Thực hiện: TN_NDM, KnTheBoi.
Mọi đóng góp về chất lượng bản dịch đều được tiếp nhận.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Chương 37: Chất vấn
“Vậy đây là...phòng của một người đàn ông.” *hít hà* (Ayane)
“Em đừng có ngửi nữa được không? Xấu hổ quá đi.” (Kazuto)
Tôi đã mời Kiyokawa vào phòng mình, một căn phòng cỡ vừa thôi.
Kiyokawa thấp thỏm bước vào và nhìn ngó xung quanh, chỗ này vẫn còn hơi bừa bộn vì chỗ trò chơi với bộ sưu tập LN của tôi.
Nhà tôi khá là bình thường, cũng chỉ hai tầng, thường thấy thôi ấy mà. Chắc trong mắt một cô nàng tiểu thư đài cát như Kiyokawa thì có hơi bần cùng nhỉ.
Bản thân tôi nghĩ như vậy, nhưng khi Kiyokawa nhìn thấy căn nhà, em ấy chỉ cảm thán thốt lên, “Thật là một căn nhà tuyệt vời.”
Trong giọng không pha lấy một chút mỉa mai hay xu nịnh nào, mà đơn thuần chỉ là những lời thật lòng.
Mặc dù là một tiểu thư đài cát có gia giáo nhưng thườn thức của em ấy vẫn không khác mọi người.
“Anh muốn em ngồi đâu đây, Ayanokouji-senpai?” (Ayane)
“Đâu cũng được, ngồi vào bàn còn không lên giường ngồi cũng được.” (Kazuto)
“Lên giường!? Anh nghĩ sao vậy?! Vậy hóa ra vẫn là thèm khát cơ thể em chứ gì!” (Ayane)
“Làm gì có chứ! Cái đồ biến thái ngầm này!” (Kazuto)
“Ngầm cái gì! Em là con nhà gia giáo đấy nhé!” (Ayane)
“Vậy thì đừng có ăn nói nói lung tung nữa! Đây, ngồi vào ghế đi cho anh nhờ.” (Kazuto)
Mặt Kiyokawa đỏ bừng, vừa ngồi xuống ghế vừa khẽ lẩm bẩm
“...Em không phải biến thái ngầm...”
Tôi cũng ngồi xuống giường và đối diện với Kiyokawa.
“Rồi...Thế thì em bám theo anh để làm gì?” (Kazuto)
“Tiền bối Ayanokouji, em hỏi anh khi thấy một loài động vật quý hiếm thì anh sẽ làm gì?” (Ayane)
“Ờ thì chắc là...quan sát thật kĩ rồi chụp ảnh lại chăng?” (Kazuto)
“Chuyện là thế đó...Em thấy có một loài động vật hiếm, nên đuổi theo để nhìn thôi.” (Ayane)
“Anh sẽ báo lại với Rinka---” (Kazuto)
“Em xin lỗi, thật ra là để tìm hiểu về tiền bối Ayanokouji ạ.” (Ayane)
Tôi vừa liếc sang nhìn điện thoại thì Kiyokawa liền thành thật ngay lập tức.
Có vẻ như con bé không muốn Rinka biết chuyện.
“Để tìm hiểu về anh?” (Kazuto)
“Vâng. Em muốn tìm hiểu thêm về người đàn ông đang hẹn hò hai tay với cả tiền bối Rinka và Nana.” (Ayane)
“Gượm chút đã! Anh không có hẹn hò với Kurumizaka-san!” (Kazuto)
“Thật sao? Nhưng chị ấy lại có vẻ rất là tin tưởng vào anh đấy.” (Ayane)
“Chuyện đó...” (Kazuto)
“Tiến bối Nana đúng là rất thân thiện với mọi người xung quanh. Nhưng chị ấy sẽ không bao giờ để lộ mặt thiếu phòng bị như vậy với một người đàn ông nào cả.” (Ayane)
“Đó là vì, em biết đấy, vì anh đang hẹn hò với Rinka mà? Chắc cậu ấy cũng đã kể cho em nghe nhiều về anh rồi.” (Kazuto)
Hẳn là em ấy cũng đã nghe kể về điểm tốt được thổi phồng của tôi chứ nhỉ.
Nghĩ lại thì Kurumizaka-san cũng là một nạn nhân không chừng.
“...Hiểu rồi. Vậy tạm thời em sẽ tin tưởng vào mối quan hệ giữa anh với tiền bối Nana.” (Ayane)
“Chỉ là tạm thời thôi hử?” (Kazuto)
“Đúng vậy, chỉ là tạm thời thôi. Ai mà biết được khi nào thì anh Ayanokouji sẽ giương nanh vuốt nhằm vào chị ấy chứ.” (Ayane)
“Em nghĩ anh là người như thế nào vậy hả!” (Kazuto)
“Một tên lăng nhăng.” (Ayane)
“...”
Em ấy chỉ trả lời vỏn vẹn như thế.
Hi vọng con bé chỉ đang nói đùa, nhưng nét mặt lại trông rất nghiêm túc.
“Anh là kiểu người nổi tiếng đúng không tiền bối Ayanokouji? Từ gương mặt và bầu không khí chung quanh, có vẻ như anh thuộc tuýp người ‘giản dị nổi tiếng’.” (Ayane)
“Giản dị nổi tiếng là cái gì chứ? Chưa nói đến phần giản dị, anh còn không nổi tiếng chút nào cả.” (Kazuto)
Tôi quay sang lườm nhẹ, bỗng Kiyokawa mở to mắt ra như thể bất ngờ lắm vậy.
“Ngạc nhiên thật đấy. Trừ khi trong lớp anh thường làm mấy trò kì lạ, không thì là do quá kiệm lời và khiêm tốn.” (Ayane)
“Chắc là cái sau đấy. Nhưng những lời lẽ hoa mĩ hay hành động màu mè cũng có giúp em nổi tiếng hơn đâu.” (Kazuto)
Tiếc thật đấy, nhưng tôi biết.
Rằng mình không thuộc về thế giới ấy.
“Không thể nào. Là người đàn ông đã đánh đổ trái tim của tiền bối Rinka nên anh phải nổi tiếng chứ.” (Ayane)
“Đánh đổ là sao trời...?” (Kazuto)
“Anh có biết chị ấy ghét đàn ông không?” (Ayane)
“Ừ thì, cũng có tin đồn như thế.” (Kazuto)
“Chị ấy thật sự rất là xinh đẹp nhỉ? Nên là bị đủ loại đàn ông quấy rầy tới phát ngán luôn.” (Ayane)
“V-Vậy sao.” (Kazuto)
Một khung cảnh trước kia hiện về trong tâm trí tôi
“Cái chị Rinka ấy vậy mà giờ lại mê tiền bối Ayanokouji như điếu đổ...Không, nói sao đây nhỉ, như thế vẫn chưa đủ. Phải nói là chị ấy yêu anh ta như thể sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ vì người đó vậy.” (Ayane)
“Anh không nghĩ là...cậu ấy sẽ đi xa đến vậy đâu.” (Kazuto)
Nhưng tôi vì lí do nào đó một phần vẫn không thể phủ nhận khả năng ấy được.
Là người được nhận sự yêu thương của Rinka mỗi ngày, tôi có thể hiểu được.
“Em không biết anh bằng cách nào đã quyến rũ được tiền bối Rinka. Nhưng nội việc đó thôi cũng đủ để cho thấy rằng anh là một tay sát gái!” (Ayane)
“Hiểu nhầm rồi! Trước khi gặp được Rinka anh còn chưa từng nói chuyện với đứa con gái nào nữa biết không!” (Kazuto)
“Anh sẽ nói dối thôi, hiển nhiên rồi!” (Ayane)
“Xin lỗi, anh nói dối đấy!” (Kazuto)
“Em biết ngay mà!” (Ayane)
“Nhưng anh đã sống mà không tiếp xúc gì với con gái lâu như thế đấy!” (Kazuto)
Tôi tuyệt vọng gục xuống. Việc người khác tưởng rằng tôi là một tay tán gái lăng nhăng thật là nhục nhã...theo nhiều cách khác nhau.
Nhưng Kiyokawa nhìn xuống tôi bằng đôi mắt trầm tĩnh.
“Em hiểu rồi, ra là như vậy.” (Ayane)
“L-Là sao cơ?” (Kazuto)
“Tiền bối Ayanokouji, anh đang giả ngốc để thu hút sự chú ý của con gái đúng không?” (Ayane)
“Ý anh không phải như thế! Phải giải thích như thế nào em mới chịu hiểu đây...!” (Kazuto)
“Vậy thì xin hãy giải thích làm thế nào mà anh cưa đổ chị ấy đi.” (Ayane)
“Có phải là do anh làm gì đâu. Chỉ là bọn anh chơi game trực tuyến với nhau một thời gian dài rồi thôi.” (Kazuto)
“Hai người nói y hệt nhau. Ý anh là tiền bối Ayanokouji trong trò chơi kia là một người có sức hút mãnh liệt?” (Ayane)
“Anh không nghĩ vậy...Nhưng, nếu em thấy được thì cứ tin là vậy đi.” (Kazuto)
“Hoang đường. Muốn tự nhận mình có sức hút thì anh nên gặp bạn của em trước đi.” (Kazuto)
“Ý-Ý em là sao anh không hiểu!” (Kazuto)
“Em cũng có một người bạn tuyệt vời muốn kết hôn cùng. Xin lỗi nhưng giữa anh Ayanokouji và người ấy cách nhau một trời một vực!” (Ayane)
“...Vậy sao?” (Kazuto)
Tôi thán phục trả lời khi nghe Kiyokawa nói một cách tự mãn không cần thiết. Lấy tôi ra so sánh với bạn của Kiyokawa cũng được vì chẳng liên quan gì tới tôi cả.
“Hààà...Chúng ta dừng tại đây thôi nhỉ tiền bối Ayanokouji? Đến lúc nói về chủ đề chính rồi.” (Ayane)
“Hả, nói lâu như vậy mà còn chưa phải sao.” (Kazuto)
“Em có nghe rằng mối quan hệ giữa anh và tiến với Rinka đã suýt bị bại lộ trước các học sinh khác vài lần rồi.” (Ayane)
“...Đúng, là vậy.” (Kazuto)
“Như thế không được. Nếu họ phát hiện ra thì gây nguy hiểm đến hoạt động idol của chị ấy và thậm chí là cả Star Mines nữa.” (Ayane)
“Em nói đúng...” (Kazuto)
“Anh thiếu nhận thức về nguy hiểm hay gì?” (Ayane)
“Chậc. Bọn anh chỉ vừa mới hẹn hò, nên đã đi hơi quá đà, em có thể nói vậy...Nhưng bản thân anh cũng đang cố gắng cẩn thận hơn rồi.” (Kazuto)
Tôi cảm thấy tự ti đi trước những lời buộc tội giống giáo viên từ em ấy. Tất nhiên là Kiyokawa nói không hề sai.
“Nên từ bây giờ em để ý đến hai người.” (Ayane)
“............Hả?!” (Kazuto)
“Trước đây, việc hỗ trợ cho nhóm Star Mines là do em phụ trách cả rồi. Em đã phải khiển trách và nhắc nhở tiền bối Rinka, người hay làm việc quá sức đến việc khống chế tiền bối Nana mỗi khi chị ấy đi mà không thèm tính trước... Mối quan hệ giữa anh Ayanokouji và chị Rinka rất nguy hiểm. Nên em sẽ nhúng tay vào.” (Ayane)
“Không, đừng làm thế! Anh biết là nguy hiểm, nhưng phải kiểm soát luôn là đi quá xa rồi!” (Kazuto)
“Không, nó sẽ ảnh hưởng đến tương lại của Star Mines sau này. Kèm theo đó là một cơ hội để vạch trần hành vị tán gái lăng nhăng của tiền bối Ayanokouji.” (Ayane)
“Không...! Anh sẽ báo lại với Rinka chuyện này!” (Kazuto)
“Tùy anh. Cứ thế đi, em sẽ rút khỏi giới idol và sống một mình trong cô đơn suốt quãng đời còn lại.” (Ayane)
“Sao em! Sao em dám đe dọa anh! Đe dọa sẽ làm anh thấy tội lỗi! Đồ độc ác, vô lương tâm!” (Kazuto)
“...Anh nói hơi quá rồi đó? Em nghe mà đau lòng lắm đấy.” (Ayane)
Kiyokawa nói xong thì liền đứng dậy và chuẩn bị rời khỏi phòng.
“Vậy thì, tiền bối Ayanokouji. Em đi---” (Ayane)
“Chờ chút đã!” (Kazuto)
Tôi nhanh chóng bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của Kiyokawa.
Má em ấy liền đỏ bừng và đôi vai khẽ run rẩy.
“C-Cuối cùng anh cũng để lộ bản chất thật của mình.” (Ayane)
“Cái gì?” (Kazuto)
“Nếu không thể thuyết phục em bằng lời thì anh sẽ dùng vũ lực chứ gì?” (Ayane)
“K-Không, không, làm méo gì!” (Kazuto)
“Em có thể nghe thấy nội tâm của anh đang thốt lên ‘Ta sẽ vấy bẩn con nhỏ tiểu thư trong sáng không biết sự đời này’ đó...!” (Ayane)
“Được lắm, anh hiểu rồi. Em nên dừng đọc mấy cuốn manga khiêu dâm đi là vừa. Cái gì mà tiểu thư trong sáng, chỗ nào thế không biết.” (Kazuto)
Về mặt nào đó thì đúng là trong sáng đấy, nhưng!
“Đúng là tên sát gái mà! Đồ biến thái! Tên cưỡng dâm!” (Ayane)
“Anh còn chưa nặng lời đến thế đấy!” (Kazuto)
“Anh mà không thả ra thì coi chừng em lấy do
<>
Con bé cứ quấy lên thế này cũng không được, nên tôi đành thả tay Kiyokawa ra.
“Tuy không biết anh có phải là một tên lăng nhăng không. Nhưng nếu anh mà làm cho gì để chị Rinka buồn thì...em sẽ dùng mọi thứ trong khả năng để trả thù đấy.” (Ayane)
Đó là một lời tuyên bố mạnh dạn tràn ngập quyết tâm.
Tôi có thể cảm thấy sự quan tâm và tôn trọng mà Kiyokawa dành cho Rinka.
“Anh hiểu rồi. Nếu Rinka buồn thì em có thể đem anh nước luộc gì cũng được.” (Kazuto)
“......” (Ayane)
Đôi mắt quyết liệt của con bé nhìn thẳng vào tôi.
Đã không còn dáng vẻ ngây ngơ mới đây nữa. Chỉ còn bầu không khí căng thẳng và sắc xảo xung quanh.
“...Tâm ý của anh em nhận rồi.” (Ayane)
“Ừ.” (Kazuto)
“Đừng có quên những lời anh vừa nói đấy. Vì em, sẽ luôn luôn giám sát anh, tiền bối Ayanokouji...” (Ayane)
Với một nụ cười nhẹ, Kiyokawa lặng lẽ bước ra ngoài phòng.
Đúng là phong thái của một idol nổi tiếng. Để lại ấn tượng vương vấn sâu đậm rồi biến đi mất.
“Sẽ luôn luôn giám sát...à. Bị một idol phiền phức để ý đến rồi.” (Kazuto)
Nhớ lại những lời ấy, tôi chỉ có thể tự lẩm bẩm với chính mình.
“A tiền bối Ayanokouji, tẹo nữa thì quên mất.” (Ayane)
“Uwaa! Anh tưởng em đi rồi!” (Kazuto)
“Chúng ta trao đổi liên lạc đi. Như thể sẽ tiện hơn cho cả hai.” (Ayane)
“......” (Kazuto)
Và đó là lần thứ ba tôi nhận được số liên lạc của một idol nổi tiếng mà không ngờ tới.
Không hiểu sao lại cảm thấy không vui vẻ chút nào.
Và rồi nhẹ nhàng nói với một nụ cười tiểu thư duyên dáng.
“Em sẽ dùng toàn lực mà không nương tay đâu nên là, tiến bối Ayanokouji, xin anh hạy cố hết sức, nhé.” (Ayane)
“......” (Kazuto)
Thế là, cuộc sống――cùng cực mới của tôi chuẩn bị bắt đầu.