「Ðây là lần đầu tiên tôi tới thăm Nhà Ma nhàm chán tới vậy.」
「Đạo cụ quá giả tạo; tôi không thấy sợ chút nào. Nói ra thì, toàn bộ cứ như trò hề ấy.」
「Những người thực tế như chúng ta đương nhiên không có gì phải sợ cả! Ma quỷ làm gì có thật!」
「Tao ghét phải nhắc lại, nhưng tao đã nói rồi mà. Lẽ ra tụi mình nên ở lại ký túc xá; Tao sắp lên level trên game online rồi.」
Nhóm học sinh thất vọng cằn nhằn trước Ngôi Nhà Ma của Tây thành phố Cửu Giang trước khi rời đi trên xe mô-tô. Trần Ca, tay cầm sấp tờ rơi Nhà Ma, lắc đầu chán nản khi nhìn thấy vậy.
Nghệ thuật dọa người là một kỹ năng, nhưng với các bộ phim kinh dị, ngưỡng sợ hãi của nhiều công dân hiện đại đã được nới rộng. Một chuyến đi Nhà Ma giờ chẳng khác gì đi dạo sân sau.
「Ông chủ!」
Một giọng trong trẻo cất lên từ đằng sau anh. Trần Ca quay lại và thấy một ’Zombie’ mảnh khảnh trong bộ trang phục y tá chạy ra từ Nhà Ma trong cơn giận dữ.
「Sao vậy, tiểu Uyển?」tên thật của zombie là Từ Uyển; cô ấy là một trong những diễn viên tạm thời được thuê bởi Nhà Ma.
「Mấy tên lưu manh lúc nãy, tụi nó dám lợi dụng em!」cô gái rít lên trong khi nghiến răng, nắm đấm nắm chặt.
Ra là, chỉ để phàn nàn...
「Thật là tồi tệ; tụi nó còn không để cho zombie yên.」 Là ông chủ, tất nhiên Trần Ca ở phe tiểu Uyển.「Lát nữa, anh sẽ nói quản lý công viên đưa lên video giám sát.」
「Cái đó hông cần đâu. Khi nhận ra ý đồ, nấm đấm em đã bay thẳng vào mặt tụi nó rồi.」Từ Uyển chỉ vào vệt máu ở góc trang phục rồi tự hào nói,「Đây, chỗ này không phải máu giả.」
「Tốt, tốt, con gái nên học cách tự vệ.」Trần Ca lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Khi anh quay sang nhìn mặt trời lặng, anh nói,「Giờ chắc đã tới lúc dọn dẹp rồi nhỉ. Chúng ta có lẽ sẽ không có thêm khách nữa đâu, nên báo mọi người giúp anh hôm nay chúng ta tan ca sớm.」
Thế nhưng, anh nhận ra cô gái hóa trang zombie này không hề có ý định di chuyển.
「Có chuyện gì nữa à?」
「Ông chủ...」Từ Uyển do dự trước khi chậm rãi kéo ra hai lá thư từ trong túi.「Đây là đơn nghỉ việc của Đào Minh và tiểu Ngụy. Anh đã là ông chủ tốt với họ, nên họ không dám tận tay đưa mà lại nhờ em chuyển lời cho anh.」
「Họ nghỉ việc à?」Trần Ca hỏi câu hiển nhiên trong khi nhận lá thư, rồi anh nói,「Mọi người đều có giấc mơ riêng để theo đuổi, vậy đi. Tiểu Uyển, em có thể đi nếu không còn chuyện gì thêm.」
「Ok, em sẽ đi tẩy trang trước.」
Sau khi cô zombie nhỏ bé ấy rời đi, Trần Ca lặng lẽ thắp điếu thuốc. Nữa năm trước, khi bố mẹ anh biến mất một cách bí ẩn, thứ duy nhất họ để lại cho anh là Ngôi Nhà Ma này. Để lưu giữ ký ức về họ, Trần Ca đã nghỉ việc để tập trung quản lý Nhà Ma này.
Than ôi, thời gian đã đổi thay. Mặc dù thuộc thể loại kinh điển, vẫn có sự cạnh tranh lớn giữa những Ngôi Nhà Ma, và cũng có vô số sự hạn chế. Một khung cảnh đáng sợ [note16940] sẽ mất đi nhân tố sợ hãi sau trãi nghiệm đầu tiên, nhưng cập nhật liên tục sẽ đòi hỏi rất nhiều tiền và tài nguyên.
Bắt đầu từ vài tuần trước, Nhà Ma đã trong tình trạng báo động đỏ; thu nhập từ tiền vé hằng ngày chỉ vừa đủ để trả tiền điện nước.
「Mình tự hỏi mình sẽ trụ được bao lâu.」
Sau khi dập điếu thuốc, khi Trần Ca chuẩn bị quay trở lại Nhà Ma, một ông trú trung niên mặc đồng phục Công Viên Tân Thế Kỷ [note16941] đi lại chỗ anh. Khi anh thấy ông, Trần Ca tăng tốc độ như chuột thấy mèo.
「Con nghĩ con có thế giả bộ không thấy chú à?」 ông chú trung niên nắm chặt vai Trần Ca. 「Hôm nay, chúng ta chắc chắn cần phải nói chuyện. Con nợ tiền thuê chỗ với tiền điện nước hai tháng rồi. Cấp trên đang sờ gáy chú để đòi tiền đó, nên đưa đây!」
「Chú Từ, không phải là con không muốn trả chú, nhưng con thật sự không có gì để trả chú cả. Chú cho con thêm một tháng được không?」
「Con nói câu này với chú tháng trước rồi!」
「Con hứa, lần này sẽ là lần cuối!」Trần Ca thành thật hứa trong khi vỗ ngực.
「Mọi người đã không còn ưa chuộng Nhà Ma nữa. Nghe lời chú, cứng đầu không có ích lợi gì đâu.」Khi chú Từ thấy mấy lá thư trên tay Trần Ca, lực nắm trên vai Trần Ca giảm dần.「Con còn trẻ; con vẫn có thể bắt đầu lại từ đầu với nghề khác, sao con lại tự hành hạ bản thân vậy?」
「Chú Từ, con biết chú có ý tốt cho con, nhưng Ngôi Nhà Ma này mang ý nghĩa đặc biệt với con. Con đoán rằng con vẫn chưa muốn buông đi ký ức cuối của ba mẹ con.」Trần Ca thốt ra bằng giọng nhỏ như thể sợ người khác nghe thấy.
Là quản lý công viên, ông biết về sự biến mất của bố mẹ Trần Ca. Ông không trả lời ngay. Sau vài giây, ông thở dài và nói,「Được rồi, chú hiểu cảm giác của con. Chú sẽ cố hết sức để nói với ban quản lý để xem họ có có thể cho con thêm vài tuần không.」
「Cảm ơn, chú Từ!」
「Đừng cảm ơn vội, con nên đảm bảo số lượng vé bán tăng không thì kết cục cũng không đổi đâu.」
Sau khi tiễn quản lý công viên đi khỏi, Trần Ca trở lại Nhà Ma để bắt đầu bảo dưỡng trang bị và dọn dẹp hằng ngày.
「Máu giả trong phòng bảo trì sắp hết; mình phải mua thêm mẻ mới.」
「Nếu hành lang chỉnh nghiêng qua một chút, thì sẽ tạo điểm mù tốt hơn để dọa khách.」
「A chết, con rối này hỏng mất rồi; mình phải sửa nó sau.」
「F*ck! Bóng đèn tuần trước mình lắp ở đây đâu rồi? Thằng nào trộm mất!?」
Trong mất người ngoài, anh là chủ Ngôi Nhà Ma, một nhà doanh nghiệp trẻ theo một cách nào đó, nhưng chỉ bản thân Trần Ca biết sự khó khăn trong việc duy trì một Ngôi Nhà Ma. Nhà Ma là một hình thức giải trí. Đặt trong một môi trường đáng sợ, cơ thể lẫn tâm lý của một người sẽ được duy trì trong trạng thái cao độ, nhưng khi sì trét được giải tỏa, nó sẽ dẫn đến sự nhẹ nhõm và sự thỏa mãn; nó cũng giống mát xa theo một nghĩa.
Thường thường, chủ yếu các Ngôi Nhà Ma đều chỉ có một mẹo [note16942]. Phương pháp làm ăn hiệu quả nhất đối với Ngôi Nhà Ma là phải liên tục di chuyển để có thể thu hút thêm nhiều mẻ khách mới. Nhà Ma cố định ở một chỗ như của Trần Ca phải có độ nổi tiếng cao để thu hút khách, không thì họ sẽ khó sống sót được lâu. Việc anh đã cầm cự được lâu như vậy, theo một cách, đã là kỳ tích.
Kéo lê con rối bị hỏng, Trần Ca đi vào phòng bảo trì. Anh đã học Thiết Kế Đồ Chơi ở đại học, mọi máy móc và bẫy dùng trong Nhà Ma đều là tự tay anh thiết kế và lắp ráp. Quá trình bảo trì, bao gồm may vá và sơn lại, đều khô khan và lặp lại.
「Vẫn còn thiếu máu giả. Nếu mình nhớ không lầm, trong gác xếp vẫn còn tồn kho.」 Nhà Ma được tách làm ba lầu; lầu thứ nhất và thứ hai là khung cảnh đáng sợ, trong khi lầu ba là kho lưu trữ.
Đẩy cánh cửa gỗ, ngoài khói gỗ vụn và bụi, có vô số các loại nguyên liệu và vật liệu không dùng tới bỏ lại bởi bố mẹ của Trần Ca khi họ còn quản lý Nhà Ma.
Không muốn đối mặt với quá khứ, Trần Ca hiếm khi lên đây.
「Giờ nhớ lại, đã gần nữa năm trôi qua rồi.」
Ngắm nhìn vô số thiết bị, Trần Ca nhớ lại tuổi thơ của anh. Thời gian đó, gia đình anh đã điều hành một Ngôi Nhà Ma di động, nên anh có cơ hội đi khắp nước với bố mẹ anh. Khi họ bận rộn, họ sẽ để Trần Ca một mình ở hậu trường đồng hành với vô số loại ma quỷ, nên Trần Ca đã được rèn luyện sự gan dạ từ khi còn nhỏ.
Xét cho cùng thì, khi bạn bè trang lứa đang chơi với Lego và xếp hình, thì anh lại chạy lung tung với cái đầu người giả.
「Đó là những ký ức quá giá.」
Trần Ca lang thang không mục đích cho tới khi tìm được cái hộp gỗ chứa đựng những di vật của bố mẹ anh. Bên trong là chiếc điện thoại màu đen và một con bút bê thô sơ. Con búp bê này là đồ chơi đầu tiên mà anh làm khi còn nhỏ, nhưng anh không có ký ức nào về chiếc điện thoại. Cả hai đều được tìm thấy trong bệnh viện bỏ hoang ở miền quê, và lý do tại sao bố mẹ anh lại đi đến đó giữa đêm khuya, tới cảnh sát còn không thể đưa anh câu trả lời.
「Cả hai người đang ở đâu?」Trần Ca nhặt con búp bê lên và nhéo cái má phinh phính của nó. Thở dài, anh tự nhủ, 「Mình nên đi tìm đống máu giả đó, nếu mình không sống sót qua mùa, mình sẽ thật sự tạm biệt Ngôi Nhà Ma này.」
Trần Ca đang tự nói với bản thân, nhưng anh nói tới đây, chiếc điện thoại đen, từ nãy giờ im lăng trong hộp, đột nhiên ánh lên một ánh đèn mờ lạnh lẽo.
「Chuyện gì đang xảy ra vậy? Công nghệ đen hay hiện tượng siêu nhiên?」Nếu chuyện này xảy ra với người khác, chắc hẳn người đó đã vừa chạy vừa la làng rồi, song, phản ứng của Trần Ca bình tĩnh hơn nhiều. Anh cầm chiếc điện thoại lên và kiểm tra nó gần hơn.
「Lạ thật. Mình đã thử mở cái điện thoại này hơn cả trăm lần, nhưng không tác dụng, tại sao hôm nay nó lại tự mở lên? Cái điện thoại này được tìm thấy ở nơi bố mẹ mình mất tích, có khi nào họ biết mình đang gặp rắc rối nên liên lạc để giúp mình?」
Trần Ca trượt mở điện thoại, giao diện chính chỉ có hình nền màu đen, và chỉ có duy nhất một app hiện diện. Icon của app có hình dạng Ngôi Nhà Ma.
「Khoan đã... Cái này nhìn quen quen, y hệt trước cổng chính Ngôi Nhà Ma của mình!」
Trong khi cau mày, Trần Ca chạm mở app, và với một hàng chữ nhìn như máu xuất hiện trên màn hìnhーBạn có tin trên đời này có Ma?
Nói một cách khách quan, đây là câu hỏi triết học trừu tượng; đối với học sinh khoa kỹ sư như Trần Ca, câu hỏi này hầu như không thể trả lời.
「Chắc là có?」Trần Ca lẩm bẩm, vài giây sau, một dòng chữ mới hiện lên màn hình.
「Cái bạn tin chính là câu trả lời. Từ lúc này trở đi, bạn sẽ chính thức là chủ nhân mới của Ngôi Nhà Ma. Tất nhiên, đây không phải là thứ đáng để ăn mừng. Trước khi kết thúc hướng dẫn, xin hãy nghe lời khuyên cuối của tôi: tự sát là hình vi hèn nhát nhất, hãy cố hết sức để sống sót!」
「Cái gì là cái gì? Nhưng cái cách hành văn này hơi giống ba của mình.」
Trần Ca chạm vào app lần nữa, một cửa sổ mới xuất hiện.
ーーーーーーーーーー
Ngôi Nhà Ma Ám phía Tây Cửu Giang
Trạng thái: Sắp đóng cửa
Danh tiếng tốt: Không
Khách thăm hằng ngày: Bốn
Khách thăm hằng tháng: Mười
Đội ngũ Ma và Xác Sống của tôi: Không có
Dụng cụ của tôi: Không có
Danh hiện đã mở khóa: Không có
Khung cảnh sẵn có: [Mảnh Set]:
ーĐêm của người chếtー
Đạo cụ kinh khủng, diễn viên không được đào tạo, không có cốt truyện đọc được và phi logic. Mức độ đáng sợ: 0☆
ーMinh hôn [Hôn Lễ Âm Giới]
ーCặp đôi bị chia lìa ở Địa Giới, trói buộc với nhau vĩnh viễn ở Âm Giới; sẽ chia cùng nấm mồ, theo đuổi hạnh phúc trong cái chết. Mức độ đáng sợ: 0,5☆
Khung cảnh có thể mở khóa:
ーÁn mạng giữa đêm
ーMột bệnh nhân tâm thần nguy hiểm đi lang thang khắp căn hộ bỏ hoang. Kéo và Búa trong tay, hắn chỉ quanh quẩn bên ngoài cửa phòng bạn thôi. Mức độ đáng sợ: 1☆
ーSảnh bệnh thứ Ba
ーCó nhiều tiếng động không thể giải thích phát ra từ bệnh viện bỏ hoang này mỗi đêm. Là một phóng viên báo chí, nhiệm vụ của bạn là giải mã bí ẩn đen tối này. Mức độ đáng sợ: 3☆
ーXe tang bị ám
ーLên xe tang vác theo quan tài, nếu không thể trốn thoát trong vòng một giờ, bạn sẽ vĩnh viễn kẹt trong xe tang. Mức độ đáng sợ: 2☆
Nhiệm vụ hàng ngày: Hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày được cung cấp bởi Ngôi Nhà Ma để mở khóa thêm nhiều khung cảnh đáng sợ. Phần thưởng sẽ tương ứng với độ khó của nhiệm vụ.
Điều kiện mở rộng Nhà Ma: Khách thăm hàng tháng hơn 100. Danh tiếng tốt hơn 60 phần trăm. (Sau 3 lần mở rộng, Nhà Ma sẽ nâng cấp thành Mê Cung Ám Ảnh.)
Vòng quay vận rủi (Tiêu dùng điểm sợ hãi được tạo bởi khách thăm để quay): Luật lệ của sự sống và cái chết chưa bao giờ là quyền phán quyết của con người; Vận May và Điềm Rủi chỉ cách nhau một li. Chúng tôi có Trái Linh Hồn để tăng tuổi thọ bạn và các Bóng Ma Tai Họa đầy lòng thù hận!
Chức năng khác: Chưa mở khóa.