Làm theo như lời đội trưởng, lập tức có cỗ tức khí xoáy tròn trên tay Thiên Bảo.
– Đệ là thuộc tính kim hệ giống như ta vậy, nhưng có chút gì đó kì lạ lắm ta cũng không rõ nữa… Nhất hàn đưa cho Thiên Bảo một mảnh mật đồ, đây là bí kĩ kim hệ sơ cấp Thiên Bảo
– Chưởng Tâm Lôi. Thiên Bảo vui vẻ nhận lấy mặt hớn hở.
– Cảm ơn đội trưởng. Trên mật đồ xuất hiện hào quang sáng ngời khi mau nhỏ vào, thủ ấn của Thiên Bảo biến đổi, rót tâm thần mình vào trong mật tịch. Khi rót tâm thần vào trong mật tịch, hào quang sáng ngời, tia sáng này như sấm chớp chiếu sáng cả thạch thất. Cũng vào lúc này tia sáng làm cho không khí có chút rung động, lập tức hào quang hóa thành một luồng sáng màu bạc dài mấy mét như một dãi lụa uốn lượn, dãi lụa sáng không ngừng co rút lại, hào quang cũng càng chói mắt, cuối cùng đột nhiên chui vào mi tâm Thiên Bảo. Thiên Bảo hai mắt nhắm nghiền khẽ cười, trong đầu có một lượng tin tức khổng lồ xuất hiện, phương pháp tu luyện bí kĩ đều nằm trong đầu của hắn. Sau một lát, Thiên Bảo mở hai mắt ra, hắn từ tin tức vừa tiếp nhận được, bí kỹ này gọi là Chưởng Tâm Lôi, là bí kĩ công kích, Chưởng tâm lôi này này dùng nội lực ngưng tụ thành lôi quang, công kích, thay đổi theo tần suất, nội lực ngưng tụ thành lôi trụ, ngưng tụ càng lâu lôi trụ càng cường đại, uy lực mạnh nhất không có gì không phá, thật sự quá bá đạo.
– Tu thành Bí Kỹ này, về sau mình sẽ có thêm át chủ bài. Thiên Bảo mừng thầm, đúng là thể loại hắn yêu thích, cho dù bây giờ không thể thúc dục được uy lực mạnh nhất, nhưng thi triển ra uy lực tuyệt đối không yếu. Chợt Nhìn về đội trưởng Nhất Hàn, Thiên Bảo thấy có một cảm giác ấm áp lạ thường dù chỉ mới quen biết nhưng đội trưởng luôn tốt và quan tâm hắn như người thân, đến cả bí kĩ của tộc giá trị không hề nhỏ vẫn đem tặng hắn. Cái cảm giác này là cảm giác của mái ấm hay sao từ bé đến giờ ngoài bốn vị trưởng lão nuôi hắn từ bé thì chỉ có đội bảy này khiến cho hắn thấy được niềm vui.
– Đội trưởng an tâm đệ sẽ cố hết sức thi đấu không làm mất mặt đội bảy đâu.
– Thiên Bảo nói đôi mắt thẳng thắng đầy kiên nghị. … Bạn đang đọc truyện sex tại web: TruyenSex.Tv Sau vụ việc ở Thủy Ngư Thôn toàn đội bảy đều trọng thương đến lúc đại hội diễn ra thì chưa hồi phục được chỉ có Thiên Bảo là bị nhẹ nhất nên đội bảy chỉ có duy nhất Thiên Bảo tham gia được mà thôi. Chào tạm biệt đội trưởng, Thiên Bảo đi ra một ngọn núi phía sau Vệ Long Đoàn tu luyện bí kĩ. Trong ngọn núi, một thanh niên mười sáu mười bảy tuổi khôi ngô tuấn tú ngũ quan đặc sắc, hai con mắt sáng như sao, môi mỏng răng trắng, thanh niên toát lên một khí chất bất phàm, cậu mặc trường bào xám đứng trước một ngọn đồi thấp, chính là Đoàn Thiên Bảo.
– Chưởng Tâm Lôi! Thiên Bảo đứng bất động đứng trước ngọn đồi, bỗng hét lớn một tiếng sau đó ngưng kết thủ ấn, nội lực tràn ngập không gian, tay phải duỗi thẳng ra, bàn tay mở rộng, lôi quang trắng sáng xuất hiện trước mặt.
– Phá cho ta! Một Tia sét nhỏ đánh xuống âm thanh nho nhỏ vang lên, lôi quang trắng sáng đã biến mất. Nhìn thấy cái cảnh này, Thiên Bảo không khỏi sững sờ chàng lặng im kết thủ ấn ra lần nữa, lôi quang trắng sáng lại ngưng tụ, đánh ra một lôi trụ.
– Đệt! Kết quả vẫn không có gì khác biệt, lôi quang màu trắng lại tiêu tán, điều này đồng tu luyện bí kĩ còn chưa thành.
– Hậm hực, đúng là bí kĩ có khác nha khó học hơn mình tưởng. Ta cũng không tin không cách nào tu luyện thành công. Không hề có nhụt chí, ngược lại kích thích Thiên Bảo, lại kết thủ ấn biến hóa, tiếp tục ngưng tụ lôi quang đánh xuống lưng đồi. Xùy!
– Bổn công tử cũng không tin tu luyện không thành ngươi. Lại đây
– Khốn nạn!
– Lại đây, công tử cũng không tin à.
– Aaaaaaaaaaa!
– Mẹ kiếp, lại… Trong núi Thiên Bảo quát to liên tục, một canh giờ sau, Thiên Bảo quát càng ngày càng nhỏ, sắc mặt tái nhợt, nội lực đã tiêu hao khá nhiều, hắn đã không thể tiêu hao tiếp, bởi vì tiêu hao nữa sẽ ảnh hưởng tới căn cơ.
– Bí kỹ sơ cấp thôi mà cũng khó tu luyện a. Thiên Bảo nhớ tới loời của Nhất Hàn đội trưởng,bí kĩ càng cao càng khó tôi luyện và lại phải đủ thực lực cộng thêm có ngộ tính nữa nếu không cho dù có là bí kĩ siêu cấp lòi ra trước mặt cũng bó tay không cách nào tu luyện được. Sắc trời đã tối, Thiên Bảo ngậm ngùi đi về trong lòng nặn trĩu, đến nhà Thiên Bảo tắm táp xong ăn uống rồi leo lên giường ngồi xếp bằng bắt đầu điều tức khôi phục. Sáng sớm hôm sau, sắc trời còn sớm, sương mù vẫn còn bao phủ cả ngọn núi Thiên Bảo đã dậy đã tiếp tục đến chỗ hôm qua tu luyện. Thất bại, lần nữa thất bại, rồi lại lần nữa thất bại, lại một ngày nữa chưa có thu hoạch lại lần nữa nội lực tiêu hao hầu như không còn, lại lần nữa ngậm ngùi đi về tắm rửa ăn uống điều tức khôi phục nội lực.