Cái nóng của mùa hè năm nay thật là khắc nghiệt. Dù chỉ mới là đầu mùa hè nhưng những người đi bộ trên đường đều mang vẻ mặt khó chịu.
Khi cấp độ đời sống tăng lên, khả năng chịu nóng và chịu lạnh cũng sẽ theo đó mà tăng lên.
Nhưng Evan, người đã cải thiện thể chất của mình từng ngày, nhận ra rằng cậu ấy còn lâu mới có đủ khả năng để chống chọi với thời tiết nóng nực như này.
"Evan, ta nghĩ là có một vài vấn đề liên quan đến hiệu thuốc."
"Có vấn đề gì liên quan đến việc điều hành hả ông?"
Evan đến hiệu thuốc Brotherhood để gặp gỡ các nhân viên. Cậu ấy đang cầm theo một hộp kem trái cây được một pháp sư trong dinh thự làm ra và bảo quản bằng cách thực hiện hai loại ma thuật khác nhau. Thứ này đã dần trở thành một thứ không thể thiếu đối với Evan trong những ngày nóng nực gần đây.
"Không có vẫn đề gì với cách vận hành. Cung và cầu dược liệu bây giờ vẫn đủ, vì vậy chúng ta chưa cần sử dụng đến những loại cây mà chúng ta đang trồng. Lượng thuốc dự trữ vẫn đầy đủ, điều đó chứng tỏ lợi nhuận bán hàng vẫn không giảm đi."
"Ông không cần phải nói cho cháu biết lãi hoặc lỗ trong thu nhập ròng đâu. Cháu vừa đọc báo cáo trước khi đến đây nên đã biết các thông tin đó. Chỉ cần hiệu thuốc tiếp tục phát triển như hiện tại là đủ."
"Cháu nói đúng. Mà này, tại sao cô người hầu luôn đi theo cháu lại liên tục bảo ta phải xem lại ngôn từ của mình khi nói chuyện với cháu vậy? Dù sao thì ta cũng đã xem qua hồ sơ và sắp xếp chúng lại rồi."
'Vậy vấn đề mà ông đang nói tới chình là mình quá giỏi giang sao?'- Evan tự nguyền rủa bản thân.
Evan đã bắt đầu học số học, khoa học nhân văn và nghệ thuật tự do. Cú sốc lớn nhất đối với cậu ấy chính là cậu ấy có thể dễ dàng tiếp thu các khái niệm và học chúng một cách dễ dàng! Đó không phải là việc thường thấy ở một đứa trẻ 10 tuổi như cậu ấy.
"Dù sao thì mọi chuyện vẫn ổn, và tốt hơn năm ngoài. Nhưng có điều, bộ đồng phục này thật sự quá nóng."
"Ồ, vậy sao?"
"Đúng vậy đấy. Để ta nói cho cháu nghe bộ đồng phục này nóng đến mức nào khi mặc trong thời tiết này."
Evan vẫn đang ăn kem. Sau đó, cậu ấy nhìn Bernard, ông ấy đang nhìn cậu với vẻ mặt ghen tị.
Nhưng Evan lại không thấy Bernard đổ một giọt mồ hôi nào. Cậu ấy tự hỏi có nên nói hay không nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn mở miệng ra nói.
"Ông của cháu thậm chí khỏe tới mức không đổ mồ hôi. Vậy nên cái nóng này chẳng là gì đối với ông cả."
"Cháu nên biết rằng... Hmmm, ta không nói về bản thân mà là những nhân viên khác. Không ngừng làm việc và liên tục đổ mồ hôi trong thời tiết như thế này, cháu không cảm thấy thương xót cho những con người tội nghiệp đó sao?"
Nhờ vào sự thành công của chi nhánh chính của hiệu thuốc Brotherhood, hai chi nhánh khác đã được mở trong thành phố vào lúc dòng chảy ngược đang diễn ra. Họ đã bắt đầu thuê thêm người vào ngày hôm nay.
Bốn dược sĩ, bao gồm cả chị Hanna, đang chảy mồ hôi nhễ nhại. Họ đang trộn các loại thảo mộc và thuốc khác nhau hoặc đang phục vụ khách hàng trong tình trạng khó chịu đó.
Evan nghĩ rằng Bernard không chịu làm việc mà vẫn đứng đây phàn nàn. Cậu ấy quyết định chỉ ra việc này.
"Nếu họ làm việc không hiệu quả, vậy thì ông cũng nên đi giúp họ chứ."
"Này nhóc! Đó chính là giải pháp cho cái nóng nực như thế này sao! Một nhà giả kim chỉ có thể chế tạo thuốc tốt trong một môi trường thoải mái. Ta đang nói đến vấn đề đồng phục đấy! Đồng phục!"
"Nhưng sao cháu lại không thấy ông đổ mồ hôi vậy?"
"Đó là vì ta từng mặc quần áo mùa đông vào mùa hè. Ta đã quen với nhiệt độ nóng hơn cả thế này rồi. Đó là lý do ta không đổ mồ hôi như họ."
"Aha!"
Sau khi nghe những lời nói đó, Evan mới nhận ra lời ông ấy hoàn toàn đúng.
Những nhân viên của hiệu thuốc Brotherhood đã quen làm việc trong môi trường dễ chịu. Họ đã thiết kế một bộ quần áo được làm từ chất liệu tinh tế với rất nhiều chi phí. Vì như thế thì những người mới bắt đầu làm tại nhà thuốc sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng thật không may, họ đã không tính đến sự thay đổi của thời tiết.
"Cháu thật sợ hãi! Không ngờ ông lại là người có ý nghĩ thâm sâu như vậy!"
"Ý cháu là gì? Cháu nghĩ ta là người như thế nào? Ta không biết cháu đã tìm thấy ta bằng cách nào, nhưng ta vẫn là nhà giả kim giỏi nhất trên toàn bộ đại lục này. Thời tiết này có thể chỉ là một vấn đề nhỏ đối với ta nhưng với những nhà giả kim khác thì khó có thể chịu đựng được vì độ nhạy cảm của họ rất cao."
"Ồ, được rồi. Cháu nghĩ ông chỉ muốn thấy Hanna mặc những bộ đồ mỏng manh."
"...Ôi."
Toàn thân Bernard đỏ rực như vừa từ phòng xông hơi đi ra, ông ấy cắn môi phát ra những tiếng rên rỉ. Hơi thở của ông ấy dường như còn gắt hơn cả cây kem mà Evan đang ăn, cảm giác như ông ấy bị mất đi một bên phổi.
Cậu ấy nhìn Bernard thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên bằng một ánh mắt đáng thương. Rồi Evan tiếp tục trêu chọc.
"Ông có thể thành thật với cháu."
"Cháu đang nói cái gì vậy? Có phải cháu bị mất não không? Ta sẽ không bao giờ đi loanh quanh và nhìn trộm cô bé đó. Ta không phải là một tên biến thái!"
Một tên biến thái đang tự biện hộ bằng cách miêu tả những việc một tên biến thái sẽ làm. Evan tự cười một mình, sau đó cậu ấy nhìn về phía Bernard với biểu cảm mặn mà trong khi đang múc kem.
[note32537]
"Cháu thấy ông cũng đẹp trai mà."
Đó là điều mà những người chơi không thường bàn luận quá nhiều, nhưng Bernard thật sự đẹp trai. Hình ảnh của ông ấy đôi khi cũng được xuất hiện trên trang bìa của Đại chiến Yoma 2 cùng với nhân vật chính.
Khi Bernard còn trẻ, ông ấy rất đẹp trai. Ngay cả khi đã già, những đường nét sắc sảo vẫn không bị phai nhạt đi bởi thời gian.
"Không phải là ông không đủ đẹp trai mà là ông thiếu khả năng giao tiếp và hình thành các mối quan hệ. Cháu vẫn đang thắc mắc tại sao đến tận bây giờ ông vẫn còn độc thân..."
"Cháu đang nói cái quái gì thế?"
"Cháu chỉ đang nói về quần áo của ông."
Evan trong gang tất né được nắm tay đang giáng xuống đầu cậu của Bernard.
Dù là một nhà giả kim nhưng ông ấy vẫn rất nhanh nhẹn và sỡ hữu một khả năng chiến đấu khủng khếp.
Evan xoay người tránh đòn. Cậu ấy sẽ không thể làm được như thế nếu không tham gia vào khóa huấn luyện kỹ năng chiến đấu trước đó.
"Sao cháu lại cứ né tránh vậy?"
"Thì ông đừng có đánh cháu nữa."
"Ta nghe rằng cháu đã bắt đầu luyện tập, nhưng làm sao mà cháu lại có thể trở nên nhanh nhẹn trong một thời gian ngắn như vậy?"
"Không quan trọng là cháu có yếu đuối đến thế nào, cháu vẫn dư sức để đánh bại một lão giả kim thuật sư già. Và nếu cháu bị một ông già như ông đánh trúng thì cháu làm gì còn mặt mũi nữa."
Khi họ đang gậy lộn thì Hanna đã tới ngăn cản ngay sau khi phục vụ một khách hàng.
"Dừng lại! Ông đang cố để đánh Evan? Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy!?"
"Không, không có gì nghiêm trọng cả. Tôi nhận thấy cậu nhóc đang trở nên mạnh mẽ hơn nên tôi chỉ muốn kiểm tra một chút thôi..."
"Ông vừa nói gì, Bernard!?"
Khi nhận ra rằng Bernard thật sự đang cố gắng đánh Evan, cô ấy trở nên cực kỳ tức giận. Bernard nuốt ngụm nước bọt khô khốc.
"Cảm ơn vì đã cứu em, chị Hanna."
"Ôi, Chủ nhân của tôi. Tôi muốn nói với ngài rằng ngây thơ cũng là một tội lỗi đó."
Cô ấy ôm lấy Evan vào vòng tay của mình. Evan nhìn Bernard. Cậu ấy làm vẻ mặt như đang thưởng thức cái ôm ấm áp của Hanna, và Bernard nhìn cậu ấy với ánh mắt ghen tị.
Nhìn Bernard hờn dỗi, Evan thở dài và nói.
"Đồng phục có nóng quá không, Hanna?"
"Không, chủ nhân. Bộ đồng phục này được làm từ những chất liệu đắt tiền. Chúng rất thoải mái và không dễ bị hư hỏng..."
Hanna cố che dấu cảm xúc của mình nhưng nhìn biểu cảm của cô ấy có thể dễ dàng đoán được.
"Được rồi. Đồng phục rất nóng. Ngay khi trở về dinh thự, em sẽ yêu cầu may thêm đồng phục mùa hè cho mọi người."
Evan tự khiển trách bản thân vì sự thờ ơ của mình và mạnh mẽ tuyên bố. Nghe được điều này, đôi mắt Hanna sáng lên.
"Thật sao? Cảm ơn, Chủ nhân!"
"Tôi rất xin lỗi vì đã nhận ra nó quá trễ. Vui lòng cho tôi biết đề xuất mà mọi người mong muốn. Mọi người có thể nói vấn đề này với Maybell hoặc trực tiếp nói với tôi. Dù sao thì tôi vẫn là chủ của mọi người, vậy nên đó là nhiệm vụ của tôi, phải không?"
Hanna ngạc nhiên trước những lời đáng tin cậy của Evan. Cô ấy rất kinh ngạc khi thấy đứa trẻ này quan tâm đến họ nhiều như thế, và mặc cho tuổi tác hiện tại, đôi khi Hanna cảm thấy cậu ấy giống một người anh trai hơn là em trai. Đáng lý những đứa trẻ ở độ tuổi này hầu như không thể tự chơi một mình, chứ đừng nói đến việc điều chế thuốc hay quản lý doanh nghiệp.
"Bernard cũng sẽ nhận được đồng phục mới. Thời tiết này chắc cũng rất nóng đối với ông ấy."
"Vâng, vâng. Ta không thể chịu được cái nóng này với độ tuổi hiện tại."
Hanna bật cười khi thấy Bernard nói chuyện như một đứa trẻ. Đúng vậy, cuộc bàn luận này mang không khí nhẹ nhàng như thể chỉ như một cuộc tán gẫu giữa những người bạn với nhau.
Tất nhiên, nếu cô ấy biết được lý do cậu ấy chấp nhận yêu cầu này, cô ấy sẽ rất tức giận...
"Này nhóc. Trong tương lai, hãy thường xuyên dành ra một hoặc hai tiếng để tới đây."
Ông già biến thái đã quay trở lại cách nói chuyện thường ngày. Sau khi ăn hết kem, Evan đặt hộp kem xuống và hỏi.
"Để làm gì vậy?"
"À, đôi khi ta cảm thấy chán, vậy nên trong thời gian rảnh, ta sẽ dạy cháu thuật giả kim."
"...Có thật không?"
"Ta luôn giữ lời hữa."
Bernard rõ ràng là một tên dê cụ, nhưng đồng thời, ông ấy cũng là một huyền thoại sống của Đại chiến Yoma 2. Ông ấy chính là người đứng trên đỉnh của các giả kim thuật sư.
Bernard dự định sẽ đích thân dạy cho cậu ấy, vậy có nghĩa là ông ấy sẽ không dạy cho cậu những thứ đơn giản như pha trộn thảo mộc. Ông ấy sẽ dạy cho cậu thuật giả kim thật sự!
Bernard đã sống ẩn dật trong một thời gian dài, vì vậy Evan từ bỏ các ý định khác với ông ấy ngoài việc điều hành hiệu thuốc!
'Cho đến tận bây giờ mình thậm chí còn không có suy nghĩ đến việc học giả kim thuật. Giả kim cũng là một kỹ năng ảnh hưởng rất lớn đến kết quả cuối cùng trong Đại chiến Yoma. Trên tất cả, đó là một trong trong những kỹ năng có hiệu ứng bị động đem lại rất nhiều lợi ích cho khả năng sử dụng ma thuật, chỉ bằng cách học nó!"
Khi chơi Đại chiến Yoma, cậu ấy đã học thuộc rất nhiều công thức. Ngay cả khi phải bắt đầu lại từ đầu, cậu ấy cũng tự tin rằng mình có thể nhanh chóng cải thiện kỹ năng giả kim của bản thân.
Tuy nhiên, khi cậu ấy muốn bắt đầu, cậu ấy lại thấy lịch trình của mình đã kín mít bởi việc luyện tập slime, tập tạ, huấn luyện các kỹ thuật chiến đấu và các lớp học quý tộc. Cậu ấy cũng không thể tập trung vào thuật giả kim vì trong thời gian rảnh cậu ấy phải học các kỹ năng liên quan đến 'kế hoạch bất tử' của mình.
"Ta biết tình hình hiện tại của cháu rất phức tạp. Cháu có kiến thức, nhưng cháu lại không thể kiểm soát được cơ thể và sức mạnh như ý muốn, phải không? Nếu vậy thì vẫn hoàn toàn vô dụng."
"Đúng vậy, ông Bernard...."
"Nếu cháu học nó từ ta, cháu có thể giải quyết vấn đề mất cân bằng này ở một mức độ nào đó. Ngay cả khi cháu không có năng khiếu về ma thuật, thì thuật giả kim cũng là một ngành đặc biệt và bất cứ ai cũng có thể học được nó."
Giả kim thuật nổi tiếng trong việc cải thiện kỹ năng chiến đấu và kỹ năng bị động, bất kể năng khiếu. Mỗi khi bạn lên cấp, sức mạnh phép thuật của bạn cũng sẽ tăng lên theo.
Tuy nhiên, có một lượng lớn tài liệu cần phải chuẩn bị trong quá trình học. Và cũng cần một lượng lớn thông tin cần phải tìm hiểu...
Dù sao thì đó cũng là kỹ năng bị động khó học nhất trong trò chơi, vì vậy mọi người có nhiều lý do để bỏ qua kỹ năng này để dành thêm thời gian học các kỹ năng chiến đấu.
Vì để cứu lấy 'Evan' mà Yeo Banmin đã có thể học được thành thạo thuật giả kim trong kiếp trước.
"Đây là một hiệu thuốc tốt, nơi tập hợp rất nhiều các nguyên liệu khác nhau từ hầm ngục. Môi trường cũng thuận lợi nên cháu sẽ dễ dàng nâng cao trình độ hơn. Những nguyên liệu không có thì cần phải đi vào hầm ngục để tìm. Cháu có muốn tiếp tục không?"
"Có, thưa ông Bernard."
Evan vẫn không thể tin được nhà giả kim thuật huyền thoại đã tự mình đề nghị chỉ dạy cho cậu ấy. Nếu cậu ấy được học từ Bernard, cậu ấy sẽ không bao giờ tự làm lãng phí thời gian của mình. Và điều này cũng sẽ làm tăng hiệu quả học hỏi kỹ năng của cậu ấy! Evan quyết định thêm việc này vào lịch trình bằng cách giảm thời gian ngủ của bản thân lại.
"Ông ơi, cháu yêu ông!"
"Cháu đang làm gì vậy nhóc?"
Evan chạy đến và ôm lấy Bernard. Vào lúc đó, cậu ấy thậm chí còn không quan tâm đến việc Bernard có phải là một kẻ biến thái hay không.
Hanna cũng bối rối, "Tại sao chủ nhân lại thích một ông già như vậy?" - nhưng cô ấy không nói gì cả.
"Thả ta ra, nhóc! Này, Hanna đang nhìn chúng ta bằng biểu cảm kỳ lạ kìa."
"Không sao đâu bởi chúng ta đều kỳ lạ mà!"
Và giờ đây, thêm một khóa huấn luyện mới được thêm vào thời khóa biểu của Evan, cậu bé 10 tuổi bận rộn nhất thế giới.
Một nhà giả kim huyền thoại, một đệ tử đã thành thạo thuật giả kim từ kiếp trước, và một môi trường hỗ trợ hoàn hảo... Mọi người không thể không tự hỏi điều này rồi sẽ dẫn đến kết quả như thế nào.