Ngậm Một Miếng Dâu Nhỏ

chương 56: 56: làm rơi trong túi áo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Rất nhanh sau đó, đoạn video đã được xuất file gửi vào điện thoại, sau đó được đăng lên siêu thoại của CP Một Liều An Thần.

[Aaa! Tôi nhìn thấy cp Một Liều An Thần đang quay phim cùng nhau! Ở Thổ Nhĩ Kỳ! Là kim chủ nào quay phim kết hôn vậy? Trên tay Tiểu An còn đeo nhẫn! Những bậc thầy cắt ghép video đâu hết rồi, có nguyên liệu rồi đây! Đây là phim gì ai biết có thể nói cho tôi biết không?]

Chất lượng hình ảnh của đoạn video đó rất tốt, dưới khu bình luận trong chốc lát đã ồn ào hết cả lên.

[Trời đất ơi! Đúng là Hạ An với Dư Thần rồi.

Tôi cứ nghĩ sau chương trình kia tôi sẽ không bao giờ được thấy hai người họ chung một khung hình nữa.

]

[Ha ha ha sao Hạ An lại có thể chịu được khi anh ấy cách mình gần như vậy, tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ đánh người cơ.

]

[Đời này còn được nhìn thấy hai người họ ở cạnh nhau một cách hòa hợp như vậy, đúng là làm tôi quá ngạc nhiên.

]

Cuối cùng những tin đồn này cũng xuất hiện dù có hơi muộn, có người nhanh chóng reply:

[Lỡ không phải quay phim mà là kết hôn thật thì sao? Tôi mạnh dạn đoán, họ kết hôn ba năm, ai cược không?]

Phía dưới toàn là những tràng cười ha ha nhưng chưa đầy mười phút sau, có người phát hiện ra gì đó không đúng: [Nhưng xung quanh thực sự không có staff! ]

Chủ bài viết: [Đúng vậy, tấm hắt sáng với máy quay đâu? Đạo diễn đâu? Lịch trình gần đây của hai người họ thì sao? Có mục này không?]

[Tôi search rồi, mấy hôm nay phòng làm việc của hai người đều không thông báo lịch trình làm việc, không biết họ đang làm gì.

]

[Hơn nữa gần đây không phải Tiểu An đang ở đoàn quay phim Lưu Linh sao? Sao mọi người lại nói là phim mới, chẳng lẽ không phải Lưu Linh ? Không phải vậy chứ?]

[Lưu Linh chắc chắn là có quay, có lẽ là quay quảng cáo nhỏ trong lúc quay phim thôi, mấy loại quảng cáo có cảnh tình cảm ấy!]

[Chắc chắn không phải quảng cáo, nếu có ekip có thể đàm phán hợp tác, với độ nổi tiếng của hai người họ, chắc chắn sẽ hot trước khi quay xong, vậy nên, chỉ có một khả năng thôi.

]

Quần chúng ăn dưa hồi hộp vô cùng, ngón tay cũng run rẩy, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, hai người họ chỉ có một khả năng…

Dự án bí mật?

_____

Tiếng khóc của đứa trẻ một lúc sau đã dừng lại, Hạ An nghe thấy phía trước có người đang gọi mình.

Không kịp tính sổ với Dư Thần vì cắn rách môi cô, trong lúc hoang mang cô thấy mình vẫn đeo nhẫn cưới, vì vậy lập tức nhét vào trong túi, sau đó vẫy tay trong đám đông.

"Ở đây.

"

"Nhanh đến đây.

" Mạn Mạn vẫy tay

"Cậu rất đẹp, đứng cạnh con gái tôi đi, hi vọng sau này lớn lên sẽ xinh đẹp giống cậu.

"

Cô đi đến, Mạn Mạn lại đột nhiên nói: "Nhẫn đâu?"

Hạ An kinh ngạc, trong lòng nghĩ vậy mà vẫn có người chú ý đến nhẫn của cô? Trái tim lập tức rơi một nhịp nhưng chưa kịp lên tiếng thì Mạn Mạn đã nói: "Hình như không hề rẻ, chắc cậu cũng tốn nhiều tiền để mua lắm đúng không?"

Trái tim Hạ An ại lập tức thả lỏng, hóa ra mọi người đều nghĩ đây là trang sức cô mua.

"Tôi cất đi rồi.

Không có chuyện gì thì chụp ảnh thôi.

"

"Vậy không được! Đâu rồi, vừa nãy vẫn còn thấy cậu đeo trên tay mà, đưa đây tôi xem xem, không thể nào sau khi tham gia tiệc đầy tháng xong lại không thấy nhẫn đâu nữa!"

Hạ An không suy nghĩ mà đáp luôn: "Bỏ vào túi áo rồi.

"

"Bộ đồ này của cậu làm gì có túi áo?"

Cô nhìn theo ánh mắt của Mạn Mạn, lúc này mới nhận ra mình đã thay đồ, đúng thật là không có túi áo.

"Không phải là rơi rồi đấy chứ!"

Mạn Mạn quên cả bế con, đưa con bé cho chồng bế: "Mọi người tìm trên đất đi, xem có phải rơi rồi không? Nếu mất là tối nay tôi ngủ không ngon đâu.

"

Hạ An đứng im tại chỗ, liếc mắt nhìn Dư Thần, vốn nghĩ anh sẽ nghĩ ra cách gì đó, ai ngờ sau khi nhận tín hiệu của cô xong anh lại nhấc chân đi về phía cô.

Cả người Hạ An như bị đóng đinh tại chỗ, da đầu tê dại.

Trong ánh nhìn của đám đông, anh bình tĩnh lấy nhẫn ra, để vào lòng bàn tay cô.

"Làm rơi ở túi áo anh rồi.

"

Bốn bề yên tĩnh, ngay cả tiếng ồn ào cũng dường như biến mất, mọi người hết nhìn Hạ An lại nhìn Dư Thần, úc này như có hàng ngàn âm thanh vang lên trong im lặng.

Cứ yên tĩnh như vậy một lúc lâu sau, Hạ An mới hoàn hồn lại, nói: "Còn chụp không? Thợ chụp ảnh đợi lâu lắm rồi.

"

Mạn Mạn cũng kinh ngạc đến mức mất năng lực phản ứng, lúc này mới hoàn hồn lại, phụ họa cho Hạ An: "A!.

Chụp, chụp, mọi người đứng vào đi, chụp xong rồi ăn cơm.

"

Một màn vô cùng ly kì này mặc dù đã tạm thời lắng lại nhưng lúc đứng chụp ảnh, cô vẫn nghe thấy có người nói đằng sau mình.

"Những thứ tôi vừa thấy có bình thường không?".

Truyện Chữ Hay