Edit: susublue
Hai người sóng vai mà đi, không nói gì cả, đến khi đến cửa chính phủ Thừa tướng.
"Nàng..."
"Chàng..."
Hai người đồng thời quay sang đồng thanh nói
"Ha ha" Thượng Quan Tây Nguyệt nở nụ cười "Chàng nói trước đi!"
Bách Lý Thần cúi đầu xuống nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của Thượng Quan Tây Nguyệt, nếu như có thể, hắn thật không muốn rời xa nàng, mỗi phút mỗi giây hắn đều muốn ở cùng với nàng.
"Nguyệt nhi, Minh điện xảy ra một ít chuyện, ta muốn qua đó xử lý, mấy ngày tiếp theo sẽ không thể tới thăm nàng, nhưng nàng yên tâm, ngày tranh tài ta nhất định sẽ xuất hiện!"Bách Lý Thần nhìn vào mặt nàng kéo hai tay Thượng Quan Tây Nguyệt dặn dò.
Vừa nghĩ tới sẽ có một khoảng thời gian rất dài không thể nhìn thấy Nguyệt nhi, Bách Lý Thần lại bắt đầu nhớ Thượng Quan Tây Nguyệt, cứ như bây giờ nàng đang ở trước mắt của mình.
"Đã xảy ra chuyện gì, không sao chứ!"Vừa nghe thấy Minh điện xảy ra chuyện, Thượng Quan Tây Nguyệt lại thấy lo lắng.
"Không cần lo lắng, chỉ là một chút việc nhỏ!"Bách Lý Thần hời hợt nói, hắn không muốn để cho Thượng Quan Tây Nguyệt lo lắng cho mình, thật ra lần này hắn trở về là để xử lý việc những tổ chức sát thủ khác đánh lén Minh điện, chỉ cần nghĩ đến bởi vì chuyện này mới phải tách khỏi Thượng Quan Tây Nguyệt một thời gian dài như vậy, Bách Lý Thần liền thấy bực bội.
Lần này trở về hắn nhất định phải cho bọn họ một bài học, để bọn họ biết nếu hắn phải tách khỏi Nguyệt nhi sẽ rất bất mãn và tức giận
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn biểu cảm của Bách Lý Thần, cũng biết mọi chuyện có chút nghiêm trọng, nhưng nàng không có mở miệng, Bách Lý Thần đã không muốn để cho nàng lo lắng, vậy nàng cũng sẽ không mở miệng hỏi nữa, chỉ hy vọng hắn bình an trở về là tốt rồi.
"Chàng yên tâm đi, không cần lo lắng cho ta, trận so tài ba tháng sau, ta cũng tranh thủ thời gian này để tu luyện cho tốt."
Hiện tại chỉ có tăng sực mạnh của mình lên, ngày sau mới trở nên mạnh hơn được!
Sau đó Thượng Quan Tây Nguyệt dặn dò phải chú ý vài chuyện, dưới ánh mắt soi mói của Bách Lý Thần, đi vào phủ Thừa tướng.
Bách Lý Thần một mực yên lặng nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt đi vào, đến khi không nhìn thấy bóng dáng của nàng nữa, biểu cảm ôn nhu lập tức trở nên lo lắng vô cùng, giống như hàn băng, lạnh lùng gọi "Đông Nhật "
Lúc đầu Đông Nhật còn phí hết tâm tư suy nghĩ vấn đề kia, nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Bách Lý Thần, lập tức hấp tấp chạy tới.
"Chủ tử "Đông Nhật cũng đã khôi phục vẻ mặt nghiêm chỉnh.
"Về Minh điện, bổn vương muốn xem thử là ai muốn tìm chết, chạy đến Minh điện khiêu khích!"Bách Lý Thần chắp tay quay người, thi triển khinh công bay về phía xa, Đông Nhật theo sát phía sau.
Thượng Quan Tây Nguyệt trở lại trong phủ bàn giao vài câu, liền đi vào không gian huyền ảo, nàng quyết định bế quan tu luyện, trong vòng ba tháng nhất định phải đột phá Hoàng Linh đỉnh phong.
"Chi chi C-K-Í-T..T...T "Mẫu thân, sao giờ ngươi mới đến.
Duyên Duyên trông thấy Thượng Quan Tây Nguyệt xuất hiện, thân mật chạy tới nhảy vào trong ngực của nàng.
Lạc Lạc không muốn ở trong nhẫn Thiên Hoàng nữa, cũng hiện ra, đến khi được Thượng Quan Tây Nguyệt ôm ấp, lúc này lại xuất hiện một cảnh tượng tốt đẹp như thế.
Hai vật nhỏ đều tranh nhau chen lấn chui vào ngữ Thượng Quan Tây Nguyệt, không ai nhường ai, chen lấn đến đỏ bừng cả mặt.
“ Được rồi, mỗi tay ôm đứa được chưa!"Thượng Quan Tây Nguyệt nhịn không được cười rộ lên tay trái ôm Lạc Lạc tay phải ôm Duyên Duyên, hai vật nhỏ này mới an tĩnh lại.
Cả ba ngồi thân mật một chỗ một lúc, bọn họ liền chạy xuống dưới chơi, mà Thượng Quan Tây Nguyệt ổn định lại tinh thần ngồi xếp bằng.
Hiện tại mình đã ở giai đoạn Hoàng Linh trung cấp, muốn mạnh hơn, chỉ có khổ luyện.
Thượng Quan Tây Nguyệt khép hờ hai mắt, ngưng thần vận khí, bài trừ hết luồng khi đục ngầu trong cơ thể mình, chỉ chốc lát sau, quanh thân Thượng Quan Tây Nguyệt dần dần xuất hiện một làn sương mù màu trắng, vây quanh người nàng.
Thượng Quan Tây Nguyệt bị sương mù vây quanh, cảm giác thân thể thư thái sung sướng, diễn[dafn,