Hai anh em Tiêu Sái và Tiêu Cảnh sắc mặt khó chịu, không nói gì. Tiêu Hoằng Lịch đã làm quan chức nhiều năm,gặp đủ thứ hình dạng và sắc mặt con người,đã sớm luyện cho mình có một đôi mắt sắc bén,thấy hai đứa con bộ dáng ấp úng,sắc mặt liền chìm xuống,hỏi:”Tiểu Nhu thế nào?” “Vì cứu con, hiện tại đang hôn mê bất tỉnh,đang ở ngay phòng bên cạnh.” Tiêu Dao nhìn ba mẹ mình nói. Hai người Tiêu Hoằng Lịch cùng Dương Tĩnh Nhàn liền cuống quít chạy đến phòng bên cạnh,thấy Đường Tịch hôn mê bất tỉnh nằm trên giường bệnh,sắc mặt hai người rất khó nhìn,thấy phiếu ghi số liệu chỉ tiêu cơ thể con gái đều bình thường,hai người mới trở về phòng của Tiêu Dao.Thấy sắc mặt ba đứa con mỗi người một kiểu,Tiêu Hoằng Lịch cười lạnh nói:”Các con tốt nhất cho lời giải thích chính xác,tại sao Tiêu Dao bị thương?Một cô gái như Tiểu Nhu lại có thể đi cứu,bây giờ còn hôn mê bất tỉnh?” Tiêu Dao trong lòng nhất thời có chút cảm giác khó chịu, hắn nghĩ,đến cuối cùng mình có thật là con trai của ba mẹ không a?….. Tiêu Dao nhìn Tiêu Sái cùng Tiêu Cảnh một cái, Tiêu Sái tự động đi thẳng ra cửa canh chừng, Tiêu Dao nói, “Con là bộ đội tác chiến chống khủng bố của Trung Quốc,ngày đó đưa Tiểu Nhu đi đến trường học liền nhận được mệnh lệnh của cấp trên,đi thành phố J tỉnh Y để tiêu diệt phần tử tội phạm quốc thế khét tiếng là Close,nhưng chúng con không ngờ lại bị mắc bẫy khiến toàn quân bị tiêu diệt.” Tiêu Hoằng Lịch hơi nhíu mày,dùng ánh mắt sâu hút nhìn con trai mình,hắn luôn nghĩ rằng mình rất hiểu con trai mình, không nghĩ tới con của hắn lại lừa gạt hắn,đã trở thành thiếu tá bộ đội đặc chủng….. Có thể tưởng tượng được nhiều năm nay, con của hắn phải chịu đựng biết bao nhiêu khổ sở. Tâm tình Dương Tĩnh Nhàn bây giờ rất phức tạp,vừa thương con,lại vì công việc của con mình mà cảm thấy kiêu ngạo,bà biết gả cho Tiêu Hoằng Lịch sống rất hạnh phúc, nhưng nhiều năm như vậy điều bà tiếc nuối vẫn là con mình không có ai đi đầu quân,nhưng vẫn chưa bao giờ nghĩ đến đứa con trai lớn này lại có bà một cái kinh hỉ đến vậy. Ba đứa con trai của anh bà – Dương Tĩnh Siêu, từ nhỏ đã bắt đầu huấn luyện, hiện tại cũng đã chừng ba mươi tuổi,nhưng cũng chỉ là Đại úy, mà con trai của bà đã làm được đến chức Thiếu tá. Còn có anh của bà,cho đến bây giờ vẫn chỉ là Thiếu tướng. Vì vậy bây giờ bà không biết nên thương con mình vì đã phải trải qua quá nhiều gian khổ,hay là nên vì có đứa con trai như vậy mà tự hào. Tiêu Hoằng Lịch hỏi:”Lúc đó con ở tận thành phố J, Tiểu Nhu làm sao có thể đi cứu con,lại còn ngất xỉu như vậy?!” “Ba mẹ, thật ra thì hai người cũng đã sớm biết Tiểu Nhu cùng người bình thường không giống nhau chứ?” Tiêu Dao cũng không trả lời vấn đề của Tiêu Hoằng Lịch,mà là ngược lại hỏi ba mẹ mình. THÁNG : Tiêu Hoằng Lịch nghe Tiêu Dao hỏi như vậy, trong lòng liền đoán được, tiếp theo điều mà con trai mình sắp nói sẽ không tưởng tượng nổi,thậm chí ngay cả bản thân ông cũng sẽ khó có biện pháp chấp nhận,liền trầm mặc không nói gì. Dương Tĩnh Nhàn nhếch mép,nhưng cuối cùng vẫn không có bật cười,bà nói:”Lời này của con là ý gì?Sao mẹ không hiểu?” Tiêu Dao thở dài, nói:”Trên người của con trúng hơn phát đạn, nghiêm trọng nhất là ở bụng có đến mấy viên liền,điều đó khẳng định là muốn lấy mạng của con,ngay thời điểm con nghĩ rằng mình dẽ chết ở nơi đó, Tiểu Nhu liền xuất hiện.” Dương Tĩnh Nhàn vội vàng che miệng của mình, lẩm bẩm nói:”Cho nên ngày điều mẹ thấy là thật?…..” Tiêu Dao nhìn Dương Tĩnh Nhàn, Tiêu Hoằng Lịch cũng cau mày nhìn về phía bà:”Em thấy được cái gì?” Dương Tĩnh Nhàn nhìn Tiêu Sái đang đứng ở cửa,lại nhìn Tiêu Cảnh,nói: “Tiểu Nhu biến mất.....” “Ngày ấy vợ chồng chị dâu đến,em ăn cơm xong liền về phòng ngủ trưa,một lúc sau thấy khát nước,định đi uống,nhưng vừa mở cửa liền thấy Tiểu Nhu đang ngồi trên ghế sa lon bỗng biến mất,mà hai đứa Tiêu Sái Tiêu Cảnh cũng hốt hoảng chạy ra ngoài,lúc ấy em còn cho rằng mình đang nằm mơ…...” Vẻ mặt Dương Tĩnh Nhàn có chút hoảng hốt:”Nhưng không nghĩ lúc đó lại là thật….” Bà hướng về phía Tiêu Dao, hỏi:”Tiểu Nhu rốt cuộc là ai?” Tiêu Hoằng Lịch vẫn còn chưa tin:”Em chắc chắn lúc ấy không phải là đang nằm mơ đấy chứ?” “Ba,mẹ nằm mơ,nhưng chúng con thì không phải nằm mơ.” Tiêu Cảnh nói:”Lúc trước Tiểu Nhu đã nói với chúng con rằng em ấy là tiên nữ,nhưng chúng con vẫn cho là em ấy nói đùa,mãi đến ngày anh cả xảy ra chuyện,chúng con liền tinTiểu Nhu thật sự là tiên nữ.Anh cả bị thương đến như thế,các bác sĩ đều không có biện pháp cứu sống anh,nhưng Tiểu Nhu chỉ cần dùng hơn một tiếng liền phẫu thuật xong,hơn nữa anh cả còn bình an vô sự sống sót!…” Tiêu Dao ừ một tiếng, nói tiếp:”Nhưng Tiểu Nhu vì cơ thể quá mức suy yếu liền hôn mê bất tỉnh,bác sĩ nói có khả năng vĩnh viễn em ấy sẽ không tỉnh lại được.” Dương Tĩnh Nhàn lẩm bẩm nói:”Khó trách mẹ thấy ấn tượng lần đầu với Tiểu Nhu đều không giống với hiện tại,thì ra con bé là tiên nữ.” Tiêu Hoằng Lịch trầm giọng nói:”Đừng nói lung tung.Xã hội hiện đại thì làm gì có ma quỷ với thần tiên,chớ có ăn nói bậy bạ.” Tiêu Cảnh cười lạnh:”Vậy ba thử nói xem tiểu Nhu là ai mà có thể làm được như vậy?!” “Được rồi,tất cả nhớ kĩ đây:Tiểu Nhu là do không cẩn thận mà ngã từ trên lầu xuống đến hôn mê,những điều khác một chữ đều không đúng.” Tiêu Hoằng Lịch nhìn mọi người một cái, lạnh lùng nói:”Tiểu Nhu chính là con gái của chúng ta,em gái của các con,là một người bình thường.Hãy nhớ kĩ lấy điều đó,đừng ăn nói lung tung.” Bốn người gật đầu.Điều này dĩ nhiên bọn họ sẽ không thể nói lung tung,chuyện tiểu Nhu là tiên nữ nhất định không thể để cho người khác biết,nếu không chỉ sợ sau này tiểu Nhu sẽ gặp phải rất nhiều phiền toái.Đặc biệt là bây giờ tiểu Nhu lại chưa có dấu hiệu thanh tỉnh,nếu như bị người khác theo dõi thì chỉ sợ bọn họ hói hận cũng không kịp. Tiêu Hoằng Lịch trầm giọng nói:”Ba đi gọi điện thoại.Cứ chờ tiểu Nhu tỉnh lại như vậy cũng không phải là biện pháp.” Tiêu Dao nói:”Ta đã gọi điện thoại,bên kia sẽ đưa bác sĩ chuyên nghiệp đến kiểm tra cho Tiểu Nhu,bọn họ đều là giáo sư rất có năng lực về não bộ con người.” Tiêu Hoằng Lịch ừ một tiếng, đứng dậy:”Con cũng an tâm dưỡng thương đi.Những thứ khác chờ vết thương lành lại rồi nói.Còn tiểu Nhu,ba tin tưởng sẽ có ngày con bé tỉnh lại.” Tiêu Cảnh cau mày nói:”Nhưng thứ bảy hợp đồng Tiểu Nhu quảng cáo nước hoa liền muốn quay,chụp.Hiện tại phải nói với bọn họ thế nào đây?” Tiêu Dao nói:”Gọi điện thoại cho Hạ Hoàn Ninh,để cho hắn tới bệnh viện thăm hỏi.” Tiêu Sái gật đầu:”Hiện tại cũng chỉ có biện pháp này, Tiểu Nhu không phải là giả vờ,mà là thật sự hôn mê bất tỉnh, nếu như có thể, chúng ta liền trả phí bồi thường cho việc vi phạm hợp đồng, để cho Hạ Hoàn Ninh lựa chọn những người mẫu khác lần nữa.” Tiêu Dao ừ một tiếng, để cho Tiêu Cảnh gọi điện thoại:”Hạ Hoàn Ninh đến,hắn nhất định cũng sẽ đến.” Thời điểm Hạ Hoàn Ninh nhận được cú điện thoại,vừa vặn Hạ Vãn Y cũng cũng đang ở trong phòng làm việc của hắn, hắn nghe Tiêu Cảnh nói trong điện thoại, chân mày nhíu chặt, lo lắng hỏi:”Hiện tại thoát khỏi cơn nguy hiểm rồi sao?” Hắn đứng lên, nói:” Được, tôi lập tức tới.” Cúp điện thoại nói với Hạ Vãn Y, “Tiểu Nhu từ trên thang lầu té xuống, hôn mê bất tỉnh, ta muốn đi bệnh viện thăm một chút.”