Giọng cười gang dở, kinh tởm của hắn vang lên lạnh cả sống lưng người nghe…
– HA HA HA HA HA Tên hắc nhân cầm đầu đi thong thả tiến đến phía Mạc Nhược tung đá thẳng vào bụng chàng, khiến chàng văng về phía sau lăn mấy vòng, miệng nôn ra một ngụm máu tươi. Rồi tên hắn nhân lại đến dẫm chân lên đầu Mạc Nhược đè mặt chàng xuống đất, Mạc Nhược khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn nhưng vẫn trừng mắt nhìn tên ác tặc. Tên ác tặc lại càng tức tối dạp thẳng vào đầu Mạc Nhược mấy cái như trời giáng rồi tiến về phía Mạc Tiên và Thiên Bảo. Thiên Bảo giờ đã tỉnh táo hơn nhìn thấy Mạc nhược bị hành hạ mà long đau như cắt nước mắt đầm đìa, nhưng vẫn ôm lấy Nhất Tiên chạy đi. Tên hắc nhân liền quay qua định đuổi theo thì thấy chân mình bị giữ lại, hắn có chút kinh ngạc lúc này Mạc Nhược dù máu me bê bết nhưng vẫn ôm chặt lấy chân hắn
– Ta quyết không để ngươi làm hại bọn họ đâu. Tên hắc nhân càng điên cuồng hơn đá vào mặt chàng như búa bổ “Bốp bốp…” Hắn không ngờ con người bản lĩnh tầm thương nhưng lúc này lại có nghị lực phi thường đến như vậy Nói đi cũng phải nói lại, Mạc Nhược vào đội được hơn năm rồi Nhất Tiên hay nói chuyện tâm sự và giúp đỡ chàng, từ lúc đó chàng đã yêu thầm Nhất Tiên, tiếc là cô nàng vẫn còn ngay thơ không hay biết gì chỉ mãi xem Mạc Nhược như người anh trai thứ hai. Dù vậy Chỉ là anh trai (mưa) nhưng Mạc Nhược vẫn chấp nhận và hết lòng với Nhất Tiên. Vào thời khắc này tình yêu đó, tình đồng đội đó, tình huynh đệ đó đã tiếp cho Mạc Nhược sức mạnh phi thường để hết lòng ra sực bảo vệ người mà mình yêu thương cho dù có phải hi sinh chính mạng sống của mình. Thiên Bảo đã cõng Nhất Tiên chạy được quãng, lúc này Mạc Nhược cũng đã sức cùng lực kiệt, rồi lại cước chí mạng vào đầu Mạc Nhược thấy toàn thân kiệt sức hơi thở khó khăn dần, cảnh vật trước mắt mờ dần ròi chàng lăn ra bất tỉnh. Cõng Nhất Tiên chạy đi, ngực Nhất Tiên đè lên lưng Thiên Bảo dù đang trong tình cảnh nguy hiểm nhưng cái cảm giác mềm mại đó làm Thiên Bảo không thể không có chút suy nghĩ mông lung. Tên ác nhân thân pháp như mây như gió lao vun vút về phía Thiên Bảo nhắm chưởng thằng vào Nhất Tiên trên lưng Thiên Bảo mà đánh. Càng lúc càng nhanh Thiên Bảo dồn hết sức bình sinh mà chạy nhưng khoảng cách mỗi lúc ngắn. Hóa ra bí kĩ của tên ác tặc này là Lăng Vân bộ pháp Nhìn vào bộ pháp của hắn và kiến thức trong thiên Thư chắc chắn không thể sai. Thiên Bảo biết giờ mà dính chưởng đó thì Nhất Tiên sẽ chết chắc nên khi tên ác tặc áp sát chàng liền quay lại chưởng đối chưởng với hắn ta. “Phang…” Kình lực tỏa ra nghi ngút, Thiên Bảo vẫn đứng yên cón tên ác tặc thì văng lại hơn chục trượng, không gượng được nôn ra nhụm máu đỏ. Hoảng loạn, tên ác tặc không biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra, chưởng lực tới thành công lực của hắn bị tên kinh hồng tôm tép ngăn chặn như không có gì, lại càng kinh khủng hơn khi hắn bị nội lực dội ngược lại dẫn đến nội thương nghiêm trọng, tay hắn run run chống lên mặt đất rồi đứng dậy. Hậm hực chửi rủa:
– Thằng nhóc mày đã giở trò quỷ gì, ta sẽ cho mi chết không toàn thây Lúc này toàn đội điều đã ngất hoặc bất tỉnh, Thiên Bảo không việc gì phải sợ bị lộ thực lực công thêm sự hung ác của bọn ác nhân khiến Thiên Bảo không thể nhịn thêm được nữa. Đặt Nhất Tiên nằm xuống Thiên Bảo gồng người tăng công lực lên.
– Hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo bọn ác tặc kia đi chết đi. ‘Lăng vân’ rồi ‘tiềm long’ rồi lai tăng lên ‘ngạo thế’ công lực Thiên Bảo cứ tăng liên tục trước sự kinh hãi của tên ác tặc.
– Ngươi.. ngươi là thứ quái vật gì, lại tăng lên ‘ỷ thiên’ chuyện này không thể. Hắn khổ luyện bao nhiêu năm ròng cũng chỉ mới được ‘lăng vân’ cho dù là thiên tài cũng chỉ là ‘tiềm long’ trong khi Thiên Bảo còn quá trẻ mà công lựu còn cao hơn hắn tưởng tượng gấp trăm lần. Cảm giác bất an mà cũng không còn đường lui tên ác tặc đành toàn lực cá chết lưới rách với Thiên Bảo, hắn vận hết toàn bộ sinh lực khí lực dồn hết về đan điền rồi bội tụ thành công lực, đưa tay về trước ngực tụ khí thành quả cầu sáng xoáy tròn màu vàng thẫm lao về phía Thiên Bảo. Thiên Bảo cũng không vừa nộ khí dòn vào tay nắm lại thành nắm đấm chọi với chưởng lực của ác tặc. Hai tay chạm nhau khinh lực tỏa ra nóng rực toàn thân tên ác tặc nhức nhói mặt nhăn nhó, còn Thiên Bảo thì vẫn thản nhiêm không chút thay đổi khí sắc. Hai chưởng lực sau một hồi đụng độ thì gay ra vụ nổ lớn… Khí nóng tỏa toàn chục trượng xung quang cay cỏ đều khô héo. Tên ác tặc toàn thân ngay các huyệt đạo trên người nổ tung ngã lăn ra chết mắt trợn ngược. Thiên Bảo dìu Nhất Tiên về tựa vào thân cây rồi loa vun vút về phía tên hắc nhân còn lại, chàng ẩn mình dưới đám cỏ rồi bất ngờ xuất hiện phía sau tên ác nhân và cô gái, trong chớp mắt đòn chí mạng kết thúc cuộc đời tên hắc nhân và đánh ngất luôn cô gái. Kiểm tra kĩ sung quang xong Thiên Bảo bắn pháo hiệu của long vệ đoàn. Khi có người đến Thiên Bảo cũng giả vờ bất tỉnh. Đội được đưa về chữa trị tại Long Vệ đoàn còn cô gái thì chỉ bị ngất nên được ở phòng khách.