Bạch Đan Đan cười:
- Vậy thì tốt,ta chắc chắn là có thể tin tưởng ở các vị rồi! Tiểu Vy lấy giấy bút!
- Vâng! Tiểu thư!
Tiểu Vy chạy vào thư phòng, rất nhanh, ôm giấy, bút lông, nghiên mực ra....
Bạch Đan Đan cầm bút, xoẹt xoẹt xoẹt,viết rất nhanh...
- Xong rồi, Tiểu Vy,đi mời các vị huynh đệ ở đây ghi tên mình lên tờ giấy nợ này, bắt đầu từ vị thống lĩnh kia đi. Mọi người yên tâm, mọi người kí xong thì ta sẽ đi cùng các vị về Hầu phủ!
- Tam tiểu thư, người thật là tốt!
- Tam tiểu thư vừa xinh đẹp lại tốt bụng, đúng là một tiểu thư con nhà gia giáo!
Bọn họ đều thầm thở phào nhẹ nhõm rồi tranh nhau hết lời nịnh bợ Tam tiểu thư.
Bạch Đan Đan khẽ nhếch môi cười, gật gật đầu,dường như rất là hài lòng trước những lời tán dương ấy.
Tiểu Vy cầm lấy tờ giấy ghi nợ đến trước mặt vị thống lĩnh thị vệ, nhẹ nhàng nói:
- Thống lĩnh đại nhân, mời ngài kí vào đây ạ!
- Được! Không vấn đề gì!
Thống lĩnh đại nhân đắc ý vỗ ngực, không chút do dự mà hạ bút kí luôn....
Một bên viết tên, một bên còn không quên buông lời tán thưởng:
- Chữ viết của Tam tiểu thư thật đẹp,nét chữ rồng bay phượng múa, khí chất phi phàm, không hổ là thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, quận chúa cao quý chính là hơn người thường! Thuộc hạ còn chưa bao giờ thấy nét chữ nào đẹp như này!
- Quá khen! Quá khen! Thống lĩnh đại nhân thật khách sáo quá!
Tiểu Vy cầm tờ giấy đi một vòng, đám lính đều đã không chút do dự mà hạ bút lưu tên mình lại... như sợ nếu không nhanh kí tên thì có thể Tam tiểu thư sẽ hối hận mà không cho họ kí giấy nợ nữa vậy.
Bạch Đan Đan đưa tay nhận lấy tờ giấy từ tay Tiểu Vy, cười với vẻ rất hài lòng:
- Tốt! Các vị đây quả là người hào sảng! Vậy hãy làm theo đúng lời hứa,trong vòng ngày, lo đủ lượng bạc mang đến đây cho ta... Nếu không, ta sẽ đưa tờ giấy này đến Hầu phủ cho Nhị thúc xem, xem các người đã nói xấu những gì sau lưng ông ta.
- Gì vậy? Liên quan gì đến Hầu gia?
Thống lĩnh thị vệ nhận thấy câu nói của Tam tiểu thư có gì đó rất kì lạ, liền lên tiếng hỏi.
Bạch Đan Đan cười híp mí:
- Trước đây ta thật lòng không biết, thì ra các người có nhiều bất mãn đến vậy với Hầu gia đấy! Vừa trách ông ta trả tiền công ít, lại đối xử hà khắc với thuộc hạ.... các người còn muốn bẩm báo lên Hoàng thượng để đòi công bằng nữa!
- Cái gì?
- Ý gì vậy?
- Tôi... tôi... tại sao tôi nghe mà không hiểu gì hết vậy?
Cầm lấy tờ giấy, tiến gần hơn về phía đám binh lính để cho họ nhìn rõ hơn...
Đợi họ nhìn kĩ những gì viết trên trang giấy thì sít nữa ộc máu...
Đây nào phải giấy ghi nợ gì đâu, mà là một trang cáo trạng do đoàn cận vệ của Võ Uy hầu phủ tố cáo Hầu gia cạy quyền mà coi thường Vương pháp. Trên đó liệt kê ra vô vàn những vết đen của Bạch Lưu Cảnh,lời nói quái quỷ gì cũng có...
Mà hơn nữa, phía cuối trang giấy còn có chữ kí ngay ngắn thẳng hàng của các thành viên trong đội cận vệ, không thiếu tên một ai có mặt ở đây.
- Ngươi.... ngươi...
Thống lĩnh đại nhân có chút thở không ra hơi...
Rõ ràng là Tam tiểu thư chơi xỏ họ rồi... nàng rõ ràng không phải là viết giấy ghi nợ cho họ kí...
Bạch Đan Đan gập gọn trang giấy lại, cười dịu dàng:
- Thật không ngờ,nhị thúc của ta lại đối xử không tốt tới vậy với thuộc hạ, các vị thật vất vả quá! Giờ xin các vị hãy yên tâm, chỉ cần các vị muốn thì ta nhất định sẽ giúp các vị mang tờ cáo trạng này vào cung, cầu xin bệ hạ đòi lại công bằng cho các ngươi!Xin mọi người hãy tin vào ta!
Không ai đáp lời!
Bạch Đan Đan lấy làm lạ liền quay đầu lại, phát hiện đa số binh lính đã hôn mê bất tỉnh nằm lăn ra đất....
.....
Chư vị thấy sao? Phục hay không phục?
Ha ha