Vòng cuối cùng chính thức bắt đầu lúc này còn lại duy nhất bốn người Thiên Bảo, Tiêu Kiếm, Lỗ Hậu và Ngọc Vô Tâm, sau tất cả những người bị đào thải bốn người hiện tại đều là hạt giống tuy có thiên phú và thực lực không giống nhau nhưng đều là những người tài năng nhất trong giới trẻ đồng lứa ở đây.
– Hiện tại bắt đầu vòng chung kết, mọi người thấy cột đá phía sau ta không, mỗi người đi lên một trụ có thể tùy ý ra tay, nhưng tuyệt đối không được hạ sát thủ, nếu không sẽ tước tư cách, ai ở lại sau cùng sẽ là người chiến thắng. Trọng tài chỉ tay về phía sau nói ra. Mọi người sớm đã thấy sau lưng trọng tài có bệ đá cao hai mét, diện tích khá nhỏ, chỉ tầm bốn mét mà thôi. Trên bệ đá có bốn trụ đá đường kính tầm một vòng tay người ôm, cao khoảng mười mét trên thân trụ có điêu khắc hình một con rồng uốn quanh thân trụ đó cũng là biểu tượng của Long vệ Đoàn. “Vụt vụt vụt vù vù…” Lập tức bốn đạo thân ảnh thả người bay lên cao cao đứng trên Long Trụ, quy tắc và thể lệ, mọi người điều đã biết rõ, đứng trên trụ cao ai cũng thủ thế đề cao cảnh giác ba người còn lại vì chỉ một chút sơ xảy sẽ ôm lấy thất bại. Thiên Bảo đứng vững trãi trên trụ cao, khoanh tay trước ngực, áo bào tung bay trong gió toát ra một khí thế anh dũng vô song. Tiêu Kiếm đứng thẳng kiếm mang trên vai, một tay cầm tiêu để ra sau lưng hai mắt nhắm hờ hô hấp đều đặn khí thế thong dong tự tại như thả hồn vào hư không. Lỗ Hậu đứng hơi khom người hai tay nắm lại thủ thế trước mặt, thân thể lực lưỡng cơ bắp cuồn cuồn ánh mắt hơi trừng như muốn ăn tươi nuốt sống đối thủ. Ngọc Vô Tâm một tay cầm kiếm để chuối xuống, mũi kiếm hướng xuống ra phía sau lưng một tay chống nạnh mỉm cười, bộ váy trắng ôm sát người để lộ lên những đường cong ưu mỹ, người ở giữa không trung, tóc dài tung bay, váy dài nhẹ đung đưa, giống như tiên nữ hạ phàm, lập tức đốn hạ bao ánh nhìn của người xem. Sau một hồi lặng im như thế, có vẻ như sợ vì lặng im sẽ giết chết con tim, Lỗ Hậu mất kiên nhẫn tay kết thủ ẩn nhắm phía Thiên Bảo đánh tới.
– Liệt Việm Quyền Trong này Thiên Bảo biểu hiện ra thực thấp nhất nên hiển nhiên Thiên Bảo trở thành đối tượng đầu tiên bị nhắm đến. Khi nắm đấm như búa tạ của Lỗ Hậu đánh tới, Thiên Bảo xoay người né tránh, tấn công trượt Lỗ Hậu bồ thêm một cước đá về phía Thiên Bảo, lại một lần nữa Thiên Bảo ngã người về phía sau né tránh rồi tức tốc đứng thẳng lấy lại thăng bằng. Hai lần tấn công bất thành Lộ Hậu Chuyển Hướng qua phía Tiêu Kiếm đang đứng bất động ở đó.
– Khái Sơn Cước. Bất ngờ thay đổi hướng tấn công thấy Tiêu Kiếm không phản ứng gì Lỗ Hậu cười thầm, nghĩ chắc phần thắng nằm trong tay. Phía trên khán đài, các trọng tài cũng khá bất ngờ.
– Lỗ hậu này nhìn như là kẻ chỉ có vai u thịt bắp không ngờ cũng biết dùng thủ đoạn ah. Có dũng có mưu đứa trẻ này rất khá. Khuôn mặt Lỗ Thần Dược Sư vui vẻ cười khoái trá. Khi một cước như trời giáng của Lỗ Hậu tới gần bất ngờ Tiêu Kiếm mở mắt ra tay phải chụp lấy chân Lỗ Hậu rồi quăng mạnh Lỗ Hậu bay xuống đất, Sự việc xây ra đột ngột làm cho mọi người ai cũng thất thần bất ngờ đến mức hai miệng há to như quả trứng.
– Ực Nuốt một ngụm nước miếng, nhìn xuống chỗ Hậu rơi xuống đá đá vỡ tung, khuôn mặt Lỗ Hậu kinh hãi phun ra một ngụm máu tươi. Cảm nhận khí tức Tiêu Kiếm tỏa ra, Lăng Vân cửu cấp đỉnh phong mọi người đều hãi hùng. Tên này là quái vật à, không thể nào còn trẻ như vậy thực lực lam sao mà kinh khủng như vậy được. Ngọc Vô Tâm nét mặt đại biến, hai tay run run thực lực đối phương so với mình quá chênh lệch lần đầu trong đời nàng gặp một người đồng lứa mà mạnh mẽ đến vậy. Thiên Bảo cũng khá bất ngờ nhưng ánh mắt vẫn ung dung không hề tỏa ra vẻ gì là kích động. Lúc này các trưởng lão của Long vệ đoàn đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó. Chỉ có Lỗ Hậu như nữa khóc nữa cười, cứ ngờ thắng lợi trong ai tay dè lại chọc trúng kẻ nguy hiểm nhất. Tiếc là trên đời này không có thuốc hối hận nên hắng cũng chỉ dành ôm cay đắng.
– Lỗ Thần dược sư kích động nhìn cháu mình bị ăn hành, tay đập mạnh lên bà đá, nhìn sao đám trưởng lão Long Vệ Đoàn.
– Là thế lực nào cho người đến quấy rồi đại hội. Thái thượng Long Đoàn chũ đăm chiêu nói.
– Ta vẫn chưa phán đoán ra là thế lực nào, nhưng còn lại phải nhờ vào bọn trẻ thôi. Nếu để vô địch rơi vào tay người ngoai thì thật là đã kích đến danh dự Long Môn Trấn chúng ta. Các trưởng bối Các gia tộc ngồi cạnh cũng lắc đầu thở dài. Sau khi động thủ với Lỗ Hậu Tiêu Kiếm không còn dáng vẻ thư thái nữa mà tỏa sát một luồn sát khí kinh người, nội lực rung động tạo thành sức ép kinh khủng. Nhằm thẳng hướng Ngọc Vô Tâm đánh tới, Ngọc Vô tâm cũng tung kiếm tiếp chiêu, sau vài chiêu nàng đã rơi và thế hạ phong, ngã ngữa rơi xuống. Trong lúc bối rối vì thua Ngọc Vô Tâm khẽ thở dài. Rồi cảm nhận được một cánh tay ôm lấy lưng nàng, chính là Thiên Bảo. Lúc này Thiên Bảo hai chân kẹp vào Long Trụn Ngã người chuối xuống đón lấy Ngọc Vô Tâm. Mắt chạm mắt hai thân thễ gần sát vào nhau tỏng phút chốc Ngọc Vô tâm thấy trong lòng mình có một chút rung động. Tung người Thiên Bảo đẩy Ngọc Vô tâm bay lên lại đồng thời thần thân mình cũng tung người trở lên Long Trụ.
– Cảm… cảm ơn. Ngọc Vô Tâm nhỏ giọng hướng về phía Thiên Bảo nói. Thiên Bảo mĩm cười gật đầu rồi cả hai đưa mắt nhìn về phía Tiêu Kiếm. Y như tâm ý tương thông Thiên Bảo cùng Ngọc Vô Tâm đồng loạt phát động công kích về phái Tiêu Kiếm Thiên Bảo tấn công dồn dập không cho Tiêu Kiếm có thời gian rãnh rỗi, tạo cơ hội cho Vô Tâm đột kích.
– Thông linh cương thuật, Ngọc Vô Tâm nói nhỏ trong miệng Xung quanh thân hình nàng tỏa ra một luông khí âm hàn, sau đó khí tức của nàng tăng lên nàng từ Kinh Hồng cửu trọng tăng lên Lăng Vẫn ngũ trọng, kiếm khí cũng mạnh mẽ tăng lên
– Bí pháp của Ngọc Gia thật đáng sợ, nhưng với ta có tăng thực lực lên cũng không là gì. Tiêu kiếm Cười nham nhỡ. Đạp chân một phát Tiêu Kiếm bay lên cao kết thủ ấn. Tiêu Kiếm mới đưa tay phải ra trước mặt, năm ngón tay xòe ra, năng lượng hội tụ lại trên tay Tiêu Kiếm
– Kim Cang Chưởng. Một chưởng lực hình bàn tay màu vàng thật to xuất ra lao về phía Ngọc Vô Tâm. Ngọc Vô Tâm đưa kiếm ra trước mặt, kết thủ ấn hộ tị hàn khí đánh thẳng vào kiếm bay về phía Tiêu Kiếm. Một bàn tay Tay khổng lồ thẫm kim quang, cùng một kiếm trắng sáng va chạm trên không sau một hội va cham cả hai đều tiêu biến vào trong hư không.