Ngục Y

chương 78: mạch não của phụ nữ là cái gì vậy?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tuy nhiên, ngay khi Trần Bình sắp bị đắm chìm vào thì một tiếng súng vang lên!

Tất cả cảm xúc dâng trào tan biến như thủy triều trong nháy mắt! Ai?

Trần An Bình phản ứng rất nhanh, đưa tay tắt đèn trên đầu giường, ôm Liễu Phỉ Phỉ lăn xuống gầm giường.

“Đừng nói chuyện!”

Trần An Bình che đôi môi nhỏ xinh của người phụ nữ lại, đôi mắt đen nhánh lộ ra sát ý lạnh lùng.

Đây đã là lần thứ hai rồi!

Ai muốn lấy mạng anh?

Tóc Xoăn ở “quán bar Mộng” vừa rồi? Tóc Xoăn của Hội Tiểu Đao?

Không thể nào!

Có lẽ Hội Tiểu Đao có một chút thế lực ở Thiên Hải, và Hội Tiểu Đao có thể có những nhân vật có tính cách hung mãnh và tàn nhẫn, nhưng việc kiểm soát súng trong nước nghiêm ngặt đến mức khiến người ta phải tuyệt vọng!

Chỉ là một Hội Tiểu Đao nhỏ bé thì làm sao dám chơi súng? “Ưm ưm...” Liễu Phỉ Phỉ vẫn đang giãy giụa.

Trần An Bình đợi đến khi điểm sáng hồng ngoại biến mất mới kéo rèm lên và bật đèn bàn.

Khi đèn bật sáng, Trần An Bình mới phát hiện Liễu Phỉ Phỉ không mặc gì cả. “Suyt, nhỏ giọng chút đi, có kẻ muốn lấy mạng của chị và tôi!”Trần An Bình làm một cử chỉ im lặng.

“Cậu đâm vào tôi”.

Liễu Phỉ Phỉ đâm vào nơi hiểm yếu của Trần An Bình, trên mặt không có chút sợ hãi nào, nhưng Liễu Phỉ Phỉ đang đỏ mặt lại càng quyến rũ hơn.

Trần An Bình lại không nói nên lời. Đã là lúc nào rồi mà còn quan tâm đ ến những chỉ tiết nhỏ này?

“Đêm nay chị không thể nghỉ ngơi ở nhà được, mặc quần áo vào đi khách sạn nghỉ một đêm, dù sao khách sạn có bảo vệ, như vậy sẽ an toàn hơn”.

Lại qua mấy phút sau, sau khi xác nhận an toàn, Trần An Bình đề nghị. “Được rồi, đi khách sạn tình yêu cũng khá tốt”.

Liễu Phỉ Phỉ lấy quần áo đi vào phòng tắm, để lại Trần An Bình còn đang ngơ ngác tại chỗ.

Mạch não của phụ nữ là cái gì vậy?

Vừa rồi suýt chút nữa đã chết, mà còn nghĩ tới chuyện đó sao?

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hoặc thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Sau khi lái xe đến khách sạn, vì lý do an toàn, Trần An Bình ở lại phòng khách khách sạn, để Liễu Phỉ Phỉ vào trong phòng ngủ, đồng thời anh còn báo cáo cho.

Lục Phiến Môn.

Súng không phải chuyện đùa, ưu tiên hàng đầu là Trần An Bình phải xác định xem sát thủ nhắm vào mình hay vào Liễu Phỉ Phỉ?

“Rốt cuộc là ai?”

Trần An Bình đang ở trong phòng khách hút thuốc, lông mày nhíu lại.

Lưu Đan và Cao Dương thì không có khả năng lắm, bọn họ chỉ đơn giản muốn hạ nhục anh để nâng cao cảm giác ưu việt của bọn họ thôi, bọn họ hận

anh, nhưng không đến mức muốn giết anh.

Những người còn lại chỉ có Cao Chiêm Long và Tóc Xoăn đã xảy ra xung đột ở quán bar tối nay.

Chẳng lẽ là hai người họ? Trần An Bình đi vào phòng tắm, lặng lẽ bấm điện thoại.

Khoảng mười phút sau, anh mới chậm rãi bước ra ngoài với một nụ cười lạnh lùng nham hiểm trên mặt.

Vấn đề an toàn tạm thời đã được giải quyết, Trần An Bình cũng không cần quá lo lắng, với thực lực của anh, nếu muốn giết anh thì ít nhất phải là cường giả cấp bậc đại tông sư đỉnh đích thân tới.

Hiện tại súng ống không thể giết được anh.

Tuy nhiên, sáng sớm hôm sau, khi Trần An Bình còn đang ngủ, anh nhận thấy có điều gì đó kỳ lạ, khi mở mắt ra, anh phát hiện Liễu Phỉ Phỉ đã tỉnh dậy từ lúc nào và đang chiêm ngưỡng tư thế ngủ của anh.

“Chậc chậc chậc”.

Liễu Phỉ Phỉ nhìn Trần An Bình với nụ cười tà ác: “Tôi luôn nghi ngờ cậu không phải đàn ông, tôi đã chủ động như vậy nhưng cậu lại không bị cám dỗ”.

“Nhưng sau này tôi biết mình đã sai rồi, đêm qua khi cậu ôm tôi và vừa rồi suýt chút nữa cậu đã đâm thủng chăn, nói cho tôi biết, làm sao mà cậu nhịn được?”

Liễu Phỉ Phỉ không cam tâm, tiến lại gần Trần An Bình.

“Chị Phỉ, chị đừng đùa nữa, tôi thật sự xin lỗi về chuyện tối qua, nhưng tôi đã có bạn gái rồi, nên..".

“Cho nên cậu nghĩ tôi thích cậu? Muốn hẹn hò với cậu à?”

Liễu Phỉ Phỉ bật cười thành tiếng: “Đừng đùa chứ, chúng ta đều là người lớn, cuộc sống ở thành phố rất căng thẳng, tình một đêm có hiểu không?”

“Đáng tiếc cậu không biết trân trọng, hai!”

Nói xong, Liễu Phỉ Phỉ thở dài: “Được rồi, mau thức dậy đi, chúng ta còn phải đi làm, nhanh lên!”

Trần An Bình sửng sốt một chút, nghĩ thầm, phụ nữ đều thất thường như vậy sao?

Truyện Chữ Hay