“Không phải hẹn hò. Là vui chơi khuây khỏa thôi.”
Chủ Nhật.
Azusa diện đồ ngủ màu đào nhạt đinh ninh ngay khi tôi ra khỏi bồn tắm.
“Bạn bè vậy là bình thường.”
“Nữa hả? Nam nữ sinh đi chơi chung chính là hẹn hò… hẹn hò là đáp án tất tần tật.”
“Câu trong manga anime manga nữa à?”
Azusa nói tay thì sấy tóc tôi.
Hôm nay, kế hoạch của Chifuyu Kazami là qua đêm tại nhà Tomori.
Tôi sống ở căn hộ này đã lâu rồi nên chả hồi hộp mấy.
Cái chủ đề đang nói mới hay ho nè.
“Thôi mà, ít nhất tâm sự với bạn thân đi chứ. Bồ thích Kagisaka, đúng không?”
“Không hề.”
“Hay ở buổi hẹn thử mời cậu ta, ‘Chúng mình nhảy đôi đêm dạ hội nhé!’?”
“Hahaha, tên ngáo ngơ đó ai muốn nhảy cặp chứ?”
Rặng ra nụ cười, Azusa ôm chú chó bông nhỏ trong phòng.
Thói quen Azusa tôi biết thừa. Mỗi khi buồn cậu ấy đều ôm con thú bông yêu quý.
(Cậu ấy không ghét ý tưởng hẹn hò nhỉ?)
Liệu rằng… có lý do cậu ấy không mời Kagisaka tới dạ hội?
“Hở?”
“Hm? Sao vậy?”
“Tớ gặp vài sự cố trên mạng.”
“Vấn đề giao tiếp hay sao?”
Azusa đặt chiếc điện thoại đỏ xuống giường.
“Nhân tiện, tại sao cậu chọn vé làm quà cảm ơn?”
“Không có gì đặc biệt. Tớ muốn lâu lâu thúc đẩy bồ chút. Rốt cuộc bồ toàn chăm lo cho tớ mà.”
Azusa và tôi là bạn từ năm tiểu học.
Ngày ấy, tôi rất nhát nên hay bị bắt nạt.
[Chi-chan, mọi chuyện sẽ ổn thôi!]
Thời điểm đó duy Azusa Tomori giang tay giúp tôi.
Cậu gọi tôi bằng biệt danh xa xưa và che chở tôi.
Mặc dù Azusa kết nhiều bạn nhưng tôi là thân nhất.
(Thật tuyệt khi là bạn thân của [Bạn quốc dân])
Tôi cảm thấy đặc biệt.
Cái tính nhút nhát không thay đổi ở cấp 2.
Tôi giao tiếp với mọi người bao gồm Azusa đều xài kính ngữ.
Mãi lên cấp 3, Azusa vẫn là người bạn duy nhất…
“Tớ thực sự biết ơn Azusa luôn để ý giúp đỡ tớ.”
“Chifuyu cũng giúp tớ theo cách khác mà.”
“Ồ? Khi nào?”
“Dạy tớ đánh piano lúc nhỏ nè.”
“À ừ, bọn mình từng song tấu piano ha.”
“Ngay cả việc tớ tham gia các hoạt động bây giờ cũng vì Chifuyu.”
“Tớ?”
“Phải. Khi cậu giúp tớ có nói, ‘Tớ thích cái phần giống anh hùng của cậu!’?”
“Đúng là có thật…”
Dù ăn nói đã khác so trước đây… tôi cảm giác mình từng nói thế.
Đó là khi Azusa cứu tôi khỏi bắt nạt ở công viên.
––Dẫu.
Ngoài Azusa tôi linh cảm có người khác cũng giúp mình.
“Cậu nhớ không?”
Azusa phồng má điệu bộ hờn dỗi.
Nhìn chỉ muốn xoa đầu cậu ấy không thôi.
Kagisaka quả là cái tên chẳng ngờ tới.
Azusa xinh yêu cỡ này không đổ là sao?
“Chuyện xưa như Trái Đất.”
“Ừ chắc tầm 10 năm ý nhỉ.”
“Tớ dễ mến hơn hồi đó rồi mà? Tớ không còn giống ngày nhỏ nữa.”
“Thú thực tớ không nghĩ cậu sẽ làm gyaru.”
“Đấy? Vậy Azusa nên…”
Tôi tính nói, ‘Dựa vào tớ hơn’ nhưng chợt dừng.
(Buồn thay, mình không đủ làm cộng sự cậu ấy.)
Azusa và tôi là bạn thuở nhỏ.
Nhưng… không phải mối quan hệ ngang hàng.
Bằng chứng cậu ấy đã giúp tôi bấy lâu nay.
Ở phòng nhạc hôm ấy, cậu ấy còn dỗ dành lúc tôi khóc.
(Đã bao lần mình khóc trước mặt Azusa.)
Tôi chưa từng thấy nước mắt của cậu ấy. Azusa rất mạnh mẽ.
Học sinh gương mẫu xuất sắc thể thao và học hành, [Bạn quốc dân].
Dù tôi cố gắng thế nào cũng không thể ngang hàng với cậu ấy.
Khắc ghi vậy, tôi che lấp sự tự ti luôn được Azusa giúp.
(Ấy vậy…)
Kimitaka Kagisaka.
Cậu ta đã trở thành cộng sự bên Azusa.
Nghĩ đến đó làm tim tôi đau nhói.
Kagisaka là tồn tại đặc biệt với Azusa thậm chí hơn cả tôi—
“Mà này, cậu ổn thật không?”
“Là sao?”
“Tớ sẽ đi chơi cùng Kagisaka-kun. Tớ thấy Chifuyu ghét cậu ấy hơn trước cơ.”
“Chính xác đó là lý do.”
Có thể nếu Azusa và Kagisaka hẹn hò…
Đống cảm xúc này sẽ biến mất.
“Nếu bồ hẹn hò… Khả năng tớ sẽ bớt ghét cậu ta.”
“Chifuyu…”
“Đừng hiểu sai nhé!? Tớ thừa nhận nhưng chút ít thôi! Tớ vẫn khó chịu và ghét khi Azusa thân thiết hắn ta!”
Thứ làm tôi khó chịu…
Là mặt yếu đuối của mình khi bận tâm quan hệ bọn họ.
(Đúng vậy.)
Nghĩ rằng Kazami Chifuyu thay đổi sau khi gặp Senpai.
Vứt bỏ vỏ bọc hiền thục, không còn là cô gái hướng nội giỏi piano chỉ có Azusa là bạn.
“Tớ muốn là chính mình loại bỏ thứ xúc cảm này.”
“––Tớ hiểu. Có vẻ cậu không ghét Kagisaka-kun nhiều lắm.”
“Nói sao?! Vụ đó là bất khả thi!”
Tôi cực căm ghét loại cô độc kiểu hắn!
Hắn ta bơ tôi mọi lục, liên tục từ chối làm bạn otaku của tôi vậy mà lại thành cộng sự của Azusa…
Một điểm tốt cũng không có!
[Hay hỏi thẳng crush luôn xem? Hỏi ‘Anh có bạn gái chưa?’]
Tự nhiên những lời cậu ta nói vụt ngang đầu tôi.
Azus đã cải tà hắn.
Lúc trước việc cậu ta cho lời khuyên là quá khó tin. Ngoài ra…
(... Tại sao lại như vậy?)
Vẻ nghiêm túc khi Kagisaka giúp tôi.
Chẳng hiểu sao, ngoại hình cậu ta giống hệt Senpai tôi vừa gặp.
Tiếc đêm đó không có câu ‘Anh thích em hơn’.
Nhưng thời gian ở bên Senpai hằn sâu trong ký ức—
“Chifuyu?”
“Ờm… Nè Azusa? Tụi mình ngủ chung giường nha?”
“Chật lắm đó?”
“Mình làm suốt mà không sao!”
“Thôi được.”
Bị hỏi đột ngột cậu ấy vẫn mỉm cười đồng ý.
Thấy cô bạn thân vậy tôi nghĩ…
(Azusa giống Senpai đều quan trọng với mình.)
Thế nên rất có lỗi với Azusa, còn lâu tôi mới kết thân Kagisaka.
Hôm nọ cậu ta giúp tôi nhưng tôi đã trả ơn bằng cặp vé rồi.
(Mình biết Kagisaka không gã tồi.)
Cậu ta là người mà bạn nối khố mình công nhận.
Tôi thừa hiểu sự thật chứ—
“Hehehe, hơi chật nhỉ?”
Tắt đèn đóm, nơi ánh sáng lờ mờ Azusa cười ngượng nghịu.
(——Mặc xác nó.)
Nhìn nụ cười của Azusa, mọi thứ tưởng chừng chẳng quan trọng.
Kagisaka chắc chưa thấy biểu cảm này đâu.
“Azusa.”
“Sao thế?”
“Nếu Azusa mời Kagisaka nhảy mà hắn từ chối, tớ sẽ thay mặt cậu đấm hắn.”
“Wow, nếu Chifuyu cũ có lẽ không bao giờ nghe luôn á.”
“Đã bảo tớ khác rồi. Với lại, Kagisaka không chịu thì hai ta khiêu vũ nhé?”
“Tớ và Chifuyu?”
“Tớ đâu nỡ để bạn thân lẻ bóng ở bữa tiệc. Lời đồn dạ hội không tác dụng cùng giới nhỉ?”
“Hahaha, đúng đúng.”
Nằm chung giường, bọn tôi cười nói giữa khoảng cách gần xịt.
(Thế nào hả Kagisaka?)
Thách cậu được như này đó?
Đúng cậu và Azusa đã là bạn.
Cậu đã mở liên hệ với một người cậu từ chối bấy lâu nay.
(Nhưng… mình—)
Tôi quen Azusa lâu hơn, thân hơn và bền hơn.
Lòng vui sướng đến khi cơn buồn ngủ ập tới, tôi tám tí chuyện vụn vặt với bạn thân cách vài cm.
*****
TN: Chap này cũng ngắn sẵn làm luôn.