“Bạch Y Đoạ Thiên Sứ” Sau khi nghe được cái biệt danh ấy, biểu cảm của Seiji bỗng đắng nghét.
Nghĩ lại thì, cậu cũng có thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra rồi. Mặc dù Kaede luôn tỏ ra lịch sự, cô ấy vẫn là con gái của một gia đình mafia!
Ấn tượng lớn nhất của Seiji về cô là cảnh tượng cô lớn tiếng “giáo huấn” mấy người mặc đồ đen… hay đúng hơn là cảnh này kết hợp với việc cô ấy tỏ ra ngượng ngùng, e thẹn ngay sau đó. Quả là một sự tương phản lớn khủng khiếp…
Những người tìm đến văn phòng cô với ý định gặp một cô giáo xinh đẹp có lẽ đã được đón tiếp nhiệt tình lúc đầu. Tuy nhiên, sau khi phát hiện rằng bọn họ không có vấn đề gì về thể trạng hay tinh thần, Kaede chắc hẳn rất nổi giận, và họ có lẽ đã bị chỉ trích gay gắt.
Cái sự tương phản này gần như lớn ngang với Jekyll và Hyde rồi lại kết hợp với ngoại hình xinh đẹp của cô, đã để lại một ấn tượng vô cùng sâu sắc với đám nam sinh. Thực chất, một số người vẫn còn đang bị lẫn lộn cảm xúc.
Seiji hiểu rằng đây là cái mà người ta gọi là sự dễ thương từ những cái không ngờ tới.
Có lẽ vài tên ngốc còn bị hớp hồn bởi điều này.Bọn họ sẽ gục ngã trước cái sức hút đặc biệt của cô, thức tỉnh một cái sở thích quái dị nào đó, rồi mở ra một chân trời mới trong việc trở thành một tên máu M, kiểu kiểu thế.
Ờm thì, cũng chẳng liên quan gì đến tôi.
Seiji chả thèm quan tâm đến mấy tên nam sinh sắp nhận được “bữa ăn” thích đáng cho việc kiên nhẫn xếp hàng chỉ để gặp Kaede.
Thực tế, cậu thấy cái sự dễ thương ấy chỉ đúng khi là 2-D, nhưng ngoài đời thực thì…Ừm, miễn là cậu không phải là người bị ăn chửi thì, cũng được phết.
Còn về phản ứng của Mika cùng Chiaki trong vụ này thì:
“Juumonji-san cũng có thể như thế à?” cô gái với mái tóc đuôi sam sững sờ.
“Heh he~~ thú vị ấy chứ, Seigo. Vào thử cùng tui nào!” cô gái tomboy nở một nụ cười tươi rói. “Là bạn thân của cậu, tôi nên đến chào đối thủ mới của Mika một tiếng chứ!”
“Chiaki!” Mika giận dữ.
Và đó là chuyện đã xảy ra.
Dù sao thì, hôm nay cùng là một ngày yên bình tại trường.
Sau giờ học.
Seiji tới thẳng tiệm đồ ngọt.
Ngay khi tới nơi, không bất ngờ, cậu được Rika gọi thẳng vào văn phòng.
“Cảm ơn rất nhiều, Haruta-kun”
Vừa gặp mặt cậu, Rika Amami đã cúi đầu cảm ơn.
“Nều không nhờ cậu, tôi không biết bao nhiêu chuyện tồi tệ dã xảy ra. Không thể tin được tôi không nhận ra gia đình họ thực sự lại đến mức đó.
Vẻ mặt của cô vô cùng hối hận.
Cô ấy tự trách bản thân vì không thể nhận ra sự bất thường của gia đình anh trai mình.
“Nếu tôi chú ý hơn thì có lẽ…có lẽ tôi đã nhận ra được, nhưng tôi lại không quan tâm họ đủ…”
Seiji chỉ có thể giữ im lặng.
Sau một khoảng lặng, Rika thở dài rồi nở một nụ cười. “Dù sao thì, Tôi cũng rất cảm kích vì nhưng gì cậu đã làm. Không chỉ tôi, mà cả gia đình này nợ cậu một ân huệ lớn.”
Seiji mỉm cười và trả lời:
“Không cần thiết đâu ạ, Chủ tiệm. Hoshi là đàn em và cũng là người bạn tốt của em. Em chỉ làm những điều mình nên làm thôi.
“Chỉ làm những điều nên làm à” Rika lặp lại. “Có bao nhiêu người trên thế giới này sẵn sàng làm đến mức đó cho một người bạn mới gặp chứ?”
Rika nhìn thẳng vào Seiji. “Đưa trẻ đó, Hoshi…trong mắt thằng bé… cậu là idol của nó. Tôi có thể hiều tại sao lại như thế rồi.”
“Tôi rất tự hào khi có một nhân viên như cậu, Haruta-kun. Tôi cảm thấy rất may mắn khi đã thuê cậu lúc đó.”
“Vậy thì em sẽ được tăng lương đúng không?” Seiji nháy mắt, cố tỏ ra dễ thương.
Thấy thế, Rika bật cười. “Xin lỗi, tôi không thể làm thế, nhưng nếu cậu cần, tôi có thể cho cậu một khoản tiền thưởng thật lớn trước mặt mọi người!”
“Thôi chị ạ. Em không muốn bị Tanaka-senpai và các đồng nghiệp khác giết chết đâu.” Seiji rùng mình, xua tay trong vô vọng.
Sau đó, cả hai cùng cười một cách sảng khoái.
Seiji sẽ không đòi tiền từ chủ tiệm chỉ vì điều đó. Rika cũng biết rằng cậu chỉ đùa mà thôi. Vì giả sử cô có đưa tiền thật đi nữa, cậu cũng sẽ không nhận.
Một khoảng lặng ngắn nữa chen vào.
“Haruta-kun, thực ra tôi vẫn còn một điều muốn hỏi. Mặc dù tôi đã nghĩ về nhiều khả năng có thể xảy ra, tôi thấy tốt hơn vẫn nên hỏi cậu.” Rika liếc nhìn Seiji với đôi mắt ánh lên một ánh sáng kì lạ. “Làm sao mà từ lúc đầu, khi mà cậu biết về chuyện xảy ra với Hoshi, tại sao cậu không liên lạc với tôi ngay lập tức?”
Seiji ăn ngay cái Án tử.
“Chủ tiệm à, chị đã nhận ra rồi còn gì, vậy nên em không cần giải thích thêm gì nữa nhé. Nó xấu hổ lắm.”
“Sao cậu lại xấu hổ?” Rika bước hai bước gần hơn, đôi mắt ánh lên một sự dịu dàng dễ chịu.
“Er, bởi vì…” Seiji đảo mắt. “Lúc đó, em đã rất tức giận. Em chỉ muốn làm ầm mọi thứ lên, và sau khi mọi thứ đã chấm dứt em mới nhớ đến việc báo với chị.”
Giờ tới lượt Rika bị choáng.
Sau đó, như thể chợt nhận ra điều gì, cô ấy lại cười lớn thêm lần nữa.
“Thật tình luôn đó, Haruta-kun.”
Rika lắc nhẹ đầu rồi nhìn chăm chăm về phía cậu.
“Đấy là lý do vì sao em nói là nó rất xấu hổ mà!” Seiji ngượng ngùng, đảo mắt. “Chủ tiệm, chị đã tự biết rồi, thế mà vẫn còn hỏi em.”
Tên ngốc này.
Cậu chưa kịp nói câu thì Rika Amami đã đi đến ngay trước mặt cậu và hôn lên má cậu!
Một cảm giác mềm mại, ấm áp, và mùi hương quyến rũ của sự trưởng thành lan tỏa trên má cậu.
Seiji đứng hình.
“Đây là hình phạt cho tên ngốc không chịu thành thật.”
Rika lùi lại, hai má cô hơi ửng đỏ khi cô nở một nụ cười hút hồn.
Cô ấy đã nhận ra điều đó. Cô biết rằng Seiji sẽ thấy lo cho cô khi mà việc cô can thiệp vào tình huống lúc đó sẽ rất khó khăn nếu chỉ dựa vào lời nói của Hoshi.
Cô là em gái của bố Hoshi, cũng là dì của Hoshi và cặp sinh đôi, những người cùng huyết thống. Nếu để cô phải ra tay giải quyết vấn đề của gia đình anh trai cô ấy, cô sẽ phải đối mặt với áp lực rất lớn.
Cô có quyền can thiệp vào vấn đề, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ dễ dàng đạt được điều gì. Thậm chí nếu sơ xảy, cô có thể bị mọi người trong gia đình xa lánh rồi bị coi là kẻ xấu.
Kể cả khi mọi thứ không diễn ra như vậy, cứ cho rằng cô có thể giải quyết vấn đề của gia đình họ dựa hoàn toàn vào lời nói của những người cháu của mình, và bằng cách nào đó có thể giải trừ cái sự u ám của họ, nhưng rồi sao?
Đôi khi giúp một ai đó không có nghĩa là sẽ khiến người đó nghĩ rằng mình có ý tốt muốn giúp họ. Kể cả khi có là họ hàng, hay chính xác hơn, chính vì là họ hàng nên họ sẽ nghĩ mình phải giúp họ. Mọi thứ không bao giờ đơn giản.
Vào lúc đó, trên lý thuyết thì liên lạc với Rika Amami sẽ là một việc đúng đắn. Là phương pháp phù hợp và cần thiết.
Nhưng như thế sẽ khiến cho mọi trách nhiệm trong việc giải quyết vấn đề gia đình đổ dồn lên vai của Rika Amami.
Đó là lý do Seiji không làm như vậy.
Là một người ngoài, cậu chọn gánh hết trách nhiệm một mình và đối mặt với cặp song sinh cùng với sự trợ giúp từ bạn bè. Sau khi đã hoàn tất phần khó nhất, cậu mới liên lạc với Rika.
Bên ngoài thì trông như cậu đã gây ra một mớ hỗn độn để Rika dọn dẹp.
Nhưng trên thực tế, đây là sự tử tế đến từ cậu hoặc thậm chí là cách cậu bảo vệ cô ấy.
Rika Amami đã nhận ra mọi điều và hiểu ý định của cậu.
Đó là lý do cô thấy vô cùng cảm động.
Cô có ý định đối mặt và ép cậu ta phải thừa nhận cậu đã giúp cô, từ đó để cô cám ơn cậu.
Không chỉ vì đã giải quyết vấn đề của gia đình cô mà còn vì đã bảo vệ cô khỏi vướng vào rắc rối.
Tuy nhiên cô không ngờ Haruto-kun lại giả ngu đến phút cuối. Cậu luôn là người thẳng thắn, thế nhưng lại lừa dối cô về chuyện này.
‘Haha, cũng chẳng trách được.’
Trái tim của Rika tràn ngập cảm giác ấm áp và cô không thể ngăn mình hôn cậu trai dễ thương đẹp trai nhưng lại vụng về này.
Đây là một hình phạt đấy, tên ngốc! (Edit: Empress Social link has reach level 9)
Trans: Namae no.
Edit: Nhokdauto1.
P/S: Sorry ae, dạo này tới tận 5 chương cần edit + 3 chương cần trans, bác Namae no nộp chậm, tránh covid, mẹ mắng, cày game vân vân và mây mây nên có hơi trễ. Thông cảm nhé.