Ngài 779 Và Ngài 773

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không biết còn có ai đọc tiếp không, để tôi kể cho mọi người về chuyện hai ngày nay. Vốn là chúng tôi định gọi điện mắng ngài là tên khốn nạn nhất thế giới, không ngờ ngài lại chẳng thèm đếm xỉa, nói rằng phiên bản của ngài và anh khác hẳn nhau. Ngài nghe chúng tôi kể chuyện đến ngớ người, sau đó lập tức treo máy chúng tôi.

Nghe nói sau đó anh đi tìm ngài . Lúc đó ngài đang học lập tức ra ngoài. Hai người nói chuyện rất lâu, phát hiện ra những chuyện trong “ ngày xuất quân” ấy đều là hiểu lầm.

Hơn nữa sự thật lại vô cùng máu chó.

Ngài tưởng ngài cắm sừng mình vì buổi tối đi ăn khuya thấy ngài đi cùng một nữ sinh ra khỏi trường. Anh đi theo thì thấy bọn họ rẽ vào một quán ăn. Ngài thì bốc đồng, lập tức cho rằng ngài phản bội. “ ngày xuất quân” cũng không thèm gặp, đến khi ngài đứng lên diễn thuyết vì bực mình quá mới đứng dậy nói.

Không ngờ ngài nhìn biểu hiện của ngài thời gian ấy lại cũng hiểu nhầm, bởi ngài đúng là có chuyện nói dối anh. Vậy nên cậu tự động khẳng định, sau đó mới đi mượn rượu giải sầu.

Ngài bắt đầu chăm học là bởi vì nghe chính sách ưu tiên ở địa phương có liên kết với đại học ở thủ đô, mà trường cấp ba S là nơi duy nhất cho phép từ lớp tuyển thẳng lên đại học. Anh muốn rời khỏi thành phố này, rời khỏi ngài .

Sức khỏe ngài vốn không tốt, nửa sau lớp bị thủng phổi nên phải nghỉ học một năm. Sau khi quay lại, cậu đã muốn tìm ngài để giải thích nhưng lại tự ti không dám, mà ngài lại vẫn luôn cho rằng người sai là ngài nên càng không chịu nhượng bộ.

Mãi cho đến tận bây giờ, khi ngài từ lớp đã đi thẳng lên năm nhất đại học thì ngài vẫn còn đang học lớp , vì cậu tham gia tập huấn ở thủ đô nên chúng tôi mới có cơ hội gặp mặt.

Ban đầu còn tưởng là tag ngược luyến các kiểu, cuối cùng mọi người có thể vui vẻ rồi. Tôi rất vui, thật sự không nghĩ toàn văn sẽ kết thúc thế này.

Qua một thời gian tôi sẽ xóa bài này đi vì bọn họ cũng không cần nữa, từ đầu tôi viết là để gắn bó tình cảm cho họ mà.

Vui quá, hi vọng bọn họ có thể ở bên nhau thật lâu.

Hoàn.

Lời cuối

Đọc bình luận của mọi người, thấy có người đọc orz tôi sẽ không xóa nữa vậy.

Sự thật là thế này: Mấy thứ như tên người tất nhiên là giả, nhưng chuyện là thật. Huyên Hạc là học sinh Bắc Đại hẳn mọi người cũng đoán ra được, Dụ Lâm thì vừa giành được huy chương vàng ở cuộc thi quốc tế ngành gì đó, lấy được điểm cộng vào Thanh Hoa. Đầu năm nay cậu ấy còn có một cuộc thi khác, nếu như thuận lợi chắc chắn sẽ trúng tuyển vào trường đại học top đầu.

Ha ha ha ha nếu mọi người có hứng thú thì mọi người có thể đi tra, cuộc thi như vậy không nhiều lắm đâu, nói không chừng sẽ tìm được cậu ấy đó. Tìm người nào gầy gầy đẹp trai nhất là được.

Sau khi hỏi Tiểu Lâm Tử thì cậu ấy nói dù rất muốn đi Bắc Đại nhưng Bắc Đại lại rất chi là lạnh lùng, không có gọi điện cho mẹ cậu ấy đề nghị gì. Trường địa phương cũng không liên hệ. Không biết năm nay có vụ gì mà chắc cũng liên quan đến thi đại học.

Những chuyện khác thì không kể được. Tôi cũng từng gửi đoản văn này cho ngài rồi, ảnh chỉ cười thôi. Tôi hỏi là có thể giữ được không, ảnh bảo tùy tôi, ảnh không can thiệp đâu ha ha ha.

Tất nhiên là có chỉnh sửa tí trong văn, vì ngài chẳng nhớ ảnh từng nói cái gì đâu!

Nhưng buồn cười nhất là đoạn H thì rất chân thực đấy. Ngài bảo năm đó ảnh ngu dữ thần, năm đó chỉ tập trung giúp Tiểu Lâm Tử đơn thuần làm sự nghiệp thống nhất đất nước, cái gì cũng chưa làm.

Đối với vấn đề thi đại học, ngài cũng thi toàn quốc một lần, môn khoa học tự nhiên thi được . Điểm Văn của Tiểu Lâm Tử cũng không tồi, tổng điểm , cũng rất khá. (Chó khoa Văn rơi lệ).

Đối với bệnh trạng của Tiểu Lâm Tử thì cậu ấy vốn không khỏe, trước đó từng phẫu thuật viêm ruột thừa rồi. Đến khi bị thủng phổi cũng dính đến rất nhiều vấn đề, cộng thêm áp lực tâm lý nên gia đình cho cậu nghỉ học.

Còn chuyện ngài cải thiện điểm Anh trong hai tháng thế nào, ảnh bảo tôi nếu muốn nghe thì ảnh sẽ ngồi nói lại cho, coi như trả món nợ ân tình.

Về vấn đề ngoại hình, thì thật ra ngài hơi xấu á. Ảnh đeo kính đen, đúng kiểu trai Tự Nhiên. Tiểu Lâm Tử thì đẹp trai lắm nè oa oa, tôi thích cậu ấy suốt hồi cấp hai cơ mà.

Về chuyện xâm hại kia, tên đó bị kết án năm, sau này không còn liên hệ gì với nhà Dụ Lâm nữa. Thái độ của ba mẹ Dụ Lâm cũng rất chính đáng, cảm thấy sau khi hóa giải hiểu lầm với Huyên Hạc thì Tiểu Lâm Tử cũng không bị tổn thương vì nó nữa, quyết định rộng rãi bỏ qua.

Hai người vẫn chưa come out, ngài cho rằng đoạn đường vẫn còn dài lắm. Thật ra chúng tôi cũng rất lo về ba mẹ của ngài , cảm giác ba mẹ cậu ấy sẽ rất cực đoan.

Về bạn của tôi, cổ cũng đi học tám trăm năm rồi, giờ vẫn là bạn học của tôi. Cô nàng vẫn luôn cảm thấy ngài thật khốn nạn, nhưng tôi thấy cổ cũng chỉ tỏ vẻ bên ngoài vậy thôi. Mặt khác, tôi cũng hiểu được sự máu chó này. Nếu sự hiểu lầm năm của họ không có sự tọc mạch của chúng tôi không chừng..

Cơ mà bạn tôi nói, cái gì hợp lý thì tồn tại thôi, nói như không nói vậy.

Đại khái là mấy lời giải thích lôi thôi của tôi nha~ Mọi người bình luận thoải mái.

Cảm ơn lời chúc phúc của mọi người. Dạo này Dụ Lâm bận học nên tôi cũng không liên lạc được, có ngài rảnh rỗi thì nhận được hết rồi.

Trên đây, cảm ơn.

Truyện Chữ Hay