Trong khi đó ở tại Trần gia lại là một khung cảnh khác.
Hoa Vinh vì thấy chuyện này có gì đó rất lạ cho nên nên anh lập tức ở lại Trần gia để điều tra mọi chuyện.
Sao khi cẩn thận nghĩ lại có có gì đó không đúng.
Tuyết Lưu Ly kia không thể nào lại có thể bình tĩnh như vậy được.
Rốt cuộc là chuyện gì mới được đây? Hoa Vinh vô cùng thắc mắc.
Nhưng bên cạnh đó anh vẫn rất lo lắng cho Lý Tử Thất cho nên đã bảo Tôn Hạo phải ở lại điều tra Tung tích của Lý Tử thất.
Mọi chuyện đến giờ này mà vẫn chưa ngã ngũ cho nên Hoa Vinh cảm thấy như có có áng mây mờ che khuất tầm nhìn của anh.
Nhất định bằng mọi giá anh cũng làm sáng tỏ chuyện này.
Về việc này vô cùng hệ trọng cho nên việc điều tra được tiến hành vôcùng bí mật.
Hoa Vinh vẫn nhận ở lại Trần gia.
Anh cẩn thận quan sát động tĩnh của Tuyết Lưu Ly kia.Nhưng cô ta vốn là một con cáo già lại hành động vô cùng cẩn trọng cho nên nhất thời anh chưa thể nắm thóp của cô ta, lại thêm các trưởng bối trong nhà luôn bên vực che chở cho cô ta.
Tuyết Lưu Ly lấy cớ với tư cách là hôn thê của Hoa Vinh mà ở lại Trần gia nhiều ngày liền không có dấu hiệu muốn rời khỏi.
Cũng có thể nói nói là cô ta đang muốn ăn vạ ở đây.
Hoa Vinh thấy như vậy không hài lòng một chút nào.
Cô ta rõ ràng là muốn củng cố địa vị của mình ở Trần gia và cũng là để tranh thủ tình cảm với Hoa Vinh.
Ở chính điện trên chiếc ghế sofa Tuyết Lưu Ly cẩn thận đấm vai cho cho Cao Ngọc Oánh.
Cô ta dùng lời lẽ hết sức nịnh bợ và để lấy lòng mẹ chồng.
“Thưa mẹ bây giờ Lý Tử thất đã được con giải quyết xong xuôi mọi chuyện và cũng là nhờ mẹ và các trưởng bối đồng tâm giúp đỡ con đuổi cổ cô ta đi, nếu không sức một mình con e là vẫn không thể làm gì được cô ta.
Bây giờ cô ta đã đi rồi hôn sự của con và Hoa Vinh có thể đừng trì hoãn nữa hay không ạ?”
Cao Ngọc Oánh nhắm mắt suy nghĩ mông lung, không phải là bà ta không biết ý đồ đồ của Tuyết Lưu Ly nhưng mà Trần gia vốn không hoan nghênh Lý Tử thất cho nên bà ta mới để Tuyết Lưu Ly đạt được ý đồ của mình.
Dù sao cô ta cũng là con gái thượng nghị sĩ, mọi chuyện ở Trần Gia sau này vẫn phải nhờ đến cô ta giúp sức.
Thế nên Cao Ngọc Oánh mới một mắt nhắm một mắt mở để cho cô ta muốn làm gì làm.
Và cũng để bảo đảm an toàn cho cô ta dù sao trong thời gian này cô ta đang ở Trần Gia nếu như cô ta có chuyện gì xảy ra thì cả Trần gia sẽ phải chịu trách nhiệm về mọi chuyện.
Cao Ngọc Oánh sau khi suy nghĩ đầu đuôi rồi cũng nói
“Con nói đúng ảnh việc hôn sự của con và Hoa Vinh phải nhanh chóng được tiến hành ngay nếu nếu để lâu dài sợ sẽ sinh ra lắm chuyện.
Người ta nói đêm dài lắm mộng, việc này trước kia đã từng trì hoãn dẫn đến việc có một con hồ ly tinh kia đã xuất hiện cản trở.
Cho nên lần này mẹ sẽ làm chủ cho con, mẹ sẽ nói với tộc trưởng và phụ thân để sớm định ngày cho hai đứa.”
Tuyết Lưu Ly nghe vậy liền phấn khởi và vô cùng.
Đây là câu trả lời mà cô ta đã mong chờ rất lâu.
Mặc dù trước kia hôn sự này đã được định thế nhưng Hoa Vinh cứ một mực cự tuyệt.
Nhưng giờ đây vớ thủ đoạn của cô ta vô cùng lợi hại đã tìm cách xóa sổ tình địch cho nên bây giờ không còn chướng ngại nào nữa.
Nên Tuyết Lưu Ly đoán sớm muộn gì Hoa Vinh cũng sẽ là của cô ta.
Vốn dĩ Tuyết Lưu Ly tính ngay lập tức lấy mạng của Lý Tử Thất.
Nhưng vì Lý Tử Tmay mắn thoát nạn cho nên cô ta phải chuyển sang phương án khác.
Nếu như người của Trần Gia không nhất quyết đuổi cổ Lý Tử Tđi thì chắc chắn cô ta sẽ vẫn tiếp tục thực hiện hành vi ám sát của mình quyết không thể Lý Tử Thất bên cạnh Hoa Vinh một ngày nào nữa.
“Lý Tử Thất cô không ngờ phải không? Dù sao đi nữa thì tôi cũng là người chiến thắng cuối cùng mặc dù tôi mới gặp cô qua một lần, cũng chưa từng nói chuyện với nhau.
Nhưng cho dù cô là ai cũng không thể nào cho phép cô xem vào giữa tôi và Hoa Vinh.
Nếu không có cô tôi và Hoa Vinh sẽ có một cuộc sống vô cùng hạnh phúc, cho nên đó là nguyên nhân cô phải biến mất.
Nếu như cô còn dám trở lại đây tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô.
Lần này coi như là cô may mắn.” - Tuyết Lưu Ly nói thầm trong bụng.
Hoa Vinh đang nằm ở trong phòng với tâm trạng vô cùng thểu não.
Mấy ngày gần đây không hề có chút tin tức gì của Lý Tử Thất nên anh vô cùng lo lắng đang nằm dài suy nghĩ mông lung.
Bỗng chuông điện thoại của anh reo lên.
Hoa Vinh liền bắt máy, đầu dây bên kia là giọng Tôn Hạo.
“Alo lão đại, em đã điều tra được một chút manh mối.
Trong ngày hôm ấy khi ở Vịnh Ngọc Lâm đã có người nhìn thấy một đoàn xe hoa chạy lên trên đỉnh núi.
Sau đó vì một chuyện gì đó xảy ra mà có một người rơi xuống biển.
Một người đi bộ hôm đó kể lại đã nhìn thấy người rơi xuống mặt một chiếc váy cô dâu.
Chắc có thể đó chính là Lý Tử Thất.
Nhưng không biết vì sau người đó khi người đó quay lại đó thì đã không thấy người đâu.
Có lẽ cô ấy đã được cứu thoát nhưng hiện giờ không rõ tung tích.”
“Cậu chắc chứ?” -Hoa Vinh khẩn trương.
“ Nhưng hung thủ là ai mới được chứ? Lúc đầu tôi nghĩ đó có thể là những trưởng bối ở trong Trần gia nhưng sau đó đó tôi ngẫm nghĩ lại có điều gì đó không ổn.
Cậu điều tra xem ngày hôm đó Tuyết Lưu Ly cô ta có động tĩnh gì không?” –Hoa Vinh ra lệnh.
“Vâng lão đại em sẽ điều tra ngay.”
Tôn Hạo đã cúp máy, còn một mình Hoa Vinh ở trong phòng anh lại nghĩ đến khả năng nếu như là Tuyết Lưu Ly có thể có thể không đích thân hành động như vậy sẽ khó mà phát hiện ra.
Mặc khác những tên sát thủ ấy làm việc vô cùng kín kẽ, có thể sau khi thực hiện xong nhiệm vụ bọn chúng đã mai danh ẩn tích.
Nếu là là như vậy anh quyết định điều tra bắt đầu từ ở Trần gia trang này, nhưng cái khó bây giờ là anh không biết Lý Tử Thất là sống chết ra sao.
Những người ở Trần gia lại vô cùng có ác cảm với Lý Tử Thất, không chịu nói rõ cho anh biết là Lý Tử Thất ở đâu, cô có còn sống hay không?
Tại Thảo điền là một phong cảnh hoàn toàn khác hẳn.
Bà bếp Trương cứ đi ra đi vào vô cùng lo lắng bất an.
Còn ông quản gia tình hình cũng không khá hơn.
Mấy ngày rồi mà Lý Tử Thất vẫn biệt tăm biệt tích làm trên dưới Thảo Điền vô cùng lo lắng và cũng vô cùng tự trách bản thân họ.
Nhưng Hoa Vinh đã nói nhiệm vụ ngay lúc này này là phải nhanh chóng tìm cho bằng được Lý Tử Thất chứ không phải là lúc trách móc lẫn nhau.
Nghĩ là làm trong mấy ngày này anh luôn luôn lúc nào cũng chăm chú quan sát động tĩnh của Tuyết Lưu Ly từ xa.
Anh nghĩ thế nào rồi cô ta cũng sẽ có sơ hở mà thôi.
Qua ngày thứ năm, cuối cùng anh cũng đã có cơ hội.
Khi thấy Tuyết Lưu Ly lái xe ra khỏi Trần gia trang.
Không biết rõ cô ta định đi đâu, Hoa Vinh thấy vậy nhưng anh không hề đuổi theo anh vì đã đã lén cài một thiết bị nghe lén ở trong điện thoại di động của Tuyết Lưu Ly.
Khoảng chừng nửa tiếng sau Hoa Vinh đã bắt được tín hiệu.
Một cuộc nói chuyện đã được diễn ra ở phạm vi dặm.
“Số tiền đó tôi chỉ có thể trả cho các người phân nửa, bởi vì các người không hoàn thành nhiệm vụ.
Cô ta vẫn còn sống sờ sờ ra đó chỉ có khác là là cô ta bị thương thôi.
Nhưng cô ta lại đường hoàng trở lại Trần gia để tìm tôi tính sổ.
Việc đó các người thấy nên nghĩ sau đây.
Các người không xứngg được nhận toàn bộ số tiền như chúng ta đã hứa.
Có trách thì trách các người vô dụng, cô ta một thân một mình như vậy mà lại chạy thoát trong khi đó các người có khoảng chục người mà vẫn không địch lại một cô gái tay không tấc sắt.
Chuyện này tôi đã quyết định, số tiền đó các người chỉ được hưởng phân nữa nhưng các người phải cam kết chuyện này không được để lộ ra cho bất cứ ai biết nếu như không ngay cả phân nữa đó các người cũng không nhận được.”
Không rõ người bên kia đã nói gì đó.
Bởi vì Hoa Vinh nghe không được rõ nhưng có lẽ bên kia đã đồng ý với sự thỏa hiệp này thì phải.
Là bọn họ cũng đã quá chủ quan khi nghĩ Lý Tử Thất sẽ chết mất xác nhưng thật sự không ngờ cô vẫn còn sống sờ sờ ra đó.
Nhưng dù thế nào thì nhiệm vụ của họ cũng đã chấm dứt.
Tuy nhiên sau vụ việc này đại ca của bọn họ họ chắc sẽ không tha cho bọn họ.
Nghĩ đến đây tên tài xế bịt mặt hôm đó đã đồng ý cứu Lý Tử Thất bỗng trở nên lo lắng, hắn ta không biết Lý Tử Thất hiện giờ ra sao.
Cô có thể thực hiện được lời hứa mà cô đã hứa với hắn không.
Sau khi Hoa Vinh tắt thiết bị nghe lén cũng là lúc khuôn mặt anh trở nên tối sầm lại.
Mọi việc đến đây coi như đã rõ, chính Tuyết Lưu Ly là kẻ cầm đầu vụ việc bắt cóc giết người kia.
Nhưng Lý Tử Thất bằng cách nào đó có thể thoát đã may mắn thoát nạn, sau đó cô đã về Trần ra để tính sổ với Tuyết Lưu Ly.
Nhưng có lẽ những người trong Trần ở gia đã đứng ra bảo vệ cho cô ta cho nên Lý Tử thất đành phải rời khỏi đó đó.
Nhưng vấn đề là bây giờ sau khi rời khỏi Trần gia không biết Lý Tử Thất đã đi đâu.
Hoa Vinh trong lòng vẫn chưa hết lo lắng.
Hoàng hôn lại ánh lên màu đỏ cam rực rỡ gọi xuống khuôn viên của Trần gia trang làm cho nó thêm thập phần cổ kính và xinh đẹp.
Hoa Vinh đang ngồi trong điện của mình điềm nhiên pha trà, đó là thú vui tao nhã từ trước đến giờ của những người ở trong gia tộc này và nghiễm nhiên anh cũng thế.
Trong lòng Hoa Vinh luôn có muôn ngàn nỗi lo.
Nỗi lo về sự ra đi của Lý Tử Thất và nỗi canh cánh về lòng dạ của người đàn bà đáng sợ kia.
Hoa Vinh quyết định mọi chuyện không cần tiếp tục nể nang với Tuyết Lưu Ly nữa.
Trong thời gian này anh nhất định phải đổi cổ cô ta đi và cũng phải để cho những người ở trong Trần gia biết là anh sẽ không bao giờ đồng ý lấy cô ta làm vợ.
Hoa Vinh nâng ly trà vừa pha uống cạn trong nỗi nhớ nhung Lý Tử Thất vô bờ.
“Hiện giờ em đang ở đâu? Em hãy mau cho anh biết đi.
Có phải em giận anh vì trong lúc em bị người ta truy sát anh đã không thể ở bên cạnh em.
Nếu biết trước là như vậy anh thà rằng ngay từ đầu đã không rời em nửa bước.
Nhưng bây giờ hối hận thì đã muộn màng rồi.
Chắc là em sẽ không tha thứ cho anh đâu nhỉ? Nhưng anh xin em hãy mau xuất hiện đi, cho dù là em trách cũng được.” –Hoa Vinh nhắm mắt lại che đi đôi mắt ươn ướt.
Nước mắt đàn ông rơi thật sự không dễ dàng gì..