Nghịch Tập

chương 39: cậu ta nhất định là cố ý!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quá trình huấn luyện kỹ thuật nuôi rắn của Ngô Sở Úy chính thức hoàn thành, y mua con rắn con ở trại nuôi rắn, thuê một căn nhà trệt hai gian để nuôi chúng. Ban ngày thỉnh thoảng qua đó, xem tình trạng sinh trưởng của rắn con, phần lớn thời gian thì vẫn ở phòng khám, tra tìm tài liệu, tổng kết kinh nghiệm, suốt cả tuần đều không ra ngoài.

Khương Tiểu Soái thấy Ngô Sở Úy ở nhà thành thật như thế, không khỏi trêu chọc.

"Nè, sao cậu không đi tìm anh ta nữa?"

Ngô Sở Úy biết Khương Tiểu Soái đang nói đến Trì Sính, lập tức bày vẻ khinh thường.

"Tôi gọi nó là chiến thuật vòng vèo, khi nên xuất kích thì xuất kích, nền tảng tình cảm làm đủ rồi, thì phải toàn thân lui ra. Tôi từng nói, mục đích của tôi là câu anh ta, chứ không phải theo đuổi anh ta."

Khương Tiểu Soái ghé lại trước mặt Ngô Sở Úy, nhìn chăm chú vào gương mặt đang bày mưu bày kế đó, âm u hỏi: "Vạn nhất không đủ thời gian thì sao? Chưa câu được người qua, nhiệt tình đã mất, không phải sẽ lãng phí nỗ lực nhiều ngày sao?"

Ngô Sở Úy tràn đầy tự tin: "Anh yên tâm, trong ba ngày, anh ta nhất định sẽ tìm đến đây."

"Nắm chắc như thế sao?" Khương Tiểu Soái cười.

Ngô Sở Úy đấm mạnh lên ngực Khương Tiểu Soái: "Anh cũng không xem lại coi sư phụ của tôi là ai!"

Hai người đều cười lớn tà ác.

Năm phút sau, tiểu sư đệ Ngô Sở Úy quen ở trại nuôi rắn đến thông báo.

"Anh Ngô, rắn của chúng ta lại chết năm con."

So với sự nôn nóng của tiểu sư đệ, Ngô Sở Úy rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều.

"Không sao, em cứ tiếp tục xem, tiền đã lỗ tính cho anh, kiếm được thì hai chúng ta chia đôi."

Tiểu sư đệ đi rồi, Khương Tiểu Soái hỏi Ngô Sở Úy: "Rốt cuộc là sao vậy? Có phải kỹ thuật chưa thành không?"

Ngô Sở Úy đứng lên rót một ly nước, uống ừng ực, bình tĩnh nhìn Khương Tiểu Soái nói: "Không phải, là đợt rắn con này có vấn đề, bọn họ đổ cát vào trong, không hơn một tháng đều chết hết."

"Mẹ nó!" Khương Tiểu Soái lập tức đen mặt: "Hộ nuôi rắn đó quá ác độc, cậu ở đó làm việc cho họ, dù sao cũng đã bận rộn hơn hai tháng, vậy mà lại bán cho cậu đàn rắn con có bệnh."

Ngô Sở Úy rõ ràng rất thản nhiên: "Anh cho rằng bọn họ dựa vào cái gì kiếm tiền? Chân chính nuôi rắn cần phải có vốn và mạo hiểm rất lớn, từ rắn con đến rắn trưởng thành thời gian rất dài, tỉ lệ sống sót được bảy phần đã rất giỏi, đến lúc đó đem ra thị trường bán, giá tiêu thụ còn chưa biết, rất nhiều người nuôi mất sạch vốn liếng. Cho nên những hộ nuôi rắn này đều dựng danh nghĩa truyền thụ kỹ thuật, đi tuyển đồ đệ khắp nơi, mục đích chân chính là lừa học viên tốn giá cao mua rắn con."

"Thì ra nghề này đen tối như thế..." Khương Tiểu Soái nhíu chặt mày: "Cậu biết rồi sao còn mua?"

"Vì câu người." Ánh mắt Ngô Sở Úy sắc bén.

Khương Tiểu Soái phát hiện thằng nhóc này càng lúc càng vào đúng quỹ đạo rồi: "Tôi đã quên anh ta nuôi rắn, lẽ nào cậu vì muốn tiếp cận anh ta, mà phải làm một vụ buôn bán lỗ vốn?"

"Có anh ta thì không lỗ được."

Khương Tiểu Soái ho nhẹ một tiếng, thăm dò: "Vậy cậu không sợ anh ta phát hiện tâm tư dơ bẩn của cậu sao? Đến lúc đó, hình tượng thuần lương chất phát cậu khổ sở tạo nên sẽ bị hủy diệt."

"Anh sai rồi!" Con ngươi đen nhánh của Ngô Sở Úy lấp lánh ánh sáng lóa mắt: "Lương thiện quá mức chỉ khiến người ta cảm thấy anh giả dối, vậy không bằng mang một chút tà ác dễ bị vạch trần, càng khiến mình trở nên chân thật mê người."

Khương Tiểu Soái vỗ vai Ngô Sở Úy, nói lời thấm thía: "Cậu có thể xuất sư rồi."

Lại là những tiếng cười tà ác.

...

Tan ca, Trì Sính vừa ngồi lên ghế lái, Túi Dấm Nhỏ đã quấn lên, cái đầu nhọn cọ cọ lên mặt Trì Sính, không ngừng thè lưỡi ra, bày vẻ thèm ăn lắm rồi.

Trì Sính mở hộp thức ăn bên cạnh, lấy một con hamster ra đưa đến miệng Túi Dấm Nhỏ.

Túi Dấm Nhỏ tiếp tục quấn người Trì Sính, nó không muốn ăn thứ hamster được nuôi dưỡng này, nó muốn ăn chuột hoang dã.

Trì Sính đen mặt, hiện tại tao phải đi đâu tìm chuột hoang dã cho mày hả? Bà nội nó, để Đại thiết đầu cho ăn vài ngày, thế mà đã thành ra kén ăn rồi! Kết quả sau khi kén ăn rồi y không còn đến nữa! Mấy hôm nay Trì Sính cảm nhận sâu sắc Túi Dấm Nhỏ rất khó hầu hạ, hễ tan ca nó lại giày vò hắn đủ kiểu, hắn rầu muốn chết.

Trì Sính nghiêng mắt nhìn sân bóng rổ trống rỗng ngoài cửa sổ, tỉ mỉ nếm tư vị này.

Cậu ta nhất định là cố ý...

Truyện Chữ Hay