Tần Hạ sững sờ trước ánh sáng hào quang của Phó Thiên, vội vàng dời tầm mắt, đem hộp thức ăn đặt trước mặt anh, xấu hổ mà nở nụ cười một chút, "Đồ vật đã về với chủ của chúng, tôi đi trước".
"Đợi chút". Phó Thiên gọi cô lại, đứng dậy động tác rất nhanh nắm lấy tay của cô, "Em còn không có đi ăn cơm, cùng nhau ăn cơm thế nào?".
Tần Hạ có chút do dự, đã nói là tránh xa, kết quả lui tới lại càng thường xuyên, thế nhưng trải qua chuyện tối hôm qua, cô không thể từ chối một cách quyết liệt như trước.
Giống như biết khó xử của cô, Phó Thiên còn nói: "Tối hôm qua ít nhiều nửa giờ kia, coi như là anh đối với em là cảm ơn, có thể chứ?".
Thanh âm cùng ngữ khí lộ ra sự tinh tế mà không xâm phạm đến giới hạn cẩn thận của Tần Hạ, giống như chỉ cần là cô trả lời không thể, Phó Thiên sẽ không buông tha cho cô, từ bỏ ngay lập tức.
Trong lòng Tần Hạ đã muốn khóc thành sông, đường đường là tổng tài tập đoàn Phó thị, diêm vương đế đô, không phải hẳn là cường thế bá đạo một chút sao, vì sao tới trước mặt cô rồi, luôn luôn nơi nào đó có chút khiêm tốn đối với cô.
"Được rồi". Tần Hạ không có biện pháp, đáp ứng.
Ở giữa lông mày Phó Thiên toát ra ý cười nhàn nhạt, giống như cây vạn tuế ngàn năm mới nở hoa, ngạc nhiên mà lại hiếm thấy, khoảnh khắc ánh sáng nở rộ làm Tần Hạ ngây ngẩn cả người.
Nguy rồi, lại là mỹ nam kế.
"Cỏ sương mù, anh vậy mà nở nụ cười!" Trịnh Dung nhìn cảnh vật thanh âm bỗng nhiên vang lên, suýt nữa thì nhảy từ trên sôfa xuống mặt đất, lý trí đã không hoàn toàn biến mất.
Tần Hạ mới phát hiện trong văn phòng còn có người thứ hai, xoay chuyển ánh mắt nhìn thoáng Trịnh Dung, nhất thời ngẩn ngơ, "Anh là Trịnh Dung?"
Biểu cảm của Trịnh Dung kinh ngạc, "A, mỹ nữ biết tôi".
Tần Hạ gật đầu, đánh giá anh như động vật hiếm lạ, "Dĩ nhiên, anh là một người nổi tiếng trên Weibo, trên mạng có rất nhiều ảnh chụp của anh".
Trịnh Dung mở Weibo mới một năm đã vượt hơn một nghìn vạn, nhiều hơn so với các diễn viên ngôi sao, tổng thể nguyên nhân năm nay anh ở trên mạng rất sôi động, lại là thiếu gia nhà giàu, khuôn mặt còn có thể so với ngôi sao, vì vậy liền trở nên phổ biến.
"Làm sao làm sao, chẳng qua là không có việc gì chơi Weibo thế thôi" Trịnh Dung khiêm tốn mà cười cười thế thôi, ở trước mặt mỹ nữ anh luôn luôn rất có phong độ.
Tần Hạ ý cười càng sâu, đây thật đúng là đủ khiêm tốn, không có việc gì chơi chơi cũng thành người nổi tiếng, những đau khổ vật lộn ở tuyến mười tám vài năm, mười mấy năm nhưng diễn viên chỉ có mấy vạn chẳng phải là sẽ tức giận sao.
"A, đột nhiên như thế nào lại có chút lạnh, Phó Thiên, máy điều hòa trong văn phòng của anh có điểm không đúng có phải không.." Trịnh Dung chà xát cánh tay, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt âm trầm của Phó Thiên nhìn chằm chằm chính mình, cuối cùng một chữ trong ánh mắt cũng tiêu tan.
Vẻ mặt không chút do dự của Phó Thiên hướng về phía Tần Hiểu lập tức trở nên ôn nhu, "Đi nào".
"Ta.." Trịnh Dung chưa nói hết liền thu vào vì ánh mắt cảnh cáo của ai đó, đề tài vừa chuyển, "Sẽ không đi, ta còn có việc".
Tần Hạ tỏ vẻ tiếc nuối, cô còn muốn Trịnh Dung đi cùng nhau, cô sẽ không cùng một người đối mặt với Phó Thiên.
Hai người đang xuống lầu, đi bằng thang máy chuyên dụng của tổng tài, lập tức khiến cho toàn bộ tập đoàn náo loạn.
Bên cạnh tổng tài thế nhưng lại xuất hiện một nữ nhân rất xinh đẹp, tất cả mọi người là lần đầu tiên nhìn thấy, ngay lập tức nhiều nhân viên nữ ôm trái tim vỡ nát.
"Bộ dạng xinh đẹp không nhất định tương lai là phu nhân tổng tài, phu nhân tổng tài tập đoàn Phó thị cũng không phải ai cũng có thể ngồi vào" Trương Vân Vân nghe mọi người bàn luận, không phục phản bác, cô ta cũng là một trong người yêu thích Phó Thiên, hơn nữa còn yêu thích rất nhiều năm.
Chẳng phải một nữ thư kí khác biết tâm tư của Trương Vân Vân, cười nhạo nói: "Cô gặp qua nữ nhân từng có bên nhười tổng tài sao? Tuy rằng tôi cũng không muốn tin tưởng, thế nhưng e rằng lần này mười phần chắc, ai".
Trương Vân Vân âm thầm nắm chặt tay.