Nếu Như Harry Xem Qua Sh Đồng Nghiệp Văn

chương 21

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Snape mặc một chiếc áo khoác có mũ trùm đầu màu đen, nhanh chóng lật nghiêng một lọ độc dược trên giá rồi bước vào một căn phòng bí ẩn của dược , song song đó liền xuất hiện một vị giáo sư Độc Dược đi lại trong lựa chọn các loại dược liệu. Ngay ngày hôm qua, Snape nhận được thư giới thiệu bình thường của vị lão bản dược này nói rằng đã có thêm một vài vị dược liệu mới mong hắn đến xem qua, hắn biết ngay rằng Lucius hẳn là đã tìm được tin tức mà hắn muốn biết. Những năm qua, mỗi khi hắn cần rời khỏi Hogwarts mà lại không muốn Dumbledore biết mình đi đâu, đều là dùng cách này, dù sao thân phận hắn vô cùng nhạy cảm, hắn cũng không muốn lúc này làm ra hành động gì đáng ngờ.

“Lucius, ngươi thoạt nhìn không được khỏe cho lắm, chẳng lẽ là rời nhà mà quên dùng mỹ dung tề sao?” Snape cởi áo khoác ngoài đặt một bên, ngồi xuống đối diện Lucius Malfoy, quan sát một chút khuôn mặt tái nhợt trước mắt liền đưa ra lời châm chọc.

“Ta đã nói qua rất nhiều lần, Severus, Malfoy là không cần dùng loại thuốc như mỹ dung tề, đương nhiên dùng một chút vinh quang tề là một loại lễ nghi của giới quý tộc.” Lucius hơi giương cao cằm, dùng ngữ điệu trầm bổng chậm dãi nói.

“Ta không cần biết những thứ vớ vẩn ấy!” Snape quả quyết ngắt lời bạch khổng tước, nếu như để y tiếp tục thì e rằng hết ngày cũng đừng tưởng đi vào chính đề, “Ngươi tra xét thế nào rồi?”

Lucius sắc mặt càng thêm tái, y trịnh trọng hỏi lại: “Ngươi xác định cuốn nhật ký là ‘Người kia’ … hồn khí?”

“Đúng vậy, ta nghĩ rằng ngươi đủ hiểu ta, Lucius!” Snape vẻ mặt âm trầm đáp, thái độ của Lucius đã nói rõ cái gọi là hồn khí cũng không phải thứ gì tốt, hay là nó còn tà ác hơn hắn nghĩ.

Lucius nhẹ nhàng tựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, biểu tình phức tạp, gần như là thì thầm tự nói: “Merlin! ‘Người kia’ dĩ nhiên làm như vậy, hắn điên rồi sao?”

“Lucius!” Snape thấp giọng nhắc nhở, hắn còn đang chờ đợi câu trả lời từ y.

“Đem linh hồn của chính mình xé nhỏ, mang mảnh linh hồn ấy giậu trong một vật thể ngoài thân, cái vật thể chứa một mảnh linh hồn ấy được gọi là hồn khí. Như vậy, chò dù thân thể có bị hủy hoại, cũng không thể chết, bởi vì còn có một mảnh linh hồn không bị tổn hại. Merlin! ‘Người kia’ dĩ nhiên làm ra loại chuyện này?! Trách không được, trách không được khi hắn biết được nội dung lời tiên tri cũng không dẫn theo người thuộc hạ nào mà một mình đi đối phó một đứa trẻ con? Khó trách hắn càng ngày càng điên cuồng, tàn bạo? Ha hả ~ khong hòan chỉnh linh hồn không có khả năng bảo trì lý trí… Nguyên vẹn linh hồn… Đậy là điều quan trọng nhất, mỗi một đứa nhỏ nào được sinh gia trong dòng họ quý tộc đều hiểu được điều này… Vì sao ‘Người kia’ lại làm như vậy?!” Lucius càng nói càng kích động, một người như thế, mà mọi gia đình quý tộc đều đặt niềm tin vào hắn, vậy mà hắn lại làm ra chuyện thiếu lý trí như vậy, làm mọi gia đình quý tộc theo hắn đều vạn kiếp bất phục! Những năm gần đây, Malfoy giao hảo cùng Bộ Pháp Thuật, đối mặt mọi người hoài nghi, lực ảnh hưởng của Malfoy không còn được như trước. Năm ngoái, tên chết tiệt Weasley thậm chí còn có quyền kê biên tài sản của trang viên Malfoy, đây đều là do người kia tạo thành, y đã phụ lòng kỳ vọng thân nhân của mình.

“Hồn khí là vật chứa một… mảnh linh hồn của ‘Người kia’?!” Snape vẻ mặt trống rỗng, trên trán Harry chứa chính là mảnh linh hồn của Chúa Tể Hắc Ám? Nguyên lai hồn khí tà ác đến nhường này?! Cho dù thân thể có gặp phải sự phá hủy như thế nào, cũng không hoàn toàn hủy diệt, bởi vì vẫn còn một phần linh hồn không bị tổn hại tồn tại. Mặt khác, không phá hủy tất cả hồn khí, Chúa Tể Hắc Ám còn chưa diệt vong, đó là lý do Harry luôn tự nói mình là tế phẩm, nếu như Potter mà không chết thì Chúa Tể Hắc Ám không có khả năng tiêu diệt hoàn toàn. Dumbledore, nếu như tiêu diệt Chúa Tể Hắc Ám đồng nghĩa với việc tiêu diệt tất cả hồn khí, như vậy Dumbledore sẽ vì giới Pháp Thuật mà… Không! Hắn còn sống đến giờ tất cả chỉ vì bảo hộ đứa con của Lily sống sót yên ổn! Nhất định còn có phương pháp khác, nhất định không thể để đứa con của Lily trở thành tế phẩm cho sự bình an của cả giới Pháp Thuật!

Trong lúc nhất thời, cả ăn phòng yên tĩnh đến đáng sợ.

“Lucius, ngươi là từ đâu phát hiện ghi lại liên quan hồn khí?” Snape mở lời, phá vỡ không khí trầm mặc.

“Ba!” Lucius đem quyển sách 《 Tiết lộ những ma pháp Hắc Ám tiêu biểu 》 ném tới trước mặt Snape, suy yếu nói: “Bên trong có nói rõ phương pháp chế tạo hồn khí, kỳ thực chỉ cần là dòng họ quý tộc lâu đời một chút cũng sẽ biết một ít về nó, nhưng mà gia đình quý tộc nào cũng biết rõ tầm quan trọng của linh hồn, không ai lại… ngu xuẩn đến mức xé nhỏ linh hồn của mình.”

Snape cầm lấy quyển sách, đem nó cất vào trong túi áo, hắn cần nghiên cứu kỹ một chút, may ra có thể tìm ra cách khác giải quyết hồn khí của tên kia cũng không chừng, “Lucius, ‘Người kia’ nhất định trở về, chuyện này giờ đã vô cùng rõ ràng, không phải sao?”

“Đúng vậy, ta chưa bao giờ từng hoài nghi.” Lucius hơi ngồi thẳng lưng, sự kiêu ngạo của y không cho phép bản thân luôn sa vào tâm sự.

“Như vậy, ngươi dự định thế nào, lúc ‘Người kia’ trở về? Tiếp tục làm bề tôi trung thành? Để cho Draco cánh tay trái cũng như chúng ta? Ngươi cho rằng Draco nguyện ý sao?” Snape câu hỏi dần dần ép sát.

Lucius không lập tức trả lời Snape, y dùng ánh mắt suy nghĩ sâu xa nhìn Snape hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Ý của ngươi thì sao? Severus, ta đoán suy nghĩ của ngươi cũng không khác ta là mấy, bằng không ngươi cũng sẽ không mang tin tức về hồn khí nói cho ta, đúng không?”

“Ta mong ngươi mở rộng tàng thư của Malfoy dùm ta.” Snape nói ra bản thân yêu cầu.

“Yêu cầu hơi quá đó!” Lucius kinh ngạc nhướn mày, “Ta có thể biết ngươi là từ nơi nào được đến tin tức này không? Dumbledore?!”

“Đều không phải, tuy lão ta cũng đã biết về chuyện hồn phiến.” Snape mím môi, “Tuy rằng ta không thể nói với ngươi là từ đâu, nhưng ta có thể nói với ngươi ‘Người kia’ có tất cả bao nhiêu thứ tà ác đó, cùng với chúng là những thứ gì!”

“Merlin! ‘Người kí’ hẳn điên rồi?!” Lucius cả kinh từ sô pha đứng thẳng dậy, “Vài cái?! Cỡ nào đáng sợ từ ngữ! Được rồi, Severus, ngươi thắng! Hoan nghênh ngày nghỉ ngươi đến làm khách Malfoy trang viên, nhưng ngươi không được phép sao chép lại hay mang đi bất kỳ quyển sách nào. Hiện tại nói cho ta biết những thứ chết tiệt ấy là gì!”

“Có người nói là sáu cái, cuốn nhật ký chết tiệt của ngươi, dây chuyền của Slytherin, cúp vàng của Hufflepuff, một chiếc nhẫn, vương miện của Ravenclaw, con rắn sủng vật chết tiệt của người kia!” Snape đem chuyện Potter cũng là hồn khí giấu đi, cho dù Lucius có là bạn bè tốt của hắn thì ý vẫn là một người họ Malfoy, y cũng có lập trường cùng lợi ích của riêng mình, mà điều hắn muốn có cho tới bây giờ chỉ có sinh mệnh của tên nhãi con nhà Potter.

“Sáu cái?! Chết tiệt, đúng là điên rồi…” Lucius cúi đầu thì thào tự nói một hồi, sau đó ngẩng đầu, khuôn mặt lại vẫn là điệu giả cười quen thuộc, “ Severus, ta có thể tin tưởng ngươi sao?”

“Đương nhiên, ta nghĩ cái người ở Hogwarts kia cũng không thể biết… cụ thể như thế này.” Snape một lần nữa nói ra lời xác minh với Lucius.

“Như vậy…” Lucius vươn tay, “Chúng ta có thể hợp tác cùng nhau, phải không?”

“Nếu như ngươi không phải kẻ ngu xuẩn, thì nên biết ngay thời khắc ta nói cho ngươi tin tức này, chúng ta đã hợp tác rồi!” Snape cầm lấy tay Lucius, mặc cho Lucius đọc ra câu thần chú cổ, một ánh sáng màu vàng đen bao quanh lấy đôi tay còn giao nắm của hai người, đây không phải lời thề bất khả bội, cũng không phải câu chú lời thề son sắt, mà là một câu chú từ xa xưa dùng để xác định quan hệ hợp tác một cách bình đẳng giữa đôi bên.

~~Hết chương ~~

Truyện Chữ Hay