Editor: Diễm Tình ( Eren làm mộng xuân nha~. Chương này ta thề là chẳng có H hiếc gì đâu! Nàng Sec nói nàng ấy không dịch mấy cái này nên ta đành dịch hộ, cho nên hôm nay mới đăng được, thỉnh đừng trách.)
Bỏ đi cái thắt lưng vướng víu, ngón tay di chuyển nhanh qua chiếc áo trắng, nút áo bị rơi ra bay đến trên sàn, vén áo lên, tìm hiểu chỗ tư mật đang khát cầu. Đầu ngón tay truyền đến cảm xúc mềm mại mà khiến người ta trầm mê, tiếng thở dốc kia… Tiếng thở dốc kinh hồn động phách.
Đáng chết, mau cúi đầu a! Nhìn xem đây là ai!
——— ————
Petra đi tới tầng hầm, nơi này là chỗ ở tạm thời của Eren, đã được binh trưởng quét dọn sạch sẽ nhưng vẫn còn giữ lại mùi củ cải — nơi này lúc trước là nơi cất giữ lương thực dự trữ. Nàng mỉm cười gõ cửa, hô to lên để cho người thanh niên vẫn còn quấn trong chăn kia nghe tiếng:“Eren Eren! Ngươi đã dậy chưa? Hanji phân đội trưởng đang chờ ngươi ở trong sân.”
Thiếu niên lập tức bừng tỉnh, hắn nhanh chóng ngồi dậy, bối rối trả lời Petra:“…… Ah! Petra tiền bối ta đã dậy!” Hắn nói xong những lời này đột nhiên cảm giác được thân thể hơi khác thường, nửa người dưới trướng đau cùng ẩm ướt khiến cho sắc mặt Eren thay đổi.
Petra mỉm cười trả lời:“Không cần vội vã, binh trưởng còn chưa dậy đâu, đêm qua vì bố trí kế hoạch cho cuộc viễn chinh ngoài thành vào tháng sau nên rạng sáng hắn mới ngủ.”
Petra đương nhiên biết, ngày hôm qua Eren bị phân đội trưởng Hanji giảng“Những chuyện của ta với titan”, hắn cũng là trời sắp sắng mới trở về phòng ngủ, bởi vậy ngày hôm sau ngủ đến giữa trưa cũng là chuyện bình thường.
“Ta trước đi chuẩn bị cơm trưa, Eren ngươi sau khi rời giường thì đi gọi binh trưởng dậy.” Petra bất đắc dĩ giơ cái nồi trong tay lên, bên trong chứa đầy những củ cà rốt chưa được cắt.
“Như vậy a… Ta đã biết.” Eren vẫn còn hơi xấu hổ, hắn vội vàng nói:“Vậy tiền bối nhanh đi làm đi, ta chuẩn bị rời giường đây.” Cho nên tiền bối ngươi đi nhanh đi!
Petra tự nhiên nghe hiểu ý tứ của hắn, nàng khó hiểu nhìn hắn một cái rồi bỗng giật mình. Uhm, thiếu niên lớn tuổi rồi nên rời giường thay quần áo không muốn để học tỷ nhìn? Thiếu niên đây đang xấu hổ sao… Petra hiểu rõ gật đầu liền cầm nồi rời đi. Eren mất tự nhiên nhìn nàng rời đi tầng hầm, đóng lại cửa gỗ dưới cầu thang, lúc này Eren mới nhẹ nhàng thở ra.
“… Đây đến cùng là chuyện gì xảy ra a…” Eren túm lấy chăn, lẩm bẩm nói.“Làm sao bây giờ… Chẳng lẽ phải tẩy drap giường sao… Thật bẽ mặt nha, chẳng lẽ sau khi nghe xong mấy chuyện tình yêu với titan của Hanji chính mình cũng trở nên biến thái sao!– Nói đến cùng là làm sao vậy a a a a!”
Ah, thời thanh xuân thôi,[ chậc –][ chậc –] khó tránh khỏi, tình cảm ôm ấp của thiếu niên nga..
Thật may mắn, Petra lo lắng đến hoàn cảnh tầng hầm nên cố ý để vòi nước riêng cho hắn rửa mắt vệ sinh cá nhân, hiện tại vòi nước này lạị thêm một công năng là tắm nước lạnh bình tĩnh lại cơ thể — à, có lẽ còn có một kỹ năng khác, tẩy sạch đi drap giường ở tầng hầm.
——— ———
Eren không yên lòng đi lên cầu thang, gõ gõ cửa phòng binh trưởng, vừa gõ vừa kêu kêu:“Ừm… Binh trưởng, đã rất muộn, Petra tiền bối bảo ta gọi ngươi xuống ăn cơm –”
Cửa gỗ đột nhiên mở ra, Eren nháy mắt bị doạ đến.
Ah? Binh trưởng đâu? Eren mờ mịt nhìn lướt qua phòng, hoàn toàn không chú ý tới đối tượng muốn tìm ngay tại trước mặt hắn.
“Ngươi đang nhìn cái gì?”
Nga, hoá ra ở trong này.
“……Ahhh!!!” Eren lập tức lui về phía sau hai bước, nhìn Revital đang dựa người tại khung cửa, vừa rồi bởi vì dựa vào thân cận quá mà hắn lại đang bối rối, hoàn toàn không chú ý binh trưởng mà trực tiếp lướt qua đầu hắn nhìn về phía phòng trong — làm như vậy thật thất lễ với một người đàn ông không cao.
Eren nháy mắt mặt đỏ lên. Chết tiệt ah, lại phạm sai lầm, đây không phải đang chế giễu chiều cao của binh trưởng sao! Tuy nhiên… Binh trưởng hình như cao hơn, hắn hình như có thể nhìn thấy người binh trưởng, chẳng lẽ vẫn còn tăng chiều cao sao… Eren kỳ quái cúi đầu liếc mắt nhìn binh trưởng đang đi dép lê.
Revital giương mắt theo dõi hắn, miệng còn ngậm bàn chải đánh răng, miệng đầy bọt biển. Khăn cài vốn được chau chuốt cẩn thận hiện tại rộng lùng thùng khoát lên trên vai giống như khăn lông bình thường vậy. Revital ngay cả áo cũng chưa khoác, không có chiếc áo khoác che đi thì eo nhìn qua có vẻ nhỏ đi cả một vòng, liền ngay cả dây lưng cố định cũng chưa buộc, mặc một chiếc áo sơmi thuần trắng cùng chiếc quần trắng, hơn nữa áo sơmi trắng mở hai cái nút áo trên.
Lúc này binh trưởng hoàn toàn bỏ đi ánh sáng chói loá của người mạnh nhất nhân loại, biểu cảm lười nhác như một con mèo đen.
Eren đột nhiên nghĩ tới cái mộng xuân kia, rơi, áo sơmi trắng, nút áo rơi vãi đầy đất… Còn có cái khoái cảm nóng cháy kia.
“Thật có lỗi, binh trưởng. Đã đến thời gian cơm chưa.” Eren nỗ lực khống chế tầm mắt chính mình không nhìn đến nơi không nên nhìn.
Miệng Revital ngậm bàn chải đánh răng miệng đầy bọt không có cách để nói chuyện, gật gật đầu ý bảo chính mình hiểu được. Nàng vừa định đóng cửa lại thì thấy Eren cầm lấy khăn cổ của nàng, Eren buộc phải lấy tay chống cửa.
Revital giương mắt nhìn hắn.
“Binh trưởng bị thương sao? Lớp băng vải kia — nghiêm trọng sao?”
“……” Revital đóng cửa lại không trả lời.
Eren đứng ở ngoài cửa bộ dáng như một con chó con bị bỏ đi, sau một lát, cánh cửa kia lại mở ra. Revital ăn mặc chỉnh tề sắc mặt lạnh nhạt nhìn về phía Eren vẫn đang đứng ngoài cửa.
“Đi thôi, đừng đứng im như đầu gỗ vậy.”
“Ôi?! Dạ!”
——— ———-
“Ưm, Petra tiền bối…” Eren bưng bát đũa, do dự mà hỏi tiền bối.“Levi binh trưởng bị thương sao?”
“Làm sao có thể, đó là binh trưởng a! Ta nghĩ trừ bỏ viễn chinh ra thì bình thường không thể khiến binh trưởng bị thương.” Petra không chút nào keo kiệt đánh giá về người mạnh nhất nhân loại.“Vì sao lại hỏi như vậy ah?”
“Bởi vì ta nhìn đến trên người binh trưởng bó thật nhiều băng vải… Có vẻ là buộc rất nhiều vòng, nhìn qua giống như thật nghiêm trọng.” Eren thành thật nói. Chén trên tay Petra suýt nữa rơi khỏi tay, nàng cuống quít nắm thật chặt ngón tay phòng ngừa cái cốc rơi xuống, sau đó cố gắng ổn định tâm thần.
“Sao vậy? Quả nhiên là bị thương nặng…”
“Ta nghĩ là không phải.” Petra vô lực bưng kín mặt.
“Đó là…”
Petra trấn định vươn tay vỗ vỗ đầu thiếu niên — tuy rằng động tác này được người còn thấp hơn binh trưởng làm thì có chút buồn cười..
“Nói tóm lại, ngươi còn nhỏ, không hiểu.”
“…… Petra tiền bối cũng không lớn hơn ta bao nhiêu!” Thiếu niên lập tức phản bác lại.
“Nga, bảy tuổi đã rất lớn!”
“Lớn cái gì ah, tiền bối nhìn qua còn nhỏ hơn ta!”
“Ai nha, Eren ngươi thật biết ăn nói, khen ta trẻ tuổi sao.”
“…… Ngươi đủ, thật sự!”
Petra tùy tiện tìm một đề tài khác, nàng tự cho là đã thành công dời đi lực chú ý của Eren, nhưng là thiếu niên bị cảnh mộng xuân kiều diễm thời niên thiếu làm cho bối rối mà nhớ thương.
Đại khái là cái kiểu… Mặc kệ thế nào đều muốn biết tất cả ý nghĩ của người kia.