Snape lẳng lặng ngồi trong phòng làm việc, không đốt đèn, cũng không nhóm lửa lò sưởi, hắn chỉ lẳng lặng ngồi, tự chôn mình trong phòng làm việc hắc ám ẩm ướt. Trong lòng hắn một mảnh trống rỗng, nghĩ đến nguyên lai người mình căm hận suốt mười mấy năm qua lại không phải là người đã bán đứng Lily, hắn cho tới bây giờ đều nhận sai người sao?! Từ lúc ra khỏi mật thất thái độ của Harry có chút mất tự nhiên, lời nói và việc làm kể cả hành động của ngày hôm nay đều rất kì quái, có phải hay không là đang báo trước cho hắn sắp có biến cố xảy ra?!
“Chi nha” tiếng cửa mở trong căn phòng vắng vẻ đặc biệt chói tai.
“Potter, ở đây không phải lãnh địa của lũ… sư tử ngu xuẩn các ngươi, ngươi hẳn là giải thích một chút vì sao không cần khẩu lệnh vẫn có thể xông vào phòng làm việc của ta? Đương nhiên, trước tiên vì lần thứ hai chưa được cho phép đã xông vào phòng làm việc của giáo sư, Gryffindor trừ điểm.” Snape phản ứng nhanh nhạy nắm chặt đũa phép nhìn Harry lại một lần nữa xâm nhập hầm, đang nhớ lại những hồi ức cũ khiến hắn càng thêm phẫn nộ.
“Ta… Ta chỉ là bảo tay nắm cửa mở ra, chỉ cần tay nắm cửa có hình xà… cửa sẽ mở…” Harry thấp giọng lắp bắp, thấy Snape đang tức giận lại càng sợ hãi.
“Đặc quyền của Kẻ Được Chọn?! Cỡ nào tài giỏi a, Potter, là ai tạo cho ngươi ảo giác, ân? Có thể tùy ý ra vào phòng làm việc của giáo sư?! Đừng tưởng rằng ta không biết ai vào phòng ma dược tài liệu của ta ăn trộm? Potter, là của vị —— vĩ đại Bạch vu sư cho ngươi đặc quyền sao, cậu bé vàng của Dumbledore?!” Vừa nghe Harry nói, Snape liền hiểu được là Harry dùng xà ngữ mở cửa, nhưng Harry lại chọn đúng lúc này để xông vào, làm Snape nghĩ đến nơi riêng tư bị xâm phạm, hắn càng thêm tức giận, lời nói lại càng không khách khí. (Mắt lạnh: tuy rằng bình thường hắn nói chuyện cũng không có nhiều khách khí)
“Cậu bé vàng của Dumbledore”, câu nói giống như một cái chìa khóa, mở ra nội tâm sâu kín đau đớn tràn đầy hoài nghi, thất vọng với Dumbledore, mà người đang ở trước mặt Harry lại là người duy nhất đáng tín nhiệm, cảm xúc Harry rất tự nhiên liền bộc phát…
“Không! Ta đều không phải cậu bé vàng của Dumbledore!” Harry không khống chế được mà hét lên, vươn tay cố hết sức cào vết sẹo trên trán của mình, đều là tại vết sẹo này, chỉ vì vết sẹo này, cậu mới có thể bị Dumbledore nuôi dưỡng như một con cẩu, tuy rằng không rõ lắm trường sinh linh giá là cái gì, nhưng nếu có liên hệ với Voldermort thì khẳng định không là cái gì tốt, trong thiên văn nói, bởi vì… vết sẹo này, cậu mới có thể trở thành tế phẩm để Dumbledore đối phó Voldermort, lại cũng vì… vết sẹo này, cậu mới có thể lớn lên trong nhà dì dượng chịu hết khi dễ, vì… điều kiện sống như thế Dumbledore mới có khả năng khống chế mình tốt như vậy! Hắn dựa vào cái gì! Hắn có tư cách gì làm như vậy?! Trong khi phụ mẫu cậu vì hắn mà bán mạng…
Snape nhíu nhíu mày, cảm giác Harry tựa hồ có chút không thích hợp, hắn huy huy ma trượng thắp sáng nến trong phòng, khiếp sợ phát hiện Harry chính đang cuộn mình trong góc tường, hai tay số chết gãi vết sẹo trên trán, thỉnh thoảng trong miệng phát ra âm thanh nức nở giống như con thú nhỏ bị thương. Trong lòng phi thường kinh dị nhưng Snape vẫn bước nhanh đi đến chế trụ Harry, ngăn cản cậu tiếp tục tự làm mình bị thương.
“Potter, dừng tay! Ngươi điên rồi sao?!” Vặn bung hai tay Harry ra, Snape có thể nhìn tới vết sẹo hình tia chớp nổi tiếng kia đã bị gãi toét, máu đỏ chậm rãi từ trán Harry chảy xuống, làn da Harry nổi bật giữa màu máu càng thêm tái nhợt, đôi mắt ngày xưa xanh biếc trong suốt bị đau đớn cùng tuyện vọng biến thành ám lục sắc tràn đầy tử khí, nhìn ra được Kẻ Được Chọn tâm tình đã gần như tan vỡ.
“Ta đều không phải cậu bé vàng của Dumbledore! Ta… Ta cùng lắm là cái hồn khí nam hài mà Dumbledore quyển dưỡng thôi!” Harry hai mắt vô thần, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm, phảng phất như một con búp bê không có ý thức sinh mệnh.
Con ngươi Snape hơi co rút lại, loại này ánh mắt, hắn thật sự rất quen thuộc, lúc trước biết được Lily mất thì, hắn đã từng nhìn thấy trong gương loại ánh mắt này từ chính khuôn mặt mình, đứa trẻ này, đứa trẻ của Lily… Đến tột cùng có chuyện gì khiến đứa trẻ này mất lòng tin với Dumbledore như vậy? Dumbledore từ trước đến nay vẫn là trụ cột tinh thần của đứa trẻ này không ai dám nghi ngờ, vậy thì đến tột cùng Dumbledore đã làm cái gì khiến con trai Lily lộ ra biểu tình như bị cả thế giới vứt bỏ như vậy?! Không được, không thể để đứa trẻ này tiếp tục chìm đắm trong loại cảm xúc như thế, Potter là con của Lily, phải đại biểu cho Lily sống sót thật tốt trên đời này!
Snape đưa tới một lọ vô mộng ma dược, tương đương thô bạo giúp Harry uống hết. Nhìn Harry ngủ sau dần dần bình tĩnh lại, hắn mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Đêm nay xảy ra rất nhiều chuyện, nhượng Snape có chút không thở nổi: đầu tiên là Potter đột nhiên mang một con chuột đến tìm vị giáo sư cậu vẫn chán ghét nhất, về sau, con chuột lại chính là một vị vu sư Animagus trưởng thành, còn là một vị vốn đã chết thật lâu —— “Anh hùng”, sự thật ngày xưa bị vạch trần, mà Potter, vốn vẫn là tín đồ trung thực của Dumbledore lại có thể thành thạo đối mặt vị lão nhân này nói dối, cậu tin tưởng hắn sẽ không vạch trần cậu sao?! Là cái gì khiến cậu nắm chắc như vậy, thái độ chán ghét cùng căm hận của hắn với cậu hoàn toàn không phải giả dối! Sau đó, tên Potter này cũng không quay về ổ sư tử tục khí của cậu ta, mà tiếp tục chạy lại đây dây dưa hắn! Càng khiến người ta không hiểu nổi chính là biểu tình của Potter lúc bấy giờ, một loại tín nhiệm bị tan vỡ dẫn đến tuyệt vọng! Đến tột cùng đầu óc Potter là bị cái gì xui khiến, dĩ nhiên đối Dumbledore tuyệt vọng?! Còn có cái gì nghe như —— “Hồn khí nam hài”… Hồn khí… Có lẽ hắn lên chú ý tra tra tư liệu mới được, cứ có cảm giác đây là thứ vô cùng then chốt, một cái then chốt có thể lý giải biểu tình quái dị của Potter!
Đương nhiên, tình huống hiện tại của Potter cũng không thể để cậu trở lại tháp, phải nghĩ ra một cái mượn cớ mới được, đương nhiên chữa bệnh cánh cũng không được, khi Potter tỉnh lại hắn phải nhân lúc Dumbledore chưa phát hiện ra nói chuyện với cậu. Snape điều khiển ma trượng đặt Harry lên chiếc giường lớn toàn một màu đen của hắn, xuất ra một lọ ma dược chữa thương thoa loạn lên vết sẹo hình tia chớp của Harry, có chút suy nghĩ khi nhìn vết sẹo: Lúc Potter tự tổn thương bản thân, thì chính là nhằm vào vết sẹo này. Xem ra vết sẹo này không có đơn giản là dấu ấn do bắn ngược hắc ma pháp lưu lại như lời Dumbledore nói, Dumbledore đến tột cùng che giấu những gì, dĩ nhiên khiến Potter dùng đến hai từ quyển dưỡng.
Snape rất tôn trọng Dumbledore, bởi vì Slytherin tôn trọng cường giả, một Bạch vu sư tiêu diệt hắc ma vương đời thứ nhất, lại ngăn chặt đời thứ hai hắc ma vương, lực lượng cùng tâm cơ của hắn khiến cho Slytherin phải tôn trọng. Nhưng không có nghĩa Snape tín nhiệm Dumbledore, ngày trước nếu không vì cứu Lily, nếu như không phải hắc ma vương cự tuyệt thỉnh cầu của hắn, hắn cũng sẽ không phụ thuộc vào Dumbledore, cuối cùng Lily vẫn chết, để bảo hộ đứa con của nàng, hắn phải phụ thuộc vào Dumbledore. Nói thật, làm việc cho hắc ma vương, ngoại trừ có những lúc phải chịu đựng lời nguyền tra tấn, còn không chỉ cần nỗ lực làm việc sẽ có được quyền lực cùng lực lượng tương ứng; còn làm việc cho Dumbledore, không những thời gian nghỉ ngơi bị chèn ép, mà cái gì cũng không chiếm được, thậm chí thường thường còn bị hoài nghi cùng xa lánh. Nếu như không vì đứa nhỏ của Lily, hắn làm sao nguyện ý bị lão cáo già nghiền ép như vậy, càng đừng nói đến tín nhiệm lão, bọn họ cùng lắm là có chung mục tiêu mà thôi. Hiện tại, tình huống của Potter, không thể trừ trường hợp có người ở sau lưng xui khiến, nói đi nói lại bộ não Potter chẳng khác của con sên là bao bị người lừa dối đầu độc cũng không lạ, thế nhưng có khả năng khiến Potter đối lão cáo già tuyệt vọng, phương diện này không phải đơn giản xui khiến là được, trước mắt nói chuyện riêng với Potter là cần thiết.
Làm sao giải thích được hành động ngu ngốc chạy đến hầm đêm nay của Potter?! Potter chết tiệt, tên nhóc này không thể khiến hắn thảnh thơi một lúc sao?! Snape căm giận quay lại phòng làm việc của mình, châm lửa lò sưởi, dự định tiêu phí buổi tối tại đây, vừa lúc kiểm tra một số tư liệu.
~~Hết chương ~~