Nhan Hiểu kiêu ngạo nói, nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập nhanh.
Sở dĩ cô chưa bao giờ nghĩ tới việc trực tiếp đến nhà họ Tần ở Yên Kinh là vì nếu cô đường đột tìm đến như vậy, một khi Tần Hằng không ở đó, ngược lại sẽ khiến nhà họ Tần phản cảm, huống hồ, em trai của Tần Hằng là Tần Thâm rất ghét cô.
Vì vậy, cô muốn sau khi giải quyết được Tần Hằng rồi, sẽ cùng Tần Hằng về nhà.
Lời nói của Nhan Hiểu như khai sáng cho Tống Dực, lẽ nào Tần Hằng là người của nhà họ Tần ở Yên Kinh sao?
Không thể nào, nhà họ Tần ở Yên Kinh chưa từng nghe nói còn có một người như vậy.
Thẩm Vạn Thiên, Khổng Quý Quân đều là thuộc hạ của anh ta!
Là nhà họ Tần ẩn thế!
Ý tưởng này từ lúc gặp Tần Hằng là đã có trong đầu Tống Dực rồi, chỉ là lúc đầu anh ta cho rằng, cho dù Tần Hằng có là cậu chủ nhà họ Tần bị đuổi khỏi nhà, cũng không thể đến nước cúi đầu mà đi làm bảo vệ được.
Nhưng bây giờ, sau khi chứng kiến được sự lớn mạnh của Tần Hằng, cộng thêm lời của Nhan Hiểu, anh ta chắc chắn, Tần Hằng chính là người của nhà họ Tần ẩn thế.
“Anh ấy tên gì” Tống Dực hỏi Nhan Hiểu.
“Tần Hằng!” Nhan Hiểu nhàn nhạt nói.
“Nếu tôi đoán không sai, cô thực tế là đang đi tìm anh ấy phải không? Tôi nói cô biết, bây giờ nhìn thấy anh ta, cô có lẽ sẽ thất vọng lắm!” Tống Dực khẽ cười lạnh.
“Cái gì, anh biết anh ấy ở đâu? Mau đưa tôi đến gặp anh ấy!” Nhan Hiểu nói.
Nếu như tìm được Tần Hằng, Nhan Hiểu sẽ không dây dưa với Tống Dực nữa!
Nhà Tần Hằng giàu có vô cùng, trong mắt cô, trên thế giới này không tìm được ai giàu hơn Tần Hằng!
“Được, nếu cô đã muốn gặp anh ấy, tôi sẽ đưa cô đi!” Tống Dực nói, nhìn ánh mắt mong đợi của Nhan Hiểu, anh ta đã tính sẵn kế hoạch trả đũa Tần Hằng rồi.
Hai người ăn cơm xong, Tống Dực liền gọi một chiếc taxi, đưa Nhan Hiểu đến đại học Yên Kinh.
“Anh đưa tôi đến đây làm gì? Lẽ nào Tần Hằng lại đến đại học Yên Kinh à?” Nhan Hiểu khó hiểu hỏi.
“Chờ lát nữa là được gặp Tần Hằng rồi!” Tống Dực và Nhan Hiểu đi về phía khu nhà riêng.
Đến một nơi cách khu nhà riêng còn khoảng mười mấy mét, hai người dừng lại, Tống Dực kéo Nhan Hiểu trốn ra sau một tòa nhà.
“Nhìn thấy chưa, đó là Tần Hằng!” Tống Dực chỉ vào Tần Hằng đang đứng canh ở cửa.
Nhan Hiểu liếc nhìn một cái, không hỏi kinh ngạc, đúng là Tần Hằng!
Kinh ngạc qua đi, lại đến thấy kỳ lạ, chuyện gì thế này? Tần Hằng sao lại làm bảo vệ ở đại học Yên Kinh được? Anh ấy là con nhà giàu kia mà.
Lúc này có hai nữ giáo viên từ khu nhà riêng đi đến chỗ Tần Hằng nói chuyện phiếm, Tần Hằng tuổi còn trẻ, đẹp trai, lại có năng lực khiến cho rất nhiều giáo viên và sinh viên ở Đại học Yên Kinh đều thích.
“Anh bạn, còn trẻ tuổi như vậy sao lại làm bảo vệ ở đại học Yên Kinh, thật đáng tiếc, một tháng cậu được bao nhiêu tiền?
“Làm bảo vệ cũng được mà, mỗi tháng được triệu, trường bao ăn bao ở, căn nhà gỗ màu xanh lam kia chính là ký túc xá của tôi!” Tần Hằng chỉ vào căn nhà gỗ nhỏ nơi mình ở, bình thản nói.
Nhan Hiểu vô cùng sửng sốt khi nghe Tần Hằng chỉ kiếm được triệu! Trong lòng cô hiện lên vô số câu hỏi, tại sao Tần Hằng, một cậu chủ nhà giàu như vậy lại đến đây làm bảo vệ?
Lúc này, Tống Dực mới nói.
“Tần Hằng vốn là cậu ấm, là một trong những người giàu nhất thế giới, nhưng hiện tại đã bị nhà họ Tần đuổi ra khỏi nhà, đồng nghĩa với việc anh ta là một kẻ bình thường không một xu dính túi, sống chết của anh ta nhà họ Tần không quan tâm đến đâu!”
Tống Dực nhỏ giọng nói, anh ta nhìn ra được tâm trạng của Nhan Hiểu, vừa thất vọng lại vừa tức giận, điều này khiến anh ta rất vui vẻ.
“Thật lãng phí!” Nhan Hiểu chua xót thì thào.
“Cô còn muốn đi theo người đàn ông này sao? Cô phải nghĩ cho kỹ, anh ta lương tháng chỉ có triệu, ở Yên Kinh không nhà không xe, cô đi theo anh ta chỉ có thể sống trong ký túc xá gỗ nhỏ của anh ta mà thôi!” Tống Dực nói.
“Không! Nhan Hiểu tôi không liên quan gì đến anh ta hết, tôi không muốn theo anh ta chịu khổ!” Nhan Hiểu lập tức chối bỏ quan hệ, trước kia sở dĩ cô muốn nghĩ cách tiếp cận Tần Hằng, là muốn làm bà chủ, tất cả đều là vì tiền, bây giờ Tần Hằng biến thành một tên nghèo túng rồi, Nhan Hiểu nhất định dứt khoát từ bỏ anh ta.
“Nhan Hiểu, chúng ta đi, đừng ở đây nhìn con quỷ nghèo này nữa, quấy rầy tâm trạng tốt của chúng ta!” Tống Dực kéo Nhan Hiểu đi ra khỏi khuôn viên đại học Yên Kinh.
Ngay lập tức, một chiếc Mercedes-Benz S-Class dừng lại trước mặt họ, Nhan Hiểu nhìn thấy chiếc xe sang trọng thì hai mắt sáng ngời.
“Nhan Hiểu, lên xe đi, tôi vừa thấy cô liền thích, đến nhà tôi ngồi lát được không?” Tống Dực mời.
Nhan Hiểu đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, cô gật đầu, ngồi vào trong xe.
Trong xe, Nhan Hiểu tìm thấy thông tin của Tống Dực qua điện thoại liền không khỏi kinh ngạc một trận!
Sau đó cô mới biết Tống Dực này hóa ra là cậu chủ của nhà họ Tống, nhà họ Tống là một gia tộc lớn của Yên Kinh, họ rất có thế lực về kinh doanh và chính trị, nếu cô ấy có thể kết hôn với Tống Dực, vậy không phải cô được hời to rồi sao.
Nhan Hiểu vô cùng hưng phấn, cô lén lút nháy mắt với Tống Dực, sờ đùi Tống Dực, cởi bớt nút ở cổ đi một chút.
Mấy hành động này của Nhan Hiểu đều trong tầm mắt của Tống Dực, Tống Dực cười giễu trong lòng, đồ dâm đãng! Xem ra là vì tiền mà cái gì cũng chịu làm.
“Nhan Hiểu, bây giờ em chưa có bạn trai, anh cũng vừa hay đang độc thân, nói thật với em, vừa thấy em anh liền thích ngay, em làm bạn gái anh được không?” Tống Dực nắm lấy tay của Nhan Hiểu, tình cảm dạt dào nói.
Nhan Hiểu lòng như nở hoa, không ngờ sức hút của bản thân lớn đến thế, có thể khiến cậu chủ nhà họ Tống ở Yên Kinh yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, đây là cơ hội ngàn vàng khó kiếm! Nhan Hiểu nóng lòng muốn đồng ý ngay.
“Được, anh Tống, em cũng yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi!” Nhan Hiểu mặt mày vui sướng trả lời, sẵn tiện dựa luôn vào ngực Tống Dực
Tống Dực trong lòng cười giễu, cô gái này nhìn thì thấy sắc sảo, nhưng thật ra lại là người không có đầu óc.
“Tài xế, đừng về nhà, đến khách sạn Hilton!” Tống Dực dặn dò tài xế.