"Khoa học kĩ thuật trên thế giới bây giờ chỉ dừng lại ở hai từ tiên tiến. Còn muốn nói thật sự đạt đến trình độ như trong những bộ phim viễn tưởng........"_ Hoa Yên Vũ lắc đầu."........Sẽ rất khó đấy. Chúng ta chắc chắn sẽ phải trải qua một bước ngoặt vô cùng khó khăn."_ Hoa Yên Vũ thông qua những ghi chép mà các nhà khoa học ghi lại biết được, Trái Đất chắc chắn sẽ diễn ra khoảng thời gian mạt thế dài vô tận.
"Vậy cậu đề xuất vấn đề đó có quá không thực tế?"_ Một thiếu niên đeo cặp kính đen thắc mắc.
"Tôi nói chưa đạt đến, nhưng cũng chẳng nói không thể thực hiện."_ Hoa Yên Vũ cắn đầu bút. "Tất cả ở đây chắc ai cũng biết đến một phát minh vĩ đại về trái tim đen?"
"Ừ, nó từng gây chấn động rất lớn. Nhưng hiện tại phát minh đó đã bị tiêu hủy do quá nguy hiểm."_ William gật đầu, ra vẻ hiếu kì.
"Tôi có thể tạo ra một con chip tương tự chức năng của trái tim đó. Hơn nữa, nhất định không xảy ra việc ngoài ý muốn."_ Y không gấp không vội tiết lộ một thông tin động trời khiến học viên ở đây đều tròn mắt. Đặc biệt là William, anh đôi mắt sáng rực, chăm chú nghe.
"Cậu đang nghĩ gì vậy? Đến cả Tusnycos còn không thể khống chế được, cậu lấy gì mà khẳng định? Trái tim đen là phát minh thế kỉ, đâu phải một học sinh tuổi như cậu có thể nói bừa?"_ Đào Sư Tịch khoanh tay, gương mặt như xem chuyện vui. Cậu ta không tin Hoa Yên Vũ có khả năng làm được.
"Cậu không tin tôi cũng chịu. Hoa Yên Vũ tôi chỉ nói vậy để làm chứng cứ về việc cậu nói tôi ăn cắp ý tưởng. Đào Sư Tịch, cậu còn điều gì muốn nói không?"_ Y hất cằm, khiêu khích nhìn Đào Sư Tịch.
"Tôi.....cậu....Cho dù cậu không lấy, thì bài dự thi tôi chuẩn bị cũng là do cậu xóa!"
"Đào Sư Tịch à, có ai nói cậu có vấn đề về thần kinh không?"_ Hoa Yên Vũ ngán ngẩm."Chó khôn không cắn bậy. Cậu lại bạ đâu cắn đó. Tôi nhắc lại lần cuối. Tháng trước, tôi cùng tiểu Nam sang Pháp để tham gia diễn đàn kinh tế, lấy đâu ra mà mượn máy cậu. Nói dối không biết tìm cớ cho đàng hoàng à?"
Đào Sư Tịch xanh mặt, cậu ta lại quên mất chuyện này. Nhưng đâm lao rồi thì phải theo lao thôi, ở đây cũng không ai làm chứng được việc đó mà. Chưa kịp lên tiếng, Tần Lục Nam lại xuất hiện ở phòng chờ. Hắn cầm trên tay chiếc máy tính Hoa Yên Vũ thường dùng, đôi mắt ôn nhu hướng về y.
"Lục Nam!!!!"_ Hoa Yên Vũ vui vẻ.
"Tiểu Vũ, anh hai đem đồ đến cho em. Lần sau đừng quên như vậy nữa."_ Hắn xoa đầu y, mắt liếc đến Đào Sư Tịch, con ngươi tràn ra sát khí. Tần Lục Nam đã đến được một lúc, nghe tất cả cuộc đối thoại diễn ra ở đây. Hắn không ngờ người mình từng thích hóa ra lại rắn độc như vậy? Hắn coi như trước kia là mắt mù mới thấy Đào Sư Tịch đáng yêu.
"Đào thiếu gia, tôi nghĩ cậu cần học lại văn hóa đi."_ Tần Lục Nam lạnh lẽo cất tiếng, âm điệu thâm trầm tưởng chừng có thể giết người.
"Nam ca....."_ Đào Sư Tịch không tin nhìn hắn. Cậu ta từng cho rằng người nam nhân này thích mình. Cậu từng là ngoại lệ duy nhất của hắn. Vậy mà bây giờ...... Vành mắt Đào Sư Tịch đỏ lên, nước mắt trực chờ rơi xuống.
"Này chàng trai, anh sao dám nói tiểu Tịch như vậy? Anh có biết cậu ta......"_ Anna bất bình thay Đào Sư Tịch, lại bị Tần Lục Nam coi như không nghe thấy. Hắn hôn nhẹ lên trán Hoa Yên Vũ, dặn dò y đôi chút rồi trở về hội trường. Trước khi rời khỏi, hắn xoay người, ban cho Đào Sư Tịch cái nhìn lạnh thấu xương.
"Anna, cô nên biết người nào thực sự cần bảo vệ."
...----------------...
Hoa Yên Vũ gương mặt nghiêm túc, ngón tay dùng tốc độ nhanh đến nỗi người dưới hàng ghế khán giả phải trầm trồ. Y như đang hòa làm một với không gian ảo trước mặt, đôi mắt đen láy tràn đầy nhiệt huyết.
Hoa Yên Vũ, tuổi tiếp xúc với công nghệ cao. Lên đã có thể tự sáng tạo thế giới giả lập của riêng mình. Thiếu niên tuổi, khuôn mặt xinh đẹp đứng trên đài cao đế quốc, phong quang vô hạn, trở thành vị tiến sĩ trẻ nhất dải ngân hà.
"Khoa học - kĩ thuật rất quan trọng đối với sự nghiệp hiện đại hóa đất nước. Chỉ cần trì trệ một chút, kéo theo đó là hệ lụy mà ta không thể tưởng tượng."_ Theo mỗi lời y nói, màn hình máy chiếu lại đưa ra các số liệu thống kê cụ thể và chi tiết.
"Như mọi người thấy trên đây, chúng ta đã trải qua rất nhiều các cuộc cách mạng khoa học kĩ thuật, mà tiêu biểu là......."
Hoa Yên Vũ của ngày hôm nay, y như ngôi sao sáng thuộc về ngân hà rực rỡ. Mỗi câu từ, lời nói của y đều khiến con người dưới kia phải thán phục. Không ai biết tương lai sẽ ra sao, nhưng chắc chắn, thiếu niên họ Hoa này sẽ tạo nên kì tích chưa từng có trong lịch sử.
Tần Lục Nam dịu dàng ngắm nhìn người yêu bùng nổ nơi sân khấu kia, trong lòng dâng lên niềm tự hào. Tự hào về người bạn đời tương lai, về sự lựa chọn đúng đắn của bản thân.
Ngược lại với Tần Lục Nam, Tần Lục Sinh hiện tại vô cùng rối rắm. Đôi mắt dõi theo thiếu niên cao ngạo, trái tim lại thổn thức. Phải chăng anh đã đưa quyết định sai lầm khi chọn rời bỏ Hoa Yên Vũ?
...----------------...
Con tác giả xin nhắc nhở, truyện mang yếu tố không có thật. Tất cả là do tôi nghĩ và tưởng tượng ra thôi.