Hắc bào nhân nhìn về phía Bản đang nâng kiếm tức giận, nhàn nhạt hỏi: "Thiếu chủ, người không sao chứ?".
"Sao ngươi lại nhúng tay? Ta vừa rồi đã đứng giữa sinh tử sao?"Bản trừng mắt nhìn hắc bào nhân nói.
Mà hắc bào nhân cũng không nói gì thêm, chỉ lui lại bên người Bản, nhưng là Mạc Ni có chút trách cứ nhìn hắc bào nhân, hiển nhiên trách hắc bào nhân ra tay quá muộn.
Còn về Mặc Sâm lại kinh ngạc nhìn về phía hắc bào nhân, rồi như hiểu ra điều gì, hắn lại khôi phục biểu tình âm trầm.
"Mạc Ni"Ma pháp Lạc Kỳ kêu lên một tiếng, mọi người vội ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy hai Lạc Kỳ đứng cùng một chỗ, khắp người chiến sĩ Lạc Kỳ là máu tươi, mà máu chảy từ vết thương nơi bụng của chiến sĩ Lạc Kỳ là màu lục quỷ dị.
Ma pháp Lạc Kỳ nôn nóng không thôi, không ngừng rót ma lực vào chiến sĩ Lạc Kỳ, cố gắng duy trì sinh mạng chiến sĩ Lạc Kỳ.
Nhìn thấy cảnh này, hai Mạc Ni trong nháy mắt chạy đến bên người Lạc Kỳ, đồng thời niệm chú ngữ, trong nháy mắt chiến sĩ Lạc Kỳ được bọc bởi một vòng trong suốt, chỉ trong chốc lát, những vết thương trên người chiến sĩ Lạc Kỳ lấy tốc độ khủng bố khôi phục, cũng chỉ trong một lát, tất cả những vết thương trên người chiến sĩ Lạc Kỳ đã biến mất hoàn toàn, nhưng là lúc này làn da chiến sĩ Lạc Kỳ dần chuyển thành màu lục, vẫn hôn mê không tỉnh. Truyện "Ngự Đạo ""Thân thể chiến sĩ của ta hiện tại toàn thân tê dại, căn bản không thể mở mắt ra được"Ma pháp Lạc Kỳ nhanh chóng nói.
"Ma pháp này chỉ có thể chữa thương thân thể thôi, không thể khu trừ độc tố được, các ngươi có biện pháp nào hay không?"Mạc Ni lập tức nôn nóng nói với mọi người.
Nhưng là nhìn dáng vẻ nôn nóng của họ, ai cũng hiểu được bọn họ không còn biện pháp nào, chẳng nhẽ trơ mắt nhìn chiến sĩ Lạc Kỳ chết sao?
"Ta có biện pháp"Lúc này, một thanh âm trẻ con truyền đến. Tiếng nói này làm cho tất cả kinh ngạc không thôi, ai cũng không nguyện ý tin tưởng đây là thanh âm của Mộc Vĩnh Diệp, thật sự không thể tin nổi, tiểu hài tử này vừa rồi trốn ở đâu? Làm sao tránh được hắc ám ma pháp của đầu xà, còn có độc khí khủng bố nữa?
"Có biện pháp gì vậy?"Ma pháp Lạc Kỳ kích động nhìn vào Mộc Vĩnh Diệp, giờ cũng không phải lúc nghi ngờ, bởi vì hắn cảm nhận được thân thể chiến sĩ Lạc Kỳ đã mất đi tri giác.
"Đầu tiên lấy mật rắn ra"Mộc Vĩnh Diệp nói.
Mạc Ni vội vàng chạy đến bên thi thể đầu xà, "Mật rắn bị vỡ rồi"Hắn vội vàng hét lên.
"Vậy thu lấy dịch mật"Mộc Vĩnh Diệp ra lệnh, Mạc Ni vội vã làm theo.
Lúc này, bản tôn tìm tòi khắp xung quanh làm cho Lạc Kỳ cùng Mạc Ni nôn nóng không thôi.
Rất nhanh, Mạc Ni thu được một chén lớn dịch mật màu lam, lập tức kêu lên với bản tôn đang ở không xa: "Thu được dịch mật rồi".
Mà một khắc này, Mộc Vĩnh Diệp cũng tìm được thứ mình cần, vô số thực vật quanh sơn cốc đã bị độc khí ăn mòn, nhưng là bản tôn tìm được một ít cọng cỏ bên cạnh một khối nham thạch không bị ăn mòn chút nào. Hắn vội vàng nhổ cỏ lên, cũng không để ý đến bùn đất bám trên rễ cây. Hắn lấy ra một bình ngọc từ không gian giới chỉ, đặt số cỏ này vào, nghiền nát rồi đổ dịch mật thu được vào, khuấy đều cả hai thứ lên. Truyện "Ngự Đạo "
Sau khi xong xuôi, hắn đưa bình ngọc cho Mạc Ni chỉ về phía chiến sĩ Lạc Kỳ nói: "Cho hắn uống hết".
Mạc Ni chưa kịp cầm thì ma pháp Lạc Kỳ vội cướp lấy bình ngọc rót dịch thể vào miệng chiến sĩ Lạc Kỳ. Điều này làm mọi người vô cùng kinh ngạc, nhưng họ có thể hiểu được tâm tình của Lạc Kỳ, nhưng ai cũng nhìn dịch thể Mộc Vĩnh Diệp tạo ra với ánh mắt hoài nghi. Truyện "Ngự Đạo "
Chẳng qua, ma pháp Lạc Kỳ cười tươi nói: "Ta có thể cảm thấy đau đớn rồi, ta có lại cảm giác rồi"Ma pháp Lạc Kỳ vô cùng kích động thét lên, đương nhiên là hắn nói đến cảm giác của chiến sĩ Lạc Kỳ.
Uống hết bình dược, Lạc Kỳ cảm kích nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp, hiển nhiên khẳng định Mộc Vĩnh Diệp có thể cứu phân thân của hắn, mà mọi người từ ánh mắt cảm kích của ma pháp Lạc Kỳ, cũng hiểu được dược vật vừa rồi hữu hiệu, tất cả vô cùng kinh ngạc nhìn về phía hài tử mười tuổi.
Lúc này, Mộc Vĩnh Diệp cầm xích đồng bảo kiếm đi tới bên Lạc Kỳ đang hôn mê, nhắm về tay phải của Lạc Kỳ.
"Ngươi muốn làm gì?"Ma pháp Lạc Kỳ vội vàng hét lên.
"Muốn cứu hắn thì đừng lên tiếng"Mộc Vĩnh Diệp nhíu mày lại nói, xích đồng bảo kiếm tiếp tục hạ xuống cắt một đường nơi cổ tay, huyết dịch màu lục theo vết cắt tuôn ra, tràng diện vô cùng tàn nhẫn làm mấy người suýt không nhịn được lao lên ngăn cản. Nhưng tất cả vẫn cố nhẫn nhịn, nhất là ma pháp Lạc Kỳ, theo lục huyết chảy ra, hắn càng lúc càng cảm thấy tri giác rõ hơn, mới buông lỏng hơn không ít.
Dần dần, chảy ra vết cắt không còn là lục huyết mà là máu đỏ tươi, hiển nhiên độc tố đã được bài trừ gần hết.
Tất cả mọi người đều vô cùng quái dị nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp, Mạc Ni cùng ma pháp Lạc Kỳ nhìn về phía chiến sĩ Lạc Kỳ, mà hai mắt Bản lấp lánh nhìn về phía Mộc vĩnh Diệp.
Mặc Sâm âm trầm nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp, đến cả hắc bào nhân cũng phiền não tự hỏi không thôi.