjag!

Lập tức khán giả rộ lên một tràng pháo tay.

Điều này cho thấy các quan chức cấp cao của các công hội trên khán đài thực sự ấn tượng với trận so tài này.

- Xin chúc mừng người chơi Cheon Yoo Seong. Và anh sẽ nhận một trong hai phần thưởng là một bản sa…

- Không cần đâu. Tôi muốn thách đấu với một người khác.

Lần này khán giả lại được một phen xôn xao.

- Thật đấy. Những người chơi mạnh như anh ta thì chỉ muốn đấu với người chơi mạnh khác thôi, chứ mấy cái bản sao kia thì có là gì…

- Đỉnh vãi. Giá mà có thể mang anh ta về hội thì hay biết mấy.

- Ai mà lại muốn đánh nhau với con quỷ kiếm ấy chứ?

- Chắc là thủ lĩnh của hội nào đó thôi.

Mọi người đã nghĩ như vậy.

Nếu có người mà một con quái vật mạnh như anh ta muốn thách đấu, thì chắc hẳn đó phải là người có rank đứng top đầu Hàn Quốc.

Là Dangun - hội không có mặt ở đây? Hay thủ lĩnh của hội Brawler?

Hay là trưởng lão Yoo Cheon Yeong của gia tộc Yoo - từ lâu đã được mệnh danh là đỉnh cao của võ thuật Hàn Quốc?

Hay những tên lính đánh thuê mà không thuộc hội nào cả?

Đúng lúc mọi suy đoán đang nổ ra.

- Ra đây đi.

Mũi kiếm của Cheon Yoo Seong chĩa thẳng vào một người đàn ông đang ngồi trên khán đài.

************

Truyện Chữ Hay