Thẩm Tâm và Diệp Tri Du đi du lịch ở nước ngoài một tuần sau đó cùng nhau về nước.
Sau khi đi chơi một tuần về công việc chất đống như núi. Hiện tại Thẩm Tâm đã dọn về ở trong nhà của Diệp Tri Du, tuy nhà họ Thẩm khá bất mãn về việc chưa kết hôn đã ở cùng nhau nhưng bất mãn cũng vô ích vì dù sao Thẩm Tâm cũng không nghe họ nói…
Buổi tối Thẩm Tâm cầm theo ly sữa nóng vào thư phòng tìm Diệp Tri Du, anh đang đắp mặt nạ, dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Diệp Tri Du mở mắt ra nhìn một cái.
Thẩm Tâm mỉm cười với anh rồi đặt ly sữa bò xuống bàn, sau đó tò mò nhìn mặt nạ trên mặt anh hỏi: “Anh đắp mặt nạ loại gì thế?”
Diệp Tri Du đáp: “Là loại lần trước anh mua cho em đó, em vẫn chưa dùng sao?”
“Em chưa dùng nữa, nhưng bây giờ thật sự muốn dùng ghê.” Thẩm Tâm lại nhìn anh một chút nữa mới đẩy ly sữa nóng đến, nói: “Anh vẫn chưa đi ngủ hả? Đã trễ lắm rồi đó.”
Do đang đắp mặt nạ nên Diệp Tri Du chỉ có thể đáp qua loa: “Anh xem hết phần văn kiện này sẽ đi ngủ ngay.”
“Vâng, anh nhớ uống hết sữa đó nha.”
“Ừm.” Thật ra Diệp Tri Du không thích uống sữa nhưng sữa do Thẩm Tâm pha tất nhiên sẽ khác với những loại sữa thông thường.
“À đúng rồi.” Trước khi đi cô chợt nhớ đến một chuyện: “Anh có nhớ Lương Thiến Thiến và Trần Bằng không?”
Diệp Tri Du nghĩ ngợi một lúc rồi nhìn cô nói: “Là mấy người trong đoàn xem mắt lần đó phải không?”
“Đúng vậy.” Thẩm Tâm gật đầu một cái, trong giọng nói lộ chút kinh ngạc, “Hai người họ sắp kết hôn rồi, mời chúng ta đi tham dự đó.”
Diệp Tri Du bị dáng vẻ kinh ngạc của cô chọc cười: “Tại sao em phải kinh ngạc như vậy hả?”
“Vì em không ngờ trong đoạn xem mắt thực sự có người có thể thành đôi nha!” Mặc dù đoàn xem mắt là dự án đã được công ty chuẩn bị lâu nhưng mà trong chuyện xem mắt này đâu phải dễ dàng như vậy.
Diệp Tri Du nhìn cô: “Chuyện này nào đâu bất ngờ. Chẳng phải chúng ta cũng thành đôi rồi đấy sao?”
Thẩm Tâm: “…”
Hoàn toàn khác nhau đấy nhé.
Cô ho khan một tiếng rồi tiếp tục nói với Diệp Tri Du: “Lương Thiến Thiến đã gửi thiệp mời qua weibo của em, thời gian cử hành hôn lễ là thứ bảy tuần này, cô ấy không có phương thức liên lạc của anh nên còn cố tình dặn em gọi anh tham gia nữa đó. Anh có đi không?”
Diệp Tri Du hỏi cô: “Còn em thì sao?”
“Em đã đồng ý đến rồi.”
Diệp Tri Du đáp: “Thế anh sẽ đi cùng em.”
Anh chẳng quen biết gì với Lương Thiến Thiến và Trần Bằng, hôn lễ của họ cũng không liên quan tới anh, nhưng nếu Thẩm Tâm đã đồng ý đi thì anh không thể không đi được.
“Vậy sáng mai em sẽ báo lại cô ấy nhé.”
“Ừm.” Diệp Tri Du nói xong thấy cô vẫn còn ở lại thư phòng thì khó hiểu nhìn cô hỏi: “Em còn có chuyện gì khác sao? Chẳng phải lúc ăn cơm đã la ó bảo hôm nay mệt quá muốn đi ngủ sớm à?”
“Ừmmmm” Thẩm Tâm kéo dài âm tiết giống như đang suy tư việc gì đó, “Anh còn nhớ Lương Thiến Thiến có một người bạn thân tên là Chu Oánh không?”
Diệp Tri Du nghĩ ngợi rồi đáp: “Anh có chút ấn tượng. Sao vậy em?”
“Cô ấy cũng sẽ tham gia hôn lễ của Lương Thiến Thiến, cô ấy làm phù dâu đó.” Thẩm Tâm vừa nói vừa khẽ xích lại gần Diệp Tri Du, nhìn vào mắt anh: “Anh có biết Chu Oánh thích anh không?”
Diệp Tri Du trầm mặc rồi đáp: “Anh không biết.”
“Ồ, thật sao?”
Diệp Tri Du hỏi ngược lại: “Vậy sao em biết cô ta thích anh?”
Thẩm Tâm đáp: “Anh cứ thích đùa, em là hướng dẫn viên du lịch đó nha, cái gì mà em không biết.”
Diệp Tri Du: “…”
“Em kể anh nghe nhé, ban đầu Chu Oánh định tặng hoa hồng trong tay cho anh đó đúng chưa? Hơn nữa lúc ở khách sạn cô ấy cũng tìm em hi vọng em có thể sắp xếp phòng của cô ấy ở sát phòng anh.”
“…” Diệp Tri Du hơi trầm ngâm, “Nhưng anh lại bảo em sắp xếp phòng của anh ở kế phòng em.”
Xem ra lần đó anh đã đưa ra một quyết định vô cùng chính xác. Nếu không bây giờ không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào nữa.
Thẩm Tâm nhìn anh, bất giác cong môi cười: “Lương Thiến Thiến đặc biệt mời anh, chắc chắn là Chu Oánh vẫn chưa tuyệt vọng với anh đâu nhỉ?”
Diệp Tri Du nghiêm nghị nói: “Đừng có mơ, anh sắp kết hôn rồi.”
“Nhưng có lẽ cô ấy không biết nhờ.”
“Vậy thứ bảy tuần này chúng ta đến rồi nói cho cô ấy biết.”
Thẩm Tâm cười cười, giơ tay lên xoa đầu anh nói: “Em đi ngủ trước đây, anh đừng làm muộn quá nhé.”
“Ừm.” Diệp Tri Du thấy cô đi ngủ thật thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Chắc vừa rồi anh đã an toàn qua cửa.
Đúng là còn kích thích hơn cả chơi trò chơi điện tử.
Vào thứ bảy, Thẩm Tâm và Diệp Tri du cùng đến khách sạn Định Ẩu để tham gia hôn lễ của Lương Thiến Thiến và Trần Bằng.
Hôm nay dường như là một ngày đẹp nên trong khách sạn có đến hôn lễ, Thẩm Tâm và Diệp Tri Du cẩn thận tìm kiếm cuối cùng cũng tìm được hội trường hôn lễ của Lương Thiến Thiến và Trần Bằng.
Vào lúc này cô dâu vẫn còn bận trang điểm, người thân và phù dâu đang đứng ở cửa đón khách đến. Chu Oánh ngước nhìn thì thấy Thẩm Tâm và Diệp Tri Du đang sánh vai đi đến.
Thẩm Tâm cũng nhìn thấy cô ta, thật ra đã lâu rồi họ không gặp nhau, hơn nữa phong cách ăn mặc của phù dâu có sự khác biệt rất lớn so với thường ngày nên một lúc lâu Thẩm Tâm vẫn không dám xác nhận: “Cô là Chu Oánh phải không?”
Chu Oánh cố kéo ra một nụ cười, gật đầu chào: “Đúng là hướng dẫn viên Thẩm rồi.”
“Hahaha bây giờ tôi không còn là hướng dẫn viên du lịch nữa, cô có thể gọi tôi là Thẩm Tâm.”
Chu Oánh cười rồi gọi tên cô sau đó nhìn sang Diệp Tri Du đứng bên cạnh cô: “Đây là anh Diệp phải không?”
“Xin chào cô.” Diệp Tri Du dùng thái độ lịch sự xa cách chào Chu Oánh, sau đó đưa phong bì đã chuẩn bị ra: “Đây là chút tâm ý của tôi và Thẩm Tâm.”
Chu Oánh thoáng bất ngờ trước phong bì mà anh đưa đến, rồi sau đó nhận lấy: “Cảm ơn, hai người vào trước nhé, Thiến Thiến rất nhanh sẽ xong thôi. Đúng giờ sẽ mở tiệc.”
“Được thôi.” Thẩm Tâm cười với cô ta một cái rồi đi vào cùng Diệp Tri Du. Chu Oánh nhìn theo bóng lưng của hai người, nụ cười trên mặt dần biến mất.
Hai người họ chắc chắn đã ở bên nhau. Lúc trước có nghe nói Thẩm Tâm mở một công ty du lịch, là do Diệp Tri Du đầu tư, cô ta đã thoáng đoán được điều này.
Cô ta không còn tâm tình để đón khách nên nói vài câu với người bên cạnh, sau đó đi vào phòng cô dâu tìm Lương Thiến Thiến, cô thấy cô ta tới thì hỏi: “Cậu nhìn lớp trang điểm của tớ có xinh không?”
Chu Oánh nói: “Xinh lắm, có cô dâu nào xấu đâu.”
Lương Thiến Thiến thấy tâm trạng cô ta có vẻ như không tốt lắm nên hỏi: “Cậu sao vậy? Ai dám chọc đến Chu đại tiểu thư?”
Chu Oánh im lặng một lúc mới nói: “Vừa rồi Diệp Tri Du và Thẩm Tâm đến, hai người họ đi cùng nhau, còn đưa một phong bì, chắc chắn họ đã bên nhau rồi.”
Lương Thiến Thiến biết trong lần xem mắt đó Chu Oánh đã thích Diệp Tri Du, về sau cô ta có hẹn hò vài lần, nhưng bao giờ cũng theo bản năng lấy hình ảnh Diệp Tri Du ra so sánh với đối tượng hẹn hò, rồi thấy họ không tốt, Lương Thiến Thiến từng khuyên cô ta nhưng vẫn không có ích gì: “Chu Oánh à, thật ra thì gần đây tớ có nghe một người bạn nói là Diệp Tri Du sắp kết hôn rồi.”
Chu Oánh bất ngờ một lúc, nhìn cô hỏi: “Với ai? Chuyện lâu chưa?”
“Gần đây thôi, không phải là tớ không muốn nói với cậu.” Thật ra hôm nay cô mời Thẩm Tâm và Diệp Tri Du đến là muốn cho bạn thân của mình từ bỏ ý định đi.
Chu Oánh nhíu mày, hỏi: “Là với Thẩm Tâm đúng không?”
“Ừ, nghe nói là họ Thẩm. Hai người cũng đã chuẩn bị hôn lễ rồi.”
Lần này Chu Oánh không nói gì nữa.
Lương Thiến Thiến không biết phải an ủi cô ta thế nào, may thay hôm nay công việc của phù dâu rất nhiều, không được bao lâu thì cô ta đã bị gọi đi giúp đỡ.
Đúng giờ hôn lễ chính thức bắt đầu, cô dâu và chú rể chậm rãi bước đi giữa khúc nhạc cưới. Mọi người bên dưới vỗ tay chúc mừng, rất nhiều người cầm điện thoại lên chụp ảnh và quay video. Thẩm Tâm cũng vỗ tay cho đôi vợ chồng mới cưới rồi quay sang nói với Diệp Tri Du ở bên cạnh: “Cô dâu trông xinh ghê.”
Hồi đầu khi tham gia đoàn xem mắt, Lương Thiến Thiến cũng không xinh lắm, cô gái xinh đẹp nhất trong đoàn là bạn thân của cô ta, Chu Oánh. Nhưng đến bây giờ người đang mặc váy cưới và cùng người mình yêu về chung một nhà lại là cặp đôi khó tưởng tượng nhất trong đoàn xe mắt hôm ấy.
Diệp Tri Du nhìn một lúc rồi nói với Thẩm Tâm: “Thật không? Anh lại cảm thấy nếu như em mặc váy cưới sẽ còn xinh hơn nữa.”
“…” Thẩm Tâm im lặng một lúc rồi cảnh cáo anh: “Anh tuyệt đối đừng để cho người khác nghe thấy mấy lời này, nếu không sẽ bị họ đuổi về đấy.”
Diệp Tri Du mỉm cười nhìn cô không nói lời nào.
Hôn lễ của Lương Thiến Thiến và Trần Bằng được diễn ra suôn sẻ, nếu có chuyện gì khó quên thì chắc là chuyện phù dâu uống say rồi chạy đến bàn của Thẩm Tâm tìm cô nói người trước đây đã khiếu nại cô là mình.
Thẩm Tâm: “……”
“Sau khi tôi khiếu nại xong về sau còn mở ra xem lại, không ngờ còn có một người nữa dám đối đầu với tôi. Còn khen ngợi cô rất nhiều!” Chu Oánh uống say khướt, trên má ửng hồng, sau khi nói xong còn uống thêm một ngụm rượu, “Diệp Tri Du à, người đã nhận xét đó có phải là anh không? Tôi biết ngay anh đã sớm vừa ý hướng dẫn viên Thẩm mà!”
Lương Thiến Thiến nhanh chóng gọi các phù dâu khác dẫn cô ta đi: “Ngại quá, do cậu ấy uống nhiều thôi hahaha.”
Thẩm Tâm mỉm cười: “Không sao. Không sao cả.”
Chu Oánh bị dẫn đi, mọi người bắt đầu ăn uống sôi nổi, Thẩm Tâm nhìn Diệp Tri Du ở bên cạnh lặp lại lời Chu Oánh đã nói: “Cẩu Đản Nhi có phải là anh không?”
Diệp Tri Du: “……”
“Im lặng chính là thừa nhận.” Thẩm Tâm khoa trương lắc đầu, “Quả nhiên anh đã sớm có ý đồ với em, vậy mà ngày nào cũng bảo em có suy nghĩ không đứng đắn với anh, đúng là người xấu hay đi cáo trạng trước.”
“..” Diệp Tri Du im lặng gấp một đũa đồ ăn để vào trong bát của Thẩm Tâm: “Món này ngon lắm em nếm thử xem.”
Thẩm Tâm lạnh lùng hừ một tiếng rồi nếm thử.
Ăn xong bữa ăn, Thẩm Tâm và Diệp Tri Du không ở lại quá lâu, hai người chào rồi rời đi. Giản Hàng lái xe đến đón, cả hai ngồi ở ghế sau nói chuyện.
“Tuần sau bên nhà hàng sẽ làm các món ăn trong tiệc cưới để nếm thử, khi đó hai chúng ta cùng đi nhé.”
“Vâng, còn trang phục của cô dâu cũng sẽ đưa đến luôn hay sao ạ?”
Diệp Tri Du gật đầu: “Ừm, em nên báo Lý Thù Đường đi.”
“Được ạ, nhưng em thật sự không ngờ em lại kết hôn trước Lý Thù Đường đấy!” Cô ấy và Trì Tuấn đã yêu nhau rất lâu nhưng cả hai tựa như chưa ăn chơi đủ nên không muốn kết hôn sớm. Điều này hoàn toàn trái ngược với Diệp tiên sinh.
Diệp Tri Du nhìn sơ qua cũng không phải là người dễ kết hôn, với tính cách này của anh, bảo anh độc thân cả đời Thẩm Tâm cũng tin được.
Thẩm Tâm nhìn Diệp Tri Du ngồi bên cạnh, không kiềm được chớp chớp mắt: “Tiểu Diệp à, bây giờ người trẻ tuổi đều không muốn kết hôn sớm phải không nào? Anh nói xem anh còn trẻ như vậy, như thế nào cứ luẩn quẩn trong đầu về việc kết hôn vậy?”
Diệp Tri Du nghiêng đầu nhìn cô: “Hiện tại em muốn đổi ý cũng vô dụng thôi.”
“Haiz, em đâu có bảo là muốn đổi ý đâu. Em chỉ muốn phỏng vấn anh chút thôi.” Thẩm Tâm cười nhìn anh, “Anh có biết bây giờ trên mạng người ta gọi những người còn trẻ tuổi mà đã kết hôn là gì không? Câu trai lớn lấy vợ là dành cho anh đó.”
Diệp Tri Du giơ tay lên vuốt ve đôi môi của Thẩm Tâm, nhìn chăm chú vào mắt cô: “Anh không biết người khác suy nghĩ như thế nào, hiện tại anh đã gấp không chờ nổi muốn xem em mặc váy cưới.”