Từng người chơi mới trong thôn đều ầm ĩ,mới từ yên tĩnh sơn cốc(nơi Diệc Chiếu và Hòa Phong mai táng) đi ra,Lăng Vân có chút không quen.Vừa mới có chuyện xảy ra đã làm cho tim hắn bây giờ vẫn còn nặng nề,hơn nữa,trò chơi rộng lớn như vậy muốn tìm một cây sáo mà không biết hình dáng thật không dễ dàng gì.Tuy rằng rất muốn nhanh chóng thay sư phụ hoàn thành tâm nguyện,bất quá chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy.Không nóng lòng đi luyện cấpLlăng Vân trước tiên tìm nơi để hỏi một chút bước tiếp theo sẽ làm gì,vì thế đi vào gian phòng của khách .Tuy rằng trước cấp ,người chơi có thể miễn phí nơi nghỉ ngơi,nhưng ở đó rất nhiều người.Sau khi đuổi tiểu nhị đi Lăng Vân mới mở ra thái đơn,thấy nội dung nhiệm vụ ‘tiên ma nhạc’ đã biến thành: tìm kiếm thúy ngọc trúc địch. Ở bên trong cái bao trên quần áo có một hàng chữ lần lượt hiện ra.Sau đó bị hoảng sợ.
Nhớ lại bản thuyết minh giới thiệu vật phẩm ở trung tâm « Ngũ hành »,trò chơi chia ra làm thần khí cùng phàm khí.Thần khí đều là những đồ vật độc nhất vô nhị,chính là dược phẩm quý báu được mong chờ,xem xét thuộc tính tình hình đặc biệt lúc ấy mới phát giác trừ bỏ tên vật phẩm,chủng loại,thứ còn có thần khí tự đánh dấu,hơn nữa thần khí trừ bỏ có thể thăng cấp ở ngoài,phần lớn còn cần nhận chủ sau đó mới có thể sử dụng,sau khi nhận thức sẽ không thể giao dịch hay đưa tặng trừ phi người chơi bị xóa.Mà phàm khí là vật phẩm bình thường,vật phẩm sẽ không biểu hiện hai chữ “Phàm khí” mà là chia làm bậc thượng trung hạ cùng hạng nhất.Thượng trung hạ hiển nhiên là chỉ phẩm chất của vật phẩm,mà hạng nhất thì so sánh với đặc biệt đều không phải là vật phẩm thập phần hi hữu(vô cùng hiếm có) mà chỉ là sáo trang dùng để miêu tả trang bị.Trung tâm « Ngũ hành » sẽ có trên nhất bộ phân vật phẩm được khảm khổng(khe hở)mặt trên được khảm bảo thạch,bình thường nhiều nhất là một khổng,thậm chí cũng có khổng, khổng nhưng số lượng rất thưa thớt.Phàm là ở trên đồ trang bị(đồ trang sức,cảnh sức,hai cổ tay,nhẫn,đai lưng,trang phục,áo choàng,giày cùng binh khí) được khảm cùng loại bảo thạch hơn nữa đồng thời sau đó mặc trên người nên trang bị sẽ biểu hiện hạng nhất,hạng nhất kỳ thực cũng không hiếm thấy nhưng riêng trang bị tốt chân chính của hàm kim lượng cao đến nỗi còn khó hơn khi hắn có thể có được thần khí,cần thỏa mãn rất nhiều điều kiện.Đầu tiên phải có nhiều khoản thượng đẳng bảo thạch,mà không phải là bảo thạch mảnh nhỏ toái khối hoặc hạ đẳng bảo thạch vân vân,sau đó trên trang bị tốt nhất là có nhiều khổng bởi vì công dụng mỗi loại bảo thạch là giống nhau chỉ có trang bị nhiều khổng mới chứa được càng nhiều thuộc tính.Ví dụ như một bộ sáo trang có khảm ngọc bích sau khi hoàn thành phối trí có thể gia tăng thuộc tính thủy cập hệ kỹ năng chữa bệnh,nhưng nếu khổng còn lại có thể khảm ru-bi được thì có thể gia tăng thuộc tính hỏa.Cuối cùng là mấu chốt quan trọng nhất,phải có một tốt hợp thành sư.Tương đối với nhiều trò chơi mà nói.« Ngũ hành » là sánh với tự do,bên trong mặc dù có chức nghiệp nhưng không có hạn chế chức nghiệp.Chỉ cần người có năng lực có thể kiêm rất nhiều chức nghiệp nhưng mà nói vậy chứ độ khó khăn tăng cao trong lúc luyện cấp là không nhỏ.Cơ hồ không ai cùng giải quyết khi kiêm nhiều loại chức nghiệp,có người tức thời kiêm hai chức cũng sẽ đem phân biệt chủ yếu và thứ yếu rõ ràng,cho nên luyện cấp hợp thành sư sẽ không tồn tại chức nghiệp phụ trợ của người,hơn nữa muốn luyện đến đỉnh cấp như trong lời nói,cho dù là toàn tâm toàn ý đi luyện cũng phải nhìn kỳ ngộ của mình như thế nào đã.Mặt khác chính là chức nghiệp,theo lý luận,từng chức nghiệp đều có thể chuyển nhưng chúng ta lấy kiếm khách thuyết minh quá trình chuyển chức rất tốt,tới cấp sau đó đi đến chỗ NPC xin chuyển chức,nhóm người sáng lập NPC sẽ xem xét thuộc tính ngũ hành của người có phù hợp với yêu cầu chuyển chức của kiếm khách(yêu cầu của kiếm khách là thuộc tính hỏa ngoài ) hay không,sau đó xác nhận yêu cầu người chơi hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức,sau khi hoàn thành thì người chơi sẽ chuẩn bị làm kiếm khách.Tới cấp sau đó lại đi đến chỗ NPC,người chơi thuộc tính hỏa đã ngoài là có thể chính thức trở thành kiếm khách,nhóm NPC sẽ giao cho người chơi - nhiệm vụ chức nghiệp,hoàn thành nhiệm vụ sẽ thưởng kỹ năng cho kiếm khách.Sau đó cấp có thể tiến hành chuyển ,chuyển trước mắt chưa mở ra.
Chú: trong trò chơi,kim ảnh hưởng đến pháp lực công kích,mộc ảnh hưởng đến giá trị pháp lực,thủy ảnh hưởng đến nhanh nhẹn,hỏa ảnh hưởng đến công kích vật lý,thổ ảnh hưởng đến giá trị sinh mệnh.
Hồi tưởng xong,trở về vấn đề chính.Trước tiên là trừ bỏ thần khí phượng vĩ cầm và kỹ năng thượng đẳng thư phượng thị cầm phổ,lấy ra không ít đồ vật này nọ trong bao quần áo mặt bị thủng một tí.Trừ bỏ rất nhiều bình đỏ,bình lam,còn có không ít trang bị thượng đẳng,chính là dạng thần khí.Giống nhau là giải thoát gánh nặng thân mình,giải thoát gánh nặng nho nhỏ tên là Càn khôn túi,là thuộc loại thần khí đặc biệt,không thể thăng cấp nhưng có thể chứa đựng vật phẩm vô hạn,sau khi nhận chủ,chủ nhân chết cũng sẽ không rơi xuống nhưng có thể đưa tặng người khác.Hơn nữa hắn không cần phải mang theo bên mình,muốn dùng đến thì trong lúc đó chỉ cần trong lòng nói ra ba chữ Càn khôn túi,thần khí đúng là tiện nghi.Mặt khác là Thừa Phong Ngoa(giày thuận gió),thần khí có thể thăng cấp,mang vào hắn sẽ như là một người chơi tự do xuyên qua không trung,cấp bậc trước mắt là cấp ,có thể bay vạn dặm,lên tới cấp ,trong Ngũ Hành không nơi nào là không thể đi,đương nhiên là ngoại trừ nơi hạn chế.Có nó là không cần mua hồi trình phù,Lăng Vân thầm nghĩ.Bởi vì tiền bạc trong Ngũ Hành có thể trao đổi mĩ kim trong hiện thực,tỉ lệ là văn tiền = tiền đồng, tiền đồng tương đương với lượng bạc, lượng bạc = vàng,mà vàng có thể đổi mĩ kim,vì chức nghiệp người chơi không dựa vào trò chơi mà phát tài,bên trong Ngũ Hành tiền phi thường khó kiếm đề xướng lấy vật trao đổi với vật,nếu tất cả mọi người tiết kiệm được thì tiết kiệm.Mặt khác còn có chút trang bị thượng đẳng,Lăng Vân trước tiên đem thần khí nhận chủ,phương pháp nhận chủ rất đơn giản chính là dùng máu mình để viết lên trên thần khí sau đó có thể sử dụng trang bị,dược vật thường dùng có thể mang theo bên mình,mặt khác vật phẩm này nọ đều bỏ vào trong Càn khôn túi.Cuối cùng trên bàn chỉ còn lại ba bí kíp,một quyển là tâm pháp ma giới,chỉ có ma tộc mới có thể sử dụng,phỏng chừng là Phong gì đó,một quyển kêu là tà đích thi ca tập,không biết là công dụng gì,cuối cùng chính là phượng thị cầm phổ do sư phụ đưa cho.Lăng Vân trước tiên đem hai cái kia bỏ vào Càn khôn túi,sau đó lấy ra phượng thị cầm phổ luyện tập khúc phượng thị cầm phổ,tổng cộng có thủ,sau khi luyện xong thì phượng thị cầm phổ liền biến mất,mà kỹ năng nhiều ra loại kỹ năng.
Thiên âm tám long: không thể thăng cấp.Quần thể(đàn) công kích,phạm vi nội mười dặm,chẳng phân biệt được địch ta mọi người cảm giác nghe được bản thân giống như bị long thân quấn quanh không thể nhúc nhích.Một khúc tấu hoàn không chỉ tiêu diệt toàn bộ quân địch mà ngay cả người cũng không thể thoát khỏi.
Mê tâm phiêu hương: dùng tiếng đàn trong phạm vi lớn để đả thương quân địch làm cho trí tuệ mê muội.
Nguyệt thực khúc:tiếng đàn nhiễu loạn công kích quân địch,khiến cho mỗi lần công kích thì tỉ lệ sinh mệnh là tổn thất nhất.
Ô đêm đề: thay mọi người giải trừ trạng thái bất lương,tỉ lệ tạm thời cũng nhất định đề cao lực công kích bên ta.
Bốn loại đều là quần thể kĩ năng,loại võ học thượng đẳng.Bởi vì sư môn xem như tài nghệ,cho nên cấp bậc cũng không có hạn chế nhưng là hiện tại trừ bỏ thiên âm tám long bên ngoài,mặt khác đều là cấp ,công lực không lớn nhưng một khi sử dụng sẽ bại lộ thân phận bản thân là tiên tộc,cho nên Lăng Vân suy nghĩ,đem cầm phóng hảo,đem cầm tiểu nhân chùy thủ,đi ra ngoài khách luyện cấp.
Trò chơi mới mở ra không bao lâu,cấp bậc mọi người đều rất thấp,cho nên bên ngoài thôn là nơi thích hợp luyện cấp đều chật ních người,làm cho Phong Khởi Lăng Vân nhìn thấy liền đau đầu.Nhưng là trước cấp trừ bỏ nhiệm vụ cho người mới ngoài ra cũng không có nhiệm vụ khác nào có thể tiếp tục,mà nhiệm vụ cho người mới quy định chỉ có người chơi cấp ,hơn nữa ngũ hành thuộc tính đều là mới có thể tiếp tục,mình xem ra là vô duyên(không có duyên).Lăng Vân bất đắc dĩ thở dài đi vào sân quái vật dành cho người mới luyện cấp,lâu la đi đoạt quái.
Hệ thống kêu lên: Chúc mừng người chơi Phong Khởi Lăng Vân thăng cấp! Hiện tại có thể đi chuyển chức!
Giọng nữ thanh lệ mới vừa kêu lên,Lăng Vân thấy chính mình thì ra đã cấp ,thật là không dễ dàng a! Ngẩng đầu thì thấy trời đã muốn tối,tuy rằng thời gian trò chơi tỉ lệ là : nhưng % người chơi mỗi ngày trong trò chơi đều có cảm giác đói khát mỏi mệt.Sau khi trở lại Vụ Vân thôn,trước tiên là đem một ít rác rưởi vô dụng đem đi bán để thu mua thương,tuy rằng nghe tên biết đổi không được bao nhiêu tiền,bất quá Lăng Vân nhìn tiền đồng văn tiễn thì vẫn có cảm giác muốn té xỉu.May mắn sư phụ coi như hào phóng,Càn khôn túi bên trong có hai mươi mấy hoàng kim,bằng không về sau chuyện ăn ngủ nghỉ là rất phiền toái,nghĩ thì cũng biết,tâm tình thương cảm có chút biến đổi bất quá rất nhanh tinh thần Lăng Vân lại trở lại,đi đến một quán hoành thánh ven đường gọi một bát hoành thánh.Tất cả mọi người đều là người người,vì thế khí phái bên cạnh tiệm cơm lại trống rỗng,quán hoành thánh cơ hồ đều là đề những người hành động không lo nghĩ.Lăng Vân ở bên trong ngắm nửa ngày cũng không tìm được chỗ ngồi,vừa đúng lúc định đi thì hai vị khách bên cạnh đứng dậy bước đi,lập tức đến ngồi xuống.A,cảm giác thật tốt.Vừa nghĩ,một bên dùng âm thanh cao đê-xi-ben gọi: “Ông chủ,cho bát hoành thánh” bát hoành thánh nóng hầm hập đi lên làm Lăng Vân vui đến muốn khóc,sau đó điều bất hạnh đã xảy ra.
Ông chủ của quán hoành thánh hình dung tình cảnh ngay lúc ấy: lúc đó ta trên tay là bát hoành thánh chỉ cách khoảng cách từ chỗ bàn của người trẻ tuổi kia . cm,nhưng mà sau một phần mười nén hương,ta bị người ta đụng phải một chút,bát hoành thánh kia tức thì bay tới người trẻ tuổi,ân,trên người…
Tương xứng với thời điểm Lăng Vân ngồi xuống,bên ngoài hình như có người đánh nhau,tuy rằng hắn không thích xen vào chuyện người ta nhưng mà ngồi ở bàn dựa vào bên ngoài,thật tự nhiên mà biến thành vật hi sinh,hoành thánh đáng lý ra nên vào dạ dày hắn nhưng lại vay đến trên người hắn.Nhìn thấy nhiều người hỗn loạn,thật sự dở khóc dở cười.
“Ân,cái kia,thực xin lỗi” một nam tử cao lớn đi tới,có vẻ như những người đứng đầu của bang phái nào đó bị xáo trộn,thấy dưới tay mình đụng phải người,lập tức chạy tới giải thích.(Ông chủ tiệm xen vào: ta mới là bị anh chàng đụng phải,không cần bởi vì ta là NPC mà xem nhẹ,NPC cũng có tôn nghiêm riêng,ta muốn đi thành lập tổ chức bảo hộ NPC……)
“Quên đi,chỉ là trang phục người mới thôi” Cũng là bởi vì phỏng theo %,cho nên tất cả trang bị trò chơi đều có độ hao tổn,độ thương tổn làm cho độ hao tổn rơi chậm lại.Tuy rằng có thể tu bổ nhưng không phải chỉ cần có nhiều tiền, hơn nữa một lần không tu hành thì giá trị hao tổn cao nhất là %,thẳng đến khi trang bị tiêu hủy(thần khí ngoại lệ).May mắn là ta có dự kiến trước,tiền xuất môn thay cho bạch cẩm tiên y,xuyên qua trang phục bình thường của người mới,tổn thất không quá nghiêm trọng.Lăng Vân nghĩ thầm,hơn nữa đối phương xem như là có thành ý,cũng sẽ không so đo.
“Không thể quên được,ta nhất định sẽ bồi thường cho ngươi,có thể mời ngươi đến cửa hàng trang phục?” nam nhân cao lớn hiển nhiên rất cố chấp,không chỉ gọi bằng hữu gặp rắc rối đến nhận lỗi,còn phải bồi Lăng Vân thẳng đến cửu hàng trang phục để mua quần áo đưa cho hắn.Không lây chuyển được hắn,Lăng Vân đành phải gật đầu đáp ứng,ông trời biết mặt hắn cười nhưng trong mặt lại khóc,ai mau tới cứu hắn a,hắn không muốn giờ phải mua quần áo mới được ăn a.Bản thân vốn là đang muốn vào quán hoành thánh xem mọi người ăn gì lại thơm vậy, tham lam liền gọi lên.
Cửa hàng trang phục kỳ thật cách tiệm cơm không xa,người nọ dĩ nhiên đối với đường đi rất quen thuộc,ba ngõ hai ngõ liền đem Lăng Vân đang theo đi tới,mua quần áo xong lại mời hắn ăn cơm,vì thế một hàng ba người ngồi xuống ngay tại tiệm cơm lớn,khí phái không có bao nhiêu người.
Rốt cục cũng có thể ăn cơm,Lăng Vân đói đến sốt ruột,cũng không giữ lấy hình tượng,đồ ăn vừa lên thì bắt đầu lang thổn hổ yết(ăn như hổ đói),sau một trận gió cuốn mây tản đi mới có thời gian để xem tình hình trên bàn,chỉ thấy trước mặt người ngồi đối diện cũng chồng chất một đống xương,mà người cao lớn cũng không so đo với bọn họ,rất nhã nhặn.
Người cao lớn thấy Lăng Vân buông đũa xuống,chắc là đã ăn no vì thế tự giới thiệu: “Nhĩ hảo,ta gọi là Mạc Nhật,người kia là biểu đệ của ta,kêu là Tra Tra Tạc.”
“Nga,ta gọi là Phong Khởi Lăng Vân” mọi người đều nói,bản thân mình đương nhiên cũng phải giới thiệu.
“Lúc nãy thật có lỗi,ta không phải là cố ý hại ngươi không ăn được hoành thánh,đều là người kia khi dễ ta” Tra Tra Tạc hướng tới Lăng Vân giải thích,còn thuận tiện liếc Mạc Nhật một cái.
“Ta là từ lời của người ta mà nhìn thấy ngươi thôi” Mạc Nhật nói,sau đó giải thích cho Phong Khởi Lăng Vân vì cái gì mà hai người lại do dự trên đường.Chẳng qua là vì Tra Tra Tạc đã ăn hai bồn chân gà chiên nhưng sau đó lại muốn ăn thêm ba bồn,kết quả là Mạc Nhật nhìn không được liền tha đi,Tra Tra Tạc còn muốn tiến lại nhưng thời điểm không may đá phải ông chủ tiệm.Nghe xong nguyên nhân người ta cũng chẳng biết nên khóc hay cười,bản thân Lăng Vân mặc niệm đã muốn chính tay ném trang phục mới xuống ah..Bất quá,nhìn không ra là Tra Tra Tạc lại có thể ăn đến vậy,vừa mới ăn hai bồn chân gà chiên mà giờ lại còn có thể ăn nhiều như vậy.
“Uy,không cần trước mặt Lăng Vân nói xấu ta được không.” Tra Tra Tạc đương nhiên là một người đơn thuần và sáng sủa,nếu không thì ngay cả tê cũng muốn đổi,Lăng Vân không phải là người thích so đo,huống chi là hắn cảm thấy mình cùng Tra Tra Tạc rất hợp duyên, người rất nhanh thành bạn tốt.
Tiểu nhị đến bàn lau dọn sạch sẽ, người ở trên phố tìm một vị trí nói chuyện phiếm.Tuy rằng đã là buổi tối,nhưng mấy g đèn đang treo chiếu cả một màu đỏ rực lên bầu trời.
“Lăng vân,ngươi về sao có muốn cùng chúng ta đi luyện cấp không?Nhìn bộ dáng ngươi cấp bậc rất thấp,ta đã sắp ,mạc nhật thì sắp nga,chúng ta có thể mang ngươi đi” Tra Tra Tạc nói
“Bên trong trò chơi mới qua ngày,cấp các ngươi đã cao vậy a?Thật là lợi hại nga.Chỉ sợ cao thủ thượng bảng,danh hiệu đệ nhất nhị sẽ là các ngươi đi?” Lăng Vân có chút líu lưỡi,hắn bởi vì có thân phận tiên tộc,tuy rằng lãng phí chút thời gian nhưng luyện cấp đã rất nhanh,không nghĩ đến bọn họ còn nhanh hơn.
“Hì hì,nói nhỏ với ngươi nha,trò chơi này chính là của nhà ta mở,cho nên ta đặc biệt được thưởng cho.Người kia càng trâu bò,không biết vận xui gì mà đi vào liền gặp phải nội dung vở kịch đặc thù,cho nên chúng ta so với người khác mau hơn nhiều” Tra Tra Tạc đã sớm xem Lăng Vân như hảo huynh đệ,ngay cả chuyện bí mật đều nói cho Lăng Vân “Ôi chao,mau đưa vật phẩm tốt mà ngươi có được cho Lăng vân nhìn xem đi.”
“Đã biết,ngươi thật dài dòng.”Mạc Nhật mở thái đơn ra,lấy phần thưởng được cho đem ra.
“Nội dung vở kịch đặc thù?” Kia không phải là giống ta sao,không biết nội dung vở kịch của hắn là gì,Lăng Vân tự hỏi đột nhiên nghe hệ thống kêu lên,vì thế cũng mở táhi đơn,không chú ý Mạc Nhật xuất ra cái gì.