Ngộ Long Ký

chương 15: pn2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một Ngày Của Long Vương

Ngày của Đông Hải long vương này là bắt đầu từ tiệc trà. Một bàn hàn ngọc thạch, bốn góc, chạm vàng khắc ngọc, bốn tứ hải long vương mày tóc bạc trắng uy chấn ngồi ở chỗ này, bắt đầu sắp xếp chuyện cũ trăm năm .

Mọi sự đều hoàn thành, tứ hải long vương bắt đầu tán gẫu việc nhà, không khí nhất thời gợn sóng đứng lên.

“Tháng sau là đầy tháng đứa con của lão Tam nhà ta mọi người cần phải hãnh diện a.”Tây Hải long vương vuốt chòm râu tuyết trắng , mặt lộ vẻ đắc ý .

Nam Hải vương nhẹ nhàng mà nhấp một miếng trà thơm, chậm rãi nói nói: “Chúc mừng, tam tử lão Tây của ngươi thành thân cũng đã năm trăm năm đi, rốt cục cho ngươi một đứa cháu .”

tam tử: đứa con thứ ba

Tây hải long vương sắc mặt trầm xuống, trừng mắt, đang muốn nổi giận.

Bắc Hải long vương một bên lại không mặn không nhạt mà mở miệng: “Lão Nam ngươi cũng chớ đắc ý, con dâu Lão Thất nhà ngươi từ sau khi sinh một cái trứng rốt cuộc không còn tin tức gì nữa sao?” Bắc Hải long vương cười rất tự hào, đắc ý dào dạt mà nâng cằm lên : “Con dâu Tam nhi nhà của ta không chịu thua kém lập tức liền sinh đôi!”

Nam Hải long vương nghe vậy hừ lạnh một tiếng, lười biếng mà nghiêng dựa vào ghế tựa nhả ra một ngụm khói thuốc lá, từ từ nhắm hai mắt không hề trả lời,Tây Hải long vương trề miệng, trong lòng rất khó chịu, nhưng lại không cam lòng nhận thua như vậy, chớp mắt, tầm mắt tập trung nhìn ở trên người Đông Hải long vương.

“Lão Đông, Cửu tử nhà ngươi còn chưa có thành thân sao?”

Đông Hải long vương đang lúc dạo chơi ngoài bầu trời, nghe thấy câu hỏi mới hồi phục tinh thần lại. Thấy lỗ mũi Tây Hải long vương mở lớn , biết hắn lại muốn cho chính mình một cây thang leo xuống. Nếu là lúc trước, đành phải buồn bực mà âm thầm chịu đựng, ai kêu các con không chịu thua kém? Nhưng hôm nay, hắn xưa đâu bằng nay.

Đông Hải long vương sống lưng thẳng tắp , lỗ mũi học theo Tây Hải long vương hướng lên trời mà mở .

“Lão Cửu nhà của ta đã muốn thành thân rồi, đều có một đám tiểu long. Lớn nhất cũng mười lăm rồi, là con ngũ trảo hắc long!”

ngũ trảo hắc long: là rồng năm móng . Năm móng tượng trưng cho loài rồng mạnh nhất.

Bàn tay nhiều nếp nhăn của Đông Hải long vương duỗi ra, mở ra năm ngón tay như cành củi, mạnh mẽ mà bấu lại trên không trung .

Cằm Tây hải long vương rơi xuống đất, Nam Hải long vương trừng mắt to ngồi thẳng người, râu bạc Bắc Hải long vương lập tức vểnh lên, đầu tiên phát ra âm thanh khó có thể tin .

“Lão tiểu tử, này là chuyện khi nào ? Ngươi không phải là nghĩ muốn tôn tử điên rồi lấy chúng ta trêu đùa đi!”

“Loại sự tình này sao có thể nói giỡn?” Đông Hải long vương nghiêm mặt, huyệt Thái Dương gân xanh chung quanh bắt đầu một cọng một cọng nổi lên: “Con dâu ta năm kia mới vừa sinh tứ tôn, năm nay lại mang thai ngũ tôn. Nếu không tin theo ta đến Cửu phủ nhìn một cái!”

“Con dâu Cửu nhi ngươi thật đúng là có thể sinh.” Nam Hải long vương hừ lạnh một tiếng, ngữ khí tỏ vẻ không tin.

Thấy lời của mình bị hoài nghi, Đông Hải long vương giận dữ, thở mạnh một cái biến mất, ba vị long không muốn vương theo hắn đi, ba vị long vương ngơ ngác nhìn nhau một hồi, liếc mắt Đông Hải long vương một bên dậm chân , vẫn nghĩ là mắt thấy được sự thực, thương lượng , bỏ xuống chính sự của mình . Cùng nhau viếng thăm Cửu Long phủ.

“Đám lão bất tử các ngươi , chính là vì chút chuyện hạt mè đầu xanh liền đến Thủy phủ ta!”

Ngao Lan cắn răng, cau mày, mắt lộ hung quang. Tứ đại long vương cùng nhau hạ lâm Thủy phủ hắn một cái, hại hắn còn tưởng rằng phạm vào chuyện gì, không nghĩ tới…

“Nghiệt súc, không được vô lễ với trưởng bối ” Đông Hải long vương mắng đứa con nhà mình.

“Chẳng lẽ muốn ta nói, các ngài đến dự nơi ở xấu xí này khiến vẻ vang cho kẻ hèn này sao!”

Ngao Lan hiển nhiên không kiên nhẫn .

“Đa tạ, trà miễn.” Bắc Hải long vương rất là thật thà mà nói.

“Kêu vợ của ngươi cùng con đi ra gặp người .”Tây Hải long vương ngăn giọng liền hô to.

Nam Hải long vương thực thông minh mà ngậm miệng lại, bởi vì hắn nhìn đến bảy con gân xanh trên đầu Ngao Lan nổi lên cùng các đốt ngón tay khanh khách vang lên.

“Lão bà của ta thân thể không thoải mái.” Ngao Lan cười lạnh, đầu óc chuyển động nghĩ tới chủ ý tuyệt diệu : “Ta gọi con của ta xuất hiện đi.”

Vung tay tiêu sái lên, gọi hạ nhân, “Người tới, đóng cửa! Phóng… Ách, kêu Gia nhi, Cần Nhi đi ra, nói có người bồi bọn họ ngoạn!”

Hạ nhân nghe vậy rùng mình một cái, cung kính mà khom người, lĩnh mệnh mà đi, lúc gần đi khóe mắt hơi thương xót mà quét Tứ Hải long vương một vòng.

“Ai, Lan nhi như vậy không tốt đi.” Con dâu không đến, hai cái cốt long này ai cũng trấn không được a. Lời vừa nói ra miệng, Đông Hải long vương chớp mắt, lại càu nhàu một tiếng nuốt trở lại bụng. Khiến ba lão tiểu tử này nhận được giáo huấn cũng tốt, ai bảo bọn hắn không tin chính mình chứ?

Nghĩ vậy, Đông Hải long vương gian tà ha hả nở nụ cười. Cái gọi là tâm phụ tử, Ngao Lan cũng nhìn ba vị hải long vương không rõ ý nghĩa mà mỉm cười. Hai hóa cốt long này cũng đã đến lúc ra ngoài đi chơi, phát tiết một chút tinh lực, tránh cho cả ngày quấn quít lấy lão bà không tha. Khó được có ba người bảo mẫu nha!

Ba vị hải long vương một thân nổi lên da gà, mồ hôi lạnh từ phía sau lưng toát ra .

Đây là có chuyện gì?

Không chờ bọn hắn hồ nghi xong, cửa lạch cạch lạch cạch mà vang lên âm thanh guốc gỗ thanh thúy, đem sàn nhà giẫm đến vang rung trời. Ngay sau đó hai cái đầu dò xét tiến vào, một lớn một nhỏ, một người một con rồng.

Ba vị long vương không khỏi hút một ngụm lãnh khí, tiểu hài nhi thật đẹp ,tiểu long nhi hảo đẹp!

Chỉ thấy đứa bé kia năm vừa mới bảy tám tuổi, còn chưa kịp trưởng thành thắt lưng đã cao như vậy, hai gò má dài tròn đôn đôn, song mắt to trong suốt như nước, lúc nhìn có thể khiến xương cốt người ta đều nhũn ra . Màu da trong trắng lộ hồng, tựa như một con cây táo đỏ chín, như bóp nhẹ một cái sẽ chảy nước ra, rất là đáng yêu. Tay ngắn chân ngắn, bàn tay tròn,vừa nhỏ, trên hai cánh tay còn đô lên bốn u thịt, trên người mặc áo khoác bông màu hồng, thoạt nhìn tựa như một quả cầu tròn vo. Trên vai là một tiểu hắc long nhỏ lười biếng , một đôi long nhãn sáng ngời hữu thần, cái đuôi nhọn gắt gao mà ôm lấy cổ non mịn của tiểu hài tử, thỉnh thoàng khẽ động , vảy lưu quang bốn phía chói lọi.

Tập thể Tam Hải long vương nuốt ngụm nước miếng.

“Lão đông a, hai búp bê này chưa có đính hôn đi?” Nam Hải long vương hỏi trước.

Đông Hải long vương mở mồm vẫn chưa trả lời,Tây Hải long vương lập tức kêu lên.

“Lão Nam ngươi tại sao có thể như vậy!” Vừa dứt lời hắn liền vọt tới trước mặt Đông Hải long vương: “Lão Đông a, Cửu cô nương nhà ta còn khuê nữ, ta xem nàng cùng hai tiểu hài nhi đều rất xứng , ngươi xem việc ấy hảo rồi chúng ta liền kết thân gia đi!”

“Này…”

Đông Hải long vương mở miệng muốn nói, mới nói một chữ đã bị Bắc Hải long vương đánh gãy: “Thiết, khuê nữ nhà các ngươi muốn ăn cây cỏ non cũng không biết tự lượng sức mình đi!”

Bắc Hải long vương không chút khách khí mà giẫm lên chỗ đau Tây Hải long vương, đem Đông Hải long vương kéo về.

“Ngươi xem khuê nữ lão Tam nhà ta cùng tôn tử của ngươi bằng tuổi nhau, vừa lúc một đôi!”

Đông Hải long vương mắt trợn trắng, liên tiếp hai lần bị chặn hắn đã không muốn nói chuyện. Quả nhiên ngay sau đó, bên tai lại truyền đến tiếng hô Tây Hải long vương : “Lão Nam, ngươi rất gian trá !”

Nguyên lai Nam Hải long vương bản lĩnh cao , đơn giản trực tiếp chạy đến bên hai người con trai lặng lẽ nói , bắt giặc bắt vua trước, dụ đứa nhỏ đáp ứng rồi, đại nhân còn dám làm gì sao? Địa vị Nam Hải long vương hắn cũng không phải khoe khoang, Đông Hải long vương môn đương hộ đối cũng không lý do phản đối.

“Gia Nhi, Cần nhi nếu có rảnh đến nhà của ta chơi a!”

“Nhà của ta có tiểu thư bộ dạng rất được đó!”

“Không cần đi nhà hắn, tỷ tỷ nhà của ta mới xinh đẹp!”

Ba vị long vương hết thảy tiến lên thất chủy bát thiệt??? Nói , vừa giới thiệu khuê nữ cháu gái nhà mình vừa gây với nhau.

thất chủy bát thiệt: miệng lưỡi.

“Các ngươi muốn Gia Nhi cùng Cần Nhi gặp tiểu thư ? Trước bồi Gia Nhi cùng Cần Nhi ngoạn nga?”

Một người một con rồng cũng không sợ, cười đến ngọt ngào, nói điều kiện ra, hai ánh mắt hưng phấn mở thật to , như là nhắm trúng cái gì đó thú vị.

Ba vị hải long vương vội vàng nhất trí gật đầu, nét mặt già nua cười đến mặt nhăn tới một khối.

Xong rồi!

Phi thường rõ ràng ý nghĩa ánh mắt này của Tôn nhi nhà mình , Đông Hải long vương rùng mình một cái, nghĩ lần đầu hắn cũng là nếm qua một lần mệt . Xem ra nơi đây không nên ở lâu. Hắn hướng Ngao Lan ra cái ám hiệu, lòng bàn chân đầy mồ hôi, chuồn mất .

Một đám lão bất tử, tuổi cao mà không đầu óc.

Ngao Lan hừ một tiếng, sải bước mà rời đi đại sảnh. Tốc độ so với tia chớp không kém lắm.

Chỉ chốc lát, bên trong liên tiếp truyền đến mấy tiếng kêu thảm thiết.

“Nha nha râu của ta!”

“A, lông mi ta!”

“Đau a…”

Phụ tử long vương không khỏi bước nhanh hơn, trong lòng một trận may mắn, không khỏi thổn thức. Công phu hai tiểu quỷ phá phách này tựa hồ cao hơn một tầng lâu.

“Nhi tử ngoan, con dâu hiện tại thế nào? Cho ta gặp đi?” Đông Hải long vương đôi mắt – trông mong theo sát Ngao Lan đi qua hành lang, vòng qua mấy tòa núi sơn, đi vào trước cầu thang chủ điện .

Ngao Lan rất không nể tình, mặt trầm xuống, phất tay ý bảo long vương tránh ra.

Long vương không chịu thua: “Ta gần đây suy nghĩ rất lâu, rốt cục nghĩ được tên Lão ngũ trong bụng .”

Ngao Lan hừ mũi khinh thường một tiếng.

“Ai, ngươi đây là cái thái độ gì, con dâu đã muốn đáp ứng rồi, Lão ngũ để cho ta tới đặt mà!” Lão Long vương lải nhải mà la hét: “Kêu Tuấn đi, Ngao Tuấn!”

“Này ta phải cùng con dâu nói nói, thuận tiện xem y.” Long vương đi theo phía sau Ngao Lan bước vào cánh cửa , cũng không nghĩ bị Ngao Lan quay đầu cản lại.

“Được rồi, y cũng không phải hầu tử đầu đường làm xiếc, ngươi xem cái gì!” Ngao Lan hạ giọng trách cứ, sợ đánh thức người đan ngủ say trong phòng .

“Ta muốn nhìn một chút cháu ngoan trong bụng …” Long vương nét mặt già nua chảy nước miếng, như trước dây dưa không ngớt.

“Mơ tưởng, con dâu ngươi chính là thật vất vả mới ngủ . Chờ sau khi thứ trong bụng sinh ra đi, hơn nữa hai đứa ngoài đại sảnh, ngươi bao lại đem đi dùm ta đi, đỡ phải cả ngày làm cho người ta lo lắng!” TBD: lúc trước ai đó cũng thế, đây là cha nào con nấy thôi =))

Nghĩ tới ba hài tử kia, Ngao Lan liền tức giận đến bốc khói ( chém >.

Truyện Chữ Hay