Ngũ Hành Sinh Khắc

chương 4: phật sự thiếu lâm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tiếng đại hồng chung vang lên liên hồi, không gian tòa cổ tự Thiếu Lâm vốn tĩnh mịch dành riêng cho những ai thoát ly cảnh trần tục tranh dành đoạt lợi bất giác bị tiếng đại hồng chung phá vỡ. Hồi chuông đại hồng như hối thúc các vị cao tăng Thiếu Lâm đồng hướng về đại hồng bảo diện.

Chờ cho các vị cao tăng đã yên vị theo thứ bậc, Phương trượng Đại Minh mới từ tốn ôn nhu nói :

- A di đà Phật! Hôm nay bổn Phương trượng hiệu triệu chư tăng huynh đệ tề tựu đến Thiếu Lâm vì một chuyện cực kỳ hệ trọng.

Lão tăng gác cây thiền trượng, biểu tượng quyền uy của vị trụ trì Thiếu Lâm, rồi trịnh trọng nói tiếp :

- Thời gian gần đây, bổn Phương trượng cảm thấy trong nội thể đã bắt đầu chuyển hóa đến thời kỳ phải theo hầu các bậc thánh tăng Thiếu Lâm tự. Bổn Phương trượng tự biết mình chẳng thọ được bao lâu nữa, nên trao lại chức vị Chưởng môn Thiếu Lâm và Phương trượng cho Tri Ngộ Năng Chánh Giới đại sư. Sau khi bổn Phương trượng nhập tịnh lăng về với Niết Bàn hầu Phật tổ Như Lai, mong rằng các chư tăng Thiếu Lâm sẽ đồng tâm hiệp lực phò trợ Chánh Giới đại sư, bảo tồn chánh đại Phật môn, hoành khai đạo hạnh cứu độ chúng sinh trong bể trầm kha luân hồi.

Đại Minh phương trượng thở hắt ra một hơi thật dài như muốn trút bỏ phần tạp khí trong cơ thể của người.

Tất cả mọi chư tăng Thiếu Lâm đồng loạt hành đại lễ, miệng xướng phát hiệu :

- A di đà Phật!

Võ Tăng, đại diện Hành Pháp đại sư kính cẩn nói :

- Chúng chư tăng Thiếu Lâm nguyện theo sự chỉ huấn của Phương trượng mà hoành khai đạo pháp, phò trợ Chánh Giới sư huynh.

Đại Minh phương trượng mỉm cười :

- A di đà Phật! Tất cả chư tăng Thiếu Lâm đều đồng tâm hiệp lực, bổn Phương trượng vô cùng hoan hỉ và thanh thản về hầu Phật tổ Như Lai.

Đại Minh phương trượng từ từ đứng lên. Tay không dừng chuỗi bồ đề. Ngươi trịnh trọng nói :

- Tất cả những chư tăng đang có mặt tại đều cùng một lòng một dạ, bổn Phương trượng thỉnh Chánh Giới sư đệ lên bồ đoàn.

Chánh Giới đại sư Tri Ngộ Năng từ từ đứng lên, rồi tiến đến trước mặt Đại Minh phương trượng hành đại lễ.

Người ngẩng lên nói :

- A di đà Phật! Đại sư huynh Phương trượng chọn Tri Ngộ Năng thay người đảm trách phận sự Ở Thiếu Lâm tự. Ngộ Năng nguyện theo gương đại sư huynh hoành khai đạo pháp. Nhưng chỉ sợ kém tài, không đặng được bổn bản lĩnh như sư huynh, mà thực thì ma đạo đã khởi phát trùng trùng điệp điệp, nên e đại sư huynh sẽ thất vọng về sư đệ.

Đại Minh phương trượng khẽ gật đầu trầm giọng, trang trọng nói :

- Thiếu Lâm là cửa Phật gia, lấy từ bi hỉ xả làm chỉ nam cho mọi sự. Thiếu Lâm không như những môn phái khác trong võ lâm, lấy võ học, công phu, nội kình để chọn chưởng môn hay bang chủ, mà chúng ta chọn người có đạo hạnh là chính. Chánh Giới sư đệ võ học không như Võ Tăng Hành Pháp sư đệ, nhưng đạo hạnh của đệ thì bổn Phương trượng đã bảo chứng với các vị chư tăng. Chính đạo hạnh của Phật hoành khai Phật học, cứu độ chúng sinh.

- A di đà Phật! Chánh Giới sẽ ghi tạc sự chỉ huấn của Phương trượng Đại sư huynh.

- A di đà Phật! Lành thay.

Chánh Giới đại sư quay lại chúng chư tăng phía dưới, ôm quyền hành đại lễ rồi đứng lên, trịnh trọng nói :

- A di đà Phật! Chánh Giới được sự đề cử của Phương trượng đại sư huynh chấp chưởng chính vị trụ trì Thiếu Lâm. Mong rằng các chư tăng huynh đệ sẽ cùng với Chánh Giới, một lòng, một dạ hoành khai chánh đạo để không phụ lòng Đại Minh phương trượng đại sư huynh.

- Chúng chư tăng sẽ một lòng một dạ tuân theo sự chỉ huấn của Đại Minh phương trượng và Chánh Giới sư huynh.

Đại Minh phương trượng gật đầu :

- Bổn Phương trượng tin rằng Thiếu Lâm sẽ mãi mãi trường tồn, là đóa hoa sen của đạo hạnh.

Mọi người đồng loạt xướng lên :

- Lành thay... lành thay...

Đại Minh phương trượng nhìn lại Chánh Giới đại sư, nói :

- Có mặt tất cả các vị cao tăng tại Đại Hồng bảo điện, bổn Phương trượng chính thức trao quền trụ trì Phương trượng lại cho sư đệ.

- Đại sư huynh, gấp như vậy sao?

- Bổn sư huynh biết mình sẽ chẳng còn thọ được bao nhiêu lâu. Nếu hôm nay bổn sư huynh không làm tròn trách nhiệm thì sợ chẳng có thời gian mà làm nốt chuyện như thế này.

- A di đà Phật! Sư đệ thấy thần sắc của đại sư huynh vẫn còn tráng kiện, thông tuệ. Đại sư huynh vẫn có thể đảm đương trọng trách của Thiếu Lâm.

Đại Minh phương trượng lắc đầu :

- Chánh Giới sư đệ thấy vẻ bên ngoài mà đoán bên trong. Thần sắc khí lực của bổn Phương trượng lúc này rất sung mãn, chẳng qua đó là hiện tượng phản quang hồi dương, ví như ngọn đèn sắp tắt bùng lên một lần sau cùng. Bổn sư huynh biết nội thể của mình như thế nào nên muốn tĩnh thân trước khi vào lăng mộ tiền nhân.

- Sư huynh...

Đại Minh phương trượng khoát tay :

- Đừng vì ta bi lụy. Đây là lẽ thường tình của đời người trong vòng sinh tử luân hồi. Bổn sư huynh viên tịch là về với cõi niết bàn của Phật tổ Như Lai. Sư đệ sẽ thay ta, cần phải thấu hiểu điều học đó của Phật môn.

- A di đà Phật! Chánh Giới ghi tạc sự chỉ huấn của Đại sư huynh.

- Nếu đã hiểu thì hãy hành đại lễ trước kim thân Phật tổ để đảm nhận trọng trách Phật môn.

- A di đà Phật! Sư đệ xin thực thi chỉ huấn của sư huynh.

Chánh Giới Đại sư tiến đến trước pho tượng kim thân Phật tổ. Người toan quỳ xuống hành đại lễ thì từ chúng chư tăng một vị tăng nhân mập và lùn bước ra :

- A di đà Phật! Khởi bẩm Đại Minh phương trượng, sư đệ có kiến nghị.

Chánh Giới đứng như tượng trước kim thân Phật tổ, trong khi Phương trượng Đại Minh hỏi :

- Tri Tăng đường Pháp Lạc sư đệ có kiến nghị gì?

- A di đà Phật! Pháp Lạc sư đệ nói ra thật hổ thẹn, nhưng không thể không nói.

- Sư đệ cứ nói, tất cả ở đây đều là bậc hành giả có thiện căn với Phật môn, sư đệ không cần phải ngại.

- A di đà Phật! Phương trượng đã cho phép sư đệ mới dám nói.

- Người hành giả theo nẻo chánh đạo Phật học, nói chính ngôn chẳng cần gì phải ngại. sư đệ cứ nói :

- Theo thiển ý của sư đệ, trong võ lâm, Thiếu Lâm là ngôi sao Bắc Đẩu của chúng bạch đạo. Tất cả chúng sinh trong hàng bạch đạo đều hướng về Thiếu Lâm bằng sự tâm phục và khẩu phục. Đại sư huynh Phương trượng đã là thiên đỉnh của võ lâm. Thiếu Lâm tự được ngày hôm nay là do sự khổ luyện của Đạt Ma sư tổ mà sau này trở thành chiếc nôi của võ học Trung Nguyên.

Tri Tăng đường hướng mắt nhìn Chánh Giới Đại sư :

- Phàm người trụ trì Phương trượng Thiếu Lâm phải có đủ tài lẫn đức thì mới không làm mai một tòa cổ tự trên đỉnh Tung Sơn này. Sư đệ không dám nói Chánh Giới sư huynh không đủ tài không đủ đức, nhưng thiết tưởng Đại sư huynh cũng nên cho Chánh Giới sư huynh khảo nghiệm tài đức đó với các chư tăng đó có mặt tại đây. Có như vậy thì mọi người mới tâm phục, khẩu phục, một lòng một dạ phò trợ cho sư huynh Chánh Giới.

Đại Minh phương trượng vuốt chòm râu bạc phếch, mỉm cười, nói :

- Cái lẽ của Pháp Lạc sư đệ bổn Phương trượng đã nghĩ tới.

- Đại sư huynh đã nghĩ tới, Pháp Lạc sư đệ xin được là người đầu tiên thính khảo sư huynh Chánh Giới.

Đại Minh phương trượng lắc đầu :

- Bổn Phương trượng đã nghĩ tới nhưng bổn tăng không làm theo cách của sư đệ, bởi một lẽ duy nhất, Thiếu Lâm là Phật gia của chúng sinh, là cõi thanh tu của những bậc hành giả đặng thoát khỏi ba chữ tham sân si. Ở đây bổn tăng chọn người đủ đức độ, để đảm đương phận sự của Thiếu Lâm. Kẻ có đạo hạnh Phật môn, tất sẽ có chúng chư tăng phò trợ, không cần thiết phải là người có bản lĩnh vô song.

- Đại Minh sư huynh chọn như vậy...

Đại Minh phương trượng đại sư khoát tay ngăn lời Pháp Lạc, nói tiếp :

- Bổn tăng thiết nghĩ Đạt Ma tổ sư năm xưa diện bích tìm chân võ học không phải để thi thố tranh đoạt với thiên hạ, mà cốt dùng võ để hỗ trợ thêm cho đường tu thêm tăng tiến, sớm về hầu Phật tổ.

Đại Minh nhìn lại Chánh Giới Đại sư :

- Bổn tăng thiết nghĩ sau này tân trụ trì Phương trượng sẽ theo thiên căn đó mà tìm người kế nhiệm phận sự Thiếu Lâm.

Nhìn lại Tri Tăng đường Pháp Lạc, Đại Minh nghiêm giọng nói :

- Những lời phân giải của bổn tăng sư đệ thấu đáo rồi chứ?

Pháp Lạc buông một tiếng thở dài rồi niệm Phật hiệu :

- A di đà Phật! Đệ ghi tạc sự phân giải của Đại sư huynh.

- A di đà Phật! Thiện tai... thiện tai...

Chờ cho Chánh Giới đại sư hành đại lễ trước kim thân Phật tổ, Đại Minh phương trượng mới trịnh trọng tiến đến trước mặt Chánh Giới. Người đặt hữu thủ lên vai phải Chánh Giới, tụng một hồi kinh cầu an, rồi trịnh trọng trao cây thiền trượng vào tay người kế nhiệm mình.

Chánh Giới đại sư nhận thiền trượng, hành đại lễ :

- A di đà Phật! Đa tạ đại sư huynh đã tín nhiệm trao Phật sự Thiếu Lâm cho đệ.

Trước kim thân Phật tổ, sư đệ nguyện sẽ theo gương đại sư huynh hoành khai đạo học Phật môn.

Đại Minh gật đầu :

- Thiện tai... thiện tai. Bây giờ thì đại sư huynh đã có thể yên tâm lắm rồi.

Đại Minh ngắm nhìn Chánh Giới một lần nữa rồi rảo bước đến trước bồ đoàn.

Người định thần nhãn về chúng chư tăng Thiếu Lâm :

- Hôm nay, Thiếu Lâm tự đã có một vị tân Phương trượng trụ trì thay bổn tăng, mong rằng Thiếu Lâm sẽ khai phát dương quang đại.

Chúng chư tăng đồng loạt xướng lên :

- A di đà Phật!

Đại Minh phương trượng trình trọng nói tiếp :

- Kể từ hôm nay Phật sự Thiếu Lâm sẽ do tân Phương trượng Chánh Giới đại sư quán xuyến, các chư tăng cứ hỏi tăng Phương trượng. Còn bổn tăng sẽ lui về tịnh lăng.

Chúng chư tăng lại đồng loạt xướng Phật hiệu :

- A di đà Phật!

Đại Minh phương trượng vuốt râu mỉm cười, rồi nhìn lại Chánh Gíơi :

- Chánh Giới sư đệ. Phật sự Thiếu Lâm giờ đặt lên vai sư đệ, đó là một trọng trách không chỉ đối với Thiếu Lâm mà cả với bá tánh, hãy cố mà lo tròn.

- Chánh Giới sẽ cố làm hết sức mình để không phụ lòng đại sư huynh.

Đại Minh gật đầu, nhẩm nói :

- Thiện tai… thiện tai…

Nói xong người đĩnh đạc chấp tay trước ngực, rảo bước ra cửa Đại Hồng bảo điện. Tất cả mọi chư tăng Thiếu Lâm đều dõi theo từng bước chân của vị cao tăng Thiếu Lâm, duy có một người cúi gầm mặt, người đó chính là Tri Tăng đường Pháp Lạc.

Hoàng hôn chạng vạng, trời tiết ẩm ướt bởi vừa qua một cơn mưa chiều. Tiếng tụng kinh vang lên trên tòa Đại Hồng bảo điện. Mặc dù tiếng tụng kinh của các vị cao tăng Thiếu Lâm nghe rộn rã cả một góc tòa cổ tự nhưng không gian tĩnh mịch và trầm tưởng vẫn không mất đi, và tiết trời sau cơn mưa càng khiến cho tòa cổ tự thêm vẻ thanh vắng và cô tịch.

Từ ngoài cổng tam quan, Thần Hành Tiểu La Hán trổ kinh thuật thượng thừa lướt vào gian Tri Tăng đường. Sự xuất hiện của Thần Hành Tiểu La Hán nhanh chóng phá vỡ sự tĩnh lặng của tòa cổ tự Thiếu Lâm Tung Sơn.

Thần Hành Tiểu La Hán vừa đặt chân lên những bậc tam cấp dẫn đến gian Tri Tăng đường, lập tức hơn ba mươi võ tăng hộ đường từ hai cánh, tay cầm trường côn băng ra án ngữ.

Thần Hành Tiểu La Hán xoa chiếc đầu, cộc lốc nói :

- Các chư tăng huynh đệ không nhận ra ta à?

Từ trong Tri Tăng đường, Tri Giới hòa thượng bước ra. Đôi chân mày xếch ngược của lão Tri Tăng đường thoạt chau lại khi nhìn Thần Hành Tiếu La Hán :

- Phá Giới Tuệ Thông, ngươi còn dám quay lại với Thiếu Lâm tự nữa à?

Nghe Tri Giới nói, mặt Thần Hành Tiểu La Hán sa sầm lại. Lão vẫn cố giữ vẻ từ tốn :

- Tuệ Thông từ Thiếu Lâm ra đi, sao không thể quay được chứ? Huống gì Tiểu La Hán bổn tăng quay lại vì có chuyện cần kia mà.

Tri Giới hòa thượng bất nhẫn nạt ngang :

- Phá Giới Tuệ Thông… Ngươi quay lại làm gì chứ? Thiếu Lâm tự đã đuổi ngươi đi, tất không muốn ngươi quay lại. Huống chi bây giờ Thiếu Lâm đã có tân trụ trì khác rồi.

Thần Hành Tiểu La Hán khẩn trương hỏi :

- Sao… Thiếu Lâm có tân trụ trì à? Đại Minh phương trượng sư huynh đâu? Tri Giới sư đệ, hãy cho Tuệ Thông này vào gặp Đại Minh sư huynh.

Tri giới gạt ngang :

- Tuệ Thông… Ngươi có nằm mơ cũng không được gặp Đại Minh đại sư huynh đâu. Tri Giới bổn tăng phụ trách Phật sự Tri Tăng đường, có tiếp hay không là quyền của Tri Giới này.

Tri Tăng đường Tri Giới hòa thượng hừ nhạt một tiếng rồi gằn giọng nói :

- Với một kẻ phá giới như Tuệ Thông thì đạo hạnh đâu thể đủ đặng đòi gặp Đại Minh phương trượng chứ. Ngươi không đủ đạo hạnh thì bổn tăng cũng không cần tiếp ngươi.

Tri Giới hòa thượng phủi tay :

- Phá Giới hòa thượng, ngươi hãy mau rời Tung Sơn mà đi đi.

Thần Hành Tiểu La Hán cau mày tức giận nói :

- Tiểu La Hán Tuệ Thông là người của Thiếu Lâm, lâu ngày quay lại thăm các chư tăng huynh đệ, thế mà ngươi xử với Tuệ Thông như vậy ư?

- Tri Giới xử như thế đó, ngươi làm gì được nào? Thiếu Lâm lấy đạo hạnh làm kim chỉ nam thì đâu thể tiếp những tên hòa thượng phá giới như ngươi.

Thần Hành Tiểu La Hán chỉ vào ngực mình :

- Tâm ta trong sạch thì ta chẳng sợ gì cả. Tu chính là làm cho tâm mình càng lúc càng trong sạch đặng thoát cảnh ô trọc cõi trần này chứ đâu phải dựa vào chiếc áo cà sa.

Thần Hành Tiểu La Hán gằn giọng nói :

- Tri Tăng đường hòa thượng ép Thần Hành Tiểu La Hán này đó. Phận sự của sư đệ là tiếp tăng chúng, nay Tiểu La Hán quá vãng đến Thiếu Lâm, không cần biết Tuệ Thông này xuất thân từ đâu, nhưng theo Phật sự, ngươi phải tiếp và dẫn ta đến diện kiến Đại Minh phương trượng sư huynh!

- Hừ... Phá Giới hòa thượng... Ngươi nói sao khó nghe quá. Tri Tăng đường là lãnh giới của Tri Giới bổn tăng. Tiếp hay không là quyền của ta.

Vốn Tri Giới đã uất ức sau khi Chánh Giới đảm được chức vị Phương trượng nên vô hình chung dồn sự uất ức của mình vào Thần Hành Tiểu La Hán.

Nghe Tri Giới nói, Tiểu La Hán Tuệ Thông càng bực dọc hơn. :

- Thiếu Lâm bây giờ phân chia từng lãnh địa à? Mỗi lãnh địa có một vị tăng quán xuyến? Lão tăng phiêu bạt này chưa từng nghe chuyện này xảy ra ở Thiếu Lâm tự bao giờ.

- Đó là ý của Tri Giới này.

Đôi chân mày của Thần Hành Tiểu La Hán cau hẳn lại :

- Tri Tăng đường hòa thượng tự đặt ra cái lệ này à?

- Ngươi đâu có quyền cản bổn tăng chứ.

Tri Giới khoát tay :

- Thôi, ta không có thời gian tiếp ngươi. Mau đi đi!

Thần Hành Tiểu La Hán hất mặt :

- Bổn tăng không đi đâu cả khi chưa Đại Minh phương trượng đại sư và tân trụ trì Thiếu Lâm. Ngươi không tiếp Tuệ Thông thì Tuệ Thông tự đi tìm vậy.

Tri Giới gắt gỏng nạt :

- Ngươi đâu có quyền đặt chân đến cổ tự Thiếu Lâm. Hay ngươi muốn bổn tăng đuổi ngươi đi?

Thần Hành Tiểu La Hán chấp tay nói :

- A di đà Phật! Tên hòa thượng thúi kia có bản lĩnh thì cứ ra tay đuổi Thần Hành tiểu sư phụ ngươi xem!

Tri Tăng đường hòa thượng Tri Giới nghe Thần Hành Tiểu La Hán miệt thị, tức giận đến đỏ mặt tía tai. Mặt lão đanh hẳn lại rồi chỉ Thần Hành Tiểu La Hán :

- Các chư tăng hộ đường, đuổi tên hòa thượng đó cho bổn tăng.

Mệnh lệnh từ cửa miệng của Tri Tăng đường hòa thượng phát ra điều động ba mươi vị võ tăng hộ đường nhất tề xếp trận Đồng Nhân liên thủ ập tới tập kích Thần Hành Tiểu La Hán.

Ba mươi vị võ tăng hộ đường thủ trường côn, đồng loạt liên thủ tập kích Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông tạo thành một màn lưới gậy chi chít, đầy đặc từng lớp, từng lớp chụp xuống thân ảnh của Tiểu La Hán Tuệ Thông.

Trong màn lưới trường côn dày đặc, Thần Hành Tiểu La Hán chẳng một chút nao núng, thậm chí hai tay còn chấp sau lưng, phong thái ung dung tự tại. Bộ pháp Hư Hư Mê Tông Bộ chẳng khác gì bóng quỷ vô thường lòn lách thật tài tình trong màn lưới vô thường trường côn. Với bộ pháp di thân Hư Hư Mê Tông Bộ, Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông tợ như người đang đùa bỡn với những bóng côn chập chờn bổ xuống thân pháp mình.

Ba mươi vị võ tăng hộ đường đã dụng hết tất cả những sở học trường côn, liên thủ tập kích đối phương mà chẳng thể nào chạm được tới chiếc áo tăng y của đối phương, nên càng thi triển côn pháp càng thêm sững sờ. Thậm chí đôi lúc, chính họ lại tự bức ép với nhau vì bộ pháp thần kỳ của Thần Hành Tiểu La Hán làm cho hoa cả mắt.

Bộp... Bộp...

Hai chiếc trường côn từ phía trước giáng xuống hai bờ vai Thần Hành Tiểu La Hán, nhưng chỉ mỗi động tác thật đơn giãn, bước xịch ngang nửa bộ, Tuệ Thông Tiểu La Hán đã tránh được rồi, để cho đôi trường côn giáng vào đôi trường côn tập kích từ phía sau mình.

Sự biến hóa thần kỳ trong bộ pháp Hư Hư Mê Tông Bộ khiến cho ba mươi vị võ tăng hộ đường vừa sững sờ vừa lúng túng, trong khi Thần Hành Tiểu La Hán vẫn chẳng hề một chút mệt nhọc nào khi phải thi triển khinh pháp thần kỳ lách tránh.

- Dừng tay...

Tiếng thét theo thuật Sư Tử Hống nghe rền cả bầu trời Thiếu Lâm buộc ba mươi vị võ tăng đồng loạt thu hồi trường côn, phi thân lướt về chỗ cũ.

Ba mươi vị võ tăng chống trường côn theo tư thế Đồng Nhân trận pháp.

Nghe tiếng thét, Thần Hành Tiểu La Hán Tuệ Thông cũng dừng thi triển bộ pháp Hư Hư Mê Tông Bộ, chấp tay sau lưng nhìn Võ Tăng bảo diện Hành Pháp đại sư.

Hai người chạm mắt nhìn nhau. Hành Pháp đại sư vừa đến, trịnh trọng ôm quyền xá Thần Hành Tiểu La Hán, từ tốn nói :

- Tuệ Thông sư huynh quay trở lại Thiếu Lâm với mục đích gì khiến cho cõi thiền tu thanh tịnh của bậc hành giả bỗng chốc trở nên náo loạn?

- Võ Tăng Hành Pháp Tuệ Trí sư đệ vẫn còn nhận ra Phá Giới Tuệ Thông sư huynh này à?

Hành Pháp đại sư Tuệ Trí ôm quyền xá Tuệ Thông :

- A di đà Phật! Mặc dù Tuệ Thông sư huynh đã rời khỏi Thiếu Lâm, nhưng đệ nào dám xem thường võ học của sư huynh.

- Đa tạ sư đệ vẫn còn nghĩ đến lão hòa thượng này. Lần này trở về Thiếu Lâm, Tuệ Thông không hề có ý làm kinh động đến tĩnh tu của các vị tăng nhân Thiếu Lâm.

Tuệ Thông chỉ muốn diện kiến Đại Minh phương trượng.

- Đại Minh phương trượng đã nhập tĩnh lăng chờ ngày về chầu Phật tổ.

- Có chuyện đó thật sao?

Hành Pháp đại sư Tuệ Trí khẽ gật đầu :

- Phật sự Thiếu Lâm hiện nay đã được Đại Minh đại sư huynh giao lại cho tân trụ trì Chánh Giới sư huynh. Nếu như sư huynh có gì muốn nói thì hãy đến gặp Chánh Giới phương trượng.

- Đa tạ sư đệ, nếu được, sư đệ hãy cho Tuệ Thông này được diện kiến tân Phương trượng Chánh Giới sư huynh.

- A di đà Phật... Sư đệ sẽ đưa sư huynh đến gặp tân Phương trượng.

- Một lần nữa, Tuệ Thông cảm kích và đa tạ sư đệ.

- Dù sao cũng có thời sư huynh đã là người của Thiếu Lâm, xin đừng khách sáo như vậy.

Truyện Chữ Hay