Đêm nay Hàn Duy vốn có ý muốn bù đắp cho hắn nên càng biểu hiện tận tâm tận lực hơn.
Từ Diệu Văn nhàn nhã tựa vào đầu giường, hai chân dài duỗi thẳng, bộ vị giữa hai chân dựng thẳng không chút e dè, Hàn Duy ngồi đối diện hắn nhô cao cái mông, một bàn tay đỡ lấy tính khí hắn nhắm vào lỗ nhỏ kia từ tốn muốn ngồi xuống.
Từ Diệu Văn chỉ giúp đỡ bước nới giãn, sau đó không làm gì nữa. Hàn Duy cẩn trọng đem phần quy đầu thô to nuốt vào, ngẩng đầu dùng ánh mắt cầu xin giúp đỡ từ hắn. Chỗ đó của Từ Diệu Văn không chỉ thô to mà chiều dài cũng khiến Hàn Duy vô cùng thán phục, y không đủ can đảm chỉ dùng sức mình có thể nuốt trọn nó. Từ Diệu Văn lại như không biết, chỉ tùy ý tựa vào sau lưng nhàn nhã nhìn y.
Hàn Duy dùng hai tay trụ vững, chậm rãi hạ eo khiến vật thô to tiến vào thêm một chút, quá trình ma sát vào thành ruột khiến Hàn Duy muốn nhũn ra, y ôm chặt cổ Từ Diệu Văn, ngồi khóa trên người hắn mà run lẩy bẩy, đợi cho nó thích ứng một chút mới bắt đầu đong đưa phần eo.
Dần dần nuốt hết vào, Hàn Duy dùng tốc độ nhanh hơn, phân thân trong cơ thể y đã muốn ướt đẫm trơn bóng, Hàn Duy tỏ ra vô cùng say mê, lại không quên mục đích muốn bù đắp cho hắn mà ra sức thả nuốt bộ phận nam tính của hắn, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn trộm phản ứng trên mặt Từ Diệu Văn.
Từ Diệu Văn khẽ nhếch miệng, người yêu hắn luôn vâng lời đến mức khơi lên tính hành hạ nơi hắn. Hắn bắt đầu đong đưa eo theo tiết tấu của đối phương, ghé vào tai y phả hơi nóng cùng tiếng thở dốc ‘’Thoải mái quá…Bảo bối muốn chỗ đó của anh sướng chết sao…’’ Quả nhiên Hàn Duy cúi đầu tiếp tục miệt mài trước ngực hắn, hắn vẫn không có phản ứng gì, chỉ thấp giọng rên rỉ.
‘’Bên trong em thật tuyệt…Hút anh chặt đến vậy…’’
‘’….. ‘’
‘’Em có thích thằng nhỏ của anh không ? Miệng nhỏ ở dưới thích như vậy, còn miệng ở trên có thích không ?’’
‘’….’’
Giọng nói mê hoặc của Từ Diệu Văn truyền đến bên tai, nội dung càng lúc càng trắng trợn.
‘’Muốn anh luôn ở bên trong em như vậy không ? Hửm ?’’
‘’Ngoan, Nói anh nghe có phải em thích nó nhất không ?’’
‘’Thích anh làm em, rồi bắn bên trong em?’’
‘’Nói xem có thích hay không’’
Hàn Duy bị hắn liên tục bức cung, mặt càng dán chặt vào ngực hắn hơn, căn bản là không dám đối mặt với mấy câu hỏi đáng xấu hổ như vậy.
Từ Diệu Văn tự mình nhấn eo trừu động bên trong, dịu dàng tra khảo ‘’Thích được làm với người yêu của mình có gì phải ngại ngùng như vậy? Hay là em không thích? Ngoan, nói anh nghe…Anh muốn nghe em trả lời…’’
Từ Diệu Văn giảm tốc độ, vuốt ve bộ phận đã đứng lên của y ‘’Thích thế nào?’’
‘’Thích…Ưm…Được anh…’’
‘’Thích được anh làm?’’
‘’Ừm…’’
‘’Thích anh dùng cái gì làm em?’’ Giọng nói lộ ra ham muốn tình dục.
‘’Cái này….’’ Phân thân bên trong không ngừng tàn sát khắp nơi, những lời tán tỉnh dịu dàng không ngừng lặp lại, đã khiến đầu óc Hàn Duy rối rung, đã hưng phấn đến mức trực tiếp đưa tay chạm vào nơi hai người tương liên, khóe mắt đỏ mơ màng ‘’Thích anh dùng cái này…Làm…’’
Trong đầu như bùng nổ, Từ Diệu Văn đã không còn chút lý trí nào, hắn thấp giọng chửi thề một câu rồi ôm chặt Hàn Duy, dùng vật thô dài ra sức đâm đến nơi sâu nhất, ở bên trong hung hăng tiến nhập, lực đạo cùng tốc độ kinh người khiến Hàn Duy muốn van xin cũng không ra hơi, chỉ bất lực ôm chặt hắn, nhận lấy từng động tác điên cuồng, cảm giác như cả cơ thể và linh hồn đều bị Từ Diệu Văn nắm giữ trong tay, cảm giác dù hắn có đem mình đẩy xuống chân núi cũng không muốn buông tay.
Sau khi kết thúc, Từ Diệu Văn vẫn chưa hài lòng, hắn đặt Hàn Duy nằm ngang trên giường, một chân y chạm đất, chân kia vác lên vai hắn, từ bên góc giường xỏ xuyên qua y, ép người lại gần tận tình tiến nhập.
Hàn Duy bị cởi sạch, thân dưới dính đầy chất lỏng trắng đục, cái mông bên mép giường mở to, lỗ nhỏ chính giữa bị tính khí cường tráng của người yêu không ngừng xâm nhập, dương vt cứng rắn ma sát nội bích khiến y rên rỉ thật to, hai mắt ướt nước, tiếp nhận từ luồng khoái cảm do Từ Diệu Văn mang lại.
Từ Diệu Văn vừa vuốt ve phía trước Hàn Duy vừa thở hổn hển không thôi, vật kia vừa trướng vừa cứng, ở bên trong y tiến nhập phát ra tiếng lép nhép ướt át, hắn vẫn nghĩ chưa đủ mà dùng lực làm đến mức muốn y ngất mới thôi.
Hàn Duy đã vắt vẻo trên đỉnh núi, vật trong cơ thể vẫn không biết mệt mỏi chuyển động không ngừng, y đành phải mở miệng van xin ‘’Diệu Văn…”
“Muốn ra rồi?’’
“Ừm…Anh cũng…nhanh ra đi’’
‘’Ngoan, kiên nhẫn một chút…’’
Nghe y cầu xin, Từ Diệu Văn cũng không chọc ghẹo nữa, thả ra cho y đạt cao trào rồi sau đó mới đâm mạnh vài rồi bắn ra.
“Mệt lắm không?”
Hệ thống điều hòa trong phòng chạy rù rù, làm xong cả người nhễ nhại mồ hôi, Hàn Duy ôm hắn, nhìn đúng là rất mệt mỏi.
‘’Muốn ngủ…”
“Chờ một chút, tắm xong rồi hẵng ngủ”
“Bây giờ rất thèm ngủ…”
Từ Diệu văn vỗ vỗ mặt y “Đúng dậy đi tắm”
Hàn Duy vẫn không nhúc nhích, Từ Diệu Văn lấy khăn bọc y rồi rồi ôm vào phòng tắm.
Lúc ra ngoài Hàn Duy đã nửa tỉnh nửa mê, Từ Diệu Văn thay ga giường nhìn y đang tựa vào lòng mình ngủ gà ngủ gật.
Cuối cùng cũng nằm được lên giường, y giống như muốn ngủ lắm rồi. Từ Diệu Văn nhéo má y “Ai cho phép em đáng yêu như vậy?”
Người kia ngủ say không chút phản ứng, Từ Diệu Văn nhẹ nhàng hôn lên trán y “Ngủ ngon”
Thể lực quá kém, hôm nào phải dẫn cậu ấy đi tập thể hình mới được, Từ Diệu văn mang theo ý tưởng đó vào giấc ngủ.