Nghịch Long

chương 88: trùng phùng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hào quang chiếu rọi! Lúc này cả tổ địa như bừng sáng lên bởi bát quái trận, những màu sắc khác nhau từ bát quái trận như thể mà trời cứ bay lượn khắp vùng trời

Lấy hắn làm trung tâm, đồ hình âm dương cứ xoay vòng, cùng với đó đồ hình bát quái bên ngoài cũng theo đó mà chuyển động theo ; âm dương trận quay theo chiều kim đồng hồ, còn bát quái trận quay theo hướng ngược lại

Cứ sau một khoảng thời gian, âm dương trận bắt nhịp được với bát quái trận thì sẽ có một tia sáng thoát khỏi trận bàn, xâm nhập vào cơ thể hắn

Bên trong Đan điền

Trước khung cảnh tán loạn của Đan hải lúc này, hắn thật sự bó tay, hắn hiện tại chỉ cố gắng làm sao có thể điều chỉnh lại tiết tấu của dòng linh lực ; chỉ có điều linh lực trong cơ thể hắn hiện tại hoàn toàn không do hắn kiểm soát nữa

Cứ thế chúng xông vào nhau cắn nuốt như thể cả thế giới này đều là địch thủ vậy, hỗn độn lực thì không thấy đâu, chỉ thấy trong Đan hải lúc này có tới tám con hung thú khát máu ; tất cả cứ điên cuồng xông vào cắn xé nhau

Phải làm sao đây? - hắn thật sự hết cách

Nếu chuyện này cứ thế tiếp diễn, rất có thể cả Đan điền của mình cũng không chịu nổi! - hắn lẩm bẩm trong với thức

Hắn hiện tại đang ở một tình thế cực kỳ nan giải, nếu không mở cửa cho linh lực bên ngoài tràn vào thì quá trình sinh hỗn độn lực sẽ không thể tiếp tục, nhưng nếu cứ cho chúng tràn vào thì đám quái thú điên cuồng kia sẽ không ngừng lại. Đây là một con đường không có điểm dừng, bây giờ hắn có hai lựa chọn

Một là cứ tiếp tục như vậy cho tới khi có thể khai sinh ra hỗn độn lực, hoặc là mãi mãi hắn sẽ ở tình trạng này

Hai là chấm dứt ngay quá trình này, quay về làm một tu sỹ nguyên anh kỳ ; sau này khi tìm thấy mộng long thì tiếp tục đột phá

Cứ tiếp tục thế này thật sự không ổn, chưa nói tới hỗn độn lực có sinh ra được hay không ; nếu quá trình này cứ tiếp diễn thì Đan hải của mình có thể sụp đổ bất cứ lúc nào - nhìn cảnh này, hắn cuối cùng cũng đưa ra quyết định an toàn

Chấp nhận dừng cuộc chơi, tuy rằng có chút khó khăn, nhưng hắn chấp nhận ; thà rằng tu vi sẽ có một thời gian không tăng tiến, còn hơn là sẽ Chết tại nơi này

Hoá thần kỳ! Ta sẽ tới nhưng không phải bây giờ - nói xong hắn đóng cửa tất cả các kinh mạch lại, không cho bất kỳ luồng linh lực nào tiếp tục tiến về phía Đan hải

Ài! - hắn thở dài một tiếng, nhìn Đan điền bắt đầu ổn định lại thì hắn biết quyết định của mình vừa rồi là đúng đắn

Chuyện gì đang sảy ra? - sau khi nhìn thấy Đan hải ổn định, hắn chuẩn bị thoát ly Đan hải thì bỗng dưng hắn phát hiện ; hắn hiện tại không thể thoát ly khỏi Đan hải, hay nơi đúng hơn, thần thức của hắn đang bị giam cầm trong thân thể mình

Đoạt xá - cố tìm mọi cách để thoát khỏi trạng thái nội thị mà không thể, bỗng dưng trong thâm tâm hắn nghĩ tới một trường hợp đang sảy ra

Bản thân hắn từng có hai lần xuýt chết vì đoạt xá nên trong thâm tâm hắn luôn sợ hãi điều này, những lần trước trước khi có một luồng thần thức khác xâm nhập, hắn đều nằm trong hoàn cảnh này.Chỉ khác một điều là lần này hắn không ở thức hải mà là đang ở Đan điền

Tâm trạng có chút hoảng loạn, hắn không ngừng tìm kiếm luồng thần thức khác bên trong cơ thể hắn, lướt qua tất cả mọi nơi trong cơ thể mà vẫn không nhìn thấy bóng kẻ muốn đoạt xá ; cũng không nhìn thấy bất kỳ một dấu hiệu nào cảnh báo rằng có luồng thần thức nào khác đang cố xâm nhập vào cơ thể

Đi hết một vòng kinh mạch, vượt qua linh hải, thức hải, kiểm tra tất cả cách đường kinh mạch dù là nhỏ nhất vẫn không nhìn thấy bóng kẻ địch đâu

Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? - hắn hoang mang tột độ, tâm thần hắn đã bị dày vò từ lâu ; bỗng bây giờ lại thêm chuyện này, hắn dường như đã tới giới hạn của chịu đựng

Ầm! - một tiếng nổ lớn vang lên trong cơ thể hắn, một luồng linh lực cực lớn xông tới phá hủy luôn tầng ngăn cách mà hắn đã xây dựng từ trước

Luồng linh lực cực lớn kia theo kinh mạch tất cả đổ về Đan điền, khiến cho Đan điền vốn đang yên đang lành tự nhiên náo nhiệt hẳn lên

Không phải vậy chứ - hắn lẩm bẩm, không ngờ linh lực của hắn lại tự động phá quan

Không đúng, chính xác hơn là nguyên anh của bản thân tự nhiên hoạt động, chúng không hề nghe sự sai khiến của hắn mà tự động tụ tập vào Đan điền

Vốn sau quá trình toái Đan kết anh, thì tất cả linh hải của hắn đều bị phá hủy, thay vào đó là tám viên linh anh. Tám viên linh anh sau khi linh hải biến mất thì dường như đều ở vị trí cũ, chỉ có một viên mà hắn chọn làm chủ tu sẽ tiến về thiên linh cái

Chỉ có điều, lúc này không hiểu sao chúng lại tụ tập về đây như thể tất cả đều bị một thế lực nào đó thao túm vậy

Tám nguyên anh sau khi tụ tập về đây, những dòng linh lực có mặt trước đó như có linh tính, chúng không ngừng tụ tập về phía nguyên anh cùng hệ với bản thânbg-ssp-{height:px}

Tám nguyên anh sau khi hấp thu hết lực lượng công lại trong Đan điền, chúng lại bắt đầu hành động. Tám viên nguyên anh lấy trung tâm Đan điền làm chuẩn rồi bắt đầu quay tròn

Cùng lúc tám viên nguyên anh quay tròn, bên ngoài vòng bát quái bắt đầu có dị động ; từng tia sáng lúc này không chờ đến điểm nữa mà cứ ào ào xông vào trong cơ thể hắn, theo đường kinh mạch của hắn tuôn chảy vào Đan điền, rồi tập trung vào các nguyên anh

Chuyện gì đang sảy ra - lúc này hắn mới cảm nhận được sự bất lực cũng như sai sót của bản thân

Bất lực chính là nhìn nguyên anh tự động hành động mà không thông qua hắn, chúng như được lập trình sẵn để làm chuyện này vậy, còn sai sót chính là không phải có luồng thần thức nào xâm nhập vào cơ thể hắn, mà chính là dòng linh lực từ bên ngoài kia. Dòng linh lực kia dường như tuân theo một định luật nào đó, chúng chẳng hề nghe theo sự tu luyện của hắn mà cứ xông vào cơ thể như đây là nhà của nó vậy

Chẳng lẽ chúng muốn tự mình hoàn thiện “bát quái thiên linh trận”? Chẳng lẽ bản thân mình trước giờ luôn bị kẻ khác thao túm? Chẳng lẽ mọi suy nghĩ của mình, mọi việc mình làm đều được an bài từ trước?

Là kẻ nào đang thao túm mình? Kẻ nào đang điều khiển chính mình? - đến lúc này cuối cùng hắn cũng đã hiểu, bản thân hành động từ trước tới giờ đều là làm theo lệnh của kẻ khác ; tất cả mọi suy nghĩ, mọi hành động của hắn đều được lập trình sẵn cho hắn bước đi

Mặc kệ cho hắn hoài nghi, bát đại nguyên anh vẫn không ngừng xoay chuyển ; vừa di chuyển, chúng vừa thả ra những dòng linh lực vào giữ trận đồ rồi hoà chúng lại theo nhịp độ

Dần dần, phía giữa trận đồ bắt đầu xuất hiện một loại lực lượng có hai màu xanh trắng, hai loại lực lượng này từ khi xuất hiện cũng bắt đầu xoay tròn tạo thành một đồ án âm dương

Âm dương bát quái trận! - hắn hoang mang thốt lên, đây đích xác là âm dương bát quái trận mà hắn từng được xem trong điển tịch ; là loại pháp trận phong ấn cực kỳ mạnh mẽ, nghe nói loại pháp trận này khi bố trí hoàn thành có thể phong ấn được cả một giới diện

Hắn từng nhìn thấy nó một lần và cũng nhờ hình chiếu của nó mà hắn diễn sinh ra “bát quái thiên linh trận” mà hắn muốn vẽ, hắn chỉ muốn vẽ lên pháp trận đơn giản kia nhưng không ngờ kẻ thao túm hắn lại muốn vẽ ra “âm dương bát quái trận” trận pháp cấm kỵ kia

Tiểu tử! Còn chần chờ gì nữa mà không ra tay - từ bên ngoài tổ địa, một giọng nói hùng hồn vang lên ; giọng nói này tới tai hắn càng khiến hắn ngây dại

Vì sao ta phải làm! Ta thà chết chứ không làm con rối của kẻ khác - sau một chút hoảng hốt, hắn định thần lại rồi hét lớn

Tiểu tử hậu nhân! Ngươi không muốn gánh vác trách nhiệm này - giọng nói kia vang lên với giọng đượm buồn

Ai là hậu nhân của ngươi? Ngươi là ai?

Ngươi không muốn làm, ta cũng bắt ngươi làm - giọng nói kia dường như chẳng để ta gì tới hắn, từ không gian bên trong Đan điền, lúc này bỗng xuất hiện một ảo ảnh

Ảo ảnh kia biến thành những tia sáng rồi bắt đầu xâm nhập vào thần thức của hắn

Cùng với đó, thần thức của hắn chợt đau như búa bổ, cơn đau này hắn chưa bao gờ được cảm nhận qua lần nào

Có làm hay không?

Không!

Thật cứng đầu? - nói đoạn, những tia sáng lại càng dữ dội hơn

Có làm không?

Thà chết cũng không?

Hậu nhân không có cốt khí như ngươi thì nên chết đi! - ảo ảnh kia dường như cũng chẳng có chút kiên nhẫn, nó dường như chẳng bận tâm tới mạng sống của hắn, những tia sáng lúc này càng dữ dội hơn

Thà chết cũng không.... làm!

Băng nhi Bái kiến tổ tiên - lúc này từ không trung, một ảo ảnh khác xuất hiện ; ảo ảnh này một thân trắng muốt, Hàn khí bức nhân

Tỉ tỉ - nhìn thấy hình ảnh này hắn thốt lên nghẹn ngào

Truyện Chữ Hay