Nghịch Thiên Tu Tiên

quyển 2 chương 164: chém giết độc nhãn thanh xà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quái thú khổng lồ, thân hình màu xanh lớn cỡ ba người ôm, chiều dài khoảng năm mươi trượng, lớp lân phiến trên người cứng rắn sáng bóng, cái đầu hình thù gần giống với loài rồng đất, hai cái răng lanh bén nhọn với đầu lưỡi liên tục thò ra thụt vào nhìn rất rợn người.

Điểm đặc biệt ở quái thú này là trên đầu nó chỉ có một con mắt duy nhất mọc ra từ đỉnh đầu và nhô lên một chút, cũng nhờ vậy mà mắt nó đảo quanh được một trăm tám mươi độ, có thể nhìn được toàn bộ sự vật ở xung quanh người nó.

Trên người nó bộc phát ra một cỗ linh áp rất đáng sợ, nó khiến cho đám người Diệp Khôn cảm nhận được một áp lực đáng sợ, hít thở không thông.

Độc Nhãn Thanh Xà, yêu thú cấp ba.

Độc Nhãn Thanh Xà vừa ra khỏi hang, nó gầm lên một tiếng giận dữ, sau khi đảo mắt nhìn Phệ Linh Thiên Quỷ ở trên và nhìn về chỗ Diệp Khôn đang ẩn núp, nó liền quay sang nhìn vào chỗ đám Mộc Đỉnh San ở bên cạnh cửa động.

Ngay lập tức sắc mặt nó đại biến, toàn bộ số Mộc Đỉnh San đã không cánh mà bay, biết là kẻ nào đã lấy, hung quang trong mắt nó nổi lên, đồng thời trên thân nó toả ra yêu khí cùng với linh áp còn đáng sợ hơn.

Sau đó nó quay sang nhìn chằm chằm về chỗ Diệp Khôn, tự đánh giá một chút, đột nhiên nó há rộng cái miệng lớn đầy hôi tanh phun ra một đoàn chất dịch màu đen về phía Diệp Khôn.

"Không tốt, mau tránh."

Nhìn thấy màn này, sắc mặt Diệp Khôn đại biến, hắn hô lên một tiếng đồng thời thân hình nhoáng lên một cái đã lui về phía sau hơn hai mươi trượng, Dương Lâm và Tiểu Bạch động tác cũng nhanh không kém, dường như cùng một lúc đã đứng ở bên cạnh hắn, cả ba không khỏi lộ ra một tia sợ hãi nhìn về chỗ mình vừa ẩn núp.

"Ầm" Một tiếng nổ lớn vang lên.

Ngay khi đám người Diệp Khôn chạy ra ngoài, đoàn hắc dịch được Độc Nhãn Thanh Xà phun ra đã đánh trúng chỗ đó, khiến cho một mảng vách đá bị đánh cho nát bấy, bụi đất bay mù mịt, trên đó còn để lại một cái hố ăn vào sườn núi sâu cỡ hơn một trượng.

Diệp Khôn và Dương Lâm không khỏi đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều hiện lên một tia sợ hãi đến cực điểm, nếu chậm một chút thôi thì có thể cả hai đã mất mạng dưới một chiêu này rồi.

"Tiểu Bạch, Phệ Linh hai ngươi liên thủ chém giết đầu Độc Nhãn Thanh Xà này, ta sẽ ở bên tuỳ thời đánh nén nó." Hít vào một ngụm khí lạnh, Diệp Khôn liền truyền âm cho Phệ Linh Thiên Quỷ và Tiểu Bạch.

Sau đó vẻ mặt của hắn cũng trở lên nghiệm trọng, lúc này là đối phó với một yêu thú cấp ba cho nên hắn không dám coi thường, lập tức tế ra thanh quang hộ thuẫn, đồng thời lấy ra vài tấm phù lục mang tính chất phòng ngự dán lên người.

Thuỷ Linh Kiếm cũng được hắn rút ra khỏi vỏ, đồng thời linh áp trên người cũng được phóng ra tới mức cực hạn, lấy khí thế làm điểm tựa chuẩn bị nghênh địch.

Ở bên cạnh Dương Lâm cũng cùng một động tác, sau khi đem đủ loại phòng ngự tế ra, hắn cũng xuất ra một thanh tiểu đao phẩm chất không tệ, đồng thời tinh thần được đẩy lên tới mức đỉnh điểm.

Ngay sau đó, chỉ thấy Diệp Khôn khẽ lật tay, lập tức trên tay hắn xuất hiện hơn mười tấm phù lục, không hề chần chừ hắn liền ném đám phù lục về phía trước.

Phù lục được ném ra, lập tức đón gió bốc cháy rồi huyễn hoá ra đủ loại công kích hướng về phía của Độc Nhãn Thanh Xà đánh tới.

Nhất thời công kích đầy trời, băng phong liệt hoả đủ loại pháp thuật công kích theo nhau rơi xuống.

Không dừng lại ở đó, Diệp Khôn lại lấy ra thêm hai lần phù lục nữa ném ra.

Theo đó từng đợt công kích nối theo nhau hướng về Độc Nhãn Thanh Xà với khí thế thật kinh người.

Mặc dù chúng đều là phù lục cấp thấp, bình thường đối với yêu thú cấp ba da dày thịt béo cũng không gây uy hiếp gì, nhưng với số lượng nhiều như này cũng phải khiến nó có chút hoảng sợ rồi.

Không những Độc Nhãn Thanh Xà có chút hoảng sợ, mà ngay cả Dương Lâm cũng kinh ngạc lẫn sợ hãi, hắn không thể ngờ được Diệp Khôn lại có nhiều phù lục phẩm chất công kích như thế, xem ra lời đồn về việc hắn dùng phù lục chiến thắng áp đảo ở Đại Hội Thăng Thiên là có thật rồi.

Hít vào một hơi khí lạnh, nhưng Dương Lâm không có lên tiếng nói gì, vẫn với biểu nhiên như lúc đầu chú tâm vào Độc Nhãn Thanh Xà.

Cùng khoảng thời gian đó, ở phía trên sắc mặt Phệ Linh Thiên Quỷ cũng trở lên ngưng trọng, kiếm trong tay nó vung lên, lập tức một hư ảnh lôi kiếm lớn hơn mười trượng xuất hiện, không hề chần chừ, nó hú lên một tiếng rồi chém ra một kiếm đầy uy lực xuống dưới.

Hư ảnh lôi kiếm theo đó cũng xé gió lao xuống với một khí thế kinh người, kiếm khí đi đến đâu cắt nát không khí đến đó, uy lực thật không thể tưởng tượng nổi.

Ở bên dưới, phía trước là cường địch cho nên Tiểu Bạch không dám chủ quan, ngay khi Diệp Khôn truyền âm ra lệnh nó đã có hành động.

Chỉ thấy hung quang trong mắt nó loé lên, nó gầm lên một tiếng đồng thời hai tay đấm thùm thụp lên ngực vài đấm.

Ngay lập tức, từ trên người nó lục quang đại thịnh, cơ thể nó cũng bắt đầu biến đổi.

Khác với những lần trước, lần này cơ thể Tiểu Bạch tăng trưởng lên rất lớn, chớp cái nó đã biến thành một Cự Viên to lớn cỡ mười trượng, khuôn mặt nó cũng biến đổi rất nhiều, trở thành bộ dạng của một hung thần đòi mạng nhìn rất đáng sợ.

Khí tức trên người nó theo đó cũng tăng vọt lên, so với yêu thú cấp bốn còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Nó hung hăng nhìn về phía Độc Nhãn Thanh Xà gầm lên một tiếng đầy giận dữ, sau đó nó há miệng phun ra một cột sáng lục quang tấn công đối phương.

Toàn bộ quá trình nói ra thì có vẻ dài dòng, nhưng thực tế diễn ra chỉ trong vài tức hơi thở.

Bốn phương tám hướng đều bị từng lớp băng phong liệt hoả do phù lục biến ảo tấn công, đã khiến cho Độc Nhãn Thanh Xà nộ vẻ sợ hãi, nhưng khiến nó cảm thấy hoảng sợ hơn là hai đòn tấn công của Phệ Linh Thiên Quỷ và Tiểu Bạch đang đánh tới.

Đối với khí tức của Phệ Linh Thiên Quỷ biểu hiện ra ngoài khiến cho Độc Nhãn Thanh Xà không hề uý kỵ, nhưng khi cảm nhận được khí tức của Tiểu Bạch khi biến thân vượt xa nó đạt tới trình độ của yêu thú cấp bốn lại khiến cho nó hoảng sợ rồi.

Diễn biến quá nhanh, công kích quá nhiều khiến Độc Nhãn Thanh Xà không kịp lui vào bên trong thạch động để né tránh, nó chỉ còn cách đối mặt với đợt tấn công mãnh liệt này.

Gầm lên một tiếng giận giữ, hung quang trong mắt Độc Nhãn Thanh Xà một lần nổi lên.

Ngay lập tức nó quận tròn người lại tạo thành hình chóp tam giác, đồng thời toàn bộ lân phiến trên người nó nhô ra, tạo thành một bộ giáp vững chắc ở bên ngoài, cùng lúc đó trên người nó yêu khí ngùn ngụt phun ra tạo thành một lớp phòng hộ bao quanh người của nó vào trong.

Không dừng lại ở đó, cái đuôi của nó đột nhiên dựng đứng lên, đồng thời ve vẩy biến ảo ra thành một cái đuôi khác, sau đó phân biệt hai hướng đón đỡ đòn tấn công của Phệ Linh Thiên Quỷ và Tiểu Bạch.

"Ầm...Ầm..." Từng tiếng nổ mạnh.

"Grừ...Gào..."

Theo sau đó là tiếng gầm đầy đau đớn của Độc Nhãn Thanh Xà vang lên.

"Vèo" một cái đuôi đã bị kiếm khí chém đứt văng ra bên ngoài.

Lẫn trong bụi đất Độc Nhãn Thanh Xà gầm gừ đau đớn, lúc này nhìn lại cái đuôi của nó đã bị chặt đứt một đoạn ngắn, trên cơ thể nó thấp thoáng thấy có vài cái lân phiến bị bong tróc, lớp yêu khí bên ngoài cũng xuy giảm đi khá nhiều, xem ra nó đã bị thương.

Ba phía đều có địch, nhất thời Độc Nhãn Thanh Xà không dám vọng động, đột nhiên nó ngửa cổ lên trời hú lên một tiếng nghe rất quái dị, sau đó cơ thể nó loé lên nhằm hướng thạch động lao tới.

Có điều nó vừa tới trước cửa động thì.

"Rầm." một tiếng vang lên.

Cơ thể của nó bị đánh bật ngược trở lại văng ra xa hơn mười trượng.

Nhìn lại thì thấy Tiểu Bạch như hung thần đang đứng chắn trước cửa động, một tay nó nắm quyền giơ ra đang thu lại, hiển nhiên vừa rồi nó đã dùng quyền này đánh cho Độc Nhãn Thanh Xà phải bật người trở lại rồi.

Lăn một vòng dưới đất rồi xoay người vươn dậy, Độc Nhãn Thanh Xa gầm lên một tiếng giận giữ, nhưng ánh mắt nó nhìn Tiểu Bạch mang đầy vẻ sợ hãi.

Gầm lên một tiếng giận giữ, đột nhiên bên ngoài cơ thể nó yêu khí đại thịch, sau đó nó há miệng liên tục phun ra ba đạo hắc quang về phía Tiểu Bạch, quay ngoắt đầu lại, nó cũng phun ra hai đạo hắc quang về phía Phệ Linh Thiên Quỷ.

Sau đó thân hình nó loé lên theo sau hắc quang lao vào tấn công Tiểu Bạch.

Nhìn một màn này, sắc mặt của Phệ Linh Thiên Quỷ và Tiểu Bạch trở lên ngưng trọng.

Cả hai đều nhận ra ẩn bên trong những đạo hắc quang kia là những đoàn hắc dịch rất nguy hiểm, nếu để chúng đánh lên người thì sẽ gặp rắc rối lớn.

Phệ Linh Thiên Quỷ nhướng mày, động tác như cũ, chém ra liên tiếp hai đạo kiếm khí, đồng thời cánh tay nó vung vẩy tầng tầng mặt quỷ phòng hộ được huyễn hoá ra chắn trước người nó.

Không dừng lại ở đó, đột nhiên cơ thể nó tách ra làm hai, sau đó một cái biến mất ngay tại chỗ, đến lúc xuất hiện đã thấy ở phía sau Độc Nhãn Thanh Xà rồi.

Bên này, Tiểu Bạch đấm thùm thụp vào ngực mình vài đấm, sau đó con mắt thứ ba của nó chớp lên liên tục ba cái, lập tức ba đạo lục quang từ trong đó bắn ra đón lấy ba đạo hắc quang đang lao tới.

Sau đó nó không hề di chuyển, hay tay khẽ nâng lên, ngay lập tức trên lòng bàn tay xuất hiện hai đạo lục viêm nhìn rất quỷ dị.

"Bùng." Lục viêm đột nhiên bùng ra, đem toàn bộ cơ thể của Tiểu Bạch bao lấy, nhìn vào nó như là một đốm lục viêm khổng lồ đang ngùn ngụt cháy vậy.

"Ầm...Ầm..." Từng tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ công kích của cả ba đã va chạm với nhau, một áp lực rất từ đó lan ra khiến cho người ta cảm thấy hít thở không thông.

Kiếm khí của Phệ Linh Thiên Quỷ mặc dù đã đánh trúng hai đạo hắc quang kia nhưng uy lực của nó không hề tầm thường, toàn bộ phòng hộ bị tiêu tán rất nhanh, cơ thể nó bị đánh bay về phía sau đập lên vách núi.

Cũng may lực công kích đã được cản lại phần nào, cho nên Phệ Linh Thiên Quỷ chỉ bị thương nhẹ, chật vật một lúc nó cũng đã đứng dậy được.

Phía Tiểu Bạch thì khả quan hơn, đòn tấn công của Độc Nhãn Thanh Xà xem ra rất mạnh nhưng ba đạo lục quang của kia cũng không đơn giản. Nó đã hoá giản hai phần ba uy lực của đòn này, vì vậy Tiểu Bạch chỉ bị một chút ảnh hưởng không đáng nhắc tới.

Cùng lúc đó.

"Binh...Bốp..."

Hai tay Tiểu Bạch liên tục tung ra những cú đánh đầy man lực lên thân Độc Nhãn Thanh Xà.

Không chịu yếu thế, cái đuôi của Độc Nhãn Thanh xà cũng đập lên người Tiểu Bạch từng cái đầy uy lực.

Nhất thời cả hai lao vào quần chiến với nhau, chúng dựa vào da thịt béo dày để phân cao thấp.

Phệ Linh Thiên Quỷ tiến tới đằng sau gặp cảnh này thì hơi ngẩn ra, nó không nghĩ tới Độc Nhãn Thanh Xà và Tiểu Bạch lại dùng cách này để đánh nhau.

Thoáng cái Phệ Linh Thiên Quỷ lấy lại vẻ bình tĩnh, trong mắt nó loé lên một tia quỷ dị, sau đó phất tay một cái, lập tức một đám quỷ khí từ trong lòng bàn tay bắn ra.

Tiếp đó miệng nó chu lên lẩm bẩm đọc chú ngữ, ngay lập tức quỷ khí nhộn nhạo một hồi, sau đó biến ảo thành một cái lồng hình vuông lớn hơn mười trượng.

Sau đó linh quang bên cạnh nó loé lên, một Phệ Linh Thiên Quỷ khác xuất hiện ở bên cạnh.

Không hề chần chừ, nó liền nhảy vào cái lồng phía trước, sau đó "Bành" một tiếng, cơ thể nó nổ tung hoà nhập vào bên trong.

Xong đâu đấy, nó quay ra nhìn xuống phía dưới rồi cánh tay khẽ vẫy, đem cái lồng ném về phía Tiểu Bạch và Độc Nhãn Thanh Xà.

Hành động của Phệ Linh Thiên Quỷ đều rơi vào mắt của Độc Nhãn Thanh Xà, đột nhiên trong lòng nó nhảy dựng lên, như có điểm báo chẳng lành.

Nó gầm lên một tiếng, sau đó chớp được cơ hội, cái đuôi đập mạnh vào hông Tiểu Bạch một cái khiến cho nó bị đánh bật ra, kế đó thì nó lao người vào bên trong thạch động.

Có điều nó còn chưa kịp tiến vào trong thạch động thì "bụp" một tiếng, cánh tay thô khệch đầy man lực của Tiểu Bạch đã túm lấy cái đuôi của nó.

Nhe răng ra cười, Tiểu Bạch giựt mạnh một cái lôi Độc Nhãn Thanh Xa ra ngoài.

Cùng lúc đó, cái lồng quỷ khí được Phệ Linh Thiên Quỷ biến ảo ra cũng đã chụp xuống, đem Độc Nhãn Thanh Xà nhốt vào trong.

Tiểu Bạch buông tay nhảy qua một bên, sau đó độc tác rất nhanh điểm một chỉ về phía mắt của Độc Nhãn Thanh Xà.

"Phụp" một tiếng trầm đục.

Theo đó là một tiếng kêu thảm thiết vang lên, con mắt duy nhất của Độc Nhãn Thanh Xà bị Tích Dương Chỉ của Tiểu Bạch bắn trúng khiến nó nát bét.

Động tác của Phệ Linh Thiên Quỷ cũng không hề thua kém, sau khi đánh ra một đạo pháp quyết khiến cho cái lồng quỷ khí thu nhỏ lại, nó liền xuất ra một đạo kiếm khí đầy uy lực nhằm vào cổ của Độ Nhãn Thanh Xà.

"Xoẹt"

Kiếm khí xuyên qua lớp quỷ khí bên ngoài rơi trên cổ của Độc Nhãn Thanh Xà.

"Phốc" một tiếng.

Đầu lâu của Độc Nhãn Thanh Xà đã bị lấy xuống, không dừng lại ở đó, đột nhiên kiếm khí lượn một vòng trên đầu lâu của nó.

"Bành"

Đầu lâu bị kiếm khí cắt cho nổ tung, theo sau đó là một hạt yêu đan màu xanh bay ra lơ lửng trên không trung.

Trên bề mặt yêu đan phản phất còn thấy những tia quỷ khí và lôi điện lượn lờ xung quanh, mà ẩn chứa bên trong yêu đan xuất hiện một ảo ảnh nhìn rất giống với Độc Nhãn Thanh Xà.

Yêu Hồn, đúng là nó.

Lúc này Yêu Hồn của Độc Nhãn Thanh Xà tỏ ra sợ hãi, nó liên tục giãy dụa hòng muốn thoát ra ngoài nhưng hoàn toàn không thể, nó chỉ có thể giãy dụa trong vô vọng mà thôi.

Phệ Linh Thiên Quỷ nhe răng ra người, chớp mắt một cái quỷ khí liền tán loạn, sau đó nó tụ lại một chỗ rồi vây lấy yêu đan vào trong.

Từ bên trong đó có thể cảm nhận được tiếng kêu gào thảm thiết của Yêu Hồn vang lên, sau đó quỷ khí nhộn nhạo một hồi rồi rời khỏi yêu đan tiến tới trước mặt Phệ Linh Thiên Quỷ.

Hai mắt Phệ Linh Thiên Quỷ sáng lên, cái miệng nhỏ của nó chu ra hấp toàn hộ quỷ khí vào trọng miệng, sau đó đánh ợ một cái nuốt xuống.

Bên này Tiểu Bạch cũng cùng một động tác, sau khi quỷ khí đem Yêu Hồn của Độc Nhãn Thanh Xà đi ra, nó cũng há miệng hấp một cái, đem yêu đan hút vào trong miệng nuốt xuống.

Toàn bộ quá trình diễn ra hết sức nhanh chóng, Diệp Khôn và Dương Lâm ở một bên chứng kiến toàn bộ khiến cho hai người sợ ngây người.

Độc Nhãn Thanh Xà là yêu thú cấp ba lại thuộc vào hạng hung hãn đấy, vậy mà khi bị Phệ Linh Thiên Quỷ cùng Tiểu Bạch liên thủ vây công, nó dường như yếu thế và rất nhanh đã bị bọn chúng giệt trừ một cách nhanh chóng mà không tốn bao nhiêu sức mấy.

Truyện Chữ Hay