[ Có H. Tương đối nhẹ? Nhưng ai không hứng xin mời lướt ]
----------
- Tôi cứ thích chạm thì thế nào?
-Thì bà đây thiến anh! Không có chổ ấy xem anh sau này trở thành gì.Hừ trở thành một tiểu mỹ thụ.
Thiến? Xem ra anh không cầm thú thì cô không biết thế nào là lễ độ.
- Thiến tôi xem em hôm nay như thế nào có thể thiến được tôi?
Cô mặt vênh lên,không sợ sệt,không đòi được tiền thì Lâm Hàn Như cô theo họ bố nhé,Ừ mà hình như cô đang theo họ bố ~
-Anh buông tôi ra.Tôi thiến cho anh xem!
Lạc Hạo Thiên cười nhạt nhìn cô,khuôn mặt tức giận vì không được đòi được tiền thật khả ái,thật khiến anh muốn một phen chà đạp xem thường cô.
Anh giữ lại con người đang định vùng dậy kia chỉ bằng một tay,cô rất nhỏ bé ít nhất là đối với anh,chỉ cần một tay anh đã khống chế được cô.
Cô mặt càng đỏ lên vì tức giận:
- Này anh muốn làm gì hả. Buông tôi ra.Tôi là con gái nhà lành. Đừng tưởng dùng mỹ nam sách là có thể cưa cẩm được tôi.
-Ừ nhà lành? Lành bằng việc cưỡng hiếp tôi?
- Nhưng tôi trả tiền mà! Cmn anh đừng có mà hẹp hòi mau trả lại tiền cho tôi.
Anh cười tà mị,một tay nhanh chóng ôm chọn em cô kéo cự li của hai người càng lúc càng sát nhau,một tay còn lại buông tay cô nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô,giọng nói trở nên ám muội:
- Giờ em thích nằm dưới hay để tôi nằm trên em?
Cô mặt trở nên nóng vì giờ cô và anh rất sát sao,cô có thể cảm nhận được tiểu huynh đệ của anh đang chạm vào bụng mình dù cách một lớp quần tây.Lại càng ức vì câu hỏi của anh,thích nằm dưới hay để anh ta nằm trên có khác nhau à? Đây cũng được xem là lựa chọn sao?
- Vô sỉ.
Cảm thấy cô đang bối rối vẫn cố mạnh mồm,anh cúi xuống nâng khuôn mặt của cô lên bắt đầu phun khí nóng.
-Cô gái em nói xem? Có hay không anh chỉ vô sỉ với mình em ?
Vừa nói anh vừa chăm chú nhìn cô,đây là điềm báo cho hay anh chuẩn bị hết kiên nhẫn,mỗi lần nói chuyện với cô thì vấn đề ấy cả tiếng cũng không thể giải quyết?
Không để cô trả lời anh liền chặn lại bằng một nụ hôn nóng bỏng,cô không khuất phục mím môi không cho lưỡi anh có cơ hội xâm nhập vào trong,biết được ý đồ của cô,bàn tay anh luồn vào áo cô bóp mạnh vào ngực cô,khiến cô bất ngờ hé môi tạo thuận lợi cho anh càn quét bên trong.Nụ hôn càng lúc càng sâu hơn,anh mê luyến không có điểm dừng.Cho đến khi nhận thấy người trong ngực dần thiếu dưỡng khí mới luyến tiếc rời đi.
Cô vô lực nằm trong ngực anh,cố gắng hít thở không khí,khuôn mặt vì thiếu dưỡng khí mà trở nên đỏ ửng kiều diễm.
Anh buông nhẹ tay để cô nằm trên giường,vung tanh xé nát bộ đồ trên người cô.
Thân thể cô nhanh chóng được phơi bày trước mặt anh,đôi mắt anh trở nên nóng rực,chứa đầy dục vọng,cũng nhanh chóng cởi hết những thứ vướng víu trên người mình.Lúc cô trở về thực tại thì anh cũng đã nằm đè trên người cô.
Cô mê man nhìn anh chửi thề trong lòng có cần phải đẹp trai qúa mức này không? Khuôn mặt yêu nghiệt khiến cô bị đám chìm trong ấy.Anh cúi xuống cắn vành tai cô khiến thân thể cô run bần bật.
"Ưm...dừng lại...."
Môi anh nhanh chóng phũ lên đôi môi cô.Nụ hôn nhẹ nhàng,bàn tay thì từ từ trượt xuống ngực cô không ngừng xoa nắn,khiến cho cô không ngừng phát ra những âm thanh nĩ non.
-Vẫn là thân thể em thành thật hơn em?
Cô cựa quậy người khó chiụ nói:
- Đậu móe! Anh có nhanh lên không?
Anh cười người đầu tiên trên giường dám quát anh trên giường cũng chỉ có cô gái trước mặt.Đêm nay anh không trừng phạt cô thì xem ra sau này ở giường cô mới ngoan ngoãn được.
Nâng hai chân cô lên anh mạnh mẽ tiến vào.Hung hăng muốn cô.Không biết thời gian trôi qua bao lâu,thời điểm kết thúc cũng là gần sáng.Anh gầm nhẹ phóng ra mầm móng của mình,sau đó nằm gục lên lên vai cô.
Lâm Hàn Như thì đã mê man từ lúc nào.Trước khi chìm vào giấc ngủ say còn không quên nguyền rũa Lạc Hạo Thiên một câu: "Cầm Thú "
Anh nhìn cô ngủ say như một mèo con khẻ thì thầm:
- Từ bây giờ em là của tôi.
Hết chương .