Ngự Quỷ Hữu Thuật

chương 45: hải thanh đại sư

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không Đảo cao hơn mặt biển rất nhiều, khí hậu ấm áp, bốn mùa như xuân, đại đa số các kiến trúc trên đảo cũng không hề thấp bé, mà ba tòa bạch tháp trên đảo mang tính biểu trưng cho mỗi phái cơ hồ muốn xuyên thủng tầng mây, không khí của tầng cao nhất mỏng manh, so với các tầng ở dưới mà nói, nhiệt độ cực thấp, bất quá ở bên trong bạch tháp, vẫn là một mảnh không khí ấm áp như mùa xuân. Đây là lần thứ hai Trần Phong leo lên tầng cao nhất, lần thứ nhất là lúc y nhậm chức, trải qua tầng tầng lớp lớp các thông báo, y dẫn theo Ngự Quỷ sư mới đến đang đi sau lưng đến trước cửa phòng tháp chủ, nơi này cũng chẳng có gì gọi là phô trương, cho nên mặc dù là tháp chủ bạch tháp của Ngự Quỷ sư phái cũng chỉ chiếm dụng một gian phòng nho nhỏ bình thường mà thôi, không có tồn tại cái gì gọi là thiết kế sang trọng như ở trong cung điện, thế nhưng những phòng khác ở tầng cao nhất, nhìn qua cũng không tầm thường, có lẽ là dùng để cất những đồ vật trọng yếu. Mấy phòng ở tầng cao nhất của bạch tháp, tất cả đều thuộc về khu trung tâm của bạch tháp, người bình thường không được cho phép tùy ý ra vào.

Thẩm Tu trầm ổn cất bước đi về phía trước, bốn phía là các thủ vệ cao to cường tráng đang đứng nghiêm, trên tường có hoa văn của pháp thuật dập dờn như sóng nước, chỉ cần có bất luận người làm ra hành vi trái pháp luận, liền phải chịu công kích từ bốn phương tám hướng, mà tồn tại của thủ vệ, thay vì nói là trông coi nơi này, thà nói rằng là nhìn đám người bị pháp thuật công kích, xem xem có mấy người có thể cứu sống để hỏi cung. Biện pháp phòng ngự của bạch tháp, từ trước đến giờ đều không chê vào đâu được, chỉ có bị thương và trốn chạy, không có chuyện bị thương nhẹ mà đi vào khu trung tâm.

Cửa lớn được gắn trang sức đơn giản, lộ ra một loại cảm giác xa hoa đầy khiêm tốn bị mở ra, Trần Phong đầu tiên là đứng hành lễ ở trước cửa, sau khi được cho phép, mới nơm nớp lo sợ mà đi vào trong đó, Thẩm Tu nhìn thẳng vào phía trước, sau khi lễ độ vấn an, đồng thời cùng với Trần Phong đứng ở trước một cái bàn. Trang trí trong phòng cũng vô cùng đơn giản, bàn học, hồng quỹ, cùng với một cái ghế gỗ, là toàn bộ đồ gia dụng ở trong phòng, trong phòng quanh quẩn một mùi hương là lạ, trên bàn đặt một cốc thủy tinh, giấy bút, cùng với một bồn hoa nhỏ tướng mạo quái dị.

Một ông lão đứng ở bên cửa sổ, ném một nắm mễ ra bên ngoài, mặc dù là ở chỗ cao, hai người cũng có thể nghe thấy âm thanh kỷ kỷ tra tra, Trần Phong yên lặng nhìn qua, phát hiện chẳng biết từ lúc nào, đã có rất nhiều đôi cánh rơi vào trong mắt y, một nắm mễ kia vừa mới vung ra được hai giây, liền bị đám chim kia chia nhau ăn sạch.

Thẩm Tu không biết đó là loại chim gì, thế nhưng có thể bay cao như vậy, còn có thể ăn như vậy, nhìn qua bộ dáng cơ nhục của chúng nó nhất định rất rắn chắc, tương đối màu mỡ, trong lòng hắn thầm nghĩ như vậy, sắc mặt lại không đổi, ánh mắt đảo qua nhìn về phía cái bàn học to rộng màu nâu sỉn, ở ngoài kia nghe đồn ở bên sâu bên trong quỷ giới có một loại thực vật tà ác sinh trưởng, lúc này nó đang tắm trong ánh sáng xuyên qua cửa sổ, cành lá thoải mái mở ra, bộ rễ thả lỏng, cả thân cây cũng con cong.

“Hải Thanh đại nhân, chào ngài, ta là Trần Phong, là người phụ trách đương nhiệm của tầng mười bạch tháp, Ngự Quỷ sư cấp năm.” Trần Phong chẳng hề xác nhận tháp chủ có nhớ kỹ y hay không, đầu tiên y đơn giản tự giới thiệu lại bản thân mình, phải biết tầng mười của bạch tháp chẳng qua chỉ là cung cấp địa phương dừng chân cho người mới, trên thực tế có cũng được mà không có cũng được, cũng chính là biểu đạt thiết kế của bạch tháp mà thôi, tầm quan trọng kém tầng hai là địa phương giảng bài rất nhiều, hoặc là tầng ba là tầng trao đổi vật phẩm, chỉ có điều con số nhìn qua có chút lớn hơn mà thôi.

Lão nhân vỗ tay một cái để cho sạch sẽ, chậm rãi xoay người lại.

“Vị này chính là Thẩm Tu, là người mới tới ngày hôm nay của phái Ngự Quỷ sư chúng ta, là một Ngự Quỷ sư tương đối có tiềm lực, thậm chí còn một mình hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp, chúng ta lần này đến đây, là vì muốn báo cáo một việc trọng yếu cho ngài.” Trần Phong đưa tay hướng về phía tên Ngự Quỷ sư mới đến kia, giới thiệu cho tháp chủ.

Thẩm Tu khẽ gật đầu, âm thanh bình tĩnh lễ độ “Chào ngài, muộn như vậy vẫn đến đây, đã quấy rầy.”

Lão nhân híp mắt nhìn một chút, ngẩn người, nhất thời râu mép không tự chủ ngóc lên, thừa dịp lúc mọi người không chú ý, lão cấp tốc ép mấy cọng râu kia xuống, mi nhãn nhăn lại, cái này gọi là người mới có tiềm lực? Một người có sức mạnh như này, nơi nào cho là tiềm! (N/A: ý lão là giấu giếm, khiêm tốn đó)

“Chuyện gì?” Lão nhân mang theo gương mặt vân đạm phong khinh hỏi.

“Là như vầy, hôm nay khu vực trung tâm của chúng ta bị người ngoài công kích, hiện tại đã phát hiện kẻ định, là hai huynh đệ Ninh Lập Sơn, Ninh Hải Sinh lẫn ở trong đám người mới, ta suy đoán nhất định là có liên quan đến Ninh gia ở sau lưng bọn họ, chúng ta là phát hiện ở trên người tên ngự quỷ vì bị thương mà chết của Ninh Lập Sơn có vết tích bị pháp thuật công kích, dùng cái này để xác nhận.” Trần Phong thuật lại từ đầu đến cuối đâu vào đó, đồng thời chỉ tên Ngự Quỷ sư mới đến vấn hờ hững trầm ổn, thầm nghĩ bây giờ người mới thật không xong, tên nam tử này chính xác là từ đầu tới giờ đều chưa xuất hiện nửa điểm thất thố, cho dù đối với Hải Thanh đại sư, một Ngự Quỷ sư trong truyền thuyết, cũng không động dung chút nào “Vị này chính là người cung cấp manh mối, hắn có thể phân biệt được dấu vết bị lưu lại, cho nên ta cố ý mang hắn tới báo cáo cho ngài.”

Đây coi như là chuyện tốt trời cho, phải biết, có Ngự Quỷ sư cả một đời đều chưa lên được đỉnh tháp, Trần Phong cũng là cảm thấy được tên người mới này tiềm lực vô hạn, cho nên mới có tâm đi giao hảo, đã có cơ hội, liền dẫn người đi một lần, có thể trước mặt Hải Thanh đại sư để tạo chút quen biết, đối với sự phát triển sau này, có thể có thêm rất nhiều chỗ tốt.

Thẩm Tu khiêm tốn cười cười, nói “Quá khen, đây là chuyện ta phải làm.”

Lão nhân bắt đầu suy nghĩ xem gần đây là có chuyện gì phát sinh hay không, khiến cho vị này phải qua đây hỗ trợ? Còn trở thành Ngự Quỷ sư mới đến? Quả thực khiến cho nhóm tháp chủ sợ ngây người? Lão bình tĩnh nói “Chuyện này ta cũng chỉ mới nhận được thông báo, các ngươi xử lý rất tốt, chuyện của Ninh gia, tự nhiên sẽ có người đi xử lý, huynh đệ Ninh gia thì dựa theo quy củ, cướp đoạt toàn bộ tư cách Ngự Quỷ sư, trục xuất ra khỏi Không Đảo, giao cho người của gia tộc bọn họ xử lý.”

Nội tuyến sẽ là nhóm phụ trách báo cáo cho tháp chủ biết trước tiên toàn bộ những chuyện phát sinh trong bạch tháp, điều đó mọi người đều biết, thế nhưng tin tức ở bên trong thì thuộc về tin tức nội bộ, quy trình làm việc biểu hiện ra bên ngoài thì vẫn cần người đi làm, mật báo cũng không phải lúc nào cũng quản lý hết được.

Trần Phong gật gật đầu “Tuân mệnh, Hải Thanh đại sư, nếu như không còn phân phó gì khác, vậy chúng ta xin phép lui xuống trước.” Y liếc nhìn về phía thẩm tu, ra hiệu đối phương nhanh chóng lợi dụng thời gian, nói vài lời hay hoặc biểu hiện bản thân một chút, sau đó có thể rời khỏi. Chuyện của hai huynh đệ Ninh gia, đến giờ cũng không cần người ngoài nhúng tay, bị Không Đảo dùng lý do xâm nhập khu trục, chỉ cần Ninh gia không muốn đắc tội với Không Đảo, sẽ nhất định xử tử người ngay lập tức, hoặc là cấm túc cả đời, với tính cách của gia chủ nhà họ Ninh, cùng với những huynh đệ của hai người kia vô cùng đông đúc, chắc chắn phương án đầu có tính khả thi lớn nhất.

“Xin hỏi, sau khi Ninh Hải Sinh bị tước đoạt tư cách làm Ngự quỷ sư, ngự quỷ của hắn sẽ bị xử trí như thế nào?” Thẩm Tu cũng không vội vàng rời đi, hắn đột nhiên mở miệng hỏi.

Nhắc đến chuyện liên quan đến ngự quỷ, Hải Thanh lại đem lực chú ý đặt vào con quỷ tộc đang đi theo bên cạnh nam nhân, lão tỉ mỉ quan sát trong chốc lát, thật sự là không nhìn ra được, con quỷ kia ngoại trừ là một quỷ tộc cao đẳng, còn có cái gì đặc biệt….. Lớn lên thật dễ nhìn? Vóc dáng rất tốt? Tính cách đặc biệt? Không có, nhất định là có một loại hấp dẫn vô cùng bí ẩn nào đó, không thì làm sao có thể lôi kéo Thẩm Tu đi vào cánh cửa này đâu?

À, đúng rồi! Thẩm Tu hiện tại là Ngự Quỷ sư! Lão nhân đột nhiên phản ứng lại, giống như bất tri bất giác hiện ra cảm xúc muốn khoe khoang, râu mép của Hải Thanh đại sư hơi hơi cong lên, quyết định mấy ngày nay sẽ đi đến hai tòa bạch tháp còn lại nói vài lời a!

Lục Chiến nhận ra tầm mắt của Ngự Quỷ sư mạnh mẽ kia, bởi vì bị pháp thuật áp chế, cho nên trên người của những Ngự Quỷ sư có địa vị cao, ngự quỷ sẽ cảm nhận được một loại áp lực mạnh hơn, lúc này nếu sắc mặt của nó biến hóa chắc chắn sẽ khiến cho chủ nhân mất mặt, cho nên nó cưỡng chế bản thân giữ sống lưng thẳng tắp, không hề nhúc nhích, hai tay khẽ thả xuôi xuống, sắc mặt bình tĩnh đứng tại chỗ, không hề lộ một chút dao động cùng với sợ hãi nào. Thẩm Tu liếc mắt nhìn nhìn quỷ tộc hơi có chút khẩn trương ở bên người, thoáng đứng sang bên cạnh một chút, chặn lại tầm mắt của Hải Thanh đại sư.

Trần Phong phát hiện tên Ngự Quỷ sư mới đến này khi đứng ở trước mặt người có địa vị cao nhất của Ngự Quỷ sư phái, không chỉ không hề nóng nảy, hơn nữa còn dám to gan, không coi ai ra gì mà đặt câu hỏi… Không nhìn thấy y đang ra sức nháy mắt ra hiệu với hắn sao, Hải Thanh đại sư, tuy rằng nhìn qua râu tóc bạc phơ, hòa ái dễ gần, thế nhưng có thể ngồi ở vị trí này một cách vững chắc không sầu lo, làm gì có khả năng sẽ là người hiền lành? Huống hồ, Ngự Quỷ sư phái bọn họ cũng không phải ăn chay!

“Cái vấn đề này…”

Hơn nữa, Hải Thanh đại sư còn trả lời!

“Ngươi thấy thế nào?”

Dĩ nhiên còn hỏi ngược trở lại, Hải Thanh đại sư đang đi hỏi ý kiến của tên Ngự Quỷ sư mới đến này sao?

Trần Phong trợn tròn hai mắt, không thể tin được nhìn nam nhân dáng người thẳng tắp đang đứng bên cạnh y, nghe thấy đối phương không nhanh không chậm trả lời “Nếu như có thể, ta có thể mang tên ngự quỷ kia đi được không? Bởi vì dựa theo quy định, chắc chắn là trả nó lại cho Ninh gia, bọn họ chỉ sợ sẽ không buông tha con quỷ tộc đã từng phản bội con em nhà mình, nói như vậy, nó sẽ không có đường sống, hiện tại thật có chút đáng tiếc.”

Trần Phong không nghĩ tới tên Ngự Quỷ sư mới đến này lại nghĩ như vậy, y không khỏi thở dài trong lòng, nếu như không có ngự quỷ kia trợ giúp, e rằng Ninh Lập Sơn cùng với Ninh Hải Sinh có thể trốn thoát khỏi lưới pháp luật, khiến bọn họ cứ như vậy chẳng hai biết gì, nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề sở hữu ngự quỷ của Ninh gia, trước đây đều sẽ xử lý như vậy, Không Đảo chưa chắc sẽ bởi vì một con ngự quỷ nho nhỏ, cứ như vậy can thiệp.

“Có thể.” Lão nhân khoát tay áo một cái “Trần Phong, ngươi dẫn người này đi làm thủ tục, từ ngày mai tên ngự quỷ kia liền đi theo hắn.”

“… Rõ, Hải Thanh đại sư.” Trần Phong một mực cung kính đáp lại, sau khi hành lễ xong, mới dẫn Thẩm Tu đi ra khỏi phòng.

Vừa ra khỏi phòng, y liền dựa vào một bức tường đứng lau mồ hôi, giương mắt đánh giá nam nhân trước mắt, trong lòng hơi kinh ngạc, không nghĩ rằng Hải Thanh đại sư lại đáp ứng một cách thẳng thắn dứt khoát như vậy, hơn nữa lại còn đơn giản đến mức như vậy sao? Phải biết không có bao nhiêu người có thể đưa ra ý kiến trước mặt Hải Thanh đại sư, có tư cách như vậy, đều phải là những người có địa vị vô cùng cao, mà ý kiến của một người mới đến, cư nhiên lại được đồng ý! Y nhất thời cảm thấy bản thân có phải là quá mức nhu nhược, kể cả một câu cũng chưa dám nói, nếu đặt ở hiện tại…. Kia hình như thật sự là không dám nói.

Trong phòng, lão nhân ngồi ở trên ghế gỗ, uống một ngụm trà, cầm quạt phẩy phẩy vài cái, thầm nghĩ, chỉ là muốn một con ngự quỷ mà thôi, lúc mở miệng suýt chút nữa là dọa chết người a!

Thẩm Tu cùng Trần Phong đi làm thủ tục, thu thêm một vài ngự quỷ là chuyện rất bình thường, chỉ cần bản thân Ngự Quỷ sư có năng lực này, muốn có vài con đều không hề có vấn đề, hắn nghĩ thầm, sau này cũng phóng sinh, thả một cái coi như là buông tay toàn bộ, cũng cùng một công, có thể cứu một mạng thì là một mạng, dù sao tốt xấu gì đối phương cũng từng trợ giúp hắn, bằng không nếu muốn tìm kẽ hở của anh em nhà họ Ninh từ chỗ khác, phải tốn rất nhiều sức lực.

Lục Chiến im lặng đi theo phía sau chủ nhân, cảm giác bừng tỉnh chỉ trong một cái nháy mắt, bản thân nó có thêm một tên đồng bọn là đồng tộc… Hơn nữa chẳng biết vì sao, nhìn thế nào nó cũng đều cảm thấy được có chút gì đó không quá vừa mắt.

Truyện Chữ Hay