Nghịch Phách Hồn Loạn Thế

chương 33: ngụy đệ nhất nhân loại

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Du Khoắc cười gàn dỡ, gồng khí lực đẩy sức mạnh cơ bắp lên cao nhất " Hòn đá nhỏ bé này ta bóp nát dễ như trở bàn tay. "

Đúng là tên thiếu đầu óc. Tư Thần nghĩ.

Không riêng gì Tư Thần, bốn người Lục Viễn cũng cười khinh miệt cái ngu to miệng của Du Khoắc.

" Lũ đệ tử mới vào đúng là dốt nát quá đâu. "

" Thì đó, chúng nghĩ làm đệ tử hạch tâm là đi học nhàn rỗi à? "

" Đầu óc đơn giản cực. "

Lằng nhằng mãi một hồi, vận tất cả khí lực cao nhất trong người, da hắn đỏ bừng, hòn đá mãi không vỡ.

Du Khoắc một phen ê mặt.

Tạ Lỗi căng cứng người động não " Chết rồi, mạnh như tên Du Khoắc cũng không làm vỡ được viên đá. Làm sao đây? "

Nhược Hưng Uyên tuy là con cháu tông gia được đào tạo chuyên biệt nhưng loại đá này thì hắn chưa bao giờ thấy qua.

Làm sao phá đây?

Lòng họ tự hỏi.

Tư Thần và bọn người Lục Viễn đồng loạt xếp chân ngồi thiền dùng linh lực tác động hòn đá.

Hiểu rồi, ra là hòn đá bên trong ẩn giấu một cái lõi cất chứa linh lực. Cái lõi sẽ sản sinh lớp vỏ bảo vệ hòn đá không bị phá hủy, trừ phi là người có tu vi khí thể đệ ngũ tầng mới đủ sức đập nát tầng bảo vệ, hay bằng không.... Phải dùng linh lực để hủy cái lõi đi.

Về phần Tư Thần, dĩ nhiên hắn chọn dùng linh lực hủy cái lõi rồi. Vì hắn mới là khí thể đệ nhị tầng, có vận dụng toàn lực chiêu Kiêu Hổ Cước thì hòn đá cũng không si nhê gì đâu.

Linh lực Tư Thần nhè nhẹ xâm nhập vào hòn đá tiếp cận cái lõi. Ngay thời khắc linh lực hắn va chạm cái lõi, luồng sóng linh lực mạnh mẽ bắn dội khiến Tư Thần giật mình. Khó xơi rồi đây, người tạo ra cái lõi này tu vi linh lực hẳn trên . Muốn hủy nó thì linh lực đệ tử Nhất Lâu cũng phải trên . Qua mọi điều, muốn phá hòn đá này đúng là điều không thể.

Tên lão sư kia bảo họ phá hủy hòn đá là điều viễn vong, nhận được lục ngọc thạch gì chớ!

Từ cái lõi phân hóa ra con cẩu canh giữ tấn công linh thức Tư Thần. Song song linh lực hai bên va chạm.

" Đây xem như là cách tập luyện linh lực không tồi. "

Ý nghĩa chính của lão sư muốn bọn họ luyện tập thuần phục cách dụng linh lực.

Tư Thần giữ mức linh lực ở thế cân bằng bất phân thắng bại với đầu cẩu. Tam đầu cẩu đánh hắn, hắn đánh lại.... Tuy cách làm này tiêu hao không ít linh lực nhưng Tư Thần cảm thấy rất đáng, khả năng điều khiển linh lực của hắn ngày càng thành thục.

Đám Chu Thường dần dà đoán ra được cách làm của bọn Tư Thần. Bọn chúng cũng loạt xoạt ngồi xuống.

Xứ Thống Tuần phụt phun ngụm máu lớn, nằm vật khổ sở, thần trí bất ổn. Rõ là tham thì thâm, linh thức của hắn không chống chịu được đợt tấn công của bọn cẩu nên Linh Hồn Giới Thể bị tổn hại luôn.

Lão sư nãy giờ nép một bên quan sát tình hình, ông ổn định lại tình trạng suy yếu truyền linh lực cho Xứ Thống Tuần giúp Linh Hồn Giới Thể của hắn để lại di chứng. Rất mau hắn tỉnh lại, mặt vàng rọt không còn chút máu, là bị kinh sợ chết đi được.

Tiếp là Chu Thường, chưa được bao lâu thì hắn đã hốt hoảng rời linh thức khỏi hòn đá. Trốn tránh được kiếp nạn, hắn run run thở phào. Lão sư bất mãn lắc đầu " Còn chưa được phút, đoán chừng tên nhóc này vừa giáp mặt bọn cẩu đã chạy trối chết bỏ cuộc. Hừ, chết nhát. "

Cứ thế Tạ Lỗi, Du Khắc... Linh Linh, Lục Viễn lần lượt tỉnh dậy bất lực không cam lòng.

" Hú vía! " Nhược Hải Lượng thở phào một phen. Đồng lúc Nhược Hưng Uyên tỉnh dậy.

Lão sư nhìn hòn đá trong tay Nhược Hải Lượng, gật đầu khen " Lần đầu đã tạo ra được một vết nứt trên hòn đá, không tồi. "

" Cảm tạ lão sư khen ngợi. Đệ tử cần phải cố gắng nhiều ạ. " Nhược Hải Lượng ngại ngùng sờ sờ mũi.

" Hửm.... " Lão sư nhìn những người còn chưa xong " Đã khá lâu rồi... Trụ đến bây giờ là chúng giỏi hay do lằng nhằng mãi không diệt nổi một con cẩu nhỉ? " ông liếc qua Tư Thần, đứa trẻ này quả như những trưởng lão khen ngợi, thiên phú không so bì được với Hỉ Sử nhưng tuyệt đối hơn hẳn lũ đệ tử tông gia đồng lứa. " Khi nãy nó tìm ra cách hủy hòn đá đầu tiên. Đầu óc sắc bén nhanh nhạy, không biết sẽ cho ta kinh hỉ gì đây? "

So bì về vết nứt trên hòn đá, Xứ Thống Tuần tuy thân xác nhếch nhác nhưng hòn đá của hắn bị nứt vỡ nhiều nhất. Lão sư khen Nhược Hải Lượng, lòng hắn có chút không vui.

Và cứ thế... Tư Thần là người duy nhất chưa chịu xong.

Linh Linh tâm trạng bất mãn, hòn đá của cô ta chỉ có vết xướt lờ mờ nên không vui, nhân cơ hội hạ thấp kẻ kém hơn mình " Gì thế? Mãi chưa xong, đừng nói là hắn đã bị nhốt linh thức trong đó luôn rồi chớ. "

Lục Viễn giả lả " Tên nhóc đó kém một tí không sao, ai bảo nó mới tuổi. Ngược lại không hiểu sao có tên đã là thiếu niên , có khí thể đệ nhị tầng yếu kém lọt lại lọt vào danh sách đệ tử hạch tâm được nhỉ. "

Chu Thường tay nắm chặt hòn đá nhẵn nhụi trong tay. Vì chính hắn kém cỏi nên không có tư cách phản bác lời họ giễu cợt hắn.

Việc là kẻ yếu phải nhẫn, phải nhịn nhục.

Linh thức của Tư Thần hóa hiểm thành an né thoát đợt tập kích.

" Hay thật... Và giờ số lựơng tăng thêm. " so với lúc đầu là con thì giờ đây đã chạm số .

" Do linh lực của mình chênh qua điểm nên hiệu quả luyện tập trong đây kém dần đi rồi. Không được hiệu quả như ban đầu, ở lại đây nữa cũng vô dụng. "

Trước khi rời đi, cần lấy chút lợi chứ.

" Nên xử lí các ngươi rồi! "

Giữa trùng vây, tự tại gặp nguy không loạn. Linh thức mờ mờ sắp bị bắt buộc trở về Linh Hồn Giới Thể, rượt đánh với lũ đó cả buổi, linh lực hắn dần cạn.

Mỗi đầu cẩu tử đều là từ cái lõi phân hóa thành. Tương đương mỗi một con cẩu chứa / linh lực của lõi. Giết một con tương đương hủy phần viên đá.

Giết đủ con cùng cái lõi, đá vỡ.

Chính là Tư Thần không muốn " giết ", hắn là muốn " ăn " sạch hơn cơ.

Phương Thiểm Tâm vong hồn lù lù thủ hộ sau lưng hắn " Băng Chi Sở - Băng Ngục. "

Như đánh hơi được hiểm nguy, bọn cẩu lùi về bảo vệ cái lõi.

Nhà tù băng dựng lên giam cầm tất thảy đầu cẩu cùng Tư Thần.

Băng Chi Sở - Băng Ngục.

Chiêu thức này là một ma pháp cấp cao không chỉ giam thể xác, nó giam cả linh hồn.

" Vong Linh Thuật - Oán Linh. "

Tư Thần thả oán linh bị Linh Hồn Giới Thể giam cầm ra ngoài. Đầu cẩu nhoáng chốc bị oán linh gào thét cắn xé phân tán thành linh lực. Linh lực va vào tầng Băng Ngục định phân tán toàn bộ đi nơi khác.

Chỉ còn mỗi cái cốt lõi, phá hủy nó, mọi chuyện sẽ xong. Tư Thần cưỡng chế thu bọn oán linh trở về.

Tụ Linh Trận Trung Cấp hút sạch linh lực phân tán đang tụ trên tầng băng.

_________ Tư Ca ________

Tư Thần tỉnh.

Bọn người vây quanh tập trung hòn đá hắn nắm trong tay. Sao rồi?

Kéo nhau là những bản mặt ê chề bỡn cợt.

Mặt đá trơn láng, láng như thuở đầu.

Tụt hứng.

Lục Viễn " Ngồi lâu lắc cho đã rồi không có gì cả. "

Xứ Thống Tuần " Biết ngay mà, coi chừng nãy giờ nó cố ý diễn. "

Linh Linh " Ta còn tưởng bở thế nào. Vô dụng quá a. "

Cát Mông Lặc khịt mũi tỏ quả mặt " Tao biết ngay mà! "

Lão sư phát rầu vì những lời đó, phải rồi a. Cả anh cũng mong chờ cái điều không thể gì vậy chứ. Còn ảo nghĩ thằng nhóc này phá được viên đá, nghĩ xa rồi.

Chu Thường an ủi Tư Thần " Đừng buồn, ta cũng không đả động được gì hòn...! "

Trước sự ngây người của Chu Thường. Tư Thần phũ phàng bóp nhẹ, hòn đá vỡ toan thành đá vụn.

" Vỡ.... Vỡ nát rồi! " Chu Thường bất giác gào to.

" Gì? Nói nhảm nhí gì vậy? " Xứ Thống Tuần hung hăng đạp Chu Thường sang một bên để tận mắt nhìn xem rõ ràng hơn.

Tròng mắt hắn muốn rớt tỏng xuống đất. Vỡ thật rồi này.

Thật ra khi đệ tử khác đánh bại một đầu cẩu, thì chúng sẽ phân tán thành linh lực thoát ra tầng ngoài lớp vỏ bảo vệ mà cái lõi sản sinh. Khi linh lực thoát ra ngoài, đồng thời phá một lỗ nhỏ của tầng bảo vệ và gây ra vết nứt trên đá.

Phần Tư Thần lại đi nuốt trọn số linh lực ấy. Vì hắn đã hủy được cái lõi nên hòn đá mất đi tầng bảo vệ, trở thành không khác gì hòn đá bình thường, dùng lực từ bên ngoài bóp vỡ là dĩ nhiên.

Lão sư kinh hỉ trừng vài lần để xem có đúng là hòn đá vỡ thật hay không. Anh kinh hỉ ú ớ.

Thằng nhóc này là bảo vật a. Hội trưởng lão nhờ cậy anh trông coi nó nhiều quả nhiên có lí do.

Hắc Huy Dương phấn khích chồm vai Tư Thần lắc lắc không ngừng.

Điều này làm Cát Mông Lặc và Xứ Thống Tuần điên tiết. Vì cái gì mà thằng ranh con ấy cứ mãi chiếm hết may mắn và nổi bật?

Buổi học ngày đầu ở Nhất Lâu kết thúc.

Tư Thần thu hoạch thêm một lục ngọc thạch do Hắc Huy Dương ban thưởng. Ai bảo hắn phá được hòn đá, hớ hớ.

" Hiện tại mình có cái lục ngọc thạch trong tay. Tạm đến Nhược Công Đường đổi một cái trước. "

Theo một lẽ thường tình, hắn không biết đường đến Nhược Công Đường.

Mặt bộ tứ bạn thân đen hệt đít nồi đầy ghen tị và không phục.

Hắc Huy Dương " Các ngươi ghen tị với hắn cũng chả ích gì. Giỏi thì tu hành một thân bản lĩnh hơn người đi. Còn bọn đệ tử mới đến, vượt mất cái lục ngọc thạch này chưa phải là hết. Đi Nhược Công Đường lãnh nhiệm vụ cống hiến là có chứ gì. "

Tại lúc loay hoay tìm lộ đi Nhược Công Đường, Chu Thường bắt chuyện hỏi:

" Ngươi đi Nhược Công Đường chứ? "

Tất nhiên, cầu người soi sáng chỉ đường đây này, gật đầu cái rụp.

Nhược Công Đường đông đúc ngoài dự tính. Mỗi tuần bảng nhiệm vụ sẽ cập nhật những nhiệm vụ mới nên đệ tử ba lâu đa số đều tụ ở đây.

Náo nhiệt nhất kể đến chỗ bảng nhiệm vụ lục và hồng. Bảng vàng vắng bóng lẻ loi. Chu Thường hưng phấn chào Tư Thần và phắn dáng chạy lại bảng lam.

Quầy xét nhận - chọn nhiệm vụ và bắt buộc đến đây xác nhận.

Người canh quầy nhận ra đồng phục đệ tử Nhất Lâu của Tư Thần, hỏi hắn " Tiểu đệ đệ, ta có thể giúp gì cho đệ nào? "

" Qui tắc đổi ngọc thạch như thế nào? "

" A.... Ra là đệ muốn đổi vật phẩm. "

Tư Thần gật đầu nhàn nhạt.

" Vậy mời đệ vào phòng này với sư huynh. " vị sư huynh ở quầy niềm nở dẫn hắn vào căn phòng chờ.

" Có phải đệ là một trong những quán quân mới nhập Nhất Lâu không? "

Im lặng, tên này hỏi hắn là có ý gì?

Thấy tiểu đệ cảnh giác, sư huynh giải thích " Đừng lo, ta hỏi chỉ để xác định thôi. Vì mỗi quán quân sẽ được thưởng lục ngọc thạch, nên ý ta muốn hỏi loại ngọc thạch đệ muốn đổi đó mà. " tiểu đệ còn bé mà đa nghi ghê quá.

" Đúng. "

" Đây là danh sách đổi vật phẩm của lục ngọc thạch. Đệ cũng có thể đổi lấy những thứ trong danh sách lam ngọc thạch. Nhưng tuyệt không thể đổi vật phẩm của hồng ngọc thạch. "

Hiểu rồi, ra là có thể đổi những thứ phẩm cấp thấp hơn nhưng cao hơn lại không được.

" Một cái lục ngọc thạch đổi được một viên đan dược nhị giai thượng phẩm hoặc viên đan dược nhị giai trung phẩm. "

" Không muốn đan dược thì có thể đổi hoàng vũ khí trung cấp. Công pháp nhị giai.... "

" Tư Thần! Tư Thần...! " sâu thẳm trong Linh Hồn Giới Thể, tiếng vọng Khải Uyên kêu gọi tên hắn.

" Ngươi gọi ta có việc gì? " hắn đáp.

Khải Uyên " Đừng đổi công pháp hay đan dược, lợi ích không nhiều. "

Tư Thần ngẫm nghĩ có lý, công pháp đã có mấy người này chỉ dạy hắn. Công pháp cấp thấp của Nhược gia tính là gì.

" Tại sao không đổi đan dược? "

Khải Uyên khe khẽ cười " Tư Thần, Tâm Lan thành là nơi Nhược gia tự trị. Có nhiều thứ ở thế giới bên ngoài mà ngươi không biết. Ví như nữ nhân mạnh nhất nhân loại không phải là Nhược Ti, cô nhóc đó chẳng là gì sánh với khái niệm " mạnh nhất ". Nhược gia là bọn tự cao giọng nâng cao giá trị gia tộc ở vùng đất nhỏ nhoi này thôi. Thế gian rất rộng lớn, tri thức Nhược gia dạy ở học viện về đại lục này trước giờ, bảy phần dối trá, hai phần tự cao tôn địa vị bản thân, một phần là thật. "

Sâu hằn nơi vốn là khoé mắt vong linh. Toát lên một thứ thấu sự đời, chân diện thế gian.

Truyện Chữ Hay