Câu nói của Kỳ Tuyết không quá phô trương nhưng đủ làm hội trường chấn động.Đám ký già thì vui mừng như chảy hội vì vớ được miếng mồi tin tức béo bở.Nhưng người có vẻ mặt thảm nhất phải nói tới Kiều Ngân Anh.Cô ta gương mặt tối lại, hai bàn tay bấu chặt vào nhau cố kiềm chế bản thân mình.
"Kỳ Tổng, cô thật sự là nhà thiết kế Liza?"Giọng nói mang theo sự nghi ngờ không hề nhỏ.Tuy col biết Kỳ Tuyết có tài năng nghệ thuật từ nhỏ nhưng nếu tính ra thù lúc Liza bắt đầu sự nghiệp là không lâu sau khi Kỳ Tuyết rời khỏi thành phố A.Nhưng không phải đã bị đưa tới chỗ kia sao.
"Kiều Trưởng Phòng sao phải ngạc nhiên vậy.Vữa nay tôi có chút không khỏe nên mới tìm người thế chỗ tôi trên sân khấu.Bây giờ là diễn quá nên nghiện luôn rồi? Kiều Trưởng Phòng thật hợp làm diễn viên."Tuy chỉ là câu nói trêu đùa bình thường nhưng nụ cười, giọng điệu của cô đã nói nên phần nào sự khỉnh bỉ mà mỉa mai cô ta.
Kiều Ngân Anh cắn chặt môi, hận không thể giết Kỳ Tuyết ngay.Vừa định phản bác lại lời cô thì nhân viên lâu năm của cô ta vội vã chạy nên sân khấu nói nhỏ gì đó vào tai Kiều Ngân Anh.Ngay sau đó gương mặt đã thảm của cô ta lại càng thảm hơn.
"Kỳ Tổng, cô có gì chứng minh có là Liza không? Sao lời của nhà thiết kế Kiều và Kỳ Tổng có sự đối lập vậy." Vị ký giả nam này từng lời thốt ra đều muốn xoáy sâu nhất, ép người bị nhắm phải nói ra tất cả.Đám ký giả này hợp làm luật sư hơn.
"Đúng vậy đó.Nhà thiết kế Kiều chuyện có đúng như Kỳ Tổng nói?"Đám ký giả rất nhanh phản ứng mà tìm con mồi mới để săn.
Kỳ Tuyết cũng không hứng thú việc này lắm nhưng nhìn vẻ mặt thảm hại của Kiều Ngân Anh thì lòng cô cũng nguôi ngoai phần nào.Lòng thầm khen tặng cho tốc độ làm việc của Tiêu Thành.Anh đúng quả không bao giờ làm cô thất vọng.
"Cô Kiều, lời Kỳ Tổng có đúng không vậy?"
"Cô Kiều, cô mau trả lời đi."
Kiều Ngân Anh cười nhạt, cô ta luôn đề Kỳ Tuyết từ lúc nhận được dự án này tới giờ.Tính đi tính lại, tuy có nghi ngờ chuyện Liza đồng ý tham gia buổi trình diễn này nhưng vì người này trước giờ luôn kỳ lạ nên cô cũng không nghi ngờ gì.Thật không ngờ thật sự là cái bẫy.Kỳ Tuyết, người phụ nữ này đã biến mất lâu vậy còn quay lại làm gì nữa, sao không chết luôn đi.
"Đúng vậy.Lời Kỳ Tổng nói là thật.Do tôi lo cho sức khỏe của Kỳ Tổng quá nên quên mất."Kiều Ngân Anh cố nở một nụ cười, một nụ cười giả tạo nhất có thể.
Kỳ Tuyết bật cười.Cô ta cũng có năng khiếu diễn xuất quá.Đáng ra nên làm diễn viên chứ không phải là nhà thiết kế.
"Cô Kiều nói thật sự chứ? Sao chúng tôi nghe lại có vẻ miếng cưỡng vậy?"
"Cô Kiều, người vừa nói nhỏ vào tai cô là chuyện gì vậy?"
"Kỳ Tổng, cô có thật là Liza?"
"Kỳ Tổng có bằng chứng gì chứng minh không vậy?"
"Kỳ Tổng, Cô Kiều,..."
Kỳ Tuyết cười nhạt.Ban nãy tiểu quỷ kia trước khi bị cô đặt xuống đã nói nhỏ vào tai cô có đại lễ tặng cô nên mới yên tâm nãy giờ.Nhưng hiện tại sự việc xảy tới cô chỉ biết chửi trong lòng."Con trai à, hậu lễ của con cũng lâu quá đó.Mummy con sắp bị đám ký giả ép tới điên rồi."
Cô nhìn xuống chỗ con trai mình, nó đang được Thiên Vũ bế.Bất chợt khóe miệng nó nhếch lên nhìn cô.
Lúc này cửa hội trường lại một lần nữa mở ra.Lần này là sự xuất hiện của người biệt tích bao lâu nay, Thiên Dực và một người đàn ông nước ngoài có tuổi.Họ vừa xuất hiện đã thu hút được tất cả đám ký giả.Hầu như ai cũng di chuyển nhanh tới chỗ hai người họ, kể cả Kỳ Tuyết.
Kỳ Tuyết đi qua đám kí giả ôm chầm lấy người đàn ông có tuổi kia, miệng cười hiện rõ vẻ vui mừng."Thầy William!"
Người đàn ông tên William kia cười ấm áp, vỗ về cô."Liza, mấy tháng không gặp sao lại thay đổi nhiều vậy này."
Kỳ Tuyết cười ngại ngùng buông người kia ra."Thầy cứ chọc ghẹo con.Nhưng cô đâu rồi? Không phải hai người đang đi du lịch vòng quanh thế giới sao?"
"Còn không phải tại thằng nhóc này kéo chúng ta tới thành phố A."William trừng mắt với Thiên Đục.Ông đang cùng bã xã hưởng thụ thế giới hai người thì bị tên nhóc này phá.Vợ ông lại quý nó như con trai mà đồng ý theo nó tới thành phố A.
Thiên Rực tưởng đâu thoát nạn đang vui mừng thì nhận ra thầy William quả thù lâu.Tay gãi mũi, cười trừ.Anh cũng đâu muốn phá kỳ nghỉ của thầy nhưng chuyện này cần sự xuất hiện của thầy mới giải quyết được.
"Là em có lỗi khi phá kì nghỉ của thầy nhưng thầy cũng phải nghĩ cho Liza nữa.Cô ấy là học trò của thầy mà bây giờ lại bị nghi ngờ không phải là mình."
Thấy William hừ lạnh một tiếng làm cô bật cười.Thầy William trước nay trong giới thời trang là người khó tính bậc nhất nhưng cũng là người có chuyên môn cao, khó ai sánh ngang.Vậy nên muốn làm học sinh của thầy có khi còn khó hơn đắc cử thị trưởng.Năm đó nếu không nhờ Thiên Dực thì cô cũng khó được thầy nhận.Không hiểu anh có tài gì khiến cho vợ thầy William quý như con ruột vậy.Xưa nay thầy William tuy nổi tiếng khó tính nhưng lại sợ duy nhất một người là vợ mình.Nên dưới tài ăn nói của Thiên Dực và sự giúp đỡ của bà William thì cô đã được nhận. Đúng là anh hùng dù bên ngoại giỏi giang bao nhiêu về nhà cũng phải cúi đầu trước vợ mình.
"Ông William, theo như cuộc nói chuyện đây giờ thì Kỳ Tổng thật sự là Liza?"
"Ông William, đây thật sự là cô học trò người châu Á duy nhất của ông sao?"
"Đúng vậy.Nó chính là Liza."Chỉ bằng một câu nói của người đàn ông này đã đủ làm tất cả mọi người phải tin.
"Ông William, nếu Kỳ Tổng thật sự là Liza.Vậy xin ông có thể cho chúng tôi biết tại sao ông lại nhận cô ấy? Có phải như mọi người đồn đại là do vợ ông muốn ông nhận."
"Ông William, ông trước giờ luôn nói người châu Á thường không có khả năng nghệ thuật bằng người phương Tây.Vậy sao ông lại nhận Liza?"
William nghĩ lại năm ấy.Cô nhóc Kỳ Tuyết này không hiểu lấy đâu ra can đảm dù biết ông có định kiến với người châu Á mà vẫn bám theo ông đòi làm học trò.Ông mặc kệ nó, tưởng sẽ làm nó từ bỏ không ngờ nó lại bám lâu vậy.Cả khiếu nghệ thuật của nó cũng chẳng kém ai trong đám học trò của ông.Nên khi vợ ông mở lời thì ông cũng sẵn sàng nhận nó.Nhưng không ngờ với mọi người, ngay cả Liza cũng nghĩ là ông nghe lời vợ mà nhận nó.
William bật cười."Các vị ký giả có nhầm lẫn.Liza chỉ trong thời gian ngắn lập nghiệp đã có thành tích vượt trội.Nếu đã là nhân tài sao tôi lại không nhận chứ.Đừng để những tin đồn sai sự thật ảnh hưởng tới học trò của tôi."
"Thầy William..." Cô khá bất ngờ khi thầy nói vậy.Đáp lại cô thầy chỉ gật nhẹ một cái làm cô đủ hiểu.Một khi đã là học trò thầy thì cũng trở thành một phần trong gia đình William, nên không ai được động tới cả.
_____Lời Tác Giả______
Hôm nay A Diệp giữ đúng lời hứa rồi.[Tự thấy hạnh phúc.]
Nhưng ngày tiếp theo cũng sẽ giữ lời mà đăng đúng lịch thưa và chủ nhật nha.
Không quên "Ngừng Yêu" chính là động lực lớn nhất mà độc giả tặng A Diệp rồi.[Gửi ngàn lời yêu thương tới độc giả.]