Nghịch Long

chương 64: yêu vương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày thứ chần chậm trôi qua, và những người trong cuộc săn yêu thú này dần dần nhận ra một điều “ hiện này họ chưa thể rời khỏi nơi này”

- Tại sao không có tác dụng! - mọi người hốt hoảng nhận ra, hiện nay tinh đồ của bọn họ được phát nhằm mục đích đưa họ trở về khi tới hạn định không hề có tác dụng

Trước khi đi tất cả đều nhận được một cái tinh bàn, tinh bàn này không những hiển thị vị trí của họ trên bản đồ mà nó còn có một tác dụng “ đưa họ trở về khi cuộc liệu thú kết thúc”, nhưng nay khi đã tới hành định thì họ không thấy tinh bàn đưa họ quay trở về, vài người trong số họ đã bóp nát tinh bàn mong rằng có được một cơ hội trở về nhưng tất cả chỉ bằng không

Trước đây việc này chưa từng sảy ra, và họ cũng chưa từng nhận được bất kỳ thông báo nào về việc tinh bàn có vấn đề ; và một điều đặc biệt nữa là tinh bàn của họ tất cả đều vô tác dụng, như thể họ đã vượt qua một không gian khác mà không thể trở về vậy

- Võ huynh! Huynh thấy sao? - văn minh nhìn thấy sự hoảng hốt của mọi người, nói thật trong lòng người này cũng lo lắng cực độ

Phía ngoài kia đang có một đàn yêu thú canh chừng, không những vậy cầm đầu đàn yêu thú này là một yêu tu cấp mà nói thật họ không biết nó có phải cấp không nhưng họ biết nó mạnh hơn mình gấp trăm lần, nếu không có con yêu thú cấp ấy thì chắc họ đã chọn là xông ra mở một con đường máu chạy về phía đông ; nhưng sự thật lại khiến họ cảm thấy bất lực, con yêu thú cấp vẫn ở đấy chứng tốt việc họ chọn liều mạng xông ra là một việc làm ngu ngốc

Không còn cách nào khác hắn chỉ đành an ủi cùng động viên mọi người chớ có manh động, nhưng điều đó chỉ có thể giúp họ yên tâm một chút, nếu việc này còn sảy ra tới hai ba ngày nữa thì chắc chắn tinh thần của mọi người sẽ sụp đổ, không thể tìm ra cách hắn đành hướng mắt về võ tam một chút rồi hỏi

Thực ra ngay từ đầu hắn đã nhìn thấy được ánh mắt của võ tam, một ánh mắt trầm tĩnh mà không biểu lộ bất cứ một thứ gì gọi là hoảng hốt, với tên kia việc này giống như là bình thường vậy ; trong khi mọi người hốt hoảng lo thân thì tên kia vẫn cứ bình tĩnh mà không ngừng chọc gẹo đạo lữ của mình

- Chuyện gì? - hắn đang nói chuyện với trần thành ( Elizabet - tên thật của nàng) thì bỗng nhiên hắn nghe thấy một cấu hỏi nên hắn quay đầu hỏi lại

Thật ra hắn không hề bình tĩnh như bên ngoài hắn thể hiện, hắn chỉ là cố tỏ ra bình tĩnh để an ủi cũng như động viên cho nàng mà thôi, còn cái việc mọi người nhìn hắn như thế nào hắn hoàn toàn không quan tâm hay nói đúng hơn hắn chẳng thèm để ý

- Việc tinh bàn có trục trặc ấy? - văn mình nhìn thấy nét mặt bình tĩnh của hắn thì cũng yên tâm phần nào, ít ra tại đây ngoài hắn cũng có người có thể nói chuyện được

- Tinh bàn không có vấn đề gì! - hắn trả lời một câu chắc nịch, vì hắn từng kiểm tra tinh bàn vài lần và xác định tinh bàn này trong tay hắn không hề có vấn đề gì dị tượng cả, hay nói đúng hơn nó chẳng bị làm sao cả

- Vậy tại sao chúng ta chưa thể trở về - văn minh vốn tính nói là không thể nhưng suy đi nghĩ lại thì vẫn là dùng từ chưa thể thích hợp hơn, hắn sợ nói ra từ không thể sẽ làm cho mọi người hoang mang vì hiện tại hắn chính là người được xem là linh hồn của tập thể này và mọi người cũng không ngừng theo dõi hắn

- Vậy ngươi nghĩ là vì sao? - võ tam hỏi lại chính câu hỏi của văn minh

- Phong tỏa không gian? - đó cũng chính là câu trả lời mà văn minh nghĩ tới khi xuất hiện cảnh này, đúng vậy chỉ có thể là phong tỏa không gian mới có thể làm gián đoạn nghi thức trở về của họ

- Theo ngươi thì làm sao để phong tỏa không gian - hắn nghe thấy câu trả lời của văn minh thì thầm gật đầu,” tên này quả là thông minh và cũng đủ bình tĩnh” chỉ có những người đủ bình tĩnh mới nhận ra vấn đề sâu xa này, và ơn đây hiện tại chỉ có hắn và văn minh là biết điều này

- Có thể là do địa hình thay đổi, có thể là do trận pháp, cũng có thể là do có người cố ta tạo ra - văn minh nêu ra ba nguyên nhân mà hắn cho là hợp lý nhất

Thứ nhất: thay đổi địa hình chính là họ đã đi quá xa so với địa điểm tối đa cho tinh bàn có thể đưa họ trở về, hay nói đúng hơn là họ đã đi xa vượt quá khả năng của một lần dịch chuyển nên các tiền bối không thể đưa họ trở về bằng tinh bàn được

Thứ hai: do trận pháp là có thể họ đã bước vào một loại cổ trận vĩ đại nào đó, mà cổ trận này không cho phép bất kỳ tín hiệu nào từ bên ngoài xâm nhập vào hoặc từ bên trong phát ra

Thứ ba: có người cố ta tạo ra, nói đúng hơn là có một vị tiền bối nào đó đang muốn chơi khăm họ vì muốn làm được điều này người đó phải có tu vi thần thánh cấp

- Ngươi rất Thông minh - hắn khen ngợi một câu đồng thời lúc đó nhóm người bên trên cũng đồng thời gật đầu một cái, công nhận độ thông minh của kẻ này

- Quả thật ba điều ngươi nói đều có cơ sở hợp lý nhưng để ta nói cho ngươi nghe, tất cả là do có người cố ta tạo ra - hắn chỉ thẳng lên trời rồi đáp, nói thật thì hắn cũng không biết có kẻ đang theo dõi họ bên trên nhưng việc chỉ tay của hắn vô tình làm đám cao thủ phía trên thót tim

- thứ nhất: từ khi ta vào đây thì vẫn nhận được tin tức số lượng kill đang thay đổi có nghĩa là chúng ta chưa từng di chuyển đi nơi khác hay nói đúng hơn là chúng ta đang thuộc phạm vi quản hạt của quân đoàn và linh bàn vẫn đang theo dõi chúng ta

Thứ hai: vơi trình độ trận pháo của cổ tu sỹ như ta mà muốn tạo được một trận pháp để phong tỏa một khu vực thì ít nhất người đó phải có tu vi cực cao và trình độ trận pháp của người này phải cực sâu ; mà theo ta biết trên thế giới này người đó chưa từng xuất hiện

- Vậy ta ngươi nói là có người đã dùng tu vi của mình phong bế nơi này! - văn minh nghe lời giải thích của hắn thì hơi hốt hoảng, thật ra lúc đầu hắn nghĩ chính võ tam là thủ phạm mà trận pháp hắn bố trí này chính là nguyên nhân khiến họ không thể trở về ; nhưng khi nghe tên kia tự nhận mình chưa đủ khả năng đó thì hắn đã có được đáp án

- Đúng vậy! Mà người này không chỉ có tu vi cực cao mà lại là người còn là kẻ am hiểu cực sâu về thiên địa nguyên khí, hay nói đúng hơn người này đã vượt qua cấp để bước tới giai đoạn phi thăng - hắn đưa ra một câu trả lời khiến hắn tin tưởng nhất và cũng là người hắn cho là có khả năng nhất

- Yêu vương! - văn minh thầm lẩm bẩm một câu, quả thật hắn không mấy tin tưởng vào giả thiết này nhưng theo võ tam nói thì việc này hoàn toàn có thể

- Vậy tại sao ngươi nghĩ là yêu vương? - văn minh nhìn hắn rồi hỏi lại một câu

- Ngươi nhìn đi rồi sẽ rõ - hắn chỉ ra bên ngoài rồi bắt đầu giải thích, nghe thấy vậy thì cũng nhìn theo từng vụ trí mà hắn chỉ

- Đây chính là bát quái trận đồ - văn minh lắp bắp kinh hãi, đây chính là một cái bát quái trận đồ cực lớn mà chính dùng linh lực của tất cả yêu thú xung quanh đây tạo ra

- Như vậy chưa chứng tỏ được người đó là yêu vương - theo hắn biết thì yêu tộc nơi đây có ba vị đại yêu cao cấp, mà kẻ nhờ trận pháp để che dấu hành vi của mình thì không thể là yêu vương được, vì yêu vương chẳng cần phải dùng trận pháp hay bất cứ thứ gì cũng có thể phong tỏa được một khu vược rồi

- Ngươi nghĩ đơn giản như vậy sao? Ngươi có biết khi ngươi thành lập một cái bát quái trận đồ thì sẽ sảy ra viễn cảnh gì không? - hắn nhìn văn minh một cái rồi hỏi lại

- Dịch chuyển - văn minh dần dần hiểu ra, quả thật khi tạo ra một cái trận pháp bát quái thì việc tất nhiên đó là trong thời gian ngắn họ sẽ phải dịch chuyển, mà theo hắn biết thì trận pháp này đã tạo ra được một ngày tại sao không đưa họ dịch chuyển

- Chỉ có thể là một lý do duy nhất ; trận pháp này không chỉ tạo ra để phong bế chúng ta trở về mà còn phong bế luôn khả năng xông vào của các vị tiền bối bên ngoài, hay nói đúng hơn nó là một trận pháp “ bế quan tỏa cảng” nội bất xuất ngoại bất nhập - võ tam nói ra luôn ý định của văn minh và hắn cũng đã lột tẩy tất cả những mưu đồ của yêu vương bg-ssp-{height:px}

Theo bình thường thì một trận pháp dịch chuyển rất ít khi bị gián đoạn, nhưng chỉ cần có một người có đủ tu vi, đủ mạnh mẽ thì hoàn toàn có thể phá vỡ quy tắc này ; vd như mỹ phụ đã ngăn cản quá trình dịch chuyển của philip vậy

Thực ra ban đầu hắn không hề nghĩ tới khả năng là yêu vương nhúng tay vào việc này, nhưng khi liên kết với một sự kiện đã khiến hắn liên tưởng tới vấn đề này “ tại sao cha của nàng chưa thể tới đây, phải biết rằng cha của nàng chính là một trong hai vị thần thánh của nhân tộc, theo như suy nghĩ thì không có ai có thể cản nổi người ; nhưng sự thật là người đó không thể vượt qua được kết giới này, không thể vượt qua lĩnh vực của yêu tộc có nghĩa là người này chỉ có thể là yêu vương. Người mạnh mẽ nhất tại nhân giới hiện giờ”

- Vậy huynh có cách gì không? - văn minh nhìn hắn một cách đầy sùng Bái, hắn không ngờ người này lại suy nghĩ được tới như vậy

- Không!....... phải là không có cách - hắn nói xong chữ không thì thấy văn minh lộ rõ một bộ mặt thất vọng hắn liền bồi thêm một câu

- Cách gì? - như kẻ chết đuối nắm được cọng rơm, tuy nó mỏng manh nhưng cũng giúp hắn phần nào

- Đánh ra ngoài! - câu trả lời của hắn lại làm cho văn minh thêm một lần hụt hẫng, “ đánh ra ngoài chẳng khác nào tự sát, việc này là không thể” hắn phản bác lại

- Đó là cách duy nhất - nói xong hắn chẳng quan tâm đến tên kia nữa quay lại nói chuyện với trần thành

Phía trên cũng đang cực kỳ náo nhiệt nhất là khi nghe võ tam nói xong suy luận của mình

- Nhân tộc các ngươi lại có thêm một kỳ tài - yêu vương gật gật đầu nói, qua cách phân tích của võ tam yêu vương cảm thấy đây thật sự là một nhân tài, không tính đến tu vi của hắn chỉ nói tới trí tuệ thì hắn. Đã hơn khối người rồi

- Nó không phải nhân tộc? - lưu dương cảm thụ được ánh mắt của yêu vương nhìn về phía võ tam, ánh mắt đó chính là ánh mắt báo hiệu cuộc đời của võ tam sẽ chấm dứt ngay trong cuộc chiến này ; và tất nhiên hắn sẽ không để điều đó sảy ra

- Không phải nhân tộc! Chẳng lẽ là yêu tộc bọn ta? - thiếu phụ yêu tộc nghe thấy câu trả lời của hắn thì rất bất ngờ

- Hắn cũng chẳng phải yêu tộc! - lại một câu nói không đầu không đuôi nữa của lưu dương

- Vậy hắn là ai? - lúc này vị yêu tộc trung niên thân gấu kia hỏi, hắn cũng như toàn bộ yêu tộc đều không hiểu ta của lưu dương

- Là long tiên tộc, chính xác hơn là con cháu của Âu lạc tộc - lưu dương trả lời, hắn biết câu này đủ sức nặng để cứu võ tam, chỉ có thân phận của hắn giờ đây mới cứu được hắn

- Là chủ nhân! - yêu vương thốt lên trong sợ hãi, lão trước giờ chỉ biết chủ nhân của thế giới này hình như chỉ còn một người, mà người kia đã mất tích từ rất lâu rồi, không ngờ trăm năm sau lại xuất hiện thêm một người nữa

Yêu vương thực ra là một con yêu thú do chính Âu lạc tộc nuôi dưỡng, hắn được thả vào nhân tộc dị giới do Âu cơ nữ vương tạo thành, hắn luôn muốn thoát khỏi dị giới đó để được trở về bên cạnh Âu lạc thị tộc, giúp đỡ cho Âu lạc tộc “ hắn là một con yêu thú cực kỳ trung thành”

Sau bao năm tu luyện cuối cùng hắn cũng đã tới được cảnh giới phi thăng để được trở về, nhưng lúc này Âu lạc tộc sảy ra biến cố, hắn nhận được tin tức thì lòng như nguội lạnh, hắn không muốn tiếp tục sống ở cái thế giới chỉ có bốn bức tường đó nữa, hắn đã là kẻ mạnh nhất ở đó thì hắn không còn lý do gì mà ở lại

Sau đó một người đã đi tới, bảo với hắn một câu “ khi ngươi làm xong mọi việc ngươi sẽ được tự do, và đó cũng là cánh cổng duy nhất cho ngươi thoát khỏi thế giới này” và hắn đã thực hiện đúng ý đồ của người kia

Hắn bắt tay cùng tông chủ lạc vân tông đồ sát tất cả nhân tộc tại dị giới để rồi yêu tộc của hắn đi tới đây, những tưởng sau khi tới được đây thì hắn sẽ nhanh chóng được phi thăng nhưng không ngờ ; sau khi làm bao chuyện như vậy hắn cũng chưa thể phi thăng vì hắn phải chờ

Hắn phải chờ cho tới khi thế giới này đi qua hàng vạn tinh cầu và trở về với vị trí gần nhất với đại thiên thế giới, lúc đó mới chính thức có thể bước lên đại thiên thế giới

Qua hơn năm thì cuối cùng ngày đó cũng sắp tới, hắn vui mừng khôn xiết, hắn thật mong ngày đó đến thật sớm để hắn có thể hoàn toàn được tự do làm điều mình muốn

Nhưng giờ đây hắn lại nhận được một tin tức “ chủ nhân thật sự vẫn chưa chết, hay nói đúng hơn là vẫn còn người mang huyết thống của Âu lạc tộc thì hắn chưa thể thoát khỏi số phận của bản thân, hắn dùng từ chưa thể vì hắn đã xem mình là một người con của Âu lạc tộc

Năm xưa nữ chủ nhân có nói là hắn sẽ được tự do khi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hắn chưa từng coi đó là tự do thật sự vì mục đích của hắn chính là muốn phò tá nữ chủ nhân, giúp người báo thù

Nữ chủ nhân mất đi kèm theo hi vọng của hắn dường như cũng bị dập tắt, Tuy hắn là yêu thú do Âu lạc tộc nuôi dưỡng nhưng hắn chưa bao giờ có cảm giác mình như sủng thú, hắn cảm thấy mình chẳng khác nào một đứa con của âu lạc tộc cả, hắn luôn cảm thấy được tự do thoải mái vì vậy mục đích của hắn trở về là để được mạnh mẽ “ hắn muốn báo thù cho Âu lạc thị tộc”

Giờ đây sau bao năm chờ đợi, và cũng đã xác định được con đường của mình thì hắn lại nhận được một tin tức động trời, hắn lại có thể một lần nữa phò tá Âu lạc tộc, có thể giúp báo thù cho Âu lạc tộc ; hắn thề sẽ không bỏ qua cơ hội này

- Ngươi nói đó là huyết mạch của nữ chủ nhân - yêu vương lắp bắp kinh hãi, không ngờ nữ chủ nhân vẫn còn có một người con

- Đó là em trai của nàng, cũng là huyết mạch duy nhất còn sót lại của Âu lạc thị tộc - lưu dương lại bồi thêm một câu làm cho mọi người tá hoả

Không chỉ mình yêu vương mà tất cả những người công lại khi nghe được tin tức này đều cực kỳ rung động, vì tất cả họ đều có một mục đích chung mục đích mà họ xem là cao cả nhất

- Ta không tin! - yêu vương lòng tràn đầy nghi ngờ, nên hắn quyết định phải kiểm chứng cho bằng được

Theo như tất cả mọi người được biết thì Âu lạc thị tộc có một loại huyết mạch cực kỳ bá đạo, nó mạnh tới nỗi mà đến cả long tộc cũng như tiên tộc cảm thấy khiếp sợ ; bất kỳ tộc nhân của Âu lạc tộc nào đều mang trong mình tiên thể ( thể chất của tiên tộc) và ẩn chứa trong huyết mạch của họ là long hồn

Long hồn thực chất là một con rồng linh hồn cực kỳ mạnh mẽ, nó được thai nghén ngay bên trong huyết mạch của Âu lạc tộc, khi một thành viên của Âu lạc tộc thức tỉnh được long hồn chính là lúc Âu lạc tộc lại có thêm một cường giả hoá thần cảnh long hồn

- Là chủ nhân thì phải thức tỉnh được long hồn, mà không thể thức tỉnh được long hồn thì nên chết đi! - yêu vương tràn đầy hi vọng nhìn xuống phía dưới, hắn đã quyết định nếu trên kia thật sự có thể kích hoạt long hồn thì hắn sẽ phò tá người, nếu không thì hắn không nên tồn tại, nếu để một người ngoài biết được Âu lạc tộc có một người không thể kích phát được long hồn thì chẳng phải là sỷ nhục tộc đàn sao? Vì vậy nếu thật ngươi không có long hồn thì ngươi nên chết đi là vừa

Truyện Chữ Hay