Ngược Thời Gian

chương 28

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-dạ người của Vương Phi đến nói với lão ,còn chuyện người vào cung đã là thường lệ , tháng vào cung khoảng lần ,hoàng thượng cho phép

-vậy ư ? được rồi chuyện của ngươi hết rồi ,đi ra đi _Thiên Phong nói ,thật là Hoàng Thượng này đã biết rồi còn dám úp mở ,cái gì mà tháng vào cung lần chứ ,nực cười thất ,không kịp suy nghĩ hắn phi ngựa thẳng hướn gHoàng cung ,bọn thị vệ ngạc nhiện cách đây canh giờ người vừa ra khỏi làm sao lại đến đây rồi

-Vương Gia ,người trở lại cung có việc gì không ạ _Lâm công công thấy Vương Gia đến ra tiếp đón

-Hoàng Thượng có trong đó không _Hắn lạnh lùng hỏi

-dạ ,Hòang Thượng vừa tới Phượng hoàng Cung rồi _Lâm công công nói

-bái kiến hoàng thượng ,hoàng hậu _Thiên Phong vừa đến đã thấy bọn họ đang chơi đùa cùng nhau ,nhìn thấy nụ cười tỏa nắng của nàng lòng hắn bỗng thấy bực bội tại sao tên Hoàng Thượng cùng những người kia có thể thấy dc nụ cười của nàng còn hắn thì không ,thực không công bằng ,hắn sẽ làm mọi giá để có được nàng

-ha! Vương Gia đã đến thì chúng ta cùng chơi bài thôi ,xem ra Hàn tuyết có gười phụ trợ rồi ,nảy giờ nàng thua thê thảm-Hàn Băng tạo điều kiện

-…………….

-á chắc ngươi chưa biết chơi đúng không ,Hàn Tuyết ngươi mau chỉ cho hắn nhanh nhanh không thì khuôn mặt của ngươi sẽ thành Bao Công đó _Hàn Băng nói chỉ vào khuôn mắt của Hàn tuyết ,trên khuôn mắt xinh xắc trắng như ngọc kia xuất hiện vết nhọ

-Bao Công –Thiên Long cùng Thiên Phong ???

_các ngươi không biết ông ta đâu ,nào lão công ta nấu nồi chè ngươi mau ra phụ ta bưng đến nào _Hàn Băng biết ý nói

-được ,bọn ta sẽ trở lại sau _Thiên Long

-Hàn Tuyết sao nàng vào cung mà không nói cho ta biết _Thiên Phong nói giọng trách cứ ,nhẹ nhàng dùng tay lai vết nhọ trên khuôn mắt của nàng .hành dộng rất nhẹ nhàng ,ôn nhụ ,làm cho Hàn Tuyết hít thở không thông

-Vương Gia người nên tự trọng chúng ta đang ở trong cung _Hàn tuyết chỉ biết thở dài vì người đàn ông này ,hắn so với thanh niên hiện đại còn tự nhiên hơn ,may mà nàng bắt hắn dừng kịp lúc nếu không thì không biết sai đó chuyện gì sẽ xảy ra nữa ,hey……….

-chúng ta là phu thê mà ,đó là điều đáng phải làm

-vương gia ngài có biết chơi thứ này hay không ,ta có nhiệm vụ dạy người

-nào nàng cứ nói đi _Thiên Phong

-d………..$&%@ ._Hàn Tuyết giảng hồi ,người kia không biết có nhớ gì hay không mà từ đầu đến cuối hắn cứ nhìn chằm chằm vào nàng

-vương gia ,người có nghe ta nói không _Hàn tuyết tức giận nói

-dễ nhiên lá có rồi nàng cứ nói tiếp đi

-ta đã nói xong rồi…_Hàn Tuyết bực bội nói

-nàng giận rồi ư ,phu nhân của ta –Thiên Phong sũng nịnh nói ,ngồi lại gần ôm lấy nàng ,hắn đang có ý định Kiss thì

-ưh m…… người ,ta.không thấy gì hết _Hàn Băng nói

-bọn ta không có gì hết tốt nhất ngươi không nên suy nghĩ lung tung _Hàn Tuyết phân bua

-đúng nga ,ta không hế có suy nghĩ bậy bạ gì đâu _Hàn Băng vừa nói vừa cười nham hiểm

-ngươi ………..các ngươi có muốn chơi nữa hay không ,không được cười nữa ,…dc vậy ta đi _Hàn Tuyết bực bộ nói đang định đứng lên thì cánh tay rắn chắc cầm lấy cánh tay mềm nhỏ của nàng ,giữ nàng lại ,theo lực quán tính thân người nàng ngã về phía đó ,càng làm cho người kia cười giữ tơn hơn

-ngươi ….các ngươi ………….

-thôi ,đùa thế đủ rồi .chúng ta chơi thôi ,luật cũ nhá ,Hàn Tuyết đừng bực bội nữa _Hàn Băng hối lỗi

Cười vui của bọn họ được tiếp tục ,không biết lúc vừa nãy những điều chỉ dẫn của Hàn tuyết có hiệu nghiêm không nhưng Thiên Phong liên tục thắng ván liện tiếp khiến cho người còn lại thành con mèo con ,cò nữ của chúng ta được ngày cười hả hê vui vẻ

Thái hậu cũng từ Quảng Châu về đến nhưng lại sớm hơn dự kiến nên mọi người chưa chuẩn bị đón tiếp Hàn Tuyết cũng đã từ cung trở về Vương Phủ

Vừa trở về nghe mọi tâm phúc báo lại Thái Hậu đã lập tức truyền Thiên Phong vào cung :

-nhi thần xin thỉnh an mẫu hậu –Thiên Phong nói

Thái hậu khoát tay ý nói “ miễn lễ’

-phải chăng có chuyện gì mà vừa về đến cung người đã cho gọi nhi thần _thiên phong nói

-ta nghe Hải công công báo lại ,tình cảm của con với Vương Phi không được tốt ,còn cho nó vào Lãnh Viện

-…………

-ta biết con không muốn chấp nhận loại hôn sự này nhưng con không thể làm thế được ,được rồi ta chịu thua con rồi ,nếu con muốn hưu ( li hôn ) thì cứ việc ,ta không ngăn cản ,Cửu Hoàng Tử là người tốt ,hắn ta tuy không tài cao học rong ưu tú như con nhưng ta chắc rằng hắn sẽ hết sức chiều chuộng Hàn Tuyết ta sẽ gả Hàn tuyết cho nó ,dù sao nó vẫn còn trong trắng ,vậy đi con ra ngoài đi ,ta muốn nghỉ ngơi

Ak mình nói chút về Hải đường mà Thái Hậu gọi là Hải Công công nhá ,người này từ hno làm việc trong hoàng cung ,làm cho Thái Hậu do già cả nên Thái Hậu cử làm quản Gia cho Thiên Phong ,người này rất tốt ,là người trung thành ,khi Hàn Tuyết vào cửu thì Hải Đường về quê nên không thèm để ý tới nàng từ khi ông ấy về thì mọi chuyện bắt đầu tốt hơn ,do đối xử với Hàn tuyết rất tốt nên ở trên mới có đoạn nàng cho người báo với Hải quản gia việc nàng đi vào cung

-vương Phi có ở trong đó không _sau khi trở về ?Bình Nam vương Thiên Phong lập tức tới Mẫu đơn Viện trong tình trạng say khướt

-dạ thưa có _A.tử trả lời run sợ ,hôm nay Vương Gia rất khác với mọi hôm nga

-các ngươi trở về nghỉ ngơi đi –hắn ra lệnh rồi đẩy cửa phòng đi vào ,ở trên gường người con gái kia đang ngủ rất ngon lành hình như đang có chuyện rất vui thì phải đôi môi hiện lên nụ cười mãn nguyện

Thiên Phong trầm tư lát rồi đi lại gần “ ta hết cách rồi ,chỉ có thế này mới giữ nàng ở lại bên cạnh ta ,xin lỗi “ hắn nói với bản thân mình rồi tiến lại gần

Hàn Tuyết Đang ngủ ngon lành thì cảm thấy hô hấp bị chặn lại ,cảm giác khó thở ,bao bọc ,ở trong miệng có vật thể không xác định đang quấy phá lưỡi của cô ,sao lại còn có mùi của cồn thế này , chuyện gì thế này cô không nuôi chó cũng chẳng nuôi mèo ,vậy cái vật thể không xác định đang ngự trên thân của cô là cái thứ quái quỷ gì đây ,uể oải mở mắt ra “ ưm………” Hàn Tuyết ngạc nhiên sao hắn lại có mặt ở đây ,rốt cục chuyện này là thế nào ,miệng của cô bị không chế nên chỉ có thể nói “ưm…” tay chân quờ quạng nhưng người này không có dấu hiệu dịch chuyển ,không khí bị mất dần …….đến khi tưởng mình sắp ngẻo đến nơi rồi thì người đó cũng buông cô ra ,lấy lại tinh thần cô nói :

-vương Gia người đang làm gì ở phòng của ta

-Tuyết nhi ,cho ta………_thiên Phong vừa nói vừa thoát xiêm y của nàng

-không vương gia , ,vương gia dừng tay lại,ngài say rồi Vương Gia _Hàn tuyết thét lên ,dùng lực đẩy Thiên Phong ra ,tuy là người học võ nhưng sức của nàng làm sao có thể chống cự lại hắn , người từ nhỏ đã khổ công luyện võ công

-không được ngươi không thể làm thế……………xin ngươi mà _từng giọt nước mắt của Hàn tuyết chảy xuống

Ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi nơi , tia nắng nhỏ nhoi chiếu vào khuôn mắt thanh tú của người con gái đang nằm trên gường ,làm nàng thức giấc .Hàn Tuyết tỉnh dậy ,ngồi dậy cách mệt mỏi ,cơn đau từ hạ thân truyền tới ,đập vào mắt là dấu lạc hồng trên ga gường ,đúng chuyện hôm qua là thực ,lòng đau xót nghĩ về chuyện hôm qua ,mệt mỏi ,Thiên Phong như con thú cho dù cô cầu xin thế nào nhưng hắn vẫn không có dấu hiệu lùi lại ,hình như hôm qua hắn rất say thì phải ,tại sao lại là nàng chứ ,hắn có rất nhiều nữ nhân mà ………Hàn Băng quay người đứng lên cỗ đau đớn từ hạ thân lại truyền tới :

-T.Xuân

-dạ tiểu thư có gì căn dặn

-chuẩn bị nước nóng cho ta ,ta muốn tắm

Ngồi trong bồn tắm ,cẩn thận kì cọ khắp người toàn là vết hôn do người kia để lại ,lòng lại thấy đau xót ,nàng chỉ mong có người chồng yêu quý ,quý trọng nàng không cần người ấy giàu có ,xuất chúng hơn người ,còn hắn có tất cả nhưng vẫn thiếu thứ gọi là yêu liệu đến ngày nào đó hắn ,lại vứt bỏ nàng như món đồ chơi hay không ,ukm nàng cũng có chút cảm tình nhưng chuyện này nàng không thể tha thứ đượcbg-ssp-{height:px}

-Vương Phi đâu _Thiên Phong hỏi T.xuân

-dạ người vẫn ở trong phòng _T.Xuân trả lời , hôm nay rồi ngày nào cũng như thế ,cũng tầm giờ này hình như Vương Gia vừa thiết triều trở về đã vội vàng tới nơi đây nhưng t.Thư có dặn không cho Vương Gia vào trong ,ukm thật ra chuyện vợ chồng bọn họ thì nô tì như cô không nên nhúng tay vào nhưng theo cô thấy Vương Gia đối với tiểu thư vô cùng vô cùng tốt ,sắc sóc ôn nhu ,thực cô cũng muốn gặp được nam nhân như thế,có lẽ tiểu thư là người mà Vương Gia sủng nhất thì phải ,thấy các nữ nhân kia ghen tị là biết xưa nay chắc không có người con gái nào để Vương Gia đứng đợi ở cửa phòng như vậy nhỉ , cô nên khuyện T.Thư thế nào đây ,cô cũng muốn giúp Vương Gia tay ,nếu hết cách chắc phải nhờ Đại T.Thư xuất cung thôi

-…………………..

-T.Thư mấy ngày nay có ăn uống gì không _Thiên Phong hỏi

-dạ ,hôm qua người có dùng chút _T.xuân trả lời

-chăm sóc nàng tốt chút ,ngày mai ta sẽ tới

-dạ ,nô tì tuân lệnh

Trong phòng

-T.thư ,hôm nay Vương Gia lại đến _T.Xuân nói nhằm dò xét tình hình của T.Thư

-ta biết

-người hỏi thăm sức khỏe của T.Thư

-ta biết

-vậy………….vậy ,ngày mai nô tì có thể cho Vương Gia vào trong chứ _T.xuân mạnh dạn hỏi

-T.Xuân ,em làm việc cho ta hay cho hắn ………_Hàn Tuyết có chút bực bội nói

-em…em dễ nhiên là theo T.Thư rồi

-vậy sao hôm nay em nói giúp cho hắn không phải lần _Hàn Tuyết

-T.Thư người cứ tránh gắp mắt Vương Gia như vấy sao ,ngày dài tháng rộng không lẽ người tính cả đời không gắp mắt Vương Gia sao _bấy giờ A.tử mới phát biểu

-nga…đúng đó ,t.Thư A.Tử nói rất đúng _T.Xuân

-ta không thể chấp nhận dc chuyện đó _Hàn Tuyết mắt phiếm lệ

-T.Thư không nên quá xúc động ,người và Vương Gia là phu thê ,ukm…….chuyện đó không tránh khỏi _A.tử lựa lời nói

-các emkhông hiểu được đâu ,thôi em ra ngoài đi ta muốn nghỉ ngơi lát_Hàn Tuyết nói

-T.Thư _T.Xuân định nói thên gì đó ,nhưng đã bị A.tử kéo ra ngoài

-T.Thư ,T.Thư người bị sao vậy ,phải hay không trong người khó chịu _T.Xuân lo lắng nói ,hôm qua sau khi bị A.tử lôi ra ngoài , người cùng tới Băng Tuyết Viện tối muộn mới về phủ nên không qua xem T.Thư thế nào ,đến hôm nay như mọi khi cô đi đến Trù viện mang đồ ăn về cho T.Thư nhưng thấy người đang ngủ nên không đánh thức nhưng đến xế chưa mà người vẫn chưa tỉnh ,T.Xuân lại xem sờ trán thì thấy nóng rực

-….ta thấy lạnh ,đắp chắn thêm cho ta đi ……..-Hàn Tuyết mơ hồ nói

-A.tử ngươi mau mau đu báo với Vương Gia ,T.Thư bị bệnh rồi ,còn nói mớ nữa _T.Xuân giục khi vừa thấy A.Tử đi vào trong

-có chuyện gì ,T.Thư bị sao _A.tử lo lắng hỏi lại

-T.Thư bị sốt cao lắm còn nói mớ nữa ,mai bẩm báo Vương Gia cho Thái Y tới ,nhanh lên _T.Xuân

-được ………

Phong Tinh Viện ( chỗ ở của Vương Gia )

A.tử hấp tấp chạy tới nhưng bị tên canh cửa cản lại

- vị nhanh cho ta gắp vương Gia ,có chuyện lớn rồi

-không Được Vương Gia đang có việc ở trong phòng không cho kẻ nào phá đám

-nhưng là chuyện liên quan đến Vương Phi mà ,ta cầu xin huynh cho ta gặp Vương Gia đi _a.Từ quỳ xuống nói

-cô nương không được đâu là lệnh của Mạt Phi ,bọn ta cũng là kẻ hầu người hạ làm sao có quyền

-Vương Gia ,Vương Gia………._a.từ hét lên

-cô nương này ,đừng náo loạn không bọn ta sẽ cho ngươi vào ngục đó

-Vương Gia ,Vương Phi có chuyện rồi ,Vương Gia _A.tử hét lớn hơn

-cô ,mau theo ta ra ngoài ,_ người lôi A.Tử ra ngoài

-Vương Gia …………._A.tử cố níu kéo

Thiên Phong tỉnh dậy mơ hồ nghe thấy có tiếng gọi ,còn có cái gì Vương Phi tuy đầu có chút nhức nhối nhưng vẫn gượng dậy , tiếng nói ở ngoài truyền vào “ Vương phi gặp chuyện…….. “ ,Hàn Tuyết ư ,nhanh như cắt hắn mắc lại y bào ,mặc kệ kẻ trên gường còn đang nghủ hắn phóng ra ngoài

-dừng lại ,Vương Phi có chuyện gì _khi thấy tên thị vệ đang lôi kéo cô nương hình như âm thanh kia là giọng nói của cô ta

-Vương Gia ,T.Thư ,ak không Vương Phi bị sốt rất nặng

-mau theo ta tới đó ,còn ngươi mau đi mời Triệu Thái y ,còn tội của ngươi ta sẽ xử lý sau

Rất nhanh sau đó Thái y cũng tới ,sau khi khám bệnh xong ,Thiên Phong hỏi

-nàng sao rồi

-bẩm Vương Gia Vương Phi bị sốt cao ,do thời tiết chuyển màu nên hàn khí vào người

-được rồi ,ngươi ra ngoài đi ,người đâu dẫn thái y ra ,còn ngươi mau đi sắc thuốc đi _Hắn phân phó

-dạ _T.Xuân tiếp nhận gói thuốc từ trong tay của Thiên Phong

Hắn nhìn Hàn Tuyết , ngày không nhìn thấy nàng ,nàng gầy hơn thì phải ,bày tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ,hắn tự trách mình ,trong thời khắc quan trọng lại bỏ mặc nàng

Ngày hôm qua Thiên Phong uống rượu rất nhiều ,đúng lúc Mạt Dung sang vấn an ,không ngờ hắn lại nhần Mạt Dung với “nàng “

Truyện Chữ Hay