“Quãng thời gian này ngươi cũng không có xuất hiện, trong gia tộc liền xảy ra vấn đề rồi.” Thẩm Vinh đứng ở cổng lớn của chủ trạch Thẩm gia, ôm cánh tay nói.
Sau sự kiện Hung ma Vương, hắn thay đổi thái độ bình thường, bắt đầu nỗ lực thấy Thẩm Tu sang bắt quàng làm họ, trước đây cảm thấy được đối phương lợi hại là lợi hại, thế nhưng tính cách tựa hồ không cường ngạnh lắm, luôn nghĩ thỉnh thoảng nên thăm dò giới hạn của Thẩm Tu… Không nghĩ tới ngày đó trực tiếp liền xử lý người của tổ chức Thánh Minh, cái tổ chức này tên nghe thì rất phổ thông, còn có chút ngu ngốc, thế nhưng thành viên bên trong thật sự không đơn giản, mặc dù thu thập được có một chút thông tin không hề chi tiết nhưng đều đủ để khiến không ít người nghe tiếng đều sợ vỡ mật.
Thẩm Tu đang chuẩn bị đi đến phòng nhiệm vụ của gia tộc để lĩnh cái nhiệm vụ sơ cấp cuối cùng, chẳng mấy chốc lại khai giảng, đại học năm thứ tư chẳng hề bận rộn, ở thời đại này, phần lớn trường học đều an bài chương trình học cũng sẽ không vẻn vẹn hạn chế ở tri thức văn hóa, mấu chốt là bảo mệnh cùng với kỹ thuật giết địch thực chiến, không có mạng, đầu có bao nhiêu dung lượng văn hóa tri thức đều vô dụng.
Hắn nhìn thanh niên đồng tộc vốn đang nở nụ cười một chút, không chút nghĩ ngợi, trực tiếp nhíu mày nói “Tổ chức Thánh Minh phái người đến.”
Thẩm Vinh một mặt kinh ngạc “Làm sao ngươi biết?!”
Đây là tin tức ở bên trong, dù sao cái tổ chức kia lần này phái tới không phải là một nhân vật nhỏ, các trưởng lão đều phải lén lút tiếp đãi.
Thẩm Tu xấu hổ “Ta cho đây là chuyện bình thường… Đánh từ người trẻ đến người già, rất thông thường.”
Thẩm Vinh không biết đây là chuyện bình thường ở nơi nào, bất quá hắn vẫn có lòng tốt nhắc nhở “Nhất định là qua hỏi tội, ngươi cần cẩn thận một chút.”
Người của Thánh Minh tổ chức trải rộng các nơi, trên căn bản hai phe đều có liên hệ, thế nhưng sẽ không vô cớ hành động tập thể, cho nên mặc dù phái người lại đây, nhân số cũng sẽ không quá nhiều, chỉ là nghe đầu bên trong cái tổ chức này ngọa hổ tàng long (N/A: tiềm ẩn nhân tài đó), cho nên gia tộc Thẩm thị cũng không dám xem thường, Đại trưởng lão chưa từng xuất hiện, nên Nhị trưởng lão đành làm đại biểu tiến hành đàm phán, kết quả thì chờ lúc Thẩm Tu lại đây sẽ tuyên bố.
Đối phương nói, bọn họ không vội vã.
Nhị trưởng lão là một người nóng tính, nhưng sau lưng vẫn đầy mồ hôi. Thật vất vả đợi được đến lúc Thẩm Tu nhận nhiệm vụ thứ ba, mắt thấy Thẩm Tu đi vào phòng nhiệm vụ, lão vội vã tìm người gọi tên kia mang theo ngự quỷ của hắn lại đây, chính lão xoa xoa mồ hôi chảy dài trên chán, thở một hơi, vuốt ve cái bụng béo tròn, nói “Thẩm Tu a, đám người của tổ chức kia đến đây, sự tình Hung ma Vương bọn họ nói không để ý tới, chiếm không được tiện nghi, hiện tai nhưng là muốn ngươi qua đó, nói sẽ dự định nhận ngươi vào nội bộ bên trong tổ chức, hảo hảo bồi dưỡng…”
Thẩm Tu một mặt bình tĩnh lắc đầu, nhàn nhạt nói “Không đi.” Đây là chịu chết sao, liền tính hắn không chết cũng là bị ngược a!
Nhị trưởng lão nhất thời mồ hôi đầm đìa, dựa theo tình hình thực tế nói “Kỳ thực tính chất của cái tổ chức này rất khó xác định, thiện ác khó phân biệt, bất quá rất nhiều gia tộc lớn có ý định phái người gia nhập cũng không có đủ tư cách…”
“Bọn họ không phải người tốt, ta sẽ không dính líu.” Thẩm Tu nheo lại hai con mắt, mặt không đổi sắc trả lời một câu, quay người chọn một cái nhiệm vụ đơn giản rồi rời đi, ngoại trừ cái nhiệm vụ cấp thấp đầu tiên là gia tộc phân phối, cái này cũng là vì chăm sóc người mới không có kinh nghiệm, nhiệm vụ của hắn đều sẽ để Ngự Quỷ sự tự mình đến bên trong chủ trạch để tự chọn lựa.
Lục Chiến đi theo phía sau chủ nhân, lạnh lùng liếc mắt một cái, rồi mới thu hồi ánh mắt cất bước rời đi.
Nhị trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt của quỷ tộc kia thật sự khủng khiếp… Lão cũng không phải Ngự Quỷ sư, nhiều lắm thì coi như là một người điều khiển tinh linh, gia tộc Thẩm thị tuy rằng dùng nghề ngự quỷ để nổi tiếng, mà cũng không phải ai đều có thể thao túng quỷ tộc cường hãn, so sánh với điều đó, chế phục tiểu tinh linh hoặc là các loại yêu tinh đều dễ dàng hơn rất nhiều.
N/A: Bé Lục Chiến sao lườm người ta, sợ người ta mang chồng em giới thiệu cho người khác a ( ̄▽ ̄”) Càng ngày càng không ngoan a.