Nạn nhân được hung thủ cẩn thận đặt trên một tấm gỗ mỏng, xung quanh hình như có thứ gì đó. Chương Hiểu dùng đèn soi vào và ngạc nhiên khi nhìn thấy rất nhiều hoa hồng màu trắng. Những cánh hoa trắng muốt, thanh tao và giản dị. Nó lặng lẽ nằm đó, chứng kiến sự ra đi của nạn nhân. Cô tháo mặt nạ dưỡng khí ra và đưa lên mũi và càng kinh ngạc khi nó lại không có nhiều mùi formadehit như cô nghĩ mà ngào ngạt một mùi hương rất thơm và độc đáo. Là gì nhỉ? Cô tự hỏi.
Không do dự quá lâu, cô bỏ nó vào ngay túi vật chứng và bắt đầu dùng đèn quang sát những phía khác. Có thể nói, hiện trường được xử lý khá sạch sẽ, hung thủ đã cẩn thận lau sạch cả dấu vân tay của mình lẫn của tất cả mọi người. Tại sao lại nói vậy? Đơn giản thôi, vì đây là trần nhà, lại gần chỗ thông gió ngoài của máy lạnh, nên hằng năm chắc chắn sẽ có người đến kiểm tra và bảo dưỡng theo định kỳ. Và đương nhiên, xung quanh sẽ rất dơ và có nhiều dấu vân tay lộn xộn chồng lên nhau. Nhưng theo sự quan sát thông qua thiết bị chuyên biệt của phòng pháp chứng đưa cho cô thì hoàn toàn sạch sẽ. Chứng tỏ, hung thủ đã xử lý hiện trường trước khi rời khỏi.
- Chương Hiểu đã xong chưa? Tiếng nói của Cao Trình vọng lại trên thiết bị tai nghe làm cắt ngang dòng suy nghĩ và bỗng nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô. Nó vụt qua rất nhanh, tưởng như không có nhưng nó lại làm Chương Hiểu bừng tĩnh. Dù hung thủ có tinh thông đến đâu thì lưới trời tuy thưa mà khó thoát, cô tin rằng, dù có nằm mơ, hung thủ cũng không ngờ hiện trường lại được xử lý sạch sẽ nhưng còn một nơi diện tích tiếp xúc vừa lớn lại rất dễ bỏ qua.
Sau khi tất cả hoàn tất, Chương Hiểu bò xuống, trở lại căn phòng. Bây giờ, trong phòng chỉ còn lại Cao Trình, Trình Ngạn Thâm cùng tổ chuyên án.
- NHững người khác đâu?
- Họ được đưa qua phòng kế bên để lấy lời khai rồi. DIệp Như đang ở bên đó. Kết quả sao rồi?
Chương Hiểu cười, nụ cười đầu tiên trong ngày.
- Với những thứ này, em tin chúng ta sẽ nhanh chóng được biết được hung thủ thật sự. Nhanh thôi.
- Tại sao? Cao Trình hỏi ngay lập tức. Trên đó có thứ gì mà Chương Hiểu tự tin như vậy?
- Cần thêm thời gian để chứng minh những gì em nghĩ. Bây giờ, phiền anh đem thứ này về phòng pháp chứng.
- Ừ.
-Báo cáo, cái xác đã được đưa xuống. Nếu không có gì, chúng tôi về trước.
- Cảm ơn mọi người.
Trình Ngạn Thâm đeo bao tay, bước đến gần cái xác. Nói thật, anh cũng cảm thấy rất bất ngờ với thi thể đã được phẫu tích này. Từng lớp được xử lý rất hoàn chỉnh, các phần tách nhau rõ ràng, màu sắc của da, mỡ, cơ và dây thần kinh cũng rất đạt chuẩn. Có thể nói, hung thủ thật sự là một người có tay nghề rất cao và độ nhạy bén, linh hoạt hơn người. Nếu không, e là cũng chẳng làm được như thế.
- Chương Hiểu, em bắt đầu ghi lại giúp tôi. Nạn nhân là nam, dựa theo trình trạng và màu sắc của da kết hợp với thi thể đã trải qua phẫu tích, suy đoán, nạn nhân đã chết từ ba đến bốn năm. Nguyên nhân chết là do động mạch cảnhở cổ bị ép chặt, gây ra hiện tượng thiếu máu lên não, làm tăng áp suất não và chết. Nạn nhân chết trong khoảng từ năm đến sáu phút.
- Tại sao là ép chặt mà không phải đứt? Ép chặt cũng chết sao?
- Động mạch cảnh ở cổ là một trong những động mạch quan trọng nhất của cơ thể. Nó làm chức năng vận chuyển máu lên não và trong quá trình đó, nó mang cả oxy lên não. Chính vì thế, khi động mạch cảnh bị tắt hay đứt trong một thời gian dài thì sẽ dẫn đến tử vong. Nếu bị đứt cả hai động mạch cảnh thì khoảng hai đến ba phút nạn nhân sẽ tử vong. Còn nếu dùng tay ép chặt cả hai trong ba phút, nạn nhân sẽ bất tỉnh,sáu đến bảyphút thì chết.
- Kinh khủng quá.
- Tôi nghĩ,hung thủ là người rất giỏi về y học và ngoại khoa nên việc này đối với hắn chỉ là cỏn con thôi. - Cao Trình nói
- Không. Nạn nhân không phải do hung thủ giết.
Cả Chương Hiểu và Trình Ngạn Thâm cùng lên tiếng.