Weibo vì sao lại không thấy, khẳng định là bị xóa, ai có quyền xóa tài khoản Weibo, đương nhiên đó chính là chủ của tài khoản, còn có lượng người theo dõi cũng bị biến mất.
Chân tướng này ngay lập tức làm Weibo dậy sóng.
Weibo của Phó Thiên lúc trước có bao nhiêu tin tưởng Tần Hạ, lúc sau càng lúc càng nhiều người căm ghét Tần Hạ.
Vừa nghĩ đến người phụ nữ này dám đánh cắp Weibo nam thần của bọn họ để chia sẻ bài đăng của cô ta, trong lòng liền cảm thấy có một trận buồn nôn.
Cư dân mạng lại bắt đầu tràn vào Weibo của Tần Hạ, và để lại các dòng bình luận xúc phạm Tần Hạ.
Cô không hiểu chính mình chỉ làm việc một buổi chiều, ngày hôm nay Weibo đột nhiên lại thay đổi như vậy, chẳng lẽ nói cư dân mạng bây giờ cũng âm tình bất định như vậy?
Tần Hạ nhìn một lượt các bình luận, cũng may không phải tất cả mọi người đều chửi cô, có nhiều cư dân mạng lý trí hơn, chỉ nói cô công khai xin lỗi trên Weibo của Phó Thiên.
Vì cái gì muốn cô đi xin lỗi Phó Thiên?
Tần Hạ mở Weibo của anh ra, phát hiện ra bài chia sẻ Weibo không còn nữa.
Lại nhìn Weibo của Hạ Mỹ Dĩnh cùng Trần Lị Lị gửi đến trước, lập tức đã biết ai đang làm trò quỷ, quả nhiên tìm được tên phóng viên đang phỏng vấn Tần Tư Điềm sau sự việc.
Phóng viên liền sử sụng chuyện Tần Hạ đánh cắp Weibo của Phó Thiên, hỏi Tần Tư Điềm có ý kiến gì với hành động của cô em gái cùng cha khác mẹ.
"Tôi tin tưởng Tần Hạ không phải là người như thế, chuyện này trong đó chắc chắn có gì đó hiểu lầm" Tần Tư Điềm vẻ mặt tiều tụy nhìn vào máy ảnh.
Phóng viên nói không có sự hiểu lầm nào, Weibo chính thức của tập đoàn Phó thị đã đem bài chia sẻ đó xóa đi, đồng thời hủy bỏ theo dõi Tần Hạ.
"Ai, tôi cũng không biết cô ấy lại làm ra loại chuyện này, chuyện này cũng một phần là lỗi của tôi, tôi thân là chị gái lại không có dạy bảo tốt cho cô ấy, nhưng tôi mong muốn mọi người tha thứ cho Tần Hạ, cô ấy đi đến đây hiện tại đã rất không dễ dàng" Tần Tư Điềm lập tức sửa lại hàm ý, tự mình giải quyết vấn đề.
Tin tức vừa mới được tung lên, có rất nhiều lời khen tán thành việc làm của cô ta, nói cô ta là người chị quốc dân, đem đến cho bọn họ đi, em gái ác độc không cần thì bọn họ cần.
Nhưng thật ra Tần Hạ rất muốn đem Tần Tư Điềm cho bọn họ.
Nối tiếp vở kịch, thấy cô nhìn không di dời đôi mắt, sự thật mãi mãi so với cẩu huyết, vì để hại cô, Tần Tư Điềm thật sự dốc hết sức lực.
Tập đoàn Phó thị.
Trong phòng họp to lớn đầy người, không khí đông nghẹt, không ai dám nói chuyện, càng không ai dám nhìn khuôn mặt lạnh lùng như băng của Phó Thiên, khí thế uy nghiêm, làm xong hạng mục báo cáo quản lí kinh doanh bởi vì áp lực quá lớn, mồ hôi đã chảy ướt đẫm sau lưng.
Trong phòng họp yên tĩnh vang lên một tiếng chuông điện thoại.
Những người có mặt đang bị sốc, một tên ngốc nào đó đã không tắt chuông điện thoại di động của mình trong giờ họp. Người đó không muốn sống nữa đúng không? Sau đó, họ liền phát hiện ra rằng điện thoại di động của chủ tịch đang đổ chuông.
Phó Thiên liếc mắt nhìn màn hình điện thoại di động liền tắt, một lúc sau, điện thoại di động lại vang lên, nhưng số điện thoại lại giống nhau, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, làm cho mọi người kinh hãi.
Người này rốt cuộc là ai, lại có nghị lực như vậy, nhưng nếu là bọn họ, cả phòng họp đều cực kỳ áp lực.
Thời điểm Phó Thiên càng ngày càng không nhìn được, điện thaoij di động liền tắt, trên màn hình điện thoại lên thông báo tin nhắn.
"Chết tiệt, sao anh không trả lời cuộc gọi của em, anh có biết người yêu nhỏ của anh lại bị bôi nhọ không!"
Phó Thiên đột nhiên đứng dậy, cầm điện thoại vội vàng đi ra ngoài, khi gần khuất bóng, bên tai mọi người truyền đến một giọng nói mang theo hơi thở lạnh lùng, "Cuộc họp kết thúc."
Các cấp cao đều ngẩn ra, cuộc họp mới bắt đầu, sao mà lại kết thúc.
"Trợ lý Chương, chủ tịch làm sao vậy?".
Chương Dục Châu bình tĩnh mà thu dọn đồ đạc đi ra ngoài, liền bị một người quản lí gọi lại, nhún nhún vai, "Tôi làm thế nào biết được, cuộc họp khi nào mở lại tôi sẽ thông báo cho mọi người".