Ngẫu Ngộ Thành Tiên

chương 75: luyện chế bổ nguyên đan

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tối hôm đó, sau khi đã điều chỉnh cơ thể ở trạng thái tốt nhất, Hoàng Trần quyết định bắt tay vào quá trình chuẩn bị luyện đan.

Toàn bộ yếu lĩnh thao luyện đối với loại đan dược là Bổ Nguyên Đan và Trúc Cơ Đan được Hoàng Trần bắt đầu thao luyện từ cách đây mấy tháng, nhưng lần này đã có đầy đủ dược vật, Hoàng Trần mới quyết định bắt tay vào rèn luyện một cách nghiêm túc.

Quá trình thao luyện kéo dài liên tục tới ngày. Lúc này không biết hắn đã luyện đi luyện lại các động tác điều chế loại đan dược này tới bao nhiêu lần thì không còn nhớ nổi. Chỉ biết toàn bộ thời gian và tinh thần của hắn đều hòa vào làm một với từng động tác của quá trình đề luyện.

Hôm nay đã là ngày thứ năm từ hôm Hoàng Trần bắt đầu bế quan, sau khi đã nghỉ ngơi hồi phục thật tốt tâm trạng của mình, hắn mới quyết định bắt tay vào luyện chế Bổ Nguyên Đan.

Bổ Nguyên Đan là đan dược đầu tiên cần phải luyện chế được khi bước chân vào Luyện Đan Sư cấp . Chỉ cần có thể luyện chế thành công Bổ Nguyên Đan thì Luyện Đan Sư sẽ chính thức được công nhận là tiến vào cảnh giới của Luyện Đan Sư cấp . Tuy nhiên Luyện Đan Sư cấp cũng không phải không phân biệt đẳng cấp. Cùng là đan dược cấp , xong để điều chế Trúc cơ đan thì lại hoàn toàn khác. Một Luyện Đan Sư cấp , chỉ khi nào luyện chế thành công Trúc Cơ Đan thì khi đó mới thực sự được coi là đã chân chính vững chắc trong cảnh giới.

Hoàng Trần cũng không có quá kỳ vọng vào việc mình có thể điều chế được Trúc cơ đan ngay, nhưng hắn rất hi vọng, thậm chí có đôi chút tự tin đối với điều chế thành công Bổ Nguyên Đan. Sau khi đã chuẩn bị thật kỹ lưỡng, không gian thạch thất chợt lóe lên, trước mặt Hoàng Trần xuất hiện một chiếc đỉnh mang phong cách cổ xưa, tạo một cảm giác uy nghi khó tả, hiển nhiên chính là Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh. Chiếc đỉnh này cũng đã một thời gian Hoàng Trần không có sử dụng tới.

Kể từ khi hắn đã vững vàng ở cảnh giới Luyện Đan Sư cấp thì gần như Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh không được hắn sử dụng. Vì tâm niệm của hắn là Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh không phải là vật phàm, hắn muốn tự mình có thể trải nghiệm luyện chế đan dược một cách thật tường tận bằng chính khả năng của mình, có như thế mới mong mỏi tiến xa hơn trên con đường đan đạo về sau. Chính vì thế sau khi đã thành thục luyện chế một loại đan dược nào đó, hắn sẽ sử dụng chiếc thượng phẩm lò luyện đan mà Nguyễn lão ban cho, hắn gọi nó là Hỏa lò, đơn giản vì nó có màu đỏ mà thôi.

Sau khi Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh xuất hiện, Hoàng Trần mau chóng bắt quyết, một đoàn chân hỏa đỏ rực từ lòng bàn tay hắn tràn vào trong cổ đỉnh, một tiếng “Ong...” vang lên, như thể Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh đang hưng phấn vậy.

Sau thời gian khoảng một tuần trà, cổ đỉnh đã bắt đầu chuyển biến, màu sắc cổ xưa ban đầu đã dần được thay thế bằng ánh đỏ hồng, cảm giác không gian cả căn thạch thất trở nên nóng ấm hơn nhiều. Thời điểm đã tới, Hoàng Trần phất tay, một chùm linh dược bay vụt vào trong miệng đỉnh, chỉ một lát sau, một mùi hương linh dược đã tỏa ra toàn bộ dược tính của linh dược đã được kết xuất thành từng giọt chất lỏng vô cùng tinh khiết.

Hoàng Trần phất tay, lại một chùm khác linh dược tiếp tục bay vào trong cổ đỉnh. Thời gian trôi qua khoảng canh giờ, lúc này Hoàng Trần đã thành công chế luyện được toàn bộ linh dược để luyện chế Bổ Nguyên Đan. Nghỉ ngơi khoảng nửa canh giờ để hồi phục hoàn toàn linh lực trong cơ thể hắn mới chính thức bắt đầu vào luyện chế.bg-ssp-{height:px}

Một canh giờ trôi qua, Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh lúc này đỏ rực, đang trôi nổi bồng bềnh giữa không trung trong gian thạch thất. Hoàng Trần toàn thân ướt đẫm mồ hôi, những giọt mô hôi to tròn vẫn liên tiếp xuất hiện trên khuôn mặt của hắn, rồi lăn tròn trên gò má nhỏ xuống áo, bộ áo màu xanh trang nhã lúc này đã dính sát vào thân thể, hiện lên những đường nét của một gã thanh niên đang độ thành thục, cơ bắp quần cuộn nổi lên. Hoàng Trần bất chợt đánh mạnh pháp quyết, miệng hô lớn: “Ngưng”, toàn bộ linh lực được truyền vào trong cổ đỉnh, một tiếng “Bụp” vang lên, không có tiếng gì khác.

Không gian trong căn mật thất yên tĩnh trở lại, chiếc đỉnh đã hạ xuống nền, một đạo pháp quyết đơn giản được tay phải hắn chém ra, nắp cổ đỉnh đã được khai mở, một mùi thơm dược liệu nồng đậm tỏa ra khắp cả căn phòng, Hoàng Trần nhíu mày rồi tiến lên phía trước. Trong cổ đỉnh không có một thứ gì ngoài một đám bột mịn nằm ìm lìm ở đó. Thở dài một hơi, nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, hắn biết luyện chế đan dược không hề đơn giản, nhưng đáng ra lò đan vừa rồi phải thành đan mới phải, không hiểu vì sao tới phút cuối lại hỏng.

Liên tục như thế, hôm nay đã là ngày thứ Hoàng Trần bế quan luyện đan. Trong mật thất, xung quanh người hắn lúc này là lần lượt rất nhiều những đống bột đủ loại màu sắc, rồi đến viên hoàn tròn tròn, trông xỉn như viên kẹo đường nướng cháy. Trong ngày Hoàng Trần liên tiếp luyện tới lò đan dược Bổ Nguyên Đan, mà chỉ duy nhất hai lần cuối cùng là luyện thành được phế đan, nhưng dù sao hắn cũng rất vui mừng. Lúc này sau khi đã nghỉ ngơi, hắn đang tiếp tục luyện chế lò thứ .

Theo như kinh nghiệm tích lũy trong thời gian qua, cũng như chủ quan phỏng đoán thì sác xuất thành đan sẽ rất khả quan. Hắn không hề chủ quan, vốn trong cuộc sống làm nghề dược nên đối với việc phối chế dược liệu cũng như chỉ định sử dụng thuốc đòi hỏi phải hết sức tỷ mỷ, vì thế mỗi lần thất bại hắn đều ngồi xuống hồi tưởng và có cảm ngộ riêng.

Cổ đỉnh lúc này đã đỏ rực, toàn bộ xung quanh đỉnh toát ra một mùi hương linh dược nồng đậm. Cơ thể Hoàng Trần lúc này đã mồ hôi đầm đìa, hắn vận dụng tất cả linh lực vào việc luyện chế đan dược, song chưởng liên tục đánh ra những thủ thế phức tạp, lò đan dược đang hồng rực bỗng dưng rung lên bần bật, rồi sau đó một tiếng “bụp” to, rõ vang lên.

Sau tiếng nổ đó thì cả không trong động phủ trở lại yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy thiếng thở của Hoàng Trần. Một đạo pháp quyết được hắn nhanh chóng đánh ra, nắp đỉnh lô bật mở, một mùi hương đan dược nồng đậm bốc lên. Hoàng Trần tiến về phía trước, đôi mắt chăm chú nhìn vào bên trong của đỉnh lô, một làn sương màu trắng mờ nhạt bao phủ toàn bộ miệng lô, sau khi làn sương tan đi, phía dưới đỉnh lô, viên đan dược nhỏ cỡ hạt nhãn, tròn xoe màu nâu tím đang nằm im lìm phía dưới đỉnh lô.

Hoàng Trần chao nhẹ tay, viên đan dược bay vụt lên, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay hắn. Sau khi ngắm nghía, kiểm tra thật kỹ, Hoàng Trần lấy ra một chiếc bình ngọc rồi cất đan dược vào đó. “không tồi, không tồi” Hoàng Trần lẩm bẩm.

Như vậy qua ngày Hoàng Trần đã luyện chế thành công Bổ Nguyên Đan, hắn cũng không có nôn nóng mà luyện chế Trúc Cơ Đan. Thời gian còn lại trước khi tiến nhập bí cảnh là ngày, Hoàng Trần quyết định sử dụng thêm ngày nữa để tiếp tục luyện chế thành thục Bổ Nguyên Đan. Tỷ lệ thành đan khi luyện chế Bổ Nguyên Đan đã được cải thiện đáng kể, lúc này khi dùng Ngũ Hành Thần Linh Đỉnh Hoàng Trần có thể luyện chế một lô đạt từ - viên Bổ Nguyên Đan, tuy nhiên khi chuyển sang dùng Hỏa đỉnh thì hắn chỉ luyện đạt từ - viên. Tuy vậy hắn đã thành công chính thức bước một bước bào Luyện Đan Sư cấp . Nếu xét về tuổi đời, cũng như thời gian tu luyện thì có lẽ phải xếp hắn ngang hàng với thiên tài tuyệt đỉnh tại Hoàng Sa quận rồi.

Nét mặt hắn không khỏi hiện lên một chút tự hào, sau đó hắn lại ngồi xuống hồi phục trạng thái và tự thôi diễn lại toàn bộ quá trình luyện đan vừa rồi.

Truyện Chữ Hay