Edit: susublue
"Ha ha, mau đứng lên, đều là người một nhà, không cần giữ lễ tiết!" Bách Lý Kiệt tiến lên nâng đỡ nàng, vừa cười vừa nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt.
Nữ hài tử này nhìn qua không đơn giản, là một người có bản lĩnh, không chỉ có dung mạo đẹp, sự can đảm cũng khác hẳn người thường, nhìn thấy mình mà không hề có bất kỳ biểu cảm e ngại gì, cả người nhẹ nhõm tự tại, chỉ có người như vậy mới có thể xứng với người hoàng gia.
Người một nhà?
Thượng Quan Tây Nguyệt kỳ quái nhìn Bách Lý Kiệt, ai là người một nhà với ngươi, thật là biết bấu víu quan hệ, nhưng, cẩn thận mà nói, cũng miễn cưỡng xem như người một nhà đi, dù sao Bách Lý Thần cũng là con của hắn!
"Thái tử, còn không qua đây nhìn Nguyệt nhi!" Bách Lý Hành đã tự quyết định gọi Thượng Quan Tây Nguyệt là Nguyệt nhi, cách gọi này làm Thượng Quan Tây Nguyệt khó chịu đến run lên.
Nhìn Bách Lý Hành đang đi tới, Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn về chỗ khác, nàng cũng không muốn để nam nhân cặn bã này làm ô nhiễm mắt của mình.
"Nguyệt nhi "
Bách Lý Hành nở nụ cười tự cho là ôn nhu, ý cười nồng đậm nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt.
Nhìn nàng ở khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt càng hấp dẫn người khác, Bách Lý Hành cảm thấy tim của mình đập nhanh hơn, càng quyết tâm muốn cưới nàng.
"A "
Thượng Quan Tây Nguyệt giả vờ vuốt da gà vốn không hề nổi trên cánh tay, thật sự buồn nôn, rõ ràng hai người này không được bình thường, hết lần này tới lần khác đều giả bộ như vậy, thật không thấy chán sao?
"Dừng lại, đừng gọi ta như vậy, ngươi không cảm thấy cái tên này phát ra từ trong miệng ngươi rất buồn nôn sao?" Thượng Quan Tây Nguyệt không hề nể mặt mũi mà lại ghét bỏ nhìn hắn, lui về phía sau mấy bước, giống như đứng gần hắn sẽ rất buồn nôn.
Gương mặt tươi cười của Bách Lý Hành cứng đờ, cứ sắc mặt sững sờ khó coi đứng ở đó, diễn([email protected]