Thực hiện: TN_NDM, KnTheBoi.
Mọi đóng góp về chất lượng bản dịch đều được tiếp nhận.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Chương 28: Cuộc sống hằng ngày mới mẻ
Vào một buổi tối cuối tuần, lúc 20:58.
Tôi đang nằm chiếc giường trong phòng của mình, mắt dán vào màn hình điện thoại.
Trên đó, video âm nhạc của StarMines đang được chiếu.
Nhóm nhạc năm thành viên đang vui vẻ nhảy múa trên sân khấu đặc biệt với những chiếc váy màu trắng và lam nhạt mới mẻ.
“Rinka đúng là một ca sĩ tài năng mà.” (Kazuto)
Đã thế lại còn xinh đẹp và dễ thương nữa chứ.
Người mà tôi đang dồn sự chú ý đến chính là Mizuki Rinka.
Cậu ấy là một người được biết đến rộng rãi như một idol tuyệt vời với giọng ca vàng hay đến nỗi được ví như một vị nữ thần.
Đến cả ngoại hình bên ngoài của cậu ấy đem đến cho ta cảm giác rất điềm đạm.
Gương mặt thì cân đối và hoàn hảo, nhưng điểm thu hút nhất chính là đôi mắt sắc sảo như nhìn thấu người khác.
Người ta thường nói rằng đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, và tôi tin rằng câu nói này rất chi là đúng.
Đôi mắt của Rinka toát lên vẻ ngây thơ hồn nhiên nhưng lại vững chắc và quyết đoán, có thể nhận ra ngay cậu ấy nghiêm túc với công việc idol của mình như thế nào.
Đồng thời việc Rinka có một tính cách rất kiên định là thật, khiến cho việc hòa nhập với mọi người xung quanh trong trường của cậu ấy gặp đôi chút khó khăn...
“Giờ nói cũng hơi muộn, cơ mà kinh ngạc thật đấy, có tận ba thành viên trong StarMines đang theo học tại trường mình.” (Kazuto)
Hơn nữa là Mizuki Rinka còn học chung lớp với tôi nữa chứ.
Đây hẳn phải là điều duy nhất mà một con nghiện game như tôi có thể ưỡn ngực tự hào.
Nhưng, việc hai chúng tôi đơn thuần là bạn cùng lớp chỉ còn tồn tại trong quá khứ.
Vì bây giờ mọi chuyện đã khác.
Ping. Chiếc smartphone trên tay bỗng phát tiếng thông báo. Đó là từ ứng dụng trò chuyện của một trò chơi. Người gửi được lưu trong danh bạ là “Rin”.
Chúng tôi đã kết bạn được vài năm và thậm chí còn đã kết hôn, trong game.
Nếu phải miêu tả Rin một cách ngắn gọn thì sẽ là...Rạng rỡ và ngây thơ, trong sáng, tôi nghĩ vậy.
Những tin nhắn của cậu ấy lúc nào cũng thật thà và rất dễ thương.
Chỉ mới ngày hôm kia, trong khi nhìn ngắm Fountain Square, một trong những điểm hẹn hò trong trò chơi, cậu ấy đã nói “Woaa~! Nhìn kìa~! Đẹp quá đi~!” Đó không phải là diễn kịch, mà hoàn toàn là cảm xúc thật lòng của cậu ấy...
Còn khi lấy được một vật phẩm hiếm, cậu ấy lại thốt lên “Yayyyyyyy~! Tớ kiếm được món gì tuyệt vời lắm nè~!” và cảm thấy hài lòng một cách ngây thơ.
Thế nhưng, cậu ấy lại không để lộ mặt này của mình cho người nào khác.
Hay đúng hơn, chỉ mình tôi là được phép thấy.
Mỗi khi bị những người chơi khác tiếp cận, cậu ấy đơn giản sẽ chỉ trả lời lại bằng một cái “Hnn”.
Đó cũng là vì sao danh sách bạn bè của Rin cũng chỉ có mình tôi.
Có vẻ như trong quá khứ, cậu ấy đã từng gặp không ít rắc rối với người lạ, nên đã hình thành nên phong cách độc đáo này.
[Đã quá giờ hẹn rồi đó! Cậu đang ở đâu vậy?] (Rin)
Ấy, chết thật. Đã hơn 9 giờ tối rồi sao?
Có vẻ như tôi đã quá đắm chìm vào những hình ảnh của Rinka trên màn hình rồi.
[Xin lỗi nhé, tớ đăng nhập vào ngay đây] (Kazu)
Tôi nhanh chóng phản hồi lại.
Bật dậy khỏi giường, tôi khởi động máy tính lên và ngồi xuống chiếc ghế.
“Mà... hôm nay lại tiếp tục nào.” (Kazuto)
Tôi mở Black Plains lên như thường lệ.
Sau khi tải dữ liệu được một lúc, một giao diện với cánh đồng tuyệt đẹp hiện lên trên màn hình máy tính.
Đây chính là trò chơi thần thánh mà tôi đã cày suốt từ tận năm hai sơ trung.
Hiện tại đang là học sinh năm hai cao trung, thế cũng có nghĩa là tôi đã chơi trò này được chừng bốn năm rồi.
Hay nói cách khác là tôi và Rin đã quen nhau được khoảng bốn năm.
Tôi thấy kinh ngạc vì đến giờ bản thân vẫn chưa thấy chán con game này.
Mà, cũng không thể nào thấy chán được.
Miễn là Rin vẫn còn, tôi vẫn sẽ còn chơi Black Plains.
Sau khi đã đăng nhập xong, một ngôi làng chài hiện ra trên màn hình.
Đứng giữa trung tâm chính là Kazu, nhân vật mà tôi đang điều khiển.
Nhân vật của tôi có chức nghiệp là Chiến binh, chuyên dùng kiếm và khiên trong khi mặc giáp.
Nhân tiện thì, nhân vật của Rin là một nàng elf tóc vàng xinh đẹp tựa nữ thần. Trên người mặc một bộ đồ riêng của chủng tộc với vùng ngực hở hang đầy gợi cảm, mang theo một cây cung sau lưng. Đây là Xạ Thủ.
[Lại trễ nữa rồi? Tớ không phiền khi phải chờ cậu đâu, nhưng vẫn cô đơn lắm đấy.] (Rin)
Tôi nhận được tin nhắn riêng từ Rin.
Từ cách nói chuyện thì có vẻ như cậu ấy không giận lắm.
Nhưng tôi vẫn cần phải xin lỗi vì đã đến muộn mới được.
[Xin lỗi nhé. Lần sau tớ sẽ cẩn thận hơn] (Kazu)
[Sao cậu lại đến trễ thế? Cơ mà nếu không muốn nói, thì cũng không sao...] (Rin)
[Tớ mải xem một đoạn video âm nhạc quá. Cái MV của StarMines ấy] (Kazu)
[Hee. Có đến tận năm thành viên trong StarMines đúng không? Cậu để ý đến người nào thế?] (Rin)
[Mizuki Rinka. Tớ là fan lớn của Rinka đấy] (Kazu)
Tôi dõng dạc trả lời đầy tự tin.
Bỗng những dòng tin nhắn từ Rin dừng lại.
Có chuyện gì sao?
Khi cảm thấy có linh cảm xấu trong đầu, tôi liền nhận được tin nhắn chấn động từ Rin.
[Tớ, là Mizuki Rinka đây] (Rin)
...
Thường thì, tôi sẽ chỉ cười xòa cho qua và trả lời, “Nói dối.”
Nhưng...
[Ừm, tớ biết mà. Danh tính thật của Rin là Mizuki Rinka] (Kazu)
Vì một số lí do, chúng tôi đã biết danh tính của nhau rồi.
Tôi đã thật sự rất ngạc nhiên khi biết được chuyện đó.
Thường thì đâu ai nghĩ rằng người ta kết hôn trong game lại là thần tượng nổi tiếng trong lớp đâu chứ.
Cậu ấy chính là nữ idol tuyệt vời ấy, Mizuki Rinka, người duy nhất mà tôi hằng ngưỡng mộ. Đúng là sự thật nổ não.
Đúng vậy...Tôi, Kazuto Ayanokoji, và Mizuka Rinka đó, thân thiết với nhau đến mức kết hôn trong trò chơi.
Và thậm chí không dừng lại ở đó...!
[Ngày mai đó, cậu biết không. Mình sẽ làm bữa trưa cho Kazu. Nên là, cậu muốn mình thêm món gì trong đó nè~] (Rin)
[Gì cũng được hết] (Kazu)
[Thật là! Đó là vấn đề lớn nhất đó! Cậu làm người vợ này khóc mất thôi!] (Rin)
...Cái này đây, chính là nó.
Nếu “Rin” hành xử như vợ của tôi, thì còn có thể hiểu được.
Nhưng nếu “Mizuki Rinka” lại làm như vậy thì sẽ rất chi là sai.
Ít ra thì những người với thường thức bình thường sẽ phải nhận ra ngay điểm bất thường này.
Nhưng Rinka thì không.
Đối với cậu ấy, thế giới của các trò chơi trực tuyến là một thế giới nơi ta có thể giao tiếp với người khác một cách thuần khuyết và chân tình hơn cả thế giới thực. Nói cách khác, cậu ấy tin rằng kết hôn trong trò chơi thậm chí còn quan trọng hơn ngoài đời thật.
Tóm lại, nói một cách đơn giản thì, Mizuki Rinka cư xử như vợ của tôi ngay cả ngoài thế giới thực.
Tôi thật sự rất bất ngờ vì chuyện này.
Hay đúng hơn là, tôi thấy sợ.
Chỉ riêng việc biết được Rin là ai thôi cũng đủ làm tôi mất trí rồi, đằng này cậu ấy lại còn tự gọi mình là vợ của tôi nữa chứ.
Tôi tin rằng toàn bộ nhân loại có thể hiểu cho sự bối rối của tôi lúc đầu.
Mà rồi, có rất nhiều chuyện đã xảy ra, và rồi chúng tôi cũng đã chính thức hẹn hò.
Tôi đã trở thành người yêu của một idol nổi tiếng.
Đúng vậy, trở thành người yêu, bạn trai...
Vậy mà, Rinka vẫn hành xử như thể cậu ấy thật sự là vợ của tôi như thường.
[Tớ là vợ của Kazu mà, phải không nào? Thích gì thì cứ nói với tớ nè~] (Rin)
[..., vậy thì một phần hamburger steak nhỏ.] (Kazu)
[Xin lỗi! Tớ không có nguyên liệu] (Rin)
[Cậu không có sao? Vậy thì xúc xích cũng được] (Kazu)
[Ah, hôm qua nhà mình ăn hết rồi] (Rin)
[Tủ lạnh nhà cậu trống rồi sao? Vậy dù tớ có đưa ra yêu cầu gì cũng không được rồi...!] (Kazu)
[Xin lỗi nhé, Kazu. Tớ vẫn còn quá non nớt để làm một người vợ.] (Rin)
[..............] (Kazu)
Đây là những chuyện chúng tôi thường nói hằng ngày.
Cuộc sống thường ngày của tôi bị đảo lộn tứ tung bởi cô nàng idol lãnh đạm hành xử như vợ tôi ngay ở ngoài đời thực.
[Ah, đúng rồi. Ngay mai chúng ta dùng bữa trên sân thượng nhé. Khu đó bị khóa nên sẽ không ai đến đâu!] (Rin)
[Được rồi, làm vậy thôi] (Kazu)
Là một idol nổi tiếng, Rinka không thể công khai dành thời gian với một người đàn ông nơi công cộng được.
Nên, ở ngoài thế giới thật, chúng tôi phải giữ bí mật về mối quan hệ này và không để cho ai được biết.
Một cuộc sống rất gay cấn và hồi hộp.
Nhưng kể cả vậy, tôi vẫn yêu Rinka.
Mà... dù có như thế nào đi nữa, thì tôi vẫn đang mong chờ đến giờ ăn trưa ngày mai.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Ho, ho, ho. Đêm giáng sinh rồi, để ông già Noel sẽ tặng cho mỗi cháu một món quà "nho nhỏ" nhé. <(")
Để ông nghĩ xem nào... liên tục trong vòng một tuần, mỗi ngày thả một chap thì sao nào? Ho, ho ,ho.
Các bạn nghe ông nói gì rồi đấy, mỗi ngày 1 chap cho đến hết tuần nhé~.
Btw từ arc 2 sẽ có sự góp mặt của KnTheBoi nhé, hãy nhiệt liệt chào mừng bạn ấy nào! :D