Nghịch Thiên Vận Mệnh

chương 46: tra đại thần! cầu bao nuôi. (6)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quản lí kí túc vui vẻ đưa Hoa Yên Vũ về phòng. Đáng ra ba thí sinh phải ở một nơi, Cố Dương nghe xong phản đối ngay lập tức. Không đợi y nói, hắn đã cho người sắp xếp một hồi, cuối cùng Hoa Yên Vũ được ở riêng luôn.

Giao lại điện thoại cho cô nàng, xong xuôi liền trở vào phòng. Nhìn ngắm cách bày trí, có vẻ là phỏng theo phòng ngủ của Hoa Thần. Lấy tông xanh dương làm chủ đạo, còn có cả tủ lạnh, điều hòa, vân vân. Nói chung chỉ có hai từ để diễn tả thôi: 'tiện nghi'.

Hoa Yên Vũ sắp xếp quần áo vào tủ, chỉnh lại giường một chút liền ngủ. Buổi chiều bắt đầu ghi hình rồi, sẽ không có thời gian nghỉ ngơi đâu. Vẫn là nên tranh thủ một chút.

Bên này Cố Dương vừa quay xong một cảnh, đặt mông xuống ghế đã tức tốc liên lạc với Hoa Thần. Nhưng trả lời hắn chỉ là tiếng tút dài, máy báo bận. Gọi đi gọi lại hơn chục cuộc, kết quả nhận lại vẫn y như lần đầu. Lúc này mới nhớ ra quy tắc cuộc thi, trong lòng Cố Dương lập tức phát hỏa. Hắn mỗi ngày đều là giờ này gọi y, như một thói quen không thể bỏ. Không nghe thấy giọng người nọ liền khó chịu vô cùng.

Quản lí A Ly rất biết đoán tâm trạng, thấy hắn cau có liền tò mò: "Thiếu gia, người không vui chuyện gì sao?"

"Ly, cô thông báo với nhà đài tối nay tôi sẽ đến kí túc xá xem xét tình hình thí sinh. Nói họ sắp xếp đi."

Hắn thuộc thành phần ban giám khảo, quan sát biểu hiện của thí sinh là việc hết sức bình thường. Như vậy hắn có thể đường đường chính chính gặp y mà không phải lo sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Hoa Thần. Vẹn cả đôi đường. Cố Dương âm thầm bật ngón cái với bản thân.

"Vâng. Tôi đi làm ngay."

...----------------...

Lúc Hoa Yên Vũ tỉnh dậy đã hơn hai giờ chiều, cách thời gian tập trung là phút. Y vươn vai, ngáp một cái biếng nhác. Khi chắc chắn bản thân tỉnh táo hơn chút mới xuống lầu, vào nhà tắm chung vệ sinh qua thân thể.

"Lưu lâu thật đấy."

Y chẹp miệng, mặc lại quần áo. Do hôm trước mới làm nên hôn ngân còn rất rõ. Hoa Yên Vũ chỉ có thể mặc áo len cổ cao để che đi. Bên ngoài tùy tiện khoác thêm một chiếc sơ mi trắng kết hợp với quần âu đen tươm tất. Mái tóc đen ngang tai, tự do chảy theo góc cạnh khuôn mặt. Trông y thực giống mấy hoàng tử trong truyền thuyết.

Chỉnh chu hình tượng xong xuôi, Hoa Yên Vũ thỏa mãn bước ra. Không ngờ lại va phải một người nào đó. Y hơi đứng không vững một chút, suýt nữa thì ngã về phía sau. Song, vòng eo lại được nam nhân ôm lấy kéo về.

"Cậu có sao không?"

Giọng nói từ tính lọt vào tai Hoa Yên Vũ khiến y ngẩn ra. Vội vã tránh khỏi nam nhân, y lúc này mới nhìn rõ người trước mặt. Đó là một nam nhân anh tuấn, cao khoảng mét , khuôn mặt đẹp như tạc tượng. Bao quanh anh là khí chất trầm ổn của tầng lớp quý tộc. Tao nhã mà xa cách, bình dị mà uy nghiêm. Hoa Yên Vũ không khỏi đánh giá anh vài lần, trong đầu liền bật ra hình ảnh một người.

"Chào cậu, tôi là Minh Triết."

Quả nhiên là vậy! Người nọ không phải ai khác, chính là đứa con số mệnh của thế giới mà Hoa Yên Vũ lỡ quên béng mất. Nam chính quyền lực Minh Triết.

Để nói ấn tượng của Hoa Yên Vũ về người này, chắc chắn là 'Cuồng_Khốc_Soái_Bá_Duệ'. Anh ta mang dòng máu cao quý của bậc hoàng gia cổ, con độc tôn nhà họ Minh. Từ nhỏ sinh ra đã nhận nền giáo dục ác liệt từ gia tộc. Khác xa với tính tình ngả ngớn của cố Dương, Minh Triết chính là một tảng băng di động thật sự. Chỉ khi gặp nữ chính đáng yêu năng động của cuộc đời mình mới giống con người bình thường, biết cười, biết biểu cảm.

Anh ta hiện tại là nhân vật hot của nền giải trí, ra mắt với tư cách một diễn viên. Minh Triết từng tham gia hai bộ phim, đánh giá ban đầu đều rất tốt. Có người còn ca ngợi rằng anh ta rất có năng lực thế chỗ Cố Dương sau này. Vậy mà Minh Triết đùng một cái bẻ lái sang theo đuổi âm nhạc. Mục đích tham gia cuộc thi chính là khẳng định tài năng.

Nếu như Hoa Yên Vũ không xuyên đến, quán quân chính là thuộc về Minh Triết. Nhưng bây giờ thì không thể chắc chắn được. Anh ta đúng là rất mạnh, nhưng y tin mình cũng không thua kém. Với lòng hiếu thắng của bản thân, Hoa Yên Vũ không thể chấp nhận mình thua người khác.

"Tôi sẽ đánh bại anh."

Hoa Yên Vũ chỉ bỏ lại cho Minh Triết một bóng lưng cùng câu nói không đầu đuôi. Nhưng anh biết, y chính là khiêu chiến với mình. Môi nhếch lên một đường cong nhỏ, sau đó vụt tắt.

Anh cũng muốn xem Hoa Thần này rốt cuộc sẽ mang lại kinh hỉ gì cho bản thân.

...----------------...

"Chào mừng tất cả các thí sinh may mắn lọt vào danh sách trúng tuyển của 'Đấng sáng chế' mùa thứ . Tôi là Hàm Phúc, người dẫn chương trình của cuộc thi. Chúc tất cả mọi người buổi chiều vui vẻ."

Người nói là một trung niên tươi tốt, mái tóc hơi phớt màu hoa râm. Ông ta chính là một trong những nhà phát triển cuộc thi, hiện tại đã tuổi. Tuy đã khá già nhưng vẫn tràn đầy sức sống, khuấy cho bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

" Đấng sáng chế là nơi giúp các bạn thỏa sức bộc lộ tài năng, chế tác ra những tác phẩm ưng ý của bản thân. Chỉ cần có đủ năng lực, chắc chắn sẽ thành công."

"Tiếp theo, tôi xin giới thiệu ban giám khảo của năm nay. Đầu tiên chính là tiểu hoa đán đình đám của nền âm nhạc nước ta: Lưu Dư."

Một thiếu nữ duyên dáng xinh đẹp từ bên trong cánh cửa giữa sân khấu bước ra. Nàng chính là ca hậu sở hữu hàng vạn đĩa nhạc với lượng nghe khủng. Mệnh danh là nữ hoàng lưu lượng.

"Aaaaaa!!!! Là Lưu Dư? Tôi không nhìn nhầm chứ?"

"Không ngờ có ngày được gặp thần tượng ngoài đời thật!"

"Tiếp theo, nam tài tử nổi tiếng với khúc piano 'Nam Yên'. Các bạn đoán được ai không?"

"Trực Kiều!!! Trực Kiều!!! Em yêu anh."

"Anh ấy chính là người tình trong mộng của tôi."

Trực Kiều một thân tây trang trắng, dương quang vô hạn bước ra. Anh mỉm cười thật tươi một cái, vô cùng thân thiện chào hỏi mọi người. Không hổ danh là nam thần được nhiều nữ nhân chọn làm bạn trai lý tưởng.

"Thế trận năm nay khủng quá rồi! Nếu mà Cố đại thần xuất hiện nữa tôi sẽ trực tiếp ngất tại chỗ."_Một thiếu niên nào đó cho hay.

"Người cuối cùng, cũng chính là nhân vật ban Tổ chức chương trình tốn rất nhiều năng lực mới có thể mời được: Cố Dương!"

"Thật sự là Cố đại thần??? Con mẹ nó! Tôi đi chết đây."

"Được gặp anh Cố một lần, chết không hối tiếc."

Châu Nam trong đám người, nghe tên Cố Dương liền đỏ mặt. Người nhìn vào sẽ nghĩ cậu ta hưng phấn, nhưng chỉ Châu Nam biết mình đang đố kị. Liếc mắt trừng Hoa Yên Vũ một cái, cậu ta siết chặt bàn tay. Cố Dương nhất định phải là của tao._ Hắn chơi tình nhân nhiều nhất chỉ vài tuần, chán sẽ vứt bỏ. Hoa Thần cũng không ngoại lệ đâu. Đến lúc đó là cơ hội của cậu ta. Chỉ cần câu được con cá lớn này, Châu Nam không tin mình không bạo. Cậu ta dám khẳng định vậy.

"Cố đại đại sao còn chưa xuất hiện? Tổ chương trình bắt mất người rồi sao?"

"Mau trả nam thần lại cho chúng tôi!"

Một đám nam nhân lại náo loạn thành một đoàn chỉ vì một nam nhân khác. Hoa Yên Vũ lắc đầu, chồng mình đúng là hút cả trai lẫn gái mà. Nhưng không sao! Dù gì hắn cũng nằm gọn trong tay Hoa Yên Vũ này rồi.

"Hôm nay Cố nam thần của mọi người có lịch quay nên sẽ vắng mặt."

"Trời ạ! Làm tôi cứ tưởng."

"Ban giám khảo đã có, chúng ta hãy cùng sẵn sàng đón nhận nhiệm vụ ngày hôm nay."

Truyện Chữ Hay