Edit: Thanh Hưng
Tả Sâm biết được tin vui này từ trong miệng Tả Ấp. Lời nói lăn qua lộn lại của Tả Ấp đơn giản mấy câu như vậy: Rốt cuộc chờ đến lúc nào thằng con trai xấu xa này mới kết hôn? Chờ đến lúc nào đời sau mới đầy đàn? Anh nhìn Hách Tuấn một chút, hiệu suất kia còn cao hơn nhà họ Tả chúng ta xây nhà, anh có phải cũng ép ta tới bán thân bất toại mới bằng lòng nộp khí giới (L.Q.D) đầu hàng hay không? Ta biết rõ anh không bỏ được vườn hoa kia, nhưng kết hôn cũng không đại biểu sau này anh chỉ có thế treo cổ trên một thân cây mà, anh đại khái có thể để lão bà ở nhà sinh con, còn mình thì đi tiêu dao khoái hoạt.
Tả Sâm trực tiếp đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: "Ngài chính là dùng cách này bức lão bà của ngài đi sao?"
"Đứng lại." Tả Ấp quát: "Anh, anh cái đồ ranh con kia."
Tả Sâm đối mặt với cửa: "Ít nhất, thằng ranh con này sẽ không mang hôn nhân ra đùa giỡn. Còn nữa, xin hỏi, nếu như mà con là thằng ranh con, vậy ngài là cái gì?" Sau đó, Tả Sâm mở cửa rời đi.
Tả Ấp che tim ngã ngồi ở trên ghế sofa: sao mình càng già càng dẻo dai thế này? Con trai không vâng lời như vậy, mình lại vẫn hời hợt, trái tim này vẫn đập mạnh mẽ như cũ, máu vẫn lưu thông trôi chảy như cũ, thật hâm mộ Hách Thế Uyên mà, nghiêng người trên xe lăn phát hiệu lệnh, không ai dám nói nửa chữ "Không", mắt thấy đời sau sắp đến rồi, rất hâm mộ mà. (^-^)
Nhưng mà nói đi nói lại, thật đúng là không nên gây áp lực quá lớn cho con trai, nhìn phản ứng hôm nay của anh một chút, thật là cách bắn ngược không xa. Đối với việc mẹ rời đi, con trai vẫn không có dị nghị gì quá lớn, đối với người làm cha là ông này cũng không có chút oán hận nào, nhưng hôm nay, đứa con trai này của ông còn thiếu không đâm vào ngực ông thôi, trách ông tầm hoa vấn liễu làm cho con trai mất đi tình thương của mẹ. Nhưng ông thật còn oan hơn Đậu Nga, trên thực tế, rõ ràng là lão bà rời đi trước, sau đó ông mới dấn thân vào vườn hoa. Tả Ấp hớp hai ngụm Whisky, được rồi, được rồi, sống đến từng tuổi này, đất cũng sắp lấp đến cổ rồi, còn để ý oan hay không làm gì? Vấn đề mấu chốt là ở chỗ, tại sao con trai phải bắn ngược, tại sao lại không giải thích được mà hát vang hôn nhân thần thánh. Chẳng lẽ, cảnh ngộ của con trai làm cho anh không chấp nhận "đùa giỡn" phụ nữ? Là người phụ nữ Trần Môi kia? Xác thực, người phụ nữ kia khác những người phụ nữ khác, ít nhất, cô ta tới vội vàng, đi càng vội vã hơn, không nói một tiếng đã rời khỏi bệnh viện, hình như đối với người cha của Tả Sâm là ông này không có chút hứng thú nào, hình như cô ta và Tả Sâm thật sự là "bạn bè bình thường", nhưng cái này làm sao có thể, người phụ nữ xinh xắn như thế, làm sao Tả Sâm sẽ cam tâm làm bạn bè bình thường với cô ta? Đây không phải là phí của trời sao?
Tả Sâm hẹn Hách Tuấn gặp mặt, Hách Tuấn cự tuyệt nói: "Tớ không có thời gian, phải đưa Vân Na đi bệnh viện kiểm tra, kiểm tra xong cô ấy cũng sẽ không tha cho tớ, bây giờ cô ấy là nhân vật cấp bậc quốc bảo, tớ phải một tấc cũng không rời."
"Thằng nhóc cậu thật là được, hôn lễ còn chưa làm, phòng ốc cũng chưa sửa sang xong thì đã có đứa bé rồi, trình tự này không đúng."
"Cậu cảm thấy không đúng, nhưng ba mẹ tớ cảm thấy đúng. Tớ là hiếu tử."
"Ra ngoài đánh bóng, sau đó uống mấy chén, cậu dẫn theo cả Vân Na."
"Chơi bóng, uống rượu, cậu cho là những thứ này thích hợp với phụ nữ có thai? Thôi đi, tớ công việc quấn thân, còn (d.d.l.q.d) phải chuẩn bị hôn lễ, cái bụng kia của Vân Na nói lớn là lớn, còn có lắp đặt thiết bị, tớ còn phải thúc giục Lương Hữu Tề, gần đây thằng nhóc kia lười biếng không tưởng nổi."
"Tốt lắm, tốt lắm, thật dài dòng."
"Cậu thế nào, rảnh rỗi thành ra như vậy rồi hả? Điện thoại di động của phụ nữ khắp thiên hạ đều tắt máy à?"
Tả Sâm ngay cả một câu tạm biệt cũng không có đã kết thúc cuộc trò chuyện với Hách Tuấn. Xác thực, anh quá rảnh rỗi, nhàn đến mức anh để hai cái chân nhỏ của thư ký Sally đi bộ đến gãy mất, anh một lát lại lệnh cho cô ấy đi thăm dò địa chỉ của Đinh Lạc Lạc, một lát lại nói không cần, cứ lặp đi lặp lại như vậy, gọi cô ấy ra vào không dưới tám lần. Đến cuối cùng, hai tay thư ký Sally dâng lên một tờ giấy: "Đây là địa chỉ của Đinh Lạc Lạc tiểu thư, ngài muốn xem thì xem, không muốn xem thì thôi, xin cho tôi dừng lại vận động đi vòng vèo này vĩnh viễn đi." Tả Sâm đoạt lấy tờ giấy, lập tức cất vào trong ngăn kéo.