Tần Hạ đi tìm Tôn đạo diễn cùng với phó đạo diễn Lý, Tôn đạo diễn không nhìn thấy ông ta đâu, phó đạo diễn Lý vẫn không ra mặt.
"Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ở cái giới giải trí đều là như vậy, ngươi ghét ta, ta ghét ngươi, đều là trạng thái bình thường, về sau ngươi còn muốn ở trong giới giải trí thì đi xuống, sẽ quen với loại chuyện này, dù sao, sau một thời gian, chủ đề sẽ thay đổi".
Đại ý chính là nuốt giận, tự cho mình xui xẻo.
Tần Hạ biết rõ Tôn đạo diễn cùng phó đạo diễn Lý tìm cách, phim truyền hình Mã Lệ Tô của đạo diễn Tôn là vì tiền, cho nên độ chênh lệch của tác phẩm danh tiếng, theo thời gian, sự chú ý càng giảm thấp, chủ đề lại bị xáo trộn nhiều lần, phần mới rồi lại phần cũ, cứ lập đi lập lại.
Người xem cũng không ngu ngốc, hết lần này đến lần khác lại có chung một kĩ xảo, thời gian càng lâu, ai càng để ý ông ta.
Khuynh Thành Thiên Hạ là một bộ phim cổ trang, tài chính đầu tư so với hiện tại vẫn còn nhiều, nếu như không vớt vát lại danh tiếng, tổn thất sẽ vô cùng lớn.
Bộ phim này trùng lặp với một bộ phim trước đó của Tôn dạo diễn, vì vậy về kĩ thuật cơ bản là giống nhau, người xem từ đầu còn mua sổ sách, không quá lâu liền cảm thấy không có ý nghĩa, nhìn còn không bằng Lão Phiến trước kia, vì vậy bây giờ Khuynh Thành Thiên Hạ cần nhiều chủ đề hơn để thúc đẩy sức nóng, Tần Hạ đúng lúc đến gặp, liền thành vật hi sinh.
Đoàn phim không ai muốn nói chuyện với cô, ngay cả Tiểu Mai, người có mối quan hệ tốt với cô trước đây, hiện tại cũng không nói tới hai câu liền kiếm cớ rời đi.
Trên đời này sẽ không có ai đối tốt với ngươi, không trở mặt với ngươi, đó chỉ là vì lợi ích xung đột chưa tới mức nghiêm trọng.
Tần Hạ rời khỏi đoàn phim đầu tiên, đi đến nơi không có ai, bị Trần Lị Lị ngăn chặn.
"Ngươi đấu không lại ta, hiện tại tất cả mọi người đang mắng ngươi, mùi vị như thế nào?".
Vẻ mặt Tần Hạ không thay đổi, "Ngươi chỉ là muốn nói cho ta chuyện này?".
Trần Lị Lị cười ha ha, "Đương nhiên không phải, Tư Điềm nhờ ta nói lại cho ngươi một câu, cô ấy trước kia có thể chỉnh chết ngươi, hiện tại động thủ chỉ có thể làm cho ngươi thân bại danh liệt".
"Nói như vậy, t oàn bộ sự việc là do cô ta lên kế hoạch sau lưng để vu khống tôi?" Tần Hạ nheo ánh mắt lại, cô đã sớm đoán được, l àm thế nào Trần Lị Lị có thể có một kỹ năng tuyệt vời như vậy để làm cho mọi thứ tồi tệ hơn, nếu không có bút tích của Tần Tư Điềm đằng sau chuyện này, cô sẽ không bao giờ tin được. Trần Lị Lị không tin cô, xảo quyệt hướng cô nhướng mày "Ngươi đoán?".
Tần Hạ cũng không thất vọng, "Nói với cô ta rằng, hãy tận hưởng cuộc sống bình yên cuối cùng, cuộc sống của cô ta sẽ sớm bị thay đổi".
"Ngươi có ý tứ gì?". Trần Lị Lị nghe được uy hiếp của cô.
"Sợ?". Tần Hạ hỏi lại.
Trần Lị Lị lơ đễnh cười nhạo, "Truyện cười, ta sẽ sợ ngươi một người thân bại danh liệt, ngươi đấu không lại Tư Điềm, cô ấy chính là đại tiểu thư tập đoàn Tần thị, mà ngươi chỉ là một đứa con ngoài giá thú".
"Phải không, vậy chờ xem". Tần Hạ bỏ lại những lời này.
Khi cô đi ra ngoài, cô nhìn thấy một màn hình lớn chiếu một phóng viên đang phỏng vấn Tần Tư Điềm.
Thân phận của Tần Hạ đã được tiết lộ. Danh tiếng của Tần Tư Điềm trong làng giải trí là không hề nhỏ, có Tập đoàn Tần làm hậu thuẫn, còn bạn trai cô là người thừa kế của tập đoàn Hứa. Giờ cô ta đã có chút danh tiếng không nhỏ, phóng viên muốn biết cô ta nghĩ gì về việc chị gái mình cướp bạn trai.
"Trong lòng tôi, cô ấy vẫn luôn là chị gái của tôi, cho dù cô ấy có làm sai điều gì, tôi cũng sẽ tha thứ cho cô ấy, chuyện của Trần Lị Lị, tôi biết cô ấy không cố ý, Tần Hạ vừa rồi có một chút lạc lối, cô ấy đã thay đổi rồi, vẫn luôn sống rất tự ti, mong anh đừng nhắm vào cô ấy nữa, coi như nể mặt tôi đi."
Không đợi theo dõi hết, một đám phóng viên đột nhiên lao ra vây quanh Tần Hạ.