Chương 9
Quest dị giới có mùi hiện thực
"Có ổn không? À không, tôi rất vui với nó nhưng đây có thể là chìa khóa để cậu lấy lại trí nhớ. Làm thế cũng được ư? "[Shello]
"Aa, vâng." [Ayase]
Aa, vâng khônggggg !!!!!
Kể cả dù mất trí nhớ chỉ là dàn dựng nhưng anh ấy cũng không thấy lạ sao khi tôi đem tài sản riêng đi cho dễ như vậy? Chẳng hiểu gì sất ...... ..
Mà này ...... không bị mất trí nhớ trong thực tế là tốt rồi còn gì! Mouu, tôi đã quá hiểu những kiểu người hay nói thế!
"Không sao. Tôi vẫn không cảm thấy gì mới dù đã mang theo con dao một thời gian kha khá nên việc này ổn thôi. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu lấy lại kí ức dần dần từng chút một. "[Ayase]
Có lẽ bằng cách nào đó Shello-san đã bị thuyết phục những lời ấy hoặc anh ta thực sự thích con dao. Cuối cùng thì Shello-san nhận nó mà không theo đuổi nguyên do đằng sau nữa.
Khi anh ấy nhận nó, tôi nghĩ rằng [Quest] sẽ được hoàn thành.
Bất thình lình, Shello-san và tôi bắt đầu tỏa sáng rạng rỡ.
Sau đó bảng nghề nghiệp xuất hiện trước mặt tôi.
Rồi….
PON
Một tiếng PON vang lên và tấm bảng co rút biến thành cô tiên dễ thương cỡ bàn tay. Thật sao? Tôi cần bình tĩnh lại.
"Yo ~ yo. Rất vui được gặp cậu. Tại sao trông mặt cậu đần thế? Đây là vật phẩm chúc mừng. Không phải gì quá cao sang nhưng vì là "viên đá tinh linh đầu tiên", nhiều người sẽ giữ lại làm kỉ niệm. Gặp sau nhé. Từ giờ hãy cố gắng hết sức lợi ích của thế giới và Tinh linh-sama. "
PON.
.......Eh?
Vừa rồi là gì thế? Tôi đang nằm mơ giữa ban ngày chăng?
Còn viên đá xanh trong lòng bàn tay, đó không phải mơ?
Tôi cầu cứu nhìn Shello-san. Có một viên đá tương tự trong tay của Shello-san ...... Chuyện gì đang diễn ra?
"Shello-san, vừa rồi là gì vậy?" [Ayase]
Khi nghe câu hỏi, anh ta nhận thấy viên đá tôi đang cầm và đặt tay lên vai tôi.
"Ou, Jirou cũng vừa hoàn thành lời chỉ dẫn? Chúc mừng nhé! Tôi cũng vừa hoàn thành rồi! "[Shello]
"Etto? Tóm lại thì việc gì đang diễn ra? "[Ayase]
Rebecca-san phải giải thích hộ vì Shello-san đang hơi bị kích động.
Hóa ra một khi hoàn thành lời chỉ dẫn của mình, bảng chỉ dẫn sẽ chuyển sang dạng tinh linh và trao thưởng cho chúng tôi bằng một viên "tinh linh thạch". Những viên tinh linh thạch được cho là mang theo phước lành từ chính Đại tinh linh [note3802] cho nên kể cả không xét thực tế rằng nó trông hệt một viên đá quý xịn thì đây vẫn là sự đối đãi hậu hĩnh.
Cũng vì đó, nếu người ta nhận được "chỉ dẫn", họ sẽ cố hết sức để hoàn thành lời chỉ dẫn.
Shello-san có một viên tinh linh thạch trong tay nên hẳn anh ấy vừa hoàn thành lời chỉ dẫn. Điều này chỉ có thể có nghĩa lời chỉ dẫn ấy... là một quest xuất hiện ngay từ lần đầu anh ta gặp tôi ...... Thì ra lý do là vậy. Tôi chắc rằng anh ấy từng đề cập đến việc làm theo chỉ dẫn hoặc gì đó tương tự ... ..
"........Vậy à.......Fufufu." [Ayase]
Cuối cùng tôi hiểu ra rằng Shello-san giúp mình không phải do thiện chí cá nhân, tôi cảm thấy hơi thất vọng. Sau này tôi sẽ tự cười mình mỗi khi nhớ lại.
Không ngờ tôi lại là loại người phiền não vì những việc như vậy.
Và ... thật sự thì dù bằng cách nào, kết quả cuối cùng cũng sẽ ổn thỏa. Ý tôi nói về tình huống giả bộ mất trí nhớ ấy. Tôi thậm chí còn có thể dấu Nghề nghiệp cố hữu nữa. Xét theo góc độ khác, những gì từng xảy ra không tính là một món nợ ân nghĩa.
Liệu có phải tôi đã yếu lòng vì chưa quen với thế giới xa lạ này.
Nó chẳng là vấn đề ... vì dẫu sao tôi cũng sẽ sớm quay trở lại Nhật Bản.
Khi bắt đầu suy nghĩ như thế, mọi thứ dường như thật lố bịch.
"...... Vậy, cảm ơn hai người rất nhiều. Một khi đã ổn định, tôi sẽ ghé thăm lần nữa. Giờ tôi nên đi thôi. "[Ayase]
Tôi xoay người và nhanh chóng rời cửa hàng, trốn tránh hai người bọn họ.
Không, chính xác hơn là vừa ra khỏi tiệm tôi đã chạy thẳng cẳng.
Từ phía sau có thể nghe thấy Rebecca-san gọi "Đ-đợi, đợi đã" để cố gắng ngăn tôi nhưng tôi không thể dừng lại được.
Tôi đã bị khống chế bởi thứ cảm giác mà chính tôi cũng không rõ.
Tôi tiếp tục chạy, chạy mà không ngừng nghỉ, vượt qua con đường cái và nhanh chóng trở lại tòa dinh thự có chiếc gương.
Cuối cùng cũng được về lại phòng lần đầu tiên sau cả một ngày.
◇ ◆ ◆ ◆ ◆ ◇
Tôi đã về lại phòng, bình lại sau khi uống một cốc cà phê rồi đi tìm mẹ để viện một lí do phù hợp cho việc ở ngoài qua đêm mà không được phép.
Tôi đã làm cái quái gì vậy. Từ đầu tôi biết trái tim mình mỏng manh rồi, vì vậy có thể hiểu tại sao tôi chạy trốn nhưng tôi không có ý định làm vậy.
Các đồng vàng, tinh linh thạch và thẻ guild đang được bày trên bàn.
Lúc này, tôi quyết định gạt tình tiết mình chạy trốn khỏi Shello-san và Rebecca-san sang một bên và không nhắc về nó nữa. Tôi từng thu được nhiều kinh nghiệm giả ngây khi làm bán thời gian ............ Phải khiến mình bình tĩnh lại. Một khi đã nghiền nát cảm giác đó, tôi sẽ lại chào hỏi họ như bình thường thôi.
Sau cùng, có thể thể bắt đầu suy nghĩ về việc kinh doanh trong tương lai của tôi ở dị giới.
Hiện tại nguồn vốn đang có là 10 đồng vàng và một tinh linh thạch, có thể chuyển ra thành tiền mặt. Tôi cũng có 870.000 yên tiền tiết kiệm ở Nhật Bản.
Tôi muốn bắt đầu phiêu lưu vào công việc kinh doanh với số vốn đó ....
Nhưng trước khi bắt đầu kinh doanh, tôi cần một người đồng hành biết đoán định tình hình không thì sẽ khó khăn nếu xét dài hạn. Rất mệt mỏi khi lúc nào cũng phải vừa thu thập thông tin vừa giả vờ mất trí nhớ, tôi cần một vệ sĩ đề phòng những sự cố không mong muốn.
Tôi có Kiếm sĩ trong thiên hướng nhưng sẽ cần trải qua tập luyện và trở thành
kiếm sĩ đồng nghĩa với việc có thể bị thương nặng. Sẽ tốt hơn nếu tôi không đi theo hướng đó.
Dù tôi cũng muốn một thanh kiếm.
Tôi băn khoăn liệu dùng lính đánh thuê làm vệ sĩ có phải ý tưởng hay? Nhưng
nói đến lính đánh thuê thì ... sau khi họ phản bội, tôi bị đập một phát gục luôn! Hình ảnh đó cứ hiện lên trong tâm trí.
Thay vì lính đánh thuê, tôi tự hỏi liệu nữ tu-chan có chấp nhận công việc bán thời gian hay không. "Cái này, cái này, và cái kia, được rồi. Được rồi." Nghe có vẻ rất vui.
-Đúng rồi. Elf.
Kế hoạch kinh doanh là quan trọng nhưng cũng nên điều tra về elf.
Ngoài nữ tu-chan tôi chưa thấy bất kỳ elf khác nên không biết có bao nhiêu elf đang sống trong thành phố. Nên tìm một elf và làm thân với người đó. Tôi tự hỏi liệu phô ra 1 hoặc 2 đồng vàng có được việc ........
Không! Dừng lại, dừng lại đã.
Dù sao tôi cũng nên đến chỗ nữ tu-chan và hỏi thông tin về elf, tiện thể lấy luôn vài bức ảnh kỷ niệm. Rồi sau đó tạo một album ảnh và bán chúng ở đây. Sử dụng máy ảnh ẩn để chụp sẽ là một ý tưởng hay. Liệu 10.000 bản có bán ngon lành không nhỉ.
Ôi trời! Dừng lại, dừng lại.
Tôi cũng nên suy nghĩ việc lập một căn cứ để hoạt động. Hiện tại, ngôi nhà có gương có thể là một nơi tốt nhưng còn quyền sở hữu? Tôi không biết luật pháp dị giới ... Có lẽ nên hỏi Toby-shi về nó.
Một khi xong rồi tôi có thể sống trong dinh thự đó với một elf như đôi vợ chồng mới cưới .......
Dù sao thì tôi cũng phải tạo vị trí vững chắc ở thế giới khác trước tiên. Có vẻ ở nơi đó dễ dàng kiếm tiền hơn và của cải cũng dư dật nữa.
Tạm dừng câu chuyện ở đây.
...... Khoan, chờ đã.
Có lẽ nên bắt đầu tìm hạt giống ý tưởng từ thế giới này trước ......
Tôi khởi động máy tính, tạo một chủ đề mới nhóm trong chat mà tôi thường xuyên tham gia một cách ẩn danh.
【Breaking News】 Gương của tôi kết nối với thế giới khác.
1: Yêu tinh vô danh
Tôi thức dậy sáng và thấy tấm gương trong phòng kết nối với một thế giới khác. Liệu ai đó có thể cho tôi lời khuyên không?