Trung - Việt: Linh Thần
(LT: Sẽ không có 10k chữ H nào ở đây cả, chúng ta đi vén màn bí mật thôi.)
- --
Một ngày sau.
Trong nghi thức chào đón trang nghiêm, cửa Vương đình sao Hải Vương từ từ mở ra, thủ lĩnh đuôi đen và bạn đời đuôi bạc đến từ Atlantis tiến vào trong đại điện, theo sau bọn họ còn có mấy trăm người cá của Atlantis.
Không hề để ý đến kiểu cách của Tinh vương, Celuecus tiền lên đón.
Hai huynh đệ Vương giả ngày trước như nước với lửa, vóc dáng tương đương nhìn nhau, dường như có hơi lúng túng, trong thoáng chốc rơi vào im lặng. Keto bên cạnh không nhịn được cười, cầm bàn tay có màng của hai hậu duệ lại với nhau: "Lúc ở trái đất các ngươi đã cùng nhau cứu con người, chẳng phải phối hợp ăn ý lắm sao? Bây giờ là sao? Lâu quá không gặp, lạ mặt à?"
"Bào phụ." Hậu duệ đuôi đen nhìn anh một cái rồi nhìn sang Celuecus, gật đầu chào hỏi: "Ca ca."
"AJATI." Vương giả sao Hải Vương nắm chặt tay đối phương. Có được ký ức của Keto, hắn cũng biết tên bào đệ từng cùng xuất hiện nhiều lần này, hắn đáp lại: "Ta nên cảm ơn ngươi... bảo vệ bào phụ của chúng ta. Với lại ta nợ ngươi và thần dân của Atlantis một lời xin lỗi. Dù ngươi cần ta làm gì thì cứ nói."
Người cá đuôi đen gật đầu, đôi mắt xanh biển như phủ mây mù: "Sau khi ngươi đi không lâu, chúng ta giúp đỡ người sống sót nên đã mở lối vào Atlantis, lên bề mặt trái đất giúp con người đánh với sóng ngầm, lúc đó Gadelan được để lại ở Atlantis, nhưng lúc chúng ta quay về phát hiện nó mất tích rồi. Chúng ta tìm khắp Atlantis cũng tìm kiếm dấu vết của nó khắp bề mặt trái đất, nhưng không tìm được, nên chúng ta nghi..."
Trái tim Keto chợt trĩu nặng: "Các ngươi nghi ngờ tộc sóng ngầm bắt nó đi?"
"Đúng. Tôi không dám nghĩ, nếu Tiểu Tinh Tinh thật sự bị đám quái vật đáng sợ đó bắt đi sẽ thế nào, nó vẫn còn nhỏ như thế... nếu bị lây nhiễm như Agaras lúc đó... Chúng ta phải làm sao? Keto, Celuecus, xin các người giúp chúng tôi." Giọng run run truyền đến từ bên cạnh, người cá đuôi bạc che mặt, được bạn đời đuôi đen bên cạnh ôm vào lòng.
Nhớ đến bóng dáng nho nhỏ tóc đen mắt lam ấy, trái tim Keto run lên, đồng thời nghi ngờ nhìn sang hậu duệ đuôi đen trước mặt... bị lây nhiễm?
Nghe thấy câu trả lời của Celuecus: "Tiêu diệt sóng ngầm vốn là ý nguyện xưa của chúng ta, AJATI, sao Hải Vương sẽ kề vai tác chiến với tác ngươi, dốc hết toàn lực."
"Ngươi nói là bị lây nhiễm giống Agaras ban đầu?" Keto hỏi: "AJATI, ngươi cũng từng bị lây nhiễm sao? Sao ngươi lại bị lây nhiễm?"
Không thể là hắn cũng từng hiến tế bản thân được nhỉ?
"Ta nhớ, lúc đó ta cứu những con non trong vòng xoáy thời không, gặp một bóng đen cực kỳ mạnh, bị nó tấn công."
"Nhưng ngươi là hậu duệ của ta, có máu của người cá sáng thế, sao bị tấn công rồi bị lây nhiễm được..." Keto cau mày, đột nhiên nhớ đến gì đó, nhìn sang Celuecus: "AJATI, ngươi nói thật với ta, thứ ngươi gặp phải trong vòng xoáy thời không ấy, không phải là Celuecus bị sóng ngầm ăn mòn đấy chứ?"
Người cá đuôi đen mím chặt môi, trầm mặc một chốc, gật đầu.
Celuecus sững sờ: "Xin lỗi, ta...""Không trách ngươi." Keto vỗ về lưng hắn, dịu dàng an ủi. Tồn tại trong vòng xoáy thời không, thời không vặn vẹo hỗn loạn là Celuecus quá khứ bị sóng ngầm ăn mòn, là tồn tại đáng sợ Celuecus hiện tại cũng không thể khống chế.
Hậu duệ người cá sáng thế hiến tế bản thân thành sóng ngầm, chắc chắn sẽ tiến hóa mạnh hơn sóng ngầm khác, vì vậy mới có thể cảm nhiễm được AJATI hậu duệ của anh... Có lẽ đây chính là nguyên nhân sóng ngầm muốn khống chế Celuecus.
Nhưng nếu Celuecus có thể làm nhiễm bẩn cả máu của người cá sáng thế... vì sao, lúc đó rõ ràng bản thân anh bị Celuecus đã bị sóng ngầm ăn mòn xâm phạm nhiều lần, nhưng không bị hắn cảm nhiễm?
Chẳng lẽ là vì kháng thể trong cơ thể anh mạnh hơn các hậu duệ sao?
"AJATI, ta biết các ngươi rất sốt ruột, nhưng trước khi xuất binh đánh sóng ngầm, chúng ta phải nghiên cứu điều chế ra thuốc có thể phòng chống lại sóng ngầm. Nếu không, dù chúng ta cửa ra bao nhiêu binh sĩ đều sẽ như tặng tế phẩm cho chúng thôi."
"Tôi có thể làm trợ thủ của người, Keto!"
Anh vừa dứt lời đã nghe thấy người cá đuôi bạc đáp lời, đôi mắt đen láy ầng ậng nước nhìn anh chăm chú: "Tôi xuất thần từ hệ sinh vật, có nền tảng chuyên ngành."
"Ừm." Keto gật đầu, nhìn sang Charon: "Và cả Archer."
"Này, đừng quên tôi." Một giọng nói truyền đến từ xa xa, lúc này Keto mới chú ý đến gương mặt quen thuộc trong số người cá theo sau AJATI.
"Frukz?" Đồng thời chú ý đến bóng dáng màu hoa hồng cuộn tròn trong lòng anh ta, tim Keto thắt lại: "Cillian cũng đến à? Cậu ấy sao rồi?"
"Tốc độ phương tiện di chuyển đáp xuống nhanh quá nên cậu ấy hôn mê, nhưng không bị thương, lát nữa là có thể tỉnh. Có tôi quan tâm cậu ấy rồi yên tâm đi."
"Đủ người rồi, nguyên liệu cũng có, còn cần nơi thích hợp... và cả thể thí nghiệm người bị lây nhiễm." Môi trường nhiệt độ thấp hỗ trợ trì hoãn sự đột biến của người bị lây nhiễm, tiện cho việc nghiên cứu điều chế thuốc. Nghĩ đến nơi nào thích hợp, anh nhìn về phía Celuecus.
Sông băng cực bắc sao Hải Vương chính là địa điểm thích hợp... mà Isis năm đó bị sóng ngầm lây nhiễm bị Celuecus nhốt ở đó.
Mà Isis...
Keto thầm cười lạnh lùng, Isis chính là thể thí nghiệm quá đỗi thích hợp. Anh thật sự rất mong mỏi đi xem thử... tình trạng thảm hại hiện tại của tên đã nhốt giày vò mặt trời nhỏ của anh mười lăm năm.
Biết rõ Keto đang nghĩ gì, cũng biết mình không có lý do ngăn cản, phải ủng hộ hết sức mình, Celuecus cắn chặt răng, nhìn anh: "Ta cử binh sĩ đến cải tạo ngục băng đó, chẳng mấy chốc ngươi sẽ..."
Nghĩ người cá ở đây, Celuecus không nói ra, nhưng Keto biết hắn đang lo điều gì: "Không sao, phải cứu Gadelan trước." Nói rồi, anh quay đầu dặn dò Aamon bên cạnh: "Aamon, ngươi đi một chuyến."
Biết anh muốn Testosterone giống đực của cá voi Aalto để trì hoãn kỳ động dục, Aamon đáp lại một tiếng rồi bơi về phía đáy biển, không ngờ nhóc con vốn theo sau Nereus cũng theo đuôi: "Ngươi muốn đi đâu, ta đi với ngươi!"
Aamon thở dài một tiếng, bơi nhanh hơn.
Sao Hải Vương, trong ngục giam đáy biển cực Bắc.
"Archer, đưa mẫu cho tôi."
Keto chẳng ngẩng đầu lên mà quan sát phản ứng của virus sóng ngầm với bào tử của mình và ba hậu duệ dưới kính tinh thạch, giơ tay sang bên cạnh.
Archer đáp lại: "HADES, phiền mày chuyển giúp nhé."
"Đến đây." Sứa Minh Hà đáp lời, xúc tua bò lên ngón tay cậu ấy, đưa ly vỏ ốc trong suốt đóng kín đến lòng bàn tay cậu ấy.
Đặt thuốc thử thứ tư vào trong đồ đựng giữ ở nhiệt độ thấp chế tạo từ đá băng thiên nhiên, Archer lau mồ hôi trên trán, lau rồi nhìn bóng dáng đang chăm chú làm thí nghiệm bên cạnh. Dù ở hành tinh xa lạ, thậm chí bọn họ đã không còn là con người nữa, cảnh tượng này vẫn quen thuộc khiến cậu ấy cảm thấy vô cùng thân thiết, cũng khiến cậu ấy lần đầu tiên có được cảm giác quen thuộc làm đến nơi đến chốn sau khi tỉnh lại.
Tồn tại vừa mạnh mẽ vừa vững vàng này vẫn luôn có thể mang đến cho cậu ấy cảm giác thế này.
Nói là hoài niệm ngày tận thế ở trái đất thì không thích hợp lắm, nhưng... cậu ấy thật sự hoài niệm những ngày kề vai sát cánh chiến đấu với anh.
"Đúng rồi, các người đến từ trái đất, bây giờ trái đất thế nào rồi?" Archer nhìn sang người cá đuôi bạc bên kia đang ghi chép kết quả thí nghiệm.
"Rối tinh rối mù." Người cá đuôi bạc lắc đầu: "Trước khi chúng tôi rời khỏi trái đất, sóng ngầm đã xâm lược bề mặt trái đất, đi đến đâu cũng toàn là quái vật khủng bố đó thôi."
"Đợi diệt sạch sóng ngầm rồi ta sẽ bảo Celuecus về trái đất với các ngươi, cùng với Atlantis xây dựng lại văn minh trái đất."
Nghe thấy giọng Keto, hơi thở Archer khựng lại: "Thế tôi cũng muốn đi cùng."
"Hy vọng có thể nhanh chóng chế tạo thuốc thành công, tôi thật sự rất lo cho Gadelan."
Nghe thấy bạn đời của hậu duệ thở dài, Keto ngước mắt lên nhìn cậu ấy: "Nguyên liệu của chúng ta rất đầy đủ, hướng thí nghiệm cũng rất rõ ràng, chắc sẽ nhanh thôi."
"Báo cáo, thể thí nghiệm tiêm thuốc thử số ba xuất hiện phản ứng bất thường." Lúc này, một sứa giám sát lóe lên, phát ra cảnh báo.
"Các ngươi tiếp tục thí nghiệm, ta xuống dưới xem thể thí nghiệm."
Theo sau sứa giám sát và Charon được Celuecus cử đến bảo vệ anh, Keto đến trước hang băng khổng lồ dưới đáy ngục giam đáy biển.
Cách một lớp băng kiên cố trong suốt, có thể thấy rõ dáng vẻ Isis bị nhốt bên trong. Sau khi cảm nhiễm bị nhốt trong mấy nghìn năm, người đã từng là Tinh vương đã không còn dáng vẻ ngày xưa, biến thành một quái vật thậm chí còn dị dạng hơn Castor, giống thể kết hợp giữa rết và nhện, chỉ có phần mặt vẫn có thể nhận ra được, nhưng Isis thế này vẫn giữa được chút ý chí của mình, lần đầu đến đây vào mấy ngày trước, Isis vẫn có thể nhận ra anh, thậm chí còn chảy nước bọt, dùng xúc tua đen đúa nát rữa của mình mút lên lớp băng, dường như vẫn còn dục vọng với anh.
Nếu không phải vì anh kiêng dè việc điều chế thuốc cố sức ngăn cản, Celuecus thấy cảnh này đã tức giận bừng bừng sẽ hạ lệnh xử tử Isis rồi.
Với lại, anh không phải Keto lúc trước, để Isis chết như vậy tiện cho hắn ta quá, chí ít cũng phải tận dụng triệt để mới được.
Không giống với mấy ngày trước, Isis bị tiêm thuốc thử dường như không còn điên cuồng như trước, thấy anh cũng không còn liếm lớp băng nữa, chỉ nhìn anh chăm chú bằng đôi mắt đen, dường như biến thành một cái vỏ rỗng.
"Isis... hình như không đúng lắm." Sứa Minh Hà nằm trên gáy anh khẽ lẩm bẩm.
Mặt Keto không biểu cảm, gõ mặt băng: "Isis, ngươi sao rồi?"
"Keto... thì ra tên ngươi là Keto."
Keto ngạc nhiên. Giọng nói này phát ra từ trong cơ thể Isis, nhưng khác với tiếng gầm gừ không rõ của Isis, giọng nói này vô cùng rõ ràng, với lại còn nói bí ngữ hành tinh cổ xưa cổ xưa nhất đẳng cấp cao nhất trên sao Hải Vương.
"Sau khi tiêm thuốc người điều chế, bản ngã của Isis đã chết hoàn toàn rồi, thế là ta thay thế cái vỏ cơ thể này, cũng cắn nuốt ký ức của hắn ta."
"Hắn đang nói gì vậy?" Charon không hiểu.
"Hình như trong đây không phải Isis." Sứa Minh Hà nói.
Keto xua tay, tỏ ý cả hai đừng nói gì, nhìn vào trong lớp băng: "Ngươi... là ai?"
"Chúng ta từng gặp nhau rồi, ở nơi Sirentis cung phụng cho ta."
Lưng Keto lạnh lẽo, khó tin: "Ngươi là... Castor?"
"Ta rất vui, ngươi vẫn nhớ được tên của ta."
Keto cảm thấy khó tin: "Chẳng phải ngươi đã bị thiêu chết rồi sao? Sao lại chui vào người Isis?"
Chẳng lẽ đây là hiện tượng tâm linh hồn nhập xác gì đó sao?
"Ha, có lẽ đây là trùng hợp đã định sẵn... virus lây nhiễm người cá tên Isis này từ mấy nghìn năm trước đến từ vệ tinh số một... đến từ ta, nên, hắn ta trở thành một trong những nô lệ của ta, sau khi các ngươi hủy diệt Sirentis, ý thức còn lại của ta đẽ đi khắp nơi tìm chỗ ký sinh mới, cuối cùng ta tìm được nô lệ còn sống sót duy nhất của mình, may mà có ngươi."
Keto khó khăn lý giải câu này, nhìn bóng đen trong lớp băng, híp mắt: "Castor, ngươi là kẻ thống trị cao nhất của tộc sóng ngầm sao?"
"Không..." Castor thở dài: "Ta chỉ là một trong những "Ám Hãi" thủy tổ, một noãn sào sống của virus noãn hóa mà thôi."
"Ám Hãi?" Keto cau mày.
"Mỗi vật ký sinh được virus nguyên thủy chọn trúng đều là "Ám Hãi". Lúc ta gặp người cá đuôi vàng đi cùng ngươi, ta có thể cảm nhận được, hắn cũng thành một ám hãi... nhưng hắn thật may mắn, may mắn hơn ta, hắn có được tình yêu của người cá sáng thế, được cứu chuộc.
Keto sững sờ, dường như cảm thấy bóng tối khiến người ta không thể xác định được, từ đầu chí cuối vẫn luôn bao trùm trên đỉnh đầu tộc người cá đang được Castor dần hé mở với anh.