Ngự Quỷ Hữu Thuật

chương 51: lấy một địch nhiều

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhân số của đội ngũ này có tới hơn một trăm người, ngoại trừ Ngự Quỷ sư, đương nhiên còn có Đấu Linh và Thuật Sĩ, chỉ có điều, người của liên minh Đấu Linh tự họp thành một nhóm, cùng lắm là sau tách ra để bảo vệ vài Ngự Quỷ sư thân thể yếu ớt, nhưng nếu muốn nói chuyện hòa thuận vui vẻ khẳng định cần một đoạn thời gian nhất định, còn Thuật Sĩ thần bí càng giống thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, nếu như có thể may mắn gặp được một lần, đều là một chuyện đáng để khoe. Trong đội ngũ vỏn vẹn chỉ có một Thuật Sĩ cấp hai, đây là do một người phụ trách trong phái Ngự Quỷ sư cố ý đi tìm hiệp hội thuật sĩ đàm phán một phen, mới miễn cưỡng mượn được.

Thuật Sĩ cao cấp hơn cũng sẽ không đi làm không công, ai có thể đảm bảo Tần Nhị nói chính xác, cho nên trong đội ngũ này, Ngự Quỷ sư do bạch tháp phái Ngự Quỷ sư bồi dưỡng đi ra kỳ thực không nhiều, phần lớn đều là Ngự Quỷ sư đến từ mấy gia tộc Ninh gia, Tần gia, Trương gia, Lý gia, hoặc là chỗ dựa ở đằng sau lưng của mấy gia tộc này, những lúc có thể có lợi cho mình, chắc là sẽ không thiếu nhân thủ.

Tắc Văn là một gã Ngự Quỷ sư tương đối trẻ tuổi, cấp sáu, ở độ tuổi này của gã cũng không thấy nhiều, có thể nói là thiên tài trong hàng ngũ này, được người người xem trọng, chỉ có điều bên trong phái Ngự Quỷ sư người tài ba xuất hiện lớp lớp, Ngự Quỷ sư cao cấp cũng không phải chỉ lác đác không có mấy, hơn nữa chỉ cần chưa bước vào cấp bảy, vậy cũng chỉ coi như còn thiếu nửa bước nữa, nhưng cũng vẫn chỉ là một thành viên trong nhóm Ngự Quỷ sư trung cấp.

Gã mặc một bộ trường bào phiền phức hoa lệ, không chỉ là vì cho đẹp mà thôi, áo choàng bên ngoài có khắc rất nhiều loại thuật pháp mạnh mẽ, đủ để khiến cho lúc Ngự Quỷ sư nhận đến công kích, có thể chặn lại toàn bộ thương tổn đồng thời bảo mệnh, Tắc Văn cũng không để ý tới đám người mới lạc hậu này nọ, lúc này đang bị một đám Đấu Linh cùng với tâm phúc của gã vây vào giữa, bên cạnh chính là tên Thuật Sĩ cấp hai kia, gã cúi đầu đi tới gần Trần Phong, nói “Còn bao lâu nữa mới có thể tìm được cái thôn xóm kia?”

Trần Phong nhìn nhìn tình báo vừa mới lấy được ở trong tay trinh sát đi trước, nghĩ thầm làm gì có chuyện nhanh như vậy, nói không chừng còn phải tìm đến hừng đông, y cung kính trả lời “Hiện tại còn chưa rõ ràng lắm, bất quá quỷ tộc nội ứng của Tần Nhị có báo lại tin tức cùng với chỉ dẫn, hiện tại cứ đi thẳng, phát hiện vật đặt ra làm dấu hiệu giống như trong miêu tả, cứ theo đó mà đi tiếp, đương nhiên sẽ tìm thấy thôn xóm, nhưng e rằng đến lúc đó mặt trời cũng đã mọc.”

“Diệt toàn bộ làng cũng cần thời gian, ngoại trừ các ngự quỷ cao cấp, nếu như không ai muốn, thì giết toàn bộ.” Tắc Văn lạnh lùng quyết định số mệnh sắp tới của thôn mười ba của quỷ giới.”

Trần Phong hơi sững sờ, nói “Chuyện này… Chỉ thị cuối cùng vủa Hải Thanh đại sư, là bắt tên quỷ tộc nắm giữ phương pháp giải trừ vòng điều khiển quỷ tộc mang về, đồng thời giải trừ tính uy hiếp của thôn xóm kia, chắc hẳn chỉ là tiến hành công kích khi cần thiết, làm chúng nó sợ hãi là được.”

Đội ngũ hơn một trăm người, có hơn một nửa là Đấu Linh, cộng với một tên Thuật Sĩ, nghe nói cái thôn xóm kia, không ít quỷ tộc đã thành niên vừa vặn ra ngoài săn bắn, mấy ngày này chưa chắc đã trở về, chỉ còn lại hơn năm mươi tên quỷ tộc, hầu như đều đã lớn tuổi hoặc còn là ấu tể, căn bản muốn công phá cũng dễ dàng.

Tắc Văn liếc nhìn y một cái, âm thanh lạnh không ít, nói “Mục đích của Hải Thanh đại sư, ta đương nhiên hiểu rõ, hiện tại các ngươi nghe theo mệnh lệnh của ta là được rồi.”

Trần Phong không biết nói gì, không thể làm gì khác hơn, nói “Tuân mệnh, đại nhân.”

Tắc Văn coi như hài lòng gật gật đầu “Vậy thì tốt, hành động trong đêm khuya vốn hao phí rất nhiều tinh lực, nếu như còn muốn tìm thêm hai ba ngày, vậy tiếp tế của chúng ta cũng thành vấn đề, ngươi nói chuyện với tên Tần Nhị kia, xem có thể liên hệ với tên quỷ tộc nội ứng kia thêm vài lần hay không, tăng nhanh thời gian xác định vị trí cụ thể.”

Trần Phong sau khi đáp lại, liền đi tìm đám người Tần Nhị chuyển tiếp vài lời này, những tên Ngự Quỷ sư mới đến này, trong ngày thường kể cả các tiền bối cấp ba cũng chưa chắc thèm đáp lời bọn họ, chứ đừng nói Tắc Văn đã là Ngự Quỷ sư cấp sáu, Ngự Quỷ sư trung cấp luôn luôn tồn tại ở vị trí đầu, bọn họ còn rất lâu mới có tư cách tiến về phía trước để nói chuyện.

Thẩm Tu đi lại bên trong đội ngũ, vị trí của hắn vốn tụt về phía sau một chút, nhưng mà Trần Phong cảm thấy trong đêm tối bốn phương tám hướng xung quanh đội ngũ đều có khả năng bị tập kích, Hải Thanh đại sư tựa hồ lại rất xem trọng tên Ngự Quỷ sư mới đến này, liền có ý tốt để cho nam nhân đi lên phía trước một chút, vị trí trung tâm của đội ngũ luôn tương đối an toàn hơn rất nhiều.

Thẩm Tu bước chân đều đều, một bên lưu ý sự biến hóa của sự vật ở bốn phía xung quanh, một bên quét mắt nhìn tên ngự quỷ từ lúc mới bắt đầu tham gia đội ngũ liền cúi gằm mặt suy nghĩ gì đó, đối phương nhận thấy ánh mắt của hắn, cũng chỉ lẳng lặng nhìn sang.

Thẩm Tu không hiểu cái gì, thu hồi ánh mắt, rồi lại âm thầm liếc mắt nhìn đến cái mông của tên quỷ tộc kia… Luôn cảm thấy tần suất vặn vẹo mông của đối phương lúc này tăng nhanh, hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy rằng khẳng định không phải là bởi vì quần quá chật nên không tiện hành động, hoặc là bị ma sát đến mức rách da.

Đội ngũ đột nhiên dừng lại.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Có người ở một bên hỏi.

“Không rõ lắm, hình như là ở phía trước có thứ gì đó chặn đường…” Một gã Đấu Linh khác có vóc người cao to nghi hoặc nói, hắn lặng lẽ khẽ nhảy lên một chút ngay tại chỗ, ngữ khí trở nên xác định “Là một quỷ tộc đã thành niên!”

“Chỉ một con?” Không ít người muốn tiến lên nhìn, mà bởi vì liên quan đến kỷ luật trong đội ngũ, cho nên phần lớn Ngự Quỷ sư cùng Đấu Linh đều không thể tự ý rời khỏi vị trí, bọn họ có quy củ của quân thảo phạt, không phải là đám dân thường thích vây xem.

Thẩm Tu cất bước đi về phía trước, hắn không có bị phân công nhiệm vụ cùng vị trí, tự nhiên là thuộc về dạng nhân sĩ nơi nào cần thiết thì đi nơi đó, trong tình huống bình thường, người mới đều sẽ lùi về phía sau, không chỉ là vì bảo mệnh, còn là để tránh không cản trở đội ngũ.

“Này! Ngươi đừng đi lên, phía trước rất nguy hiểm!” Một tên Ngự Quỷ sư nhắc nhở, hắn thấy tên nam tử kia tựa hồ là một người mới, còn chưa được cấp cả giấy chứng nhận, cho rằng đối phương không biết những quy củ này.

Thẩm Tu đưa mắt nhìn sang Lục Chiến, nhẹ giọng hỏi “Là ai?”

“… Viêm Lam.” Lục Chiến dùng một loại âm thanh rất nhỏ mà chỉ có nam nhân nghe thấy để trả lời, thân hình của nó thẳng tắp mà thon dài, giống như một thanh kiếm sắc vừa mới ra khỏi vỏ, đôi mắt nó lúc này lạnh lẽo không gợn sóng, đáy mắt cũng không có một tia ý tứ khẩn cầu nào.

Lục Chiến xác thực muốn trợ giúp đồng bạn, nhưng sẽ không lợi dụng lòng thông cảm của nam nhân.

Vào lúc này, nếu như nam nhân đứng ra, hiện trường chắc chắn sẽ trở nên xấu hổ, dẫn tới những nhân tộc khác bất mãn thậm chí công kích hắn.

“Ta có nhiệm vụ phải đi qua đó, cảm tạ nhắc nhở.” Thẩm Tu bình tĩnh nói với tên Ngự Quỷ sư cấp ba kia, sau đó không để ý sắc mặt của tên quỷ tộc kia biến hóa rất nhỏ, cấp tốc đi vào bên trong khe hở của đội ngũ, đi thẳng về phía trước.

Tâm tình của Tắc Văn lúc này coi như không tệ, gã vốn cảm thấy được cái loại nhiệm vụ không rõ ràng này cần phải dùng đến gã, một Ngự Quỷ sư cấp sáu là do Hải Thanh đại sư có chút lo lắng quá độ, những quỷ tộc kia có thể nắm giữ phương pháp giải trừ viên hoàn điều khiển quỷ tộc? Đầu tiên không bàn đến tính khả thi, quá trình giải trừ có thể tiến hành dễ dàng như vậy! Không chỉ cần đến nhân lực, vật lực, tài lực, còn phải có kinh nghiệm thực tiếp dày dặn, bằng không đám ngự quỷ đã sớm tạo phản… Tắc Văn cũng chỉ là bị phái tới xem tình huống một chút mà thôi.

Hiện tại cư nhiên lại để cho hắn gặp phải con ngự quỷ lúc trước không cẩn thận bị gã để cho nó chạy thoát.

Quả thực là vận khí tốt đến vô hạn, loại thân thể rắn chắc mạnh mẽ kia, còn chưa được nếm thử đã để cho chạy mất, chẳng khác gì việc hung hăng tặng cho gã một cái tát, còn ném cả mặt mũi của hắn, Tắc Văn cười híp mắt nhìn Viêm Lam chẳng khác gì đang chui đầu vào lưới, chậm rãi nói “Không nghĩ tới ngươi lại là người của thôn mười ba, xem ra là đã biết được ý đồ của chúng ta, chuẩn bị châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình?”

Nhóm Ngự Quỷ sư cũng không ngốc, rất nhanh liền biết được ý đồ của tên quỷ tộc này, quá rõ ràng, thật sự là nhìn không được, muốn đến chết?

“Các ngươi biết được tình huống thiếu sót của thôn chúng ta…” Thanh âm của Viêm Lam lộ ra một loại lãnh ý đến tận xương, nó quét mắt nhìn đội ngũ của nhân tộc này, hơn trăm người, hơn nữa thực lực còn không hề yếu.

“Vừa vặn có một tên quỷ tộc khả ái trợ giúp chúng ta, để cho các ngươi có thể nếm được một loại cảm giác cơ hội được cứu vớt.” Tắc Văn cong cong khóe môi, môi dày khép mở, nói “Thế nhưng việc này cũng không vội, trước tiên ngươi đến đây, để ta nhìn thành quả nuôi thả trong thời gian này một chút xem thế nào.”

Viêm Lam trầm mặc không nói, giữa hai hàng lông mày tối tăm giống như đang ấp ủ một cơn giông bão, nó đương nhiên là nhận ra Ngự Quỷ sư cấp sáu trước mắt!

“Ngươi sẽ không quên ta là ai đi? Cái tên quỷ tộc nhỏ hơn một chút đâu, có phải cũng đang ở trong thôn, ha ha, có thể cùng một lúc tìm tới thật sự là quá tốt!” Tắc Văn gật gật đầu, nói “Gia hỏa nghịch ngợm phải bị dạy dỗ, mau đến đây, có lẽ ta sẽ cân nhắc hình phạt dành cho ngươi nhẹ nhàng hơn một chút.”

“Tắc Văn đại sư, có phải nó đang trì hoãn thời gian không?” Có một tên Đấu Linh đã nhao nhao muốn thử, đây chính là ngự quỷ cao cấp, tuy rằng cuối cùng cũng rơi vào trong tay phái Ngự Quỷ sư, bất quá nếu như bản thân hắn đánh được, vậy còn có thể thông qua việc buôn bán ngự quỷ kiếm lấy một bút, thù lao không nhỏ.

“Hơn nữa mới đến có một con… E rằng xung quanh có mai phục!” Một gã Ngự Quỷ sư khác khá cẩn thận ngắm nhìn bốn phía.

Tắc Văn lại vô cùng ung dung, nói “Sẽ không, ta không nhận ra có động tĩnh nào khác ở xung quanh đây, có lẽ chỉ có một mình nó tới đây, xem ra tình báo nói cái thôn xóm kia nhân thủ có hạn, là sự thật.”

“Kỳ quái, nó một mình lại đây có thể làm cái gì?” Tất cả mọi người ôm ấp hoài nghi, con người lúc gặp phải một con người có thể bắt lấy một cách dễ dàng, tình cờ cũng sẽ do dự có phải có chỗ nào bọn họ không biết hay không.

“Giết nó, tiếp tục đi.” Thuật Sĩ cấp hai vẫn luôn không lên tiếng bắt đầu không kiên nhẫn, không khí ở quỷ giới không tốt, gã không muốn ở lâu.

Mặc dù là Tắc Văn, đối với nghề nghiệp thuật sĩ cũng vẫn phải khách khí, gã bỏ qua tư tưởng chơi đùa lúc đầu, vẫy vẫy tay với tên quỷ tộc kia, sau đó trực tiếp mệnh lệnh Đấu Linh đứng ở bên người tiến hành công kích, lúc này dùng ngự quỷ hiển nhiên cũng không thích hợp, đối phương nắm giữ kỹ năng làm chậm, Tắc Văn giải thích với tên Thuật Sĩ kia “Các hạ bình tĩnh, đừng nóng vội, nó chính là mục tiêu của nhiệm vụ lần này, tên quỷ tộc có năng lực giải trừ vòng điều khiển quỷ tộc, chỉ cần bắt sống, có thể hoàn thành hơn phân nửa nhiệm vụ.” Còn lại vấn đề quét sạch thôn xóm mười ba, mặc dù Hải Thanh đại sư không có dặn dò rõ ràng, bất quá đều đã tới nơi này, không tìm lấy vài chiến lợi phẩm, làm sao bù lại được mệt mọc dọc theo đường đi đến đây!

Tên thuật sĩ cấp hai vừa nghe, sắc mặt mới hơi hơi hòa hoãn một chút, thấy vài tên Đấu Linh đều vây lại, liền không ra tay.

Viêm Lam chắc chắn để dẫn đội ngũ nhân tộc này tới, cũng đoán được Mục Ngôn sẽ đem toàn bộ tình báo nói hết ra, bao gồm cả loại kỹ năng thần bí mà nó học được.

Đấu Linh không giống với Ngự Quỷ sư, thể trạng của nhân tộc tuy rằng rất cường đại, thế nhưng trên thực tế cũng không phải toàn bộ nhân tộc đều có cái loại hình đặc biệt có thể dũng mãnh thiện chiến, bất quá sau gia cố linh năng, sức mạnh, tốc độ, khả năng phản ứng của bọn họ đều tăng lên rất nhiều, nhiều tên Đấu Linh liên hợp lại, chém giết cùng quỷ tộc, cũng là chuyện thường thấy, đội ngũ đi bắt quỷ tộc đều là do một tên Ngự Quỷ sư gồm vài tên Đấu Linh tạo thành.

Viêm Lam một bên lấy một địch nhiều, một bên thối lui sang một hướng khác, nó mang theo sắc mặt lạnh tanh hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của đội ngũ lại đây, đồng thời lúc nào cũng lưu ý nhất cử nhất động của tên Thuật Sĩ kia.

Truyện Chữ Hay